Tình Nhân Bé Nhỏ Của Tổng Tài Xấu Xa

chương 81

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Mạc Tử Bắc lạnh lùng kích thích, Giản Tiểu Bạch trong lòng vốn không muốn tham gia tiệc chúc mừng tối nay nhưng bởi vì thái độ của anh, cô đột nhiên giữa chừng lại muốn đi.

Cô hết lần này đến lần khác nói với chính mình: “Giản Tiểu Bạch mày chỉ là do công việc không vì lý do nào khác.”

Nhìn thấy Mạc Tử Bắc, Doãn Đằng Nhân cùng với Túc Nhĩ Nhiên đi vào thang máy riêng, Mạc Tử Bắc từ đầu đến cuối cũng không liếc nhìn cô một cái. Lòng của cô rối rắm cùng mọi người đi vào thang máy dành cho nhân viên bình thường ở bên cạnh.

Gần như là cùng lúc xuất hiện ở đại sảnh dưới lầu, Giản Tiểu Bạch lại nhìn thấy ba người bọn họ.

Mạc Tử Bắc xoay mặt nhìn cô một cái lại quay mặt đi, trên mặt không có biểu tình gì.

Giản Tiểu Bạch nhíu nhíu mày, xám xịt đi ra khỏi Mạc thị Duy Bạch.

Mạc Tử Bắc cùng Doãn Đằng Nhân đều tự lên xe riêng của mình, anh vẫn đi chiếc xe thể thao hai cửa màu đỏ kia, Giản Tiểu Bạch không lên xe của công ty. Tâm trạng của cô đột nhiên u ám hẳn, lúc này cô muốn đi gặp Lâm Hiểu Tình. Vì thế cô từ biệt đồng nghiệp ra bên ngoài gọi xe.

Hai chiếc xe thể thao gào thét phóng lướt qua cô.

Mạc Tử Bắc ngồi trong xe không chút biểu cảm nhìn cô qua gương chiếu hậu. Thấy dáng vẻ cô hình như là đang đợi xe thì lại muốn quay lại chở cô. Nhưng nghĩ đến chuyện cô đã kết hôn thì trong lòng không khỏi thở dài từ bỏ.

Nghĩ đến việc cô kết hôn khiến tâm trạng của anh lập tực phiền muộn một hồi, nhẫn tâm giẫm chân ga phóng xe vọt đi.

Giản Tiểu Bạch điên cuồng lắc đầu cô. Cô đúng là tiêu mất rồi. Người ta không để ý tới cô vậy không phải là đúng như cô muốn sao? Sao lại hụt hẫng như vậy chứ?

Giản Tiểu Bạch ở cửa Duy Bạch do dự trong chốc lát rồi vẫn quyết định gọi điện thoại hỏi chuyên gia tình yêu Lâm Hiểu Tình một chút. Điện thoại sau khi reng vào tiếng thì truyền đến tiếng Lâm Hiểu Tình cười nhẹ nhàng khoan khoái.

“Hi! Cưng có chuyện gì?”

So với cuộc sống vui vẻ của cô ấy, Giản Tiểu Bạch cảm thấy cuộc sống của mình cứ như là địa ngục. Cô nàng Lâm Hiểu Tình này nhất định là đang ở trên thiên đường, cuộc sống vui vẻ đến mức ngay cả giọng nói cũng nhẹ nhàng, ngọt ngào giống như tẩm mật ong vậy. Xem ra Hùng Lập Tân nhất định là chăm sóc cô rất tốt.

“Haizz!” Chưa nói gì đã thở dài. “Hiểu Tình, người đang yêu sẽ có biểu hiện như thế nào?”

“Hở!? Cậu đang yêu hả? Yêu ai?” Tốc độ nói của cô rất nhanh. “Này không phải là cậu yêu ba Thiên Thiên đó chứ?”

“Ớ! Đâu có, mình chỉ là muốn hỏi một chút thôi.” Giản Tiểu Bạch cau mày phủ nhận.

