Tinh Phong Truyền Thuyết

chương 88: phiên nhiên ly khứ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lý Thiên Tường sắc mặt nghiêm trọng, tinh quang trong mắt thu lại, trường kiếm lơ lửng phía trên đỉnh đầu, hai tay kết thành Ngự kiếm thức. Tất cả đều đã chuẩn bị sẵn sàng!

- Sất!

Lý Thiên Tường hừ lạnh một tiếng. Trường kiếm trong nháy mắt công kích vào hư không, đúng, chính là hư không. Nhưng trước khi trường kiếm công kích đến thì đã có người xuất hiện!

Mái tóc bạc phiêu dật, bạch y giản dị, ánh mắt dửng dưng tĩnh mịch, làm cho người ta cảm thấy khí tức của tự nhiên.

- Trương Tinh Phong!

Thanh âm của Lý Thiên Tường giống như đến từ cửu u, lạnh lẽo thấu xương.

Trương Tinh Phong nhìn phi kiếm trước mặt, khẽ cười cười. Hắn rốt cuộc đã biết tại sao tốc độ của Lý Thiên Tường lại nhanh như vậy, chính là nhờ vào Hiên Viên Kiếm này. Hiên Viên Kiếm là đỉnh cấp tiên khí tốc độ nhanh như vậy cũng có gì là kỳ quái. Trương Tinh Phong vẫn còn nhớ kỹ thanh kiếm trước mặt này chính là kiếm tiên lúc trước đả thương hắn.

- Tu ma giả lại sử dụng kiếm tiên, quả thật là lãng phí!

Trương Tinh Phong mỉm cười. Tay phải giơ lên, dùng một ngón tay cản Hiên Viên Kiếm lại.

Lý Thiên Tường trên mặt hiện lên vẻ hưng phấn. Hắn hiểu rất rõ Tu ma giả dụng tiên khí uy lực là có hạn đích. Nhưng bây giờ hắn ngay cả một thanh pháp khí cũng không thể có được. Dùng tiên khí ít nhất so với pháp khí tốt hơn một chút. Càng huống chi dựa vào thực lực của hắn hiện giờ muốn luyện chế pháp khí quả thật rất khó khăn. Một là hắn không hề có kinh nghiệm luyện khí, hai là căn cơ không vững.

Lý Thiên Tường chờ mong, chờ mong trứ ngón tay của Trương Tinh Phong sẽ bị cắt đứt. Nhưng Trương Tinh Phong thật sự cuồng ngạo như vậy sao? Dùng ngón tay để cản kiếm tiên! Đương nhiên không, Tử Nhận trong lòng bàn tay hắn chợt lóe lên rồi biến mất.

"Phanh!"

Thanh âm cực kỳ thanh thúy. Trương Tinh Phong thực lực so với Lý Thiên Tường cao hơn rất nhiều. Quan trọng nhất chính là Trương Tinh Phong sử dụng đỉnh cấp tiên khí phát huy uy lực cũng lớn hơn rất nhiều so với Lý Thiên Tường là Tu ma giả.

Hiên Viên Kiếm rơi xuống trên mặt đất. Lý Thiên Tường sắc mặt trắng bệch. Hắn cuối cùng đã cảm giác được công lực Trương Tinh Phong rốt cuộc cao đến mức nào, không thể nào chống lại được. Lúc này hắn cảm thấy rất thất vọng. Để chiến thắng Trương Tinh Phong, đã phải nếm trải bao nhiêu khổ cực có lẽ hắn cũng không nhớ rõ. Nhưng bây giờ hắn lại phát hiện ra giữa hai người vẫn còn một khoảng cách quá lớn!

- Thái thượng trưởng lão!

Trương Tinh Phong cung kính nói với Tử Thần.

Tử Thần mỉm cười:

- Hảo a, hài tử, không ngờ Trương gia chúng ta cũng có cao thủ như ngươi. Vừa rồi ngươi truyền âm nói người kia là Lý Thiên Tường, thật sự làm cho ta rất kinh ngạc. Không chỉ là thân phận và công lực của hắn, làm cho ta kinh ngạc chính là công lực của ngươi a!

Tử Thần phảng phất giống như một trưởng bối mừng rỡ nhìn Trương Tinh Phong.

Khó trách Tử Thần kinh ngạc. Mặc dù công lực của ông ta chỉ đạt đến Nguyên Anh cảnh giới, nhưng Tử Thần là thiên hạ đệ nhất sát thủ, tại phương diện trinh sát, ẩn nấp ông ta tuyệt đối là thiên hạ đệ nhất. Cho dù là hai lão bất tử của võ lâm thánh địa Thiếu Lâm phỏng chừng ở phương diện cũng không thể bằng ông ta. Đây cũng chính là nguyên nhân mà Tử Thần có thể là người đầu tiên đuổi đến chỗ Thác Bạt Phong.

Trương Tinh Phong truyền âm lại khiến cho cho hắn không thể phát hiện được phương hướng truyền đến, quả thật là kinh hãi thế tục.

