Vì quen được một người bạn mới, dạo gần đây tâm tình của Estes rất tốt. Tâm tình cậu mà tốt thì Carlos và hai người gần đây hay qua chơi Cattleya và Aggreko đều có lộc ăn (tự dưng được ăn ngon ý mà)
Từ lần trước Cattleya tới, Estes luôn cao hứng tiếp đón bọn họ (tên hỗn đản Aggreko chính là nhân tiện mà thôi) mà sau khi ăn xong bánh ngọt thì Cattleya cũng liền yêu luôn tay nghề của Estes. Vì để cùng bạn mới tăng thêm tình cảm, y còn nhờ cậu dạy y nấu cơm nhưng dù thế nào cũng không thể làm ngon được như vậy (đó là vì khuyết thiếu gia vị, tiểu Estes vẫn là biết cần phải giấu cái gì=)))))))))))))) cũng vì vậy y lại càng thích tới đây cọ cơm hơn (ăn nhờ)
Mà Cattleya đến đồng nghĩa có Aggreko đi theo, Estes mặc dù không thích hắn nhưng nếu không có người đi cùng thì Cattleya cũng không thể xuất môn được cho nên cũng đành tâm không cam lòng không nguyện ngầm đồng ý sự tồn tại của tên sắc hùng kia.
“Ngươi không phải đang chiếu cố thúc thúc của ngươi sao? Thường xuyên đến chỗ ta như thế này sẽ không sao chứ?” Estes cầm theo bỏng ngô mới làm cùng với Cattleya ngồi trên ghế sô pha xem TV, trước mặt còn có hai cốc nước ngọt. Hai người cứ một ngụm bỏng ngô lại một ngụm nước ngọt, ăn uống không ngừng.
“Không việc gì, đó cũng không phải việc do ta phụ trách. Những người khác làm so với ta còn chuyên nghiệp hơn, dù sao ta cũng mới đến bệnh viện công tác chưa được bao lâu, còn rất nhiều việc không biết” Cattleya giải thích “Hơn nữa vợ của An Định thúc thúc, thím Nhã Giai Tây luôn ở cùng thúc ấy. Để ta nói cho ngươi biết, thím Nhã Giai Tây của ta là thầy thuốc giỏi nhất ở đó, có thím ấy chăm sóc thúc thúc nhất định sẽ nhanh chóng khỏi bệnh “Nói xong còn mạnh gật đầu như để chứng minh câu nói của mình.
“Vậy tốt rồi, nếu thúc thúc của ngươi có việc gì thì Carlos sẽ phải lên làm tộc trưởng mà ta lại không muốn vậy. Anh ấy từng nói chờ thúc thúc của ngươi không có việc gì chúng ta sẽ trở về nhà” Estes bỏ thêm một ngụm bỏng ngô vào miệng.
“Về nhà? Là trở về gặp bố mẹ của ngươi sao? Ta nghe Aggreko nói các ngươi là dân du mục, bên ngoài thế giới có phải rất đẹp hay không? Còn có rừng rậm kia, có phải giống như vườn cây không?”
Estes lắc đầu, tuyệt không tán thành cách nói của y “Rừng rậm so với vườn cây đẹp hơn nhiều, ở bên trong còn có rất nhiều thứ mà vườn cây không có” Ở trong lòng cậu lại âm thầm nói thật xin lỗi, nhưng cậu cũng không nói là trở về gặp bố mẹ nên hẳn cũng không tính là đang nói dối đi?
Cattleya cũng không hỏi Estes làm sao mà biết rừng rậm tốt hơn vườn cây nhiều – y nghĩ là Carlos kể cho Estes nghe – cho nên chỉ hỏi ” Thật vậy sao? Nếu ta cũng có thể đi xem thì tốt quá”
” Sẽ có cơ hội mà” Estes phụ họa.
“Có lẽ . Ôi chao, không bằng ta mang ngươi đi vườn cây đi? Chỗ đó cũng rất được” Cattleya đột nhiên đề nghị.
Estes không có chút hứng thú lắc đầu “Carlos đưa ta đi xem rồi, ở đó không có gì hay cả ” Chuyến đi lần trước trãi qua không có ấn tượng tốt đẹp gì, đến bây giờ nhớ lại Estes vẫn cảm thấy có chút bi thương.
Cattleya bất mãn nói “Ai nha! Hắn đưa đi sao giống với ta đưa đi ” rồi y đột nhiên kề sát bên Estes nói nhỏ “Ta có thể đưa ngươi vào bên trong vườn cây nga, không cần cách một lớp thủy tinh nữa. Ngươi có thể sờ sờ mấy cái cây đó, thậm chí còn có thể tưới nước cho chúng nữa. Thế nào? Không tệ chứ hả? Hì hì ” nói xong lại dào dạt đắc ý cười.