“Mình thấy tám phần là cậu yêu tên đó rồi. Không đúng, phải là từ trước tới nay đều yêu tên đó. Một người phụ nữ vì một người đàn ông mà sống chết không chịu kết hôn không phải yêu thì là cái gì? Cậu yêu tên đó, rõ ràng cậu vẫn chưa quên được hắn. Mình thấy cậu đừng có dè dặt nữa mà mau mau đuổi theo lôi tên đó về đi! Cứ tiếp tục như vậy cậu sẽ điên đầu thật đó. Cậu không có nghe người ta nói bệnh tương tư là không có thuốc chữa sao?”

Cô phản bác một hơi khiến Giản Tiểu Bạch đúng là không nói được gì.

“Please, mình thật sự không yêu mà!”

“Cậu đừng có mà phủ nhận. Bọn mình chơi với nhau lâu như vậy rồi mà mình còn không hiểu cậu sao?” Hiểu biết của Lâm Hiểu Tình đối với cô quả thực rất sâu.

“Thôi được rồi, có lẽ cậu nói đúng!” Giản Tiểu Bạch đầu hàng

“Sau khi anh ta xin lỗi trong lòng mình đột nhiên không thấy giận nữa. Cậu nói đi có phải mình rất bất nhất không?”

“Đừng nói như vậy, cậu chỉ là có hơi dễ mềm lòng chút thôi!”

“Mình không muốn gặp lại anh ta, anh ta hiểu lầm mình đã kết hôn. Anh Thiếu Khanh còn hai lần nói mình là vợ anh ấy nên Mạc Tử Bắc nghĩ là mình đã kết hôn thật.”

“Uầy! Mai Thiếu Khanh thật sự nói như vậy?” Lâm Hiểu Tình có chút bất ngờ, cái tên đẹp trai đờ đẫn kia mà cũng có phương diện giống như phim này sao?

“Đúng vậy, chính mình cũng đang buồn bực lắm nè. Đã thế anh Thiếu Khanh còn cầu hôn mình nữa, cũng không biết là thật hay giả. Mình sắp điên mất rồi.”

“Gì? Anh ta muốn ra tay?” Lâm Hiểu Tình kinh ngạc la to. “Mình đã nói anh ta có ý đồ không tốt với cậu rồi mà. Nhưng mà nói thật, tuy rằng Mai Thiếu Khanh có hơi thần bí cũng có chút hiền lành nhưng mà thật sự trông anh ta còn tốt hơn ba ruột của Thiên Thiên ấy chứ. Tuy là mình không thích Mai Thiếu Khanh nhưng mà nếu xét về làm một người chồng thì anh thật sự rất tốt. Mấu chốt là anh ta đối xử tốt với cậu và Thiên Thiên.”

“Vậy ý cậu là mình nên chấp nhận lời cầu hôn của anh ấy?” Giản Tiểu Bạch chớp chớp mắt, Lâm Hiểu Tình đúng là không có lập trường.

“Quan trọng là trái tim của cậu! Cậu có chịu cưới anh ta không?”

“Mình không đồng ý!” Giản Tiểu Bạch cho tới giờ vẫn không nghĩ tới chuyện cưới Mai Thiếu Khanh.

“Ờ! Vậy là trái tim cậu vẫn để ở chỗ Mạc Tử Bắc. Rốt cuộc mình cũng biết cái gì là si mê không thay đổi. Cậu thật đúng là làm cho người ta cảm động.” Lâm Hiểu Tình cầm điện thoại tự sướng mà không biết lúc này Giản Tiểu Bạch đã đờ ra sửng sờ ngay tại chỗ há hốc mồm.

Si mê không thay đổi? Hình như cũng có chút giống!

“Alô! Cưng à, cậu mau mau tóm lấy cơ hội đi! Cứ đưa Thiên Thiên tới đây để mình chăm vài ngày cho. Cái người cuồng làm mẹ quá đáng như cậu cũng nghỉ ngơi đi, cho cậu không gian suy nghĩ cho kỹ vấn đề của cậu.”

