Những chiếc Ảo Ảnh đi trinh sát cổng siêu không gian đã trở lại.
Tuy thời gian dài hơn so với dự kiến nhưng dù sao cũng có kết quả tốt, chiến đấu cơ còn chưa về đến gần tàu, Chương Tiểu Tinh đã trực tiếp khởi động hệ thống liên lạc, truyền toàn bộ các thông tin có liên quan đến tuyến đường, tọa độ cùng và hoàn cảnh không gian xung quanh về tàu Đại Thiên Sứ, ngay lập tức các số liệu đó được trực tiếp truyền vào máy tính của mấy chiếc Tia Chớp kiểu trinh sát đang sẵn sàng chờ lệnh, ngay lập tức, bọn họ xuất phát.
"Đây là Tuy-lip , mọi người chuẩn bị hoàn tất chưa?" Thụy Sâm nhìn qua lớp kính trong suốt của chiếc mũ phi công, cảm nhận tiếng rung nhè nhẹ khi lớp kính bảo vệ khoang lái đậy xuống, ngăn cách hoàn toàn với không gian bên ngoài, ngoại trừ những tiếng rầm rì nho nhỏ khi hệ thống tạo môi trường nhân tạo hoạt động, anh chỉ còn nghe thấy tiếng thở của mình.
" Thiên Sứ báo cáo, mọi hệ thống làm việc bình thường, sẵn sàng xuất phát." Cho dù biết nhiệm vụ sắp tới là vô cùng nguy hiểm, giọng nói của Sonia vẫn hết sức bình tĩnh.
Tiếp đó là những người tham gia nhiệm vụ lần này, Jessica, Roskill, Ai Ermeng, Louis… từng người một lên tiếng trả lời "Sẵn sàng...."
Trong tiếng gầm rú của động cơ ion, những chiếc chiến đấu cơ trinh sát chậm rãi hướng về đường cất cánh theo tín hiệu dẫn đường, những người không được tham gia nhiệm vụ lần này đều tập trung đứng ở bên hangar, lặng lẽ nhìn đồng đội cất cánh.
Phi Luân cũng đứng trong số đó, rời khỏi khoang chỉ huy, cô lặng lẽ đứng tiễn chân những phi công cất cánh, ở đó có hai con người mà cô quan tâm nhất, đứng bên cạnh Phi Luân là Chương Tiểu Tinh, vẫn còn nguyên bộ quần áo phi công trên người, mũ cầm tay, chắc vừa rời khỏi khoang lái là cô ấy chạy đến đây ngay dù Thụy Sâm có thể nhìn rõ sự mỏi mệt trên gương mặt cô, liên tục bay hàng giờ liền trong căng thẳng, cho dù có hệ thống lái tự động hỗ trợ cũng không phải là chuyện thoải mái gì.
Thụy Sâm nhẹ nhàng đưa tay lên, gửi về phía người yêu, gửi về phía tất cả phi công và nhân viên mặt đất có mặt trong hangar lời chào tạm biệt, tuy rằng anh vẫn nghĩ rằng làm như thế chẳng qua chỉ khiến cho những người ra đi tăng thêm một phần áp lực mà thôi. Từ trước tới nay có ai ở hạm đội là chưa từng chấp hành các loại nhiệm vụ nguy hiểm, Thụy Sâm lại càng nhiều. Lần này mọi người cứ làm như biên đội một đi không trở lại vậy!
Có điều, bản thân Thụy Sâm cũng hiểu những lần trước có thể thuận lợi trở về không có nghĩa là lần nào cũng vậy, trong chiến tranh, chuyện ngoài ý muốn thật sự quá bình thường, cũng giống như lần trước, anh bị chính ngư lôi bắn ra từ chiến đấu cơ của mình đánh rơi, trước đến nay làm gì có ai gặp phải tình huống oái oăm như thế? Dù sao cũng có cơ hội nhìn thấy nhau lần... Trong đầu anh bỗng nhiên nảy ra một ý nghĩ.
Phi phi phi, con bà nó, nghĩ kiểu gì thế, chẳng lẽ không còn gì để nghĩ nữa sao?
Những chiếc chiến đấu cơ trinh sát đã tiến vào khoang phóng, Thụy Sâm thanh thanh cổ họng,"Tàu Đại Thiên Sứ, đây là Tuy-lip ! Xin được cất cánh."
"Nghe rõ! Tuy-lip ! Anh có thể xuất phát, chúc may mắn......"
Những chiếc chiến đấu cơ trinh sát nối đuôi nhau rời khỏi thái không mẫu hạm tiến vào vũ trụ, không tạo thành đội hình biên đội như bình thường, các chiến đấu cơ vừa rời khỏi mẫu hạm liền tách ra hướng bay đi chứ không phải bay thẳng về phía cổng siêu không gian, sau vài lần chuyển hướng ở các điểm kiểm tra được định trước, cuối cùng chúng mới bay thẳng về phía cổng siêu không gian. Làm như vậy có hai cái mục đích, một là lợi dụng tuyến bay lắt léo này để sử dụng thiết bị trinh sát tầm xa dưới bụng Tia Chớp quét một lần nữa không gian quanh cổng siêu không gian, nhằm phát hiện khả năng có hạm đội Đế Quốc tiềm phục, tuy rằng trước đây các đội trinh sát khác cũng đã rất cẩn thận tìm kiếm nhưng trong thời điểm mấu chốt này, cẩn thận không bao giờ là thừa; ngoài ra còn là để mê hoặc Đế Quốc, cho dù chiến đấu cơ trinh sát bị Đế Quốc phát hiện, bọn chúng cũng không thể lần theo đường bay của họ để tìm đến vị trí ẩn náu của hạm đội.
