Âu Dương Thanh Linh nhìn Tiếu Tiếu, ánh mắt lành lạnh kia biểu hiện đầy đủ hắn có bao nhiêu sinh khí.
- Không được có lần sau.
Tiếu Tiếu mím môi, nhưng đối diện với ánh mắt tức giận của Âu Dương Thanh Linh rốt cuộc vẫn gật gật đầu.
Âu Dương Thanh Linh trừng mắt nhìn nàng một chút, thao tác xe lăn hướng về phía an toàn đi đến.
Hai huynh đệ Lục Đông An nhanh chóng đuổi kịp, Tiếu Tiếu không tiếng động hạ khóe miệng, cũng ngoan ngoãn đuổi kịp.
Từ tầng xuống bọn họ cũng không có đụng đến phần tử khủng bố, thỉnh thoảng có phát hiện một số địa phương ẩn giấu người nhưng bọn họ cũng không quan tâm.
Đến tầng thứ , bọn họ đụng phải phần tử khủng bố.
“Phốc” Tiếu Tiếu động tác quá nhanh, quá chính xác. Một người đã ngã xuống đất, như trước một phát trúng ngay mi tâm.
“Phốc” phát súng thứ hai này là Âu Dương Thanh Linh.
Một trước một sau, hai người tuy không nói trước với nhau, nhưng phối hợp hết sức ăn ý.
“Khốc!” Chưa kịp ra tay, hai huynh đệ Lục gia không tiếng động đứng đối diện hai người giơ ngón tay cái lên.
Tiếu Tiếu đứng phía trước vung tay lên mời hai huynh đệ họ đi trước, nàng cùng Âu Dương Thanh Linh sẽ không luôn đi trước tiên phong, thế nào cũng muốn cấp hai huynh đệ Lục gia có chút cơ hội thể hiện.
Hai huynh đệ cũng không muốn luôn núp ở phía sau, ghìm súng, tay đặt thắt lưng nhanh chóng tìm trang bị liền xông ra ngoài.
Tiếu Tiếu không thấy bóng dáng hai huynh đệ, tinh thần lực có thể dò xét, nàng đã sớm phát hiện, tầng này chỉ có hai phần tử khủng bố đã bị tiêu diệt. Hiện tại không cần quá mức khẩn trương, chậm rãi đi đến trước hai cỗ thi thể, trực tiếp thu luôn hai khẩu súng.
Mà Âu Dương Thanh Linh vẫn luôn nhìn Tiếu Tiếu, xem Tiếu Tiếu mặt không biểu cảm nâng súng, giết người. Xem nàng sau khi giết người xong, như trước mặt không biểu cảm, bình tĩnh liền tim cũng không đập loạn một chút. Thật là một lần cũng chưa từng mất bình tĩnh....
Yên lặng thu hồi lực chú ý, đem tinh thần lực quét toàn bộ tầng lầu một lần, trong lòng tức giận biến mất.
- Có người lên đây.
Tiếu Tiếu thân hình liền một chút cũng không hoảng, từ từ đứng lên trực tiếp chuyển đến hướng an toàn, trong tay súng lại giơ lên. Người từ dưới đi lên, mới lộ cái đỉnh đầu, trán sáng loáng mới xuất hiện ở trong tầm mắt nàng, nàng liền cho bọn hắn mỗi người một phát súng, máu chảy đầm đìa.
Âu Dương Thanh Linh trong lòng đột nhiên đau xót, lập tức đi qua. Tiếu Tiếu dừng một chút, rất nhanh đến phía sau hắn, đẩy hắn liền tránh đến một bên. Âu Dương Thanh Linh mạnh mẽ nâng tay.
“Phốc”, “Phốc”.
Liền hai phát, hắn lúc này so với Tiếu Tiếu còn lạnh hơn.
Thẳng đến bọn họ giải quyết xong bốn người, huynh đệ Lục gia hai người mới đi lại.
Âu Dương Thanh Linh nhíu mi.
- Phía dưới người khẳng định đã phát hiện, chúng ta phải đánh tiếp. Các ngươi theo bên trái thông đạo đi xuống, chúng ta đi bên phải.
- Thang máy đâu.
Lục gia huynh đệ lập tức hỏi.
- Chúng ta tốc chiến tốc thắng, so với thang máy nhanh hơn!
Âu Dương Thanh Linh nhìn liếc mắt hai người một cái.
- Bọn họ là người của “Thần phạt”, các ngươi hẳn là minh bạch.
- Chúng ta biết rõ.
Không liều mạng, cũng chỉ có chết.
- Hiện tại, xuất phát.
Âu Dương Thanh Linh nhìn về phía Tiếu Tiếu, lúc này họ cũng không nói chuyện với nhau. Bởi vì đã không cần thiết....Hắn có rất nhiều điều muốn hỏi, nàng cũng có rất nhiều điều muốn nói, nhưng hiện tại không phải cơ hội tốt. Bọn họ hiện tại phải làm là tranh thủ sống sót.
- Mười sáu người.
Âu Dương Thanh Linh hạ mí mắt, rốt cuộc cầm lấy súng của những phần tử khủng bố đã chết, lực sát thương mạnh, chỉ cần một phát có thể đánh hạ đoàn người phía dưới.
Nhưng là, kia cầu thang xuống lầu phỏng chừng sẽ bị phá hủy.
Những mười sáu người, bắn từng người thì khó khăn quá lớn. Bọn họ không phải bia ngắm, hơn nữa bọn họ còn có vũ khí trong tay.
“Oanh”. Một khác sườn thông đạo đã tranh đấu xảy ra. Tiếu Tiếu cùng Âu Dương Thanh Linh lại như trước giấu mình ở phía sau hàng hóa.
