Thiên Vũ thủ trạc, trung cấp thần khí, là thần khí cỏ thể bảo vệ tính mạng. Năm đó khi Bàn Cổ tiến vào các đại tuyệt cảnh, một khi gặp phải nguy hiểm liền lập tức tiến vào bên trong Thiên Vũ. Có thần khí này trong tay, Trương Tinh Phong còn phải lo lắng cái gì?
Trương Tinh Phong mỉm cười, hỗn độn lực trong cơ thể lập tức giống như những cơn sóng bắt đầu vận chuyển. Tử Nhận cũng xuất hiện trên tay hắn, tùy thời có thể tấn công. Tất cả đều đã chuẩn bị sẵn sàng.
"Hắc hắc, không cần lo lắng, Thất Minh Ảo Tinh Thần Trận này năm đó đã bị hư hại, lực công kích của nó bây giờ có lẽ ngươi cũng có thể chống cự được. Hơn nữa vẫn còn có ta đây!" Thiên Vũ lên tiếng an ủi, nó còn tưởng rằng Trương Tinh Phong vẫn còn đang phiền não.
"Được rồi, ta cần gì phải lo lắng chứ. Ha ha! Bây giờ bắt đầu xuất phát thôi, ta muốn xem thử bên trong Ma Đế Bí Cảnh này rốt cuộc là có bảo vật gì!" Trương Tinh Phong mỉm cười, thân thể như một tia chớp phóng về hướng cung điện.
Nhìn từ xa không biết cung điện lớn đến thế nào, sau khi tiến vào mới phát hiện nó cũng không phải là lớn lắm. Trương Tinh Phong cảm thấy ngạc nhiên, bởi vì hắn không thể phát hiện ra một chút dấu vết nào của trận pháp.
"Uy, Thiên Vũ, tại sao ta lại không phát hiện ra trận pháp? Bí cảnh này nhất định không có khả năng đi vào dễ như vậy!" Linh giác của Trương Tinh Phong bắt đầu cẩn thận tìm kiếm, nhưng vẫn không phát hiện được.
"Thần trận có thể để cho ngươi dễ dàng phát hiện như vậy sao? Ngươi hãy dựa theo bộ pháp của Ma Đế mà đi vào. Nhớ cho kỹ, nếu như hỗn độn lực tiêu hao hết, phải lập tức tiến vào bên trong ta ngay!"
"Ta biết rồi, ngươi không cần phải nói!" Trương Tinh Phong khẽ nhắm mắt lại, bộ pháp của Ma Đế lập tức lại hiện lên trong đầu hắn, tốc độ thật sự là rất nhanh.
Trương Tinh Phong thôi thúc tất cả hỗn độn lực bên trong cơ thể, vận chuyển đến tất cả bộ vị bên trên thân thể. Hắn không chỉ dựa vào tốc độ của mình, mà còn muốn sử dụng hỗn độn lực để gia tăng tốc độ.
Trương Tinh Phong hít sâu một hơi, bộ pháp của Ma Đế lại thoáng hiện lên trong đầu, thân thể giống như ảo ảnh không ngừng chuyển động. Ma Đế chuyển động, hắn chuyển động, Ma Đế ngừng, hắn cũng ngừng......
Sắc mặt của Trương Tinh Phong đã bắt đầu trở nên đỏ bừng. Thân thể của hắn mặc dù là phi thường cường hãn, nhưng vẫn không thể nào duy trì được tốc độ kinh người như vậy. Hỗn độn lực điên cuồng vận chuyển để giúp thân thể gia tăng tốc độ, tiêu hao cực kỳ nhanh.
Ngay từ đầu, Trương Tinh Phong còn tưởng rằng sự biến hóa của bộ pháp đơn giản chỉ là dựa vào tốc độ mà thôi. Nhưng lúc này hắn đã hiểu căn bản là không phải đơn giản như vậy, bởi vì bên trong trận pháp còn có áp lực vô cùng cường đại. Vừa di chuyển, đồng thời còn phải chống cự áp lực, Trương Tinh Phong cảm thấy hỗn độn lực tiêu hao một hao một cách rất nhanh.
