Max bước tới ra hiệu cho LaNat dừng kích động.Max nhìn LaNat lắc đầu ý buông Tộc Trưỡng ra.Max luôn khiến cho người khác lập tức nghe lệnh như có ma lực.
Tộc Trưỡng mắt nheo nheo môi cong cong nhếch,vết nhăn lại hiện ra rõ rệt hơn.:-Ta đến đây không phải nhận cha con,ta cũng không muốn có một đứa con trai vô dụng như người.Hừ--Gương mặt đanh chặt xoay qua Max nói tiếp:---Cậu là người thông minh.Hẳn sẽ nghĩ ra cách chống lại bọn người sẽ đến đây.
LaNat càng nóng giận vì bị nói thế:-Lão già ông sẽ phải trả giá với những gì mình làm.
-LaNat được rồi.!_Max lại ra hiệu cho LaNat im lặng đứng sang một bên.Thần thái hắn khiến LaNat tuy nóng giận nhưng cũng im lặng mà nhịn sang bên.
-Dựa vào đâu ông cho rằng tôi giúp ông bảo vệ Tộc của ông._Max đan tay chấp ra phía sau,lời lẽ ma mị,liếc mắt qua gương Tộc Trưỡng dò xét.
-Dựa vào cháu gái tôi,và chúng tôi đã cứu cậu.Đến lúc cần có sự đến ơn thỏa đáng đúng chứ_Tộc Trưởng cơ mặt giản ra,cười quỷ dị.
Max cười khoe:- Dựa vào cháu gái ông,cô ta chưa đáng giá để tôi phải liều mạng giúp ông,ông biết rỏ bọn người buôn lậu có thể lực đến đâu.
Tộc Trưỡng mắt co giựt,cơ mặt nhăn lại:-Ý cậu là không đồng ý,vậy cũng chưa chắc cậu sống ra khỏi đây.
Gương mặt sắc lạnh,giọng ám muội:---Tôi vẫn chưa nói xong,tôi không phải là người có ơn không trả.Có điều,ông đã lấy mất cơ hội để tôi trả nợ.Ông muốn ép tôi ở đây mà muốn dụ tôi đưa Trịnh Nguyệt Hàm vào con đường chết,đừng nói tôi ông không biết trên núi không có nước thiêng mà có nước độc.
Lộ ra khuôn mặt con rắn độc,đôi mắt già thâm sau ngoan độc nhìn Max:-Nhưng ngươi là người gián tiếp hại cháu gái ta thành ra như bây giờ,phần trách nhiệm chã lẽ người phủ nhận.
Max lúc này im lặng,âm thanh trong bầu không khí đầy căng thẳng này dường như chỉ nghe được tiếng suối chảy và tiếng lá xào xạc.
-Ngươi đồng ý cưới Bội Bội,một người đàn ông kiêu ngạo như người hẳn phải để lời hứa lên làm đầu._Tộc Trưỡng tìm ra nhước điễm của hắn là lời hứa,một con người khí chất phong thái uy quyền đều trọng nhất là lời hứa.Một câu đã nói chắc như đinh đóng cột.
-Lão gái ông thật gian xảo,ép Max lấy Bội Bội chỉ để có lợi cho ông,còn hạnh phúc Bội Bội thì sao,nó sẽ hạnh phúc khi lấy người không yêu nó._LaNat lớn giọng trách mắng,hẳn là ông không thể nghe tiếp những lời lẽ vô lí của tộc Trưỡng
-Nhất định tôi sẽ hạnh phúc._Bội Bội từ đâu lớn tiếng khẳng định.Gương mặt đã trở nên hồng hào hơn.
-Bội Bội _LaNat giựt mình gọi tên con gái.Nhưng rồi LaNat lại bước lùi cuối mặt xuống không dám nhìn Bội bội,là vì sợ cô gái mình thấy sẽ kinh sợ,hay ông sợ nhìn thấy đôi mắt chán ghét con gái mình dành cho.
-Max,anh đồng ý kết hôn với em đúng không.Anh sẽ ở lại bên cạnh em._Bội bội vẻ mặt đáng thương,ánh ắmt đầy hi vọng nhìn Max.
Cô nghĩ bản thân co thể giữ Max ở bên cạnh mình,cô cố tỏ ra tội nghiệp để lây động lòng hắn.
-Tôi đồng ý với điều kiện các người cứu Nguyệt Hàm,nhưng cuối cùng lại đẫy vào chỗ chết,không may mắn gặp LaNat cô ấy và tôi đã mất mạng.Các người còn muốn tôi chịu trách nhiệm_âm thanh không mặn cũng không nhạt.Mang sự hắc ám âm trầm rợn người.
Bội bội giật mình!
Nếu lấy cánh tay hắn.
-Cô gái anh thích rõ ràng là không có tâm ý.Anh còn cố bảo vệ làm gì.
Max quát:-Im ngay!
Điều Bội Bội không khôn khéo là chọc vào điều hắn thấy khó chịu lại bị phanh phui trắng,bỡi hắn cũng không kiểm soát được tâm tính khi nhắc đến Nguyệt Hàm.
Bội Bội dù bị một phen giựt mình nữa,nhưng cô vốn ngang bướng không dễ thua thiệt,cô không muốn phải thua Nguyệt Hàm.Cô cho rằng xin đẹp cô không thua kém,lanh lợi và khả năng ứng biến so ra chưa chắc cô và Nguyệt Hàm ai hơn ai.
-Em thì thua gì cô ta,em không xinh đẹp bằng sao.Em trẻ hơn lại thông minh hơn bà ngốc đó.Cả tâm tình anh cũng không nhận ra.