- Động thủ.
Âu Dương Thanh Linh lần này không cùng nàng dành trước, hắn dùng tinh thần lực thời khắc giám sát tình hình bên ngoài, đồng thời dùng tinh thần lực công kích những người đó, hiệu quả thật rõ ràng, đủ cho bọn chúng trong nháy mắt bất động, mà đây là cơ hội của bọn họ.
Tiếu Tiếu lộ ta nữa người, phát súng đầu tiên, “Oanh” một tiếng! Có nổ nhưng không có động! Mà khi tiếng vang bắt đầu, Tiếu Tiếu đã lùi về phía sau cộng sự che chắn.
Âu Dương Thanh Linh ánh mắt mị mị.
- Lại đến.
Tiếu Tiếu lập tức lại bắn một phát nữa, từ lúc nâng súng lên đến lúc thu hồi, tổng cộng bất quá có một giây!
“Oanh”
- Không sai, sáu người!
Âu Dương Thanh Linh tán thưởng nói.
Tiếu Tiếu hạ mi. Ý tứ này là, vũ thiên tình? Hắn nhận định năng lực thực không phải một loại.
- Mới sáu người.
Ghét bỏ nhìn súng trong tay.
- Uy lực thấp chút.
Âu Dương Thanh Linh không nói gì, lại đột nhiên nói:
- Hai giây sau, lại đến.
Tiếu Tiếu nhíu mày, một, hai, “Oành!”
- Lúc này đây sáu người, vẫn còn bốn....
Không cần ngẩng đầu nhìn, tinh thần lực của hắn bao quát toàn lầu dưới đã nói cho hắn biết. Đây là vì sau tinh thần giả được coi trọng như thế. Bọn họ đôi khi chính là nghịch thiên tồn tại. Khi từng binh sĩ tác chiến, khi dò xét, vẫn là khai chiến hạm tất không thể thiếu phẩm chất riêng.
- Tổng cộng đến bao nhiêu người?
Cách năm sáu tầng không biết hắn có hay không tra xét được.
- Từ nơi này đi xuống, bao gồm những tên đã chết, năm mươi ba người!
- Cũng không còn lại bao nhiêu.
Tiếu Tiếu nhíu mày.
- Phía dưới những người đó là ngốc sao?
- Bọn họ không có vũ khí!
Âu Dương Thanh Linh thở dài, hơn nữa, đại đa số người cũng chưa từng đi qua chiến trường, tay chưa từng dính máu người, gặp đồ đệ bỏ mạng những người đó phản ứng có thể đoán được.
Tiếu Tiếu không hiểu, nàng không hiểu lắm về suy nghĩ của người khác. Cho nên trừ bỏ bất mãn ở ngoài, còn có chút khinh thường.
- Người ở trên nghe đây!
Đột nhiên, toàn bộ màn hình thương trường chuyển đổi thành màn hình.
- Cho các ngươi thời gian năm phút, lập tức tập trung tại lầu một. Năm phút sau đó, cứ cách một phút giết mười người.
Trên màn hình xuất hiện nơi những người dưới lầu một tập trung, trong đó có cả Cổ Lực và Kim Lị.
Cổ Lực tựa hồ bị thương, Kim Lị cùng một đám nữ nhân chen chúc tại một chỗ, nửa điểm cũng không hấp dẫn người khác chú ý.
Tiếu Tiếu nhìn về phía Âu Dương Thanh Linh.
- Làm sao bây giờ.
- Mười lăm phút, bảo vệ tư nhân sẽ đến!
Âu Dương Thanh Linh cũng nhẹ nhàng thở ra. Giống như để xác nhận lời hắn nói, hắn vừa dứt lời, nàng liền thả tinh thần lực ra liền thấy ngay có tinh thần lực dao động. Từ bên ngoài truyền đến, quang não không thể dùng, thông tấn khí không thể truyền lại. Khả năng tinh thần lực của bọn họ lại cách trở không xong, đó là kết quả của văn minh cấp ba.
Âu Dương Thanh Linh rất nhanh liền liên hệ cùng tinh thần dao động kia, Tiếu Tiếu luôn bên cạnh nhìn xung quanh. Không cẩn thận liền nghe nội dung nói chuyện của bọn họ.
Muốn bọn họ trong ứng ngoài hợp, hấp dẫn lực chú ý của tên kia. Đồ điên kia chẳng những có vũ khí, còn có thuốc nổ, không chỉ mình tòa nhà này mà là cả con phố.... Quả nhiên là đồ điên!
Trong lúc bọn họ trao đổi, bên trong đã có biến hóa. Người ở phía dưới tựa hồ biết quan hệ giữa Cổ Lực, Kim Lị với bọn họ. Có hai người đưa bọn họ ra khỏi khu con tin, che ở trước ngực.
Tiếu Tiếu nhíu mày, trực giác nói cho nàng biết, đây không phải là hiện tượng tốt.
Quả nhiên không đến hai phút, nàng thấy được bọn họ lên đây theo lối an toàn, Kim Lị xinh đẹp với mái tóc màu vàng bị nhân dắt đi, che ở phía trước.
Tiếu Tiếu giơ súng lên, cũng chưa bóp cò.
Bởi vì Cổ Lực cùng Kim Lị bị bọn họ che ở trước ngực, trên đầu bọn họ còn dí súng ở thái dương.
Không chỉ như thế, Lục gia huynh đệ bên kia đã không nghe thấy thanh âm.
Âu Dương Thanh Linh cùng người bên ngoài trao đổi kết thúc, tự nhiên cũng phát hiện tình hình bên này. Sắc mặt của hắn âm trầm,tay cầm lấy xe lăn mạnh mẽ nắm chặt!