“À!” Giản Tiểu Bạch nhớ đây là lần thứ n cô đề nghị đưa Thiên Thiên đến đó ở vài ngày, nghĩ đến cô vẫn chưa có con mà lòng mềm nhũn. “Được rồi, vậy để mình bảo Thiên Thiên đến ở cùng cậu hai ngày.”

“Ha ha được rồi! Cám ơn nhé, cưng!” Lâm Hiểu Tình cười to. “Tiểu Bạch là tốt nhất, yên tâm đi mình nhất định sẽ chăm sóc tốt cho con trai chúng ta.”

Giản Tiểu Bạch phì cười.

“Buổi tối công ty anh ta mời tất cả nhân viên trong công ty anh Hùng tham gia dự tiệc, không biết mình có nên đi hay không?”

“Đi đi!” Giọng Lâm Hiểu Tình lúc này nhẹ nhàng không chút bỡn cợt.

“Mấy năm nay cậu khổ sở cũng đủ rồi. Cho mình một cơ hội cũng cho Thiên Thiên một cơ hội đi, ok?”

Quả thật cô nói rất có đạo lý. “Mình không biết trong lòng mình ra sao nữa.”

“Không đi thì làm sao biết kết quả có tốt đẹp không chứ?” Lâm Hiểu Tình thử tiếp sức mạnh cho cô.

“Mình không biết, mình căn bản không có nghĩ tới chuyện sẽ ở bên anh ta. Mình vẫn thề đời này sẽ không để cho anh ta thấy Thiên Thiên dù chỉ một lần, nhưng mà lúc nhìn vào gương mặt nhỏ nhắn non nớt của Thiên Thiên thì lòng mình lại rối rắm không biết nên làm gì.” Đây đúng là vấn đề mà cô đã suy nghĩ không biết bao nhiêu lần.

“Đi dự tiệc đi, có lẽ sẽ có hiệu quả không ngờ. Nhớ mặc bộ lễ phục dạ hội đẹp nhất ấy, kêu Hùng Lập Tân đi cùng cậu nữa. Tớ sẽ ở nhà chơi với Thiên Thiên!”

“Ừa!” Giản Tiểu Bạch thầm thở dài một hơi.

“Mình thật sự phải đi sao?”

“Đi đi! Đừng khách sao! Nhưng mà phải ăn mặc đẹp đẹp, mình nói cho cậu biết đàn ông đối với phụ nữ xinh đẹp cho tới giờ đều là biết thương hoa tiếc ngọc. Cậu mà mặc đẹp bảo đảm tầm mắt anh ta không thể rời khỏi cậu được đâu.”

“Nghe cũng có vẻ đúng ha. Nhưng mà mình đã là hoa cúc tàn, phong thái đã mất lâu rồi.” Giản Tiểu Bạch lo lắng cô trở nên không tự tin.

“Ai nha! Ăn mặc đẹp, lộ nhiều chút, bảo đảm anh ta sẽ kích động trong lòng.” Lâm Hiểu Tình chủ ý ôi thiu luôn rất nhiều.

Giản Tiểu Bạch đến đoạn này thì nhịn không được cười mắng: “Nếu không phải lần trước mặc bikini bị anh ta nhìn thấy thì cũng sẽ không có những phiền phức của hôm nay. Chẳng lẽ mình còn muốn mặc bikini sao?”

“Ha ha! Nếu cậu chịu mặc mình cũng không ý kiến, nhưng mà cẩn thận nếu bị đám đàn ông xấu xa trong bữa tiệc ăn thì cũng đừng có mà trách mình.”

Biết cô chỉ nói đùa, Giản Tiểu Bạch cười nói: “Được, mình chuẩn bị tối nay mặc bikini đi với chồng cậu!”

“Cậu dám!” Lâm Hiểu Tình đến đây thét chói tai.

“Ha ha, tớ quả thật không dám, cúp máy đây!” Nói xong liền cúp máy.

Cô quyết định tối nay sẽ đi dự tiệc!

Truyện Chữ Hay