Mới đi được một phần ba, Trương Tinh Phong phát hiện hỗn độn lực dường như đã hoàn toàn cạn kiệt. Không có biện pháp nào, hắn đành phải tiến vào bên trong Thiên Vũ. Tâm thần vừa động, thân thể liền lập tức biến mất, đồng thời bên trong trận pháp xuất hiện một thủ trạc. Trương Tinh Phong vừa tiến vào bên trong, Thiên Vũ ngay lập tức đã bị trận pháp công kích.
"Oanh!"
Một tia chớp từ trên không trung đánh xuống thủ trạc, nhưng thủ trạc dường như vẫn không có biến hóa gì. Từng tia chớp bắt đầu lần lượt đánh xuống, uy lực càng ngày càng mạnh......
Một đạo hỏa quang chói mắt cũng bắt đầu tham gia công kích......
Lúc này bên trong Thiên Vũ thủ trạc, Trương Tinh Phong đang bắt đầu khôi phục hỗn độn lực. Trong khoảng thời gian này tại Thanh Long Đại Lục, hắn quả thật chưa hề gặp phải tình huống hỗn độn lực tiêu hao hoàn toàn như thế này. Cho dù là lần trước miễn cưỡng sử dụng Bắc Đẩu Thất Tinh Kiếm Quyết tại Thiên Nhai San Mạch, cũng chỉ là do tác dụng của phản phệ mà thôi.
"Hô!" Trương Tinh Phong mở mắt ra, trên mặt lộ ra thần sắc tươi cười.
"Đã lâu rồi không có cảm giác này, quả thật là sảng khoải!" Trương Tinh Phong lắc lắc đầu.
"Tiểu tử, ngươi tỉnh rồi à!" Một đốm sáng xuất hiện trước mặt Trương Tinh Phong, nhưng thanh âm thì lại xuất hiện trong đầu.
"Thiên Vũ, ta vừa rồi điều tức mất bao lâu?"
"Không lâu lắm, chỉ khoảng nửa ngày mà thôi. Tiểu tử ngươi thì ở nơi này thoải mái, còn ta thì lại bị trận pháp không ngừng công kích!" Thanh âm của Thiên Vũ giống như đang than thở.
Trương Tinh Phong lập tức cười nói: "Ai da, ngươi đương nhiên là không thể gặp xảy ra chuyện gì. Nếu như ngươi gặp chuyện không may, Trương Tinh Phong ta còn có thể an toàn đứng ở đây sao?"
Thiên Vũ dường như không chú ý gì đến vẻ tươi cười của Trương Tinh Phong, lập tức nói: "Ta chính là thần khí, làm sao có thể xảy ra chuyện gì? Luyện chế thần khí chính là thần hỏa. Thần khí một khi luyện chế thành công cho dù là thần hỏa cũng không có khả năng làm thương tổn. Hơn nữa ta lại nhỏ như vậy, cho nên cũng không phải hứng chịu toàn bộ công kích. Hắc hắc, ta đã trải qua vô số tuyệt cảnh tại tiên ma hai giới cũng chưa từng xảy ra chuyện gì. Huống chi trận thế này cũng chỉ có thể xem như là một tiên trận cấp cao mà thôi!"
Trương Tinh Phong lập tức lên tiếng: "Thiên Vũ, bây giờ bên ngoài thế nào rồi?"
Thiên Vũ lên tiếng: "Tốt tốt, hắc hắc, bây giờ ngươi có thể an toàn ra ngoài rồi, bởi vì thủ trạc đã rời khỏi phạm vi của trận pháp!"
Trương Tinh Phong kinh hỉ nói: "Thật sao? Thật là tốt quá! Thiên Vũ, ngươi quả thật là lợi hại, trung cấp thần khí không ngờ lại có thể tự mình hành động. Ta nghe sư tôn nói chỉ có đỉnh cấp thần khí mới có thể tự khống chế thân mình mà thôi!"
Thanh âm của Thiên Vũ có chút xấu hổ: "Ân...... Cái này, ta cũng không thể nào tự mình hành động. Ta là bị trận pháp không ngừng công kích, bị đánh văng ra khỏi trận!"
Thất Minh Ảo Tinh Thần Trận vốn không thể nào xảy ra chuyện này, nhưng bởi vì lần trước sau khi bị Bàn Cổ phá hư, trận pháp đã không còn hoàn chỉnh. Sau khi Thiên Vũ liên tiếp bị công kích, vị trí không ngừng biến đổi, mỗi khi bị văng đến vị trí khác lại tiếp tục bị công kích. Sau đó Thiên Vũ rơi đến một vị trí bị hư tổn của trận pháp, mới có thể dễ dàng rời khỏi trận.