Trương Tinh Phong đối với Tử Thần trước mặt rất tôn kính. Hắn từ phụ thân biết được Tử Thần trước mặt, năm đó chính là Đại trưởng lão của Trương thị thế gia. Là người điều hành của "Ám Huyết", ông ta đã đưa tổ chức này trở thành thiên hạ đệ nhất sát thủ. Vị Đại trưởng lão này vẫn vì "Ám Huyết" mà bôn ba, cho dù bây giờ đã hơn ba trăm hơn tuổi rồi. Hơn một trăm năm trước, Trương gia vì cảm kích đã phong cho ông ta làm "Thái thượng trưởng lão" địa vị thượng đẳng ngang với gia chủ.

- Thái thượng trưởng lão xin hãy nghỉ ngơi một chút, để con chơi đùa với bọn người kia một chút!

Tử Thần liếc nhìn chung quanh, mỉm cười nói:

- Tốt, cho ta xem bản lĩnh của ngươi đi!

Trương Tinh Phong ngạo nghễ quan sát chung quanh, cười nói:

- Các vị, có thể ra được rồi! Xem kịch đủ rồi thì ít nhất cũng phải lộ diện đi chứ!

Phong động, phong tĩnh!

Chung quanh đã xuất hiện tám cao thủ. Những cao thủ này đúng là những nhân vật lãnh đạo cuộc tấn công lần này. Đối với việc Trương Tinh Phong phát hiện ra bọn họ, không hề cảm thấy kỳ quái. Bọn họ đều biết công lực của Trương Tinh Phong rốt cuộc cao đến cỡ nào. Hơn nữa bọn họ đều thản nhiên bỏ mặt nạ xuống, nhân vật cấp lãnh đạo đương nhiên phải có tôn nghiêm của mình.

- Ba lão già các ngươi ở phía trên quan sát nãy giờ, còn không xuống đây sao?

Trương Tinh Phong không nhìn tám người này, mà lại ngẩng đầu nhìn lên không trung. Không hề có chút tôn kính, trực tiếp quát lên.

Hai hòa thượng cùng với một Thanh y tú sĩ xuất hiện bên cạnh mọi người.

- Hảo công lực, ngay cả ta cũng không thể nhìn thấu công lực của ngươi, quả thật là lợi hại, rất lợi hại!

Tả tiên sinh vừa cười vừa nói. Hắn không vẻ gì tức giận vì câu nói vừa rồi Trương Tinh Phong.

- Cao thủ, lão nạp đã trăm năm không ra khỏi Thiếu Lâm, không ngờ Thanh Long đại lục lại xuất hiện cao thủ đẳng cấp này!

Trí trưởng lão tỏ ra rất cảm khái.

- Bần tăng xin thay mặt cho đồ nhi cảm tạ Trương bá tước!

Mật Tông Đại trưởng lão thái độ rất khiêm tốn.

Trương Tinh Phong mỉm cười, không nghĩ đến ba cao thủ này lại bình tĩnh như vậy, tựa hồ như chưa từng nhìn thấy mình xúc phạm bọn họ.

Trương Tinh Phong tại không trung nghe bọn họ nói chuyện đã biết rõ thân phận của những người này. Đương nhiên cũng hiểu rõ tại sao Đại hòa thượng trước mặt lại cảm tạ mình, chính là do Cố Kỳ may mắn đã đạt đến Thần chi cảnh.

- Các vị, hôm nay Trương Tinh Phong ta ở đây nói với tất cả mọi người. Chuyện của Trương gia cũng chính là chuyện của ta. Tiềm long đồ ta sẽ giữ, hy vọng mọi người sau này đừng làm chuyện gì khiến cho ta mất hứng!

Trương Tinh Phong mỉm cười, thản nhiên nói.

Mọi người đều ngẩn ra. Cho dù là Trí trưởng lão, Tả tiên sinh, Mật Tông Đại trưởng lão đều cực kỳ kinh ngạc. Bọn họ không nghĩ đến Trương Tinh Phong lại cuồng ngạo như vậy.

Tử Thần cũng ngẩn người. Khi hắn nhìn thấy ba người Trí trưởng lão bọn họ xuất hiện, trong lòng cảm thấy lo lắng. Hắn là tuyệt đỉnh cao thủ, hơn nữa đã sống rất lâu, đương nhiên cũng biết Trí trưởng lão và Tả tiên sinh rốt cuộc là những nhân vật gì!

Trí trưởng lão đột nhiên chắp tay nói:

- Người xuất gia đối với những chuyện này không có hứng thú, lão nạp xin đi trước!

Trí trưởng lão thản nhiên ngự không bay đi, cực kỳ dứt khoát. Hắn không nhìn thấu được công lực của Trương Tinh Phong, biết đối phương công lực không hề dưới hắn. Càng huống chi, hắn là một trong số ít người quan sát thấy Tử Nhận thoáng hiện ra. Có Tử Nhận, hắn nhận thấy mình không thể nào đối phó được với Trương Tinh Phong!

