Editor: Troiwfmas
Mang theo tiểu Bạch xà tiến vào không gian, nghĩ đến việc tiểu Bạch xà ăn uống vô cùng tốn kém, lại mấy lượt nhìn vào bên trong chuồng gia súc có gà, vịt, cừu, heo cả thảy chỉ có bốn loại. Tiểu Bạch xà một lần có thể ăn hết một con heo, gia súc số lượng không nhiều lắm, vốn dĩ Sư tôn chỉ thích rau quả lại không ưa thích thịt cá, cho nên, đất đai chung quanh liếc mắt một cái liền thấy rau quả đủ loại, chỉ có gia súc là tương đối ít ỏi. Cũng không phải hắn không thể cho tiểu Bạch xà chén một con heo nướng, nhưng là, nhìn vào chỉ có sáu con heo cùng ba con cừu, Tuyên Nhược Phong nhíu mày, suy nghĩ trong chốc lát, quyết định đi một chuyến đến khu chợ Nông nghiệp.
Tuyên Nhược Phong rời khỏi không gian, ngồi ở phía sau bàn sách, hắn nhớ ra rằng thế giới này chỉ cần xuất ra tiền liền có thịt cá tới tay, tuy rằng mấy con vật đó quá mức tầm thường, Tuyên Nhược Phong cũng thực ghét bỏ, nhưng vì làm tiểu Bạch xà vui vẻ, Tuyên Nhược Phong cũng không sợ túi tiền xuất huyết nhiều một phen.
Ánh mặt trời chiếu vào phòng, quang mang nhợt nhạt nhu hòa lướt qua bàn sách ánh lên người thiếu niên đang ngồi trên ghế, khi kim sắc quang mang bao phủ, toàn thân thiếu niên phảng phất như đang lưu chuyển ánh sáng màu vàng lấp lánh, tóc đen theo gió lay động, đem khuôn mặt như quan ngọc phác hoạ càng thêm tuấn dật phi phàm. Không ai sẽ tùy tiện đem thiếu niên có bộ dáng như vậy quy thành kẻ gây ra vụ án bằm thây vạn đoạn, giết người không chớp mắt kia.
Đường Cẩn Phong sở dĩ phiền não như thế, ước chừng cũng là do hắn không thể tin tưởng vào chuyện đó.
Một con hạc giấy chậm rãi dừng ở trên đầu ngón tay trắng nõn của Tuyên Nhược Phong, mang về cho thiếu niên một tin tức tốt.
Tuyên Nhược Phong khóe miệng nâng cao, nguy cơ phản loạn Long Tinh đã được giải trừ, mấy ngày sắp tới Đường Cẩn Phong chắc cũng không có chuyện quan trọng gì nên hắn sẽ ở Đường trạch ngây ngốc một khoảng thời gian. Tuyên Nhược Phong đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này, vừa đúng dịp, ngoài việc giải quyết vấn đề ăn uống của tiểu Bạch xà, nhân tiện có thể dùng lý do quang minh chính đại tiếp cận Đường Cẩn Phong, đến cả bốn vị huynh trưởng hắn cũng muốn lấy lòng một phen.
Tuyên Nhược Phong sau khi cùng quản gia trao đổi, bất quá bị quản gia lải nhải dặn dò một hồi mới lập tức ra cửa, tài xế cẩn thận muốn đỡ Tuyên Nhược Phong lên phi hành khí, lại bị Tuyên Nhược Phong tránh đi. Trên chân băng vải dày nặng không đại biểu cho việc hắn không thể tự mình đi lại, Tuyên Nhược Phong không thích bị người khác đụng vào.
Phi hành khí chạy một hồi liền dừng trước khu chợ Nông nghiệp, Tuyên Nhược Phong không cho tài xế đi theo, một mình một người đi tới trước khu bán hải sản.
Khu bán hải sản người tới xem khá thưa thớt, vốn dĩ người có được năng lực mua chúng thật sự không nhiều. Lam tinh sau khi trải qua thời kỳ virus hoành hành, đại dương cũng bị virus xâm lấn, sinh vật biển bây giờ nếu không phải người có thực lực thì đừng mơ tưởng bắt được. Hiện tại các loại cá biến dị cơ hồ trải rộng khắp đại dương, sinh vật biển biến dị một con so với một con càng muốn hung hãn, cho nên, khu vực bán hải sản bản địa của Lam tinh chiếm diện tích rất nhỏ. Cũng may, Thủy Tinh xa xôi không khiến hải sản lâm vào cảnh không có người dám mua. Ở trên Thủy Tinh % đều là biển rộng, một vài tộc người cá cùng nhân loại cũng có quan hệ mua bán qua lại, cung cấp không ít hải sản không bị nhiễm virus, tuy rằng trong đó phí vận chuyển phải dùng tới một lượng lớn điểm tín dụng, nhưng mà, trừ bỏ một ít loại hải sản giá cả cao gấp mấy lần so với hải sản bản địa, thì những loại khác cơ hồ đều có giá thành thấp hơn, hoàn toàn giải quyết được nhu cầu mua sắm.
Nhìn két nước cá Trắm Cỏ biến dị, Tuyên Nhược Phong chỉ cảm thấy túi tiền đau đớn, một con cá Trắm Cỏ biến dị lại cần đến điểm tín dụng, người có gia cảnh bình thường căn bản ăn không nổi, khu dân nghèo lại chỉ có thể mơ mộng thèm thuồng, ở trong đầu tưởng tượng ra hương vị cá Trắm Cỏ.
điểm tín dụng này tương đương thu nhập trong nửa năm của một gia đình bình thường, phải hiểu rằng, một gói dịch dinh dưỡng chỉ tốn một điểm tín dụng. Như thế có thể thấy được, cái giá điểm tín dụng này có bao nhiêu ác liệt, hơn nữa một con cá như vậy còn không đủ ăn một bữa.
Sau khi Tuyên Nhược Phong tiến vào cửa hàng, tướng mạo tuấn mỹ cùng hơi thở lạnh lùng liền dẫn tới sự chú ý của mấy vị khách nhân, lớn lên xinh đẹp như thế, ai mà không vui mắt nhìn qua vài lần. Đặc biệt là cái vị tiểu soái ca này chân còn bó thành một cục như vậy, tự nhiên sẽ khiến người khác sinh lòng hiếu kỳ.
Chủ tiệm để ý thấy, thiếu niên một đường đi thẳng vào đây, vừa đi vừa quan sát, tựa hồ đối những sản phẩm này đều không thực sự vừa lòng. Xem khí chất bất phàm này, chân lại bị thương, chủ tiệm chà xát hai tay, vội vàng đi lên đón tiếp.
Vạn nhất thiếu niên này ở trong tiệm hắn ngã một cái hoặc bị làm sao, hắn cũng không thể gánh nổi trách nhiệm.
"Tiên sinh ngài muốn mua cái gì a?" Chủ tiệm cười tủm tỉm hỏi.