Trương Tinh Phong không nói gì thêm, hắn bây giờ chỉ có hưng phấn: "Thiên Vũ, trước hết ra ngoài cái đã!" Trong lòng hắn vẫn tồn tại cảm giác tò mò rất mãnh liệt đối với Ma Đế Bí Cảnh này.
Phía trước những bậc thang làm bằng bạch ngọc đang có một thủ trạc nằm dưới đất. Đột nhiên thủ trạc biến mất, tại vị trí đó xuất hiện một thanh niên tóc bạc, đương nhiên người này chính là Trương Tinh Phong.
Trương Tinh Phong nhìn những bậc thang trước mặt, cũng không dám tùy tiện bước lên, lập tức hỏi: "Thiên Vũ, những bậc thanh này có trận pháp gì hay không vậy?"
Thiên Vũ trả lời: "Không biết, năm đó khi ta và Bàn Cổ đến đây, chỉ nhìn thấy bảy đại Ma Đế từ bên trong cung điện đi ra. Ta cũng chỉ thấy được bộ pháp của những Ma Đế khi xuyên qua Thất Minh Ảo Tinh Thần Trận mà thôi, còn những cái khác ta đều không biết. Tiểu tử, không nên cái gì cũng hỏi ta, tự mình động não một chút đi?"
Trương Tinh Phong nghe xong, trên mặt bỗng nhiên cảm thấy nóng bừng. Kỳ thật hắn cũng không thích dựa vào người khác, chỉ vì Thiên Vũ đã từng đến đây một lần, cho nên hắn tưởng rằng Thiên Vũ rất quen thuộc với cung điện này.
Trương Tinh Phong hít sâu một hơi, Tử Nhận hiện lên trên tay, hỗn độn lực trong cơ thể cũng bắt đầu vận chuyển. Hắn chậm rãi bước lên bậc thang đầu tiên.
Không có chuyện gì xảy ra!
Trương Tinh Phong trong lòng cảm thấy yên tâm một chút, lập tức bước lên bậc thứ hai...... Cứ như vậy, hắn cứ từng bước từng bước đi lên, cuối cùng cũng đã lên đến lầu hai. Trương Tinh Phong trong lòng cũng thở phào một hơi, vừa rồi quả thật là vô cùng căng thẳng, hắn không dám buông lỏng một chút nào.
Trương Tinh Phong bình tĩnh lại nhìn về phía lầu hai, hắn đột nhiên ngẩn người.
Xuất hiện trước mắt hắn lại là hư không vô cùng vô tận, giống như không gian bên trong Thiên Vũ thủ trạc, không hề có khí tức của sinh mệnh.
Phía xa xa xuất hiện bảy tòa cung điện. Trương Tinh Phong dễ dàng phát hiện ra phía trước bảy cung điện đều có trận pháp. Có lẽ gọi là trận pháp cũng không thích hợp, bởi vì đó chính là ngũ hành linh khí mấy ngàn năm của cả Thanh Long Đại Lục mấy ngàn năm lai ngũ hành linh khí quy tụ thành. Chỉ thấy nơi thì có biển lửa màu tím, nơi thì có hơi nước màu trắng, có nơi lại là kim quang giống như thủy ngân......
Trương Tinh Phong nhìn những màu sắc này, hắn quả thật không biết đây là cái gì. Hắn chỉ biết đây nhất định là thành quả của vô số ngũ hành linh khí tụ tập mấy ngàn năm, hoặc có thể nói là một dạng tiến hóa của ngũ hành linh khí.
Ánh mắt của Trương Tinh Phong đột nhiên tập trung vào tòa cung điện gần nhất, cung điện của Trọng Huyền Ma Đế.
Cung điện của Trọng Huyền Ma Đế là gần nhất, đương nhiên trở ngại cũng là nhỏ nhất. Phía trước chỉ có hơi nước màu trắng cùng với biển lửa màu tím mà thôi.
Trương Tinh Phong lập tức bay về phía hơi nước màu trắng. Càng đến gần, hắn càng cảm thấy lo lắng. Nguyên lai là vì khoảng cách từ chỗ hắn đến cung điện lại xa vô cùng, phỏng chừng ít nhất cũng gần trăm dặm. Bởi vì cung điện nằm trong hư không, cho nên nhìn từ xa có vẻ như rất gần.
