“Có chuyện gì mà lại con hoãn họp thông qua dự án sắp ra mắt chứ? Lại là vì con nhỏ không ra gì đó vừa mới bị tai nạn trên đường Lâm Xuyên có đúng không hả? Đúng là âm hồn bất tán mà sao cô ta không biến khỏi thế giới này luôn cho rồi”.
Tề Lăng Hạo cúp máy ngang, đôi mắt anh trở nên sắc lạnh hằn lên tia máu đỏ ngầu: “Côn Nhị, cậu giúp tôi điều tra xem vụ tai nạn thảm khốc trên đường Lâm Xuyên là tai nạn ngẫu nhiên bất ngờ hay là có kẻ nào đứng phía sau nhắm vào Uyển Vũ không”.
Hàn Côn Nhị nghe ra đã hiểu vấn đề liền nhíu mày hỏi lại: “Nếu như…tôi nói nếu như thôi nhé, việc này liên quan đến Tề gia hoặc ba cậu thì sao?”.
Ánh mắt của Tề Lăng Hạo kiên định giọng lạnh lẽo đáp: “Cậu chưa từng nghe câu “Quân tử phạm pháp xử như thần tử” hay sao?”.
Hàn Côn Nhị gật gật đầu: “Hay lắm…mà theo tôi đoán thì vụ việc lần này có khoảng % liên quan đến Tề gia của cậu rồi”.
“Khỏi cần đoán cũng biết chủ mưu, tôi vừa công khai chuyện tình cảm của tôi và Uyển Vũ với gia đình chưa được bao lâu thì cô ấy đã gặp chuyện thập tử nhất sinh, nhất định là bọn họ đã lên kế hoạch hại Uyển Vũ để tôi phải kết hôn với Mạc Hy Nhi đây mà”.
Hàn Côn Nhị nhướng mày tỏ vẻ tò mò hỏi: “Nếu sự thật là như vậy cậu tính xử bọn họ thế nào?”.
“Cắt đứt quan hệ, đem Uyển Vũ đến nơi an toàn”.
“Gắt thật”.
Hàn Côn Nhị đưa Tề Lăng Hạo đến bệnh viện H rồi hỏi: “Cậu có cần tôi giúp gì không hả?”.
Tề Lăng Hạo nhìn Hàn Côn Nhị bằng ánh mắt cảm kích rồi đáp: “Có Kỳ Nam ở đây rồi cậu cứ về đi giúp tôi điều tra chuyện tai nạn xe”.
Hàn Côn Nhị gật đầu rồi lái xe đi.
Tề Lăng Hạo vội chạy đến phòng cấp cứu thì thấy Tề Kỳ Nam đang ngồi bên ngoài, Tề Kỳ Nam thấy Tề Lăng Hạo liền đứng dậy lên tiếng: “Anh”.
Tề Lăng Hạo nhíu chặt chân mày ánh mắt hướng về phía cửa phòng cấp cứu giọng nôn nóng hỏi: “Tình hình cô ấy sao rồi?”.
Tề Kỳ Nam cũng căng thẳng đáp: “Đã vào trong gần một tiếng đồng hồ mà vẫn chưa thấy bác sĩ ra ngoài…em thấy e là…”.
“Sao em biết được vụ tai nạn mà có mặt ở đây vậy?”.
“Em ghé qua Vĩnh Hằng Hoa Viên đưa tiễn ba của một người bạn đến chôn cất ở đó, trên đường về thì vô tình thấy vụ tai nạn, em vốn tính đi luôn rồi ai ngờ thấy bên y tế khiêng Uyển Vũ trên băng ca đem lên xe cấp cứu nên bảo tài xế lái xe theo đến đây luôn…lúc thấy bài do trang The News đăng em liền gửi cho anh đó”.
Cửa phòng cấp cứu mở ra, một đoàn y bác sĩ từ bên trong đi ra, Tề Lăng Hạo vừa đứng dậy tính hỏi tình hình của Kiều Uyển Vũ thì thấy hai người y tá đẩy một chiếc giường, người nằm trên đó đắp khăn trắng nên anh nghẹn ngào không nói được lời nào, bước chân cũng vì vậy mà chùn lại phía sau.
Tề Kỳ Nam thấy sắc mặt của Tề Lăng Hạo xám nghét lại cũng đứng dậy theo: “Anh à, cái gì cũng phải bình tĩnh mới giải quyết được”.
Tề Lăng Hạo vừa tính bước qua xem thì thấy một người phụ nữ chạy lại ôm người nằm trên giường kia khóc lóc: “Anh à, sao anh lại nở bỏ lại mình em chứ…”.
Vài cô y tá bước qua an ủi người phụ nữ kia: “Xin chia buồn cùng gia đình chị nhưng mong chị bớt đau lòng”.
Một bác sĩ từ bên trong phòng cấp cứu chạy ra báo: “Trưởng khoa lại có thêm một người vừa trút hơi thở cuối cùng rồi”.
Tề Lăng Hạo không đủ bình tĩnh nữa liền bước qua hỏi vị bác sĩ lớn tuổi nhất trong số các bác sĩ có mặt trước phòng cấp cứu: “Xin hỏi có một cô gái trong vụ tai nạn vừa rồi không biết tình hình của cô ấy thế nào rồi?”.
Vị bác sĩ kia đẩy gọng kính một cái rồi hỏi: “Cậu là người thân của cô ấy?”.
Tề Lăng Hạo gật đầu đáp: “Dạ phải tôi là vị hôn phu của cô ấy”.
Vị bác sĩ kia chần chừ vài giây rồi lên tiếng: “Thứ lỗi cho tôi nói thẳng, tình hình của cô ấy không ổn chút nào hết, bị gãy cái xương sườn, xương đùi bên chân trái, mặt cô ấy bị kính vỡ làm bị thương nhiều đường, nghiêm trọng nhất là đôi mắt, do lúc tai nạn xảy ra cô ấy bị va đập mạnh đầu về phía trước dẫn đến tổn thương nên nếu tình trạng xấu nhất là đôi mắt có khả năng sẽ không thấy được…hiện tại cô ấy đã rơi vào trạng thái hôn mê sâu tình trạng tồi tệ nhất là có thể trở thành người thực vật”.
Tề Lăng Hạo nghe rõ trái tim mình đang run rẩy nơi lòng ngực, tại sao lại đi đến nông nỗi này tất cả đều là do anh hại cô, vì anh nên cô mới bị người bên Tề gia mới đối phó như vậy.
Tề Kỳ Nam thấy Tề Lăng Hạo nhíu mày vẻ mặt vô cùng đau thương lùi về phía sau một bước liền đặt tay lên vai anh trấn an: “Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi mà anh Hạo, Uyển Vũ là cô gái tốt em nghĩ là mọi điều may mắn rồi sẽ đến cô ấy”.
Điện thoại của Tề Lăng Hạo vang lên là số của viện trưởng Mặc bên bệnh viện Hoàng Kim, anh liền nghe máy: “Tề thiếu, xe cấp cứu và đội ngũ y bác sĩ của bệnh viện Hoàng Kim đã chờ sẵn bên ngoài rồi ạ”.
“Phiền viện trưởng Mặc cho người vào đưa cô ấy sang đó điều trị ngay”.
“Dạ được”.
.