Theo kế hoạch, đường bay đến cổng siêu không gian của Thụy Sâm là ngắn nhất, nếu không phát sinh tình huống dị thường, Thụy Sâm sẽ là người đầu tiên có mặt ở cổng siêu không gian, do đó, anh còn có nhiệm vụ kèm thêm một tàu thăm dò không người lái, khi tới vị trí, tàu thăm dò sẽ xuyên qua bên kia cổng siêu không gian trước, sau đó truyền các thông số về không gian bên kia cổng siêu không gian lại, cho phép Thụy Sâm phán đoán hành động tiếp theo của biên đội.
“Đáng tiếc là các tàu thăm dò không người lái chỉ có năng lực trinh sát và cơ động rất hạn chế!” Thụy Sâm tiếc nuối nghĩ. “Nếu không, cứ ngồi ở trên tàu Đại Thiên Sứ ở một thiên hà khác mà điều khiển nó đi trinh sát mục tiêu có phải là hay không?
Có điều mơ ước chỉ là mơ ước thôi, trước mắt năng lực trinh sát của các tàu thăm dò không người lái thật sự là quá hữu hạn, xuyên qua vung siêu không gian, điều đầu tiên là phải biết phương hướng cơ động để ẩn nấp ngay, con người có thể căn cứ tình huống để ra quyết định, hiển nhiên máy tính chưa thể làm được điều tương tự.
Còn nếu nói lập trình trước đường bay thì đúng là trò cười, tình hình bên kia thế nào còn không biết, làm sao có thể lập trình trước? Chờ thông tin truyền về trung tâm chỉ huy rồi ra quyết định ư? Tuy rằng kỹ thuật hiện nay có thể cho chỉ huy xuyên thiên hà theo thời gian thực, nhưng bị hạn chế bởi vô số các hiện tượng nhiễu tự nhiên, hơn nữa khả năng cơ động, tốc độ, khả năng chịu đòn của tàu thăm dò là quá kém, thêm vào đó kỹ thuật chưa cho phép chỉ huy không chiến theo thời gian thực, nếu gặp chiến đấu cơ địch chặn đánh là coi như chịu chết, thậm chí chỉ cần các tháp pháo tự động cũng thừa khả năng phá huỷ nó, cho nên, chiến đấu cơ trinh sát có người điều khiển vẫn là không thể thiếu, dù sao tính linh hoạt cùng khả năng tác chiến là thứ mà không thiết bị tự động nào thay được.
Những chiếc khác cũng đã tiến tới bên cổng siêu không gian, toàn đội đều báo cáo không có gì khác thường, mọi con đường tiếp cận cổng siêu không gian đều rất bình tĩnh.
" Đây là Tuy-lip , gọi toàn biên đội, tôi chuẩn bị phóng tàu thăm dò, hiện mọi việc vẫn bình thường......" Thụy Sâm lên tiếng.
"Cẩn thận! Thụy Sâm! Thiên Sứ đang đến từ phía sau." Màn hình chợt hiện lên khuôn mặt của Sonia, theo kế hoạch bay, cô là người tiếp theo ngay sau Thụy Sâm đến bên cổng siêu không gian, từ một hướng khác, cách cổng siêu không gian không đến phút bay, Thụy Sâm đã có thể nhìn thấy một chấm xanh trên trên màn hình đang gia tốc.
"Nghe rõ! Nếu có phiền toái, anh còn trông cậy vào em để lôi anh ra mà!" Thụy Sâm cười cười đáp.
"Đương nhiên, tốt nhất là mọi chuyện đều xuôi chèo mát mái" Anh nói thầm," Có điều, tựa hồ không có khả năng."
Thụy Sâm nút phóng tàu thăm dò, một vật thể nhỏ xuất hiện phía trước chiến đấu cơ của anh, hơi chững lại một chút rồi lập tức khởi động động cơ lao về phía vòng xoáy năng lượng màu bạc ở xa xa......
-------------------------------------------------------
Ba Ba Ba Ba Ba......
Những tiếng vỗ tay vang lên khắp khoang chỉ huy, các sĩ quan Đế Quốc vừa vỗ tay vừa vui sướng nhìn các số liệu trên màn hình trước mặt thể hiện kết quả thử nghiệm.
" Chúc mừng! Tướng quân! Ngài đã làm một việc phi thường, ngài đã không làm cho ta và Nguyên Thủ phải thất vọng." Thượng tướng Giro Steve tươi cười nói.
Cho dù đắc chí, nhưng trung tướng Corleone vẫn cố gắng giữ vẻ mặt bình thản, cúi chào cảm ơn thượng tướng.
"Những thử nghiệm cuối cùng đã hoàn tất" Ông ta cao giọng báo cáo" Thượng tướng, mọi hệ thống đều hoạt động bình thường, bây giờ chỉ còn bước thực nghiệm cuối cùng! Xin chỉ thị mục tiêu."
" Ha ha ha ha...... Không cần sốt ruột, tướng quân, đây là một thành tựu vĩ đại vượt thời gian, sự