Càng đến gần, lòng tin của Trương Tinh Phong cũng càng ngày càng giảm. Hơi nước màu trắng lúc này lại phảng phất giống như biển rộng chắn trước mặt hắn.
"Huyền khí!" Trương Tinh Phong giật mình. Hắn đến gần mới phát hiện ra, đây nào có phải là nước, tất cả đều là huyền khí hóa lỏng. Huyền khí chính là khí tức của hàn băng vạn năm, cho dù là Tu Chân giả Kim Đan kỳ khi đến gần nó cũng có thể trong nháy mắt bị đông cứng thành băng. Có thể tưởng tượng được sự kinh khủng của huyền khí này.
"Tiểu tử, đừng lo lắng, đã có ta đây!" Thanh âm của Thiên Vũ lại vang lên trong đầu.
Trương Tinh Phong nghe được liền bình tĩnh lại. Có Thiên Vũ trong tay, hắn còn phải lo lắng cái gì? Trương Tinh Phong lập tức dùng hỗn độn lực bao bọc lấy thân thể bắt đầu tiến vào bên trong huyền khí chi hải.
"Ai da, Thiên Vũ, ở bên trong này thật đúng là mát mẻ! Quả thật là vô cùng thoải mái!" Thực chất trong lòng hắn cũng cảm thấy khiếp sợ. Toàn thân hắn được bao bọc bởi hỗn độn lực mà vẫn có cảm giác mát mẻ, có thể tưởng tượng được huyền khí này lạnh đến độ nào.
Trương Tinh Phong phảng phất như một con cá nhỏ bơi bên trong huyền khí chi hải. Đột nhiên sắc mặt của hắn biến đổi.
"Băng Chi Phách!"
Uy lực của Băng Chi Phách không thể nào huyền khí có thể so sánh được, cho dù là Tu Chân giả Nguyên Anh kỳ cũng không thể ngăn cản. Trương Tinh Phong củng không phải lo lắng về điều này, mà là vừa mới tiến vào đã gặp Băng Chi Phách, vậy thì phía sau còn có những gì? Hắn cũng không dám suy nghĩ tiếp.
Trương Tinh Phong lập tức vận hỗn độn lực đến trạng thái tốt nhất. Hắn biết lúc này không thể nào lãng phí hỗn độn lực, bởi vì không ai biết phía sau còn có những gì. Cho nên hắn quyết định sử dụng Tử Nhận để công kích, cố gắng tiết kiệm hỗn độn lực.
"Hát!"
Tử Nhận chợt lóe lên, một Băng Chi Phách lập tức bị vỡ tan, hóa thành huyền khí dung vào bên trong huyền khí chi hải. Tử Nhận lại tiếp lóe lên, lần lượt từng Băng Chi Phách đều đi theo con đường của huynh đệ bọn chúng, hóa thành huyền khí.
Trương Tinh Phong thở phào một hơi, cuối cùng hắn đã hoàn toàn tiêu diệt tất cả Băng Chi Phách.
"Cẩn thận!" Thanh âm của Thiên Vũ đột nhiên vang lên. Trương Tinh Phong trong nháy mắt cảm thấy một trận ba động phía sau, lập tức trở tay chém ra một kiếm.
"Phanh!" Thân thể của Trương Tinh Phong bị đẩy ngược về phía sau. Lúc này hắn hắn căn bản là không thể nào thuấn di được, bởi vì áp lực ở nơi này thật sự quá lớn, hắn vẫn chưa thể đủ sức để xuyên qua không gian của huyền khí chi hải. Chỉ khi hắn đạt đến cảnh giới tiên nhân may ra mới có năng lực này, xem ra thuấn đi của hắn và tiên nhân vẫn còn có sự chênh lệch.
"Băng Chi Tinh!" Trương Tinh Phong bắt đầu phát khổ. Mặc dù hắn đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng tình cảnh trước mặt vẫn khiến cho hắn phải giật mình. Hắn hiểu rất rõ sự lợi hại của Băng Chi Tinh, có thể tiêu diệt cả một Tu Chân giả Xuất Khiếu kỳ. Cho dù thực lực của Trương Tinh Phong đã đạt đến Phân Thân hậu kỳ, hắn cũng không muốn phải đối mặt với địch nhân như vậy.