-Chuyện tôi đến lượt cô xen vào.!_Max cao giọng răng đe,không nên gây hấn với hắn,hắn đã nhịn như thế là quá đủ.
Nhìn gương mặt điển trai,hàng lông mày rậm chau lại,đôi mặt đen sâu hút đôi long mi dày sụp xuống lạnh lẽo.Bội Bội thấy nhói lòng.Cô thật mê luyến người đàn ông này.
Chưa kịp để ai lên tiếng,bầu không khí lại bị pha vỡ khi nghe thấy tiếng thét.
--Nguy rồi, nguy rồi bọn người lạ đến giết những người trong tộc ta rồi.Tộc Trưỡng!_Tiếng gọi thất thanh từ xa,một tên đàn ông da đen môi dày hớt hảy chạy tới mặt đầy hảong sợ.
Cả đám liền nhìn nhau.Lập tức trở về.
------------------------------------------------------
Nguyệt Hàm mặt nghiêm lạnh,xông lên đánh bọn người kia.Những tên kia điều có súng.Nguyệt Hàm chỉ tay không.
Cô giơ cao chân đánh vào tay cầm súng của tên rơi xuống ,cô nhãy tới chụp lấy khẫu súng.Lạnh lùng dứt kháot bắn vào ngục từng người,nhanh như chóp hạ được người.
Cùng một lúc ac bọn xông lên.Cô lấy đà phóng lên đạp vào thân cây giơ chân dài đá vào đầu tên.Tránh đạn phải dùng rất nhiều kỉ thuật,cơ thể cô vốn rát dẽo,cộng nghe am thanh rất nhanh nhạy.Không mất mấy giây,bắn dứt điễm từng người không để lệch viên đạn nào.
Max vừa tới nhanh chóng vào cuộc.
Thủ pháp còn mau hơn cả Nguyệt Hàm,làm ca bọn kia không thấy đường phản ứng mà tránh,chỉ vừa giơ súng đã bị bẻ cỗ tay sung vừa bóp cò trúng ngược vào ngực,hạ một lúc tên không mất nhiều sức lực.
Bọn họ thấy không ổn liền ý rút chạy.Vừa kịp tên cầm đầu bọn đó xuất hiện.
--bốppbốp—Tiếng vỗ tay.
-Hay lắm,đến tân đây cũng có thể gặp được Max có duyên thật đấy_Giọng nam nhân nghe thần tahí không thua Max là bao.
Max nheo mắt:-Thiên Thất!
Nguyệt Hàm cũng ngạc nhiên vô cùng,nam nhân trước mặt quả rất quen thuộc,cái tên cũng rất quen nhưng lai không rõ gặp ở đâu.Đúng là bà cô đãng trí,đơn giản là những gì cô không quan tâm thì cô tống nó ra khỏi bộ nhớ.
-Người đẹp,cô cũng ở đây!_Nụ cười như thiên thần lung linh dưới ánh nắng làm Thiên Thất đẹp đến mê hoặc.
-Tôi quen anh à!_Nguyệt Hàm ngây ngô hỏi.
Vẻ mặt cũa Nguyệt Hàm làm Thiên Thất vô cùng sốc.:-Sao cô cứ quên tôi là ai thế,não cô chĩ bằng con ca vàng thôi sao?
-Người..ngươi_Nguyệt Hàm tức giận,đỏ mặt bước tới định đánh Thiên Thất một trận.
Max kéo tay cô lại.Bàn tay lạnh nắm lấy đôi tay nhỏ,vừa vô tình nắm lấy lại muốn siết chặt vào mà giữ trọn.:-Nguyệt Hàm em yên lặng đi!
-Thiên Thất,ra số hàng khủng này là của MaSet các ngươi à!_Max nói giọng rất bình ổn.:-Dù sao hàng không phải của Sát Bang,bọn MaSét các người không cần phải đi đòi,bọn ra không muốn kím chuyện vào.
-Đừng nói thế chứ,cậu chủ nhỏ.Không nên phân biệt Maset hay Sát Bang.Ông chủ cũng sớm muộn giao Maset cho người quản thôi mà._Giọng đầy châm biếm,mái tóc vàng óng bay rối trong gió làm hắn trở nên ma mị ẫn hiện vẻ đẹp của ác quỷ có gương mặt thiên thần.
-Nếu muốn giao cho ta hẳn đã không đưa ta đến tận đây.Ngươi đừng thách thức lòng nhẫn nhịn của ta.Thiên Thất_Âm thanh chậm rãi trầm trầm nghe như tiếng nói của Dã Vương khi gọi tên Thiên Thất.
-Đấu suốt mấy năm qua,Max ngươi rõ không thể thắng nỗi Ông chủ,sao còn ngoan cố đối đầu làm gì chứ!_Thiên Thất cười khoé,giọng chút chế giễu.
-Ta chưa chết chưa thể gọi là thua._Max giữ khuôn mặt vẫn như cũ,lời nói Thiên Thất không thể khiến hắn chuyễn biến thần sắc.:---Ngươi không mau đem số hàng lần này đi,để bọn hình cảnh quốc tế đánh hơi được,trở về chuẫn bị nộp đầu cho Dương gia đi.
-Không thể mang đi dễ như vậy,giết đi cánh tay phải đắc lực của ta phải xử lí rõ ràng chứ_Thiên Thất nhếch môi.:-Giao người ra tay bắn chết Thất Phủ (Tên râu rậm cầm đầu buôn lậu đã chết ) ra đây đã.