Tả tiên sinh là người của Ma Điện, nhưng lại không hề có vẻ cuồng ngạo của người trong Ma Điện. Nếu như là Hữu tiên sinh đến đây, nhất định sẽ tức giận sau đó cùng Trương Tinh Phong đấu một trận.

Nhưng Tả tiên sinh hắn thì không bao giờ ra tay khi chưa nắm chắc. Càng huống chi Trí trưởng lão kia công lực còn cao hơn cả hắn cũng bỏ đi, hắn có thể nắm chắc được sao?

- Ta và Trí trưởng lão còn có chuyện cần nói, xin đi trước!

Tả tiên sinh cũng mạc danh kì diệu ngự không bay đi.

Điều này làm cho những cao thủ còn lại đều cảm thấy nghi hoặc. Chẳng lẽ Trương Tinh Phong thật sự có thực lực cường đại đến như vậy? Bọn họ là những nhân vật lãnh đạo của các thế lực lớn, đương nhiên biết rõ võ lâm thánh địa Thiếu Lâm và Ma Tông thánh địa Ma Điện thực lực cường đại như thế nào!

Thiếu Lâm cái gì Đạt Ma viện, La Hán Đường cũng chỉ là để mê hoặc người ngoài mà thôi, cao thủ chân chính đều ẩn tàng phía sau. Tam đại Ma Môn của Ma Tông cũng chỉ là bề ngoài, Ma Điện mới chính là gốc rễ của Ma Tông. Ma điện không ngã, Ma Tông lại càng không thể suy tàn.

" Ân......” Trương Tinh Phong nhìn về hướng Mật Tông trưởng lão. Mật Tông Đại trưởng lão bộ dáng rất hiền từ, mỉm cười nói:

- Xin lỗi Trương bá tước. Tiềm long đồ này là do Thiên khả hãn năm đó lưu lại, người Nguyên Mông chúng ta không thể nào từ bỏ được!

Trương Tinh Phong ngẩn người. Cái gì Thiên khả hãn? Hắn kỳ thật đến bây giờ cũng không biết Tiềm long đồ này rốt cuộc là vật gì, chỉ biết nó là một tấm bản đồ, một trong ba tấm Tàng bảo đồ mà thôi!

Đột nhiên Trương Tinh Phong nhìn về hướng Lý Thiên Tường, quả nhiên Lý Thiên Tường đã ngự Hiên Viên Kiếm, nhanh chóng bay mất. Còn có hai người khác cũng theo hắn rời đi.

Trương Tinh Phong đột nhiên nhìn về phía Đại trưởng lão nói:

- Ngươi cũng muốn cản ta?

Đại trưởng lão mỉm cười gật đầu.

Trương Tinh Phong không hề để ý tới hắn, xoay người nhìn Tử Thần nói:

- Thái thượng trưởng lão, bây giờ chúng ta trở lại kinh thành được không?

Tử Thần ngẩn người. Kinh thành, kinh thành cách nơi đây rất xa, làm sao có thể nói đi là đi được.

Nhưng Tử Thần vẫn gật đầu. Vốn nhiệm vụ đã hoàn thành cần phải trở về. Hơn nữa gia chủ cũng đã đến kinh thành, đang ở trong phủ của Trương thị thế gia tại kinh thành.

Trương Tinh Phong đột nhiên quay đầu lại nhìn những tuyệt đỉnh cao thủ này, khinh thường cười cười nói:

- Có bản lĩnh thì cứ đuổi theo ta!

Ngữ khí giống như một đứa trẻ, khiến cho những cao thủ chung quanh đều ngẩn người.

Mà ngay lúc này, Trương Tinh Phong cầm lấy tay Tử Thần, trong nháy mắt biến mất trước mặt mọi người.

Đại trưởng lão ngơ ngác, nhưng chỉ trong nháy mắt liền cười khổ:

- Không thể cưỡng cầu, không thể cưỡng cầu!

Lại nhìn sang những cao thủ bên cạnh, khẽ lắc đầu nói:

- Chỉ có thể trơ mắt nhìn Trương Tinh Phong rời đi, không dám ra tay, ha ha!

Thanh âm của Đại trưởng lão không lớn, nhưng tất cả những cao thủ chung quanh đều nghe được, sắc mặt đỏ lên.

Đại trưởng lão lắc đầu, thở dài nói:

- Tiềm long đồ đã không thể lấy về được nữa rồi!

Dứt lời liền ngự không đi mất.

Sáu cao thủ còn lại cười khổ. Chẳng lẽ không đúng sao? Bọn họ tất cả mọi người ở đây đều chỉ có thể đưa mắt nhìn Trương Tinh Phong rời đi như vậy, sau này bọn họ dựa vào cái gì mà đoạt lại Tiềm long đồ đây? Tiềm long đồ đã là vật của Trương Tinh Phong rồi!

Sự thật này không ai có thể thay đổi được. Kể cả Thiếu Lâm và Ma Điện.

Truyện Chữ Hay