Hơn nữa nơi này còn chính là địa bàn của Băng Chi Tinh. Ở nơi này lực công kích của nó có thể gia tăng lên gấp vài lần, hơn nữa còn rất khó xác định hành tung.
- Cửu Thiên Ngự Kiếm Quyết —— Ngọc —— Long!
Tử Nhận chợt lóe sáng, một đạo kiếm quang bắn về phía Băng Chi Tinh trước mặt. Phía trước Băng Chi Tinh đột nhiên xuất hiện một đạo bạch quang hình dẹp.
"Oanh!"
Huyền khí chung quanh Trương Tinh Phong lập tức bắt đầu sôi sục.
Băng Chi Tinh đột nhiên lại phát ra một đạo bạch quang hình tròn, càng ngày càng lớn. Trương Tinh Phong còn chưa kịp phản ứng, bạch quang kia đã hoàn toàn bao phủ lấy hắn, hình thành một viên cầu màu trắng. Hắn hoàn toàn bị nhốt trong viên cầu này.
"Nguy rồi!" Trương Tinh Phong sắc mặt biến đổi, hắn hiểu rất rõ một chiêu này của Băng Chi Tinh.
"Đinh!" Tử Nhận đâm mạnh vào lớp bạch quang. Chỉ thấy tại vị trí công kích quang mang đột nhiên bừng lên, nhưng chỉ trong nháy mắt lại khôi phục như cũ. Hiển nhiên một kiếm này của Trương Tinh Phong không hề có tác dụng gì. Hắn lắc đầu cười khổ.
"Tiểu tử, nó có cả huyền khí chi hải làm hậu thuẫn, lực lượng có thể nói là vô cùng vô tận. Ngươi không thể nào công phá được đâu!" Thanh âm của Thiên Vũ lúc này trở nên rất khó nghe.
"Ta biết rồi, ngươi câm miệng lại đi!" Trương Tinh Phong cảm thấy tức giận. Thiên Vũ cũng lập tức yên lặng, không nói nữa.
"Hắc hắc, ta muốn xem thử ngươi rốt cuộc mạnh đến cỡ nào!" Trương Tinh Phong thật sự không tin dựa vào thực lực của mình và đỉnh cấp tiên khí công kích Tử Nhận lại không thể phá được lớp bạch quang này.
Nhưng hắn vẫn còn chưa động thủ, Băng Chi Tinh đã bắt đầu ra tay. Chỉ thấy viên cầu màu trắng đột nhiên phình to ra, sau đó lại co rút lại, huyền khí chung quanh cũng bắt đầu xao động.
Khi viên cầu co rút lại, Trương Tinh Phong cảm thấy một cỗ áp lực cường đại giống như muốn nghiền nát hắn. Còn khi viên cầu phình to ra, hắn lại cảm thấy thân thể dường như bị cắt thành hai nửa.
"%¥•;" Thanh âm cổ quái đột nhiên vang lên. Băng Chi Tinh đột nhiên phát sáng, phảng phất như một vực sâu không ngừng hấp nạp huyền khí chung quanh. Viên cầu cũng bắt đầu sáng lên. Trương Tinh Phong chỉ cảm thấy áp lực càng ngày càng lớn.
Trương Tinh Phong sắc mặt biến đổi, lập tức quát lớn:
- Cửu Thiên Ngự Kiếm Quyết —— Ngọc —— Thanh!
Chỉ thấy Tử Nhận chợt bừng sáng lên. Tại một khoảng khắc ngay khi viên cầu bắt đầu phình to ra, Tử Nhận hóa thành một đạo ánh sáng xuyên qua viên cầu bắn về phía Băng Chi Tinh.
"Phanh!"
Viên cầu nổ tung, đồng thời từ bên trong Băng Chi Tinh cũng chảy ra một chất lỏng màu xanh. Trương Tinh Phong lúc này không hề có thương tổn gì, hắn mỉm cười đứng nhìn Băng Chi Tinh càng ngày càng càng trở nên yếu ớt, đột nhiên gia tốc phóng vào bên trong.
"Thủy Chi Nguyên!" Trương Tinh Phong nhìn thủy cầu màu trắng trong suốt trước mặt, lập tức hưng phấn cười lớn.