Cattleya là á thú nhân nhà trưởng lão, thúc thúc lại là tộc trưởng đương nhiên có đủ tư cách đi vào vườn cây. Y từ trước đến nay thích nhất là vào vườn cây chơi, có đôi khi còn tự mình động thủ tỉa cây, cắt cỏ. Thậm chí ở trong vườn cây còn có một chậu cây vải do y tự trồng.
Estes gật gật đầu cảm thấy đề nghị này quả thật không tệ. Tuy rằng không thể đem chúng ra ngoài nhưng nếu có thể khiến chúng trở nên cường tráng hơn cũng tốt, bất quá cậu vẫn có chút do dự ” Có thể mang ta vào thật sao? Carlos nói rằng không thể tùy tiện đi vào bên trong”
“Yên tâm, ta dẫn ngươi đi là được, hơn nữa thân phận của Carlos bây giờ cũng khác xưa rồi, sẽ không có ai ngăn cản hắn. Chúng ta làm thêm một ít đồ ăn mang theo xem như đi dã ngoại được không?” Cattleya ánh mắt sáng long lanh ” Như bánh đậu, bánh ngọc lục bảo, bánh gạo nếp và nem rán ý. Nên làm nhiều một chút bằng không lại không đủ ăn, bọn Aggreko ăn nhiều lắm nha” Hắc hắc làm nhiều y cũng có thể ăn nhiều một chút, ăn không hết còn có thể đem về làm bữa khuya, thật đáng tiếc y làm không ngon bằng Estes nếu không cũng đã tự mình làm rồi.
Estes nghi hoặc “Bọn họ chỉ thích ăn thịt a, không ăn điểm tâm” hai tên thú nhân kia tuyệt đối là chủ nghĩa ăn thịt, không thịt sẽ không vui.
Cattleya nhất thời nghẹn lời ” Ai nha, bọn họ không ăn thì những thúc thúc ở trong vườn cây cũng muốn ăn, chúng ta đi làm phiền người ta thì nên đem theo chút lễ vật vẫn tốt hơn chứ, đúng không?” ( S. Yumi: mang cho ngươi thì có, lau nước miếng giùm đi )
“Cũng đúng” Estes gật gật đầu “Nhưng nguyên liệu ở trong bếp không nhiều lắm, không thể làm nhiều như vậy” kỳ thật vẫn có thể nhưng Estes vẫn luôn đem lời của Carlos ghi tạc trong lòng, không thể bại lộ túi đeo của mình được.
“Ngươi muốn cái gì để ta bảo Aggreko đi mua” Cattleya hiện tại sai Aggreko không chút nương tay, y đã sớm nhìn ra tên kia là muốn theo đuổi y.
Đương nhiên y không thừa nhận mình cũng có chút động tâm là được =))))))))
“Ân, ta đọc cho ngươi viết nhé ” Vì Estes yêu cầu nên gần đây Carlos bắt đầu dạy cậu tập viết. Tuy rằng cậu thực thông minh nhưng trong một thời gian ngắn cũng chỉ có thể nhận thức những từ đơn giản mà thôi.
” Được “
Trên tầng hai á thú nhân (nhầm to) còn đang thảo luận cần mua gì, ở dưới tầng hai thú nhân lại đang bàn luận về phụ thân của Cattleya.
“Trưởng lão A Phu Lý Nhĩ vẫn chưa từ bỏ sao?” Carlos cau mày nói.
Gần đây, trưởng lão A Phu Lý Nhĩ có tới vài lần, gã nghe nói Carlos mang về một á thú nhân nên muốn đến xem tin tức nhưng lần nào cũng bị Carlos từ chối phải tay không trở về.
“Chắc vậy, trưởng lão A Phu Lý Nhĩ cũng có tới gặp riêng ta vài lần. Gã nói cái gì mà Cattleya nhà hắn thực tốt. Gã cũng hiểu sẽ có rất nhiều thú nhân theo đuổi y nhưng y xứng đáng với người tốt nhất ” Aggreko cười nhạo, tuy rằng hắn cũng thừa nhận Cattleya rất tốt nhưng không phải chỉ có mỗi Carlos mới xứng đôi với y. Người như hắn không phải cũng rất thích hợp với Cattleya sao? (bổn hùng tự kỷ ~)
“Xem ra chỉ có tộc trưởng khôi phục mới có thể nhất lao vĩnh dật (giải quyết một lần và mãi mãi)” kể từ khi về Mông Tác, Carlos luôn nhăn mày trầm tư , quả nhiên đây không phải nơi dành cho hắn.
” Sai rồi . Chính xác mà nói phải có người thừa kế mới thì sẽ không có kẻ nào tới làm phiền ngươi nữa, bằng không chờ tộc trưởng già rồi vẫn sẽ có người tới tìm ngươi thôi ” Aggreko nói như vậy chứng tỏ hắn cũng rất tin tưởng vào việc tộc trưởng sẽ khôi phục lại ” Nếu không phải hiến tế không thể nói dối thì trưởng lão A Phu Lý Nhĩ nhất định sẽ nghĩ biện pháp thu phục hắn”
Đừng tưởng rằng hiến tế là một tồn tại cỡ nào cao thượng, bọn họ phần lớn đều sẽ có khuyết điểm. Chỉ cần tìm được nhược điểm của họ thì muốn họ giúp ngươi một chút chuyện cũng không phải là không thể. Nhưng chưa từng có người làm vậy bởi vì thú nhân được lựa chọn làm hiến tế thì từ lúc trở thành hiến tế sẽ không thể nói dối được nữa. Chỉ cần vừa nói dối, thần phạt sẽ lập tức giáng xuống, đây cũng là một trong những nguyên nhân chính vì sao thú nhân càng ngày càng tin tưởng vào Thần Tự Nhiên.
“Vậy còn phải xem lễ trưởng thành vào mùa xuân đã ” Carlos cũng hy vọng như thế, nếu có thêm người thừa kế thì hắn có thể thoát khỏi phiền phức này rồi, chứ không phải như bây giờ muốn buông cũng không buông được.
Tuy rằng hắn quản lý đàn sói rất thành thạo nhưng đây hoàn toàn là dựa vào thực lực (sức mạnh) không giống như Mông Tát. Nếu hắn trở thành tộc trưởng thì phải lo lắng nhiều vấn đề khác, hắn tự thấy mình không có năng lực làm việc này lại càng không có kiên nhẫn vì bộ lạc này mà lo nghĩ chu toàn.
Cho nên có người thừa kế mới vẫn là tốt nhất.
“Aggreko, Aggreko, ngươi đi mua giúp ta mấy thứ này” Cattleya cầm danh sách đã viết chạy xuống tầng, Estes đi theo phía sau.
Hai thú nhân thấy vậy liền ăn ý đình chỉ cuộc đàm luận.
“Muốn mua cái gì?” Aggreko tiến lên đỡ lấy Cattleya sợ y sẽ ngã sấp xuống.
Cattleya đứng vững vàng, đưa danh sách cho hắn ” Tất cả những thứ trên danh sách này nè “
Aggreko nhìn xem nội dung, gật gật đầu liền xuất môn mua đồ.
” Sao tự nhiên lại muốn mua nhiều thứ như vậy?” Carlos hỏi Estes, lúc nãy hắn cũng có liếc qua một chút, danh sách quả thật rất dài.
“Cattleya nói muốn đi vườn cây dã ngoại, Carlos anh có đi không?” Estes vẻ mặt chờ đợi nhìn hắn.
Nhìn Estes vẻ mặt khẩn cầu, Carlos sao có thể nói không đi? Cho nên vẫn là gật gật đầu đồng ý.
”Ha ha, ta biết ngay hắn sẽ đồng ý mà, lại đây tiểu Estes, chúng ta đi làm đồ ăn nào” Cattleya lôi kéo cậu vào phòng bếp.
Estes nhìn Carlos, đối phương thực tự giác đi vào cùng xử lý thịt tươi và một số nguyên liệu khác.
Rất nhanh Aggreko đã mua đầy đủ mọi thứ mang về. Estes một bên chỉ huy mọi người hỗ trợ xử lý nguyên liệu nấu ăn, một bên vụng trộm đem gia vị thêm vào nồi, không thể uổng công cố sức vì không có gia vị được.
Chờ mấy món điểm tâm mà Cattleya yêu cầu và các món chính đều đã chuẩn bị xong thì cũng hết cả buổi sáng rồi, nếu còn không xuất phát thì sẽ chuẩn bị ăn bữa tối luôn.
“Muốn rủ thêm lão sư của anh không? Nhiều người thì càng náo nhiệt mà” Estes hỏi Carlos, đối với lão thú nhân cậu chưa từng trực tiếp gặp mặt kia Estes là yêu ai yêu cả đường đi, mỗi lần có đồ ăn ngon đều sẽ để dành một phần để Carlos mang qua – chỉ có một phần, không có phần của Aggreko mà hắn cũng chả dám tranh đồ ăn của phụ thân (đấy đấy, thù dai chưa, mọi người cứ cho em nó là tiểu bạch thỏ nữa đi, ta thấy là hắc rồi, hắc toàn bộ!=))))))))))))
Carlos lắc đầu giải thích ” Ông cũng đã lớn tuổi rồi, đi ra ngoài vào mùa đông cũng không tốt lắm. Cứ để Aggreko mang một phần đồ ăn qua là được rồi”
Aggreko gật gật đầu đồng ý với câu nói của Carlos ” Thân mình của phụ thân tuy rằng trong vẫn khỏe mạnh, nhưng tuổi cũng đã lớn , chịu lạnh cũng kém đi nhiều, ra ngoài vào mùa đông thì không tốt lắm.
Sau khi Aggreko mang một phần đồ ăn về nhà xong, mọi người liền đem phần đồ ăn còn lại để vào dụng cụ giữ ấm rồi hai tên thú nhân cho chúng vào cốp xe. Rồi mọi người mới lên xe của Aggreko, hướng về phía vườn cây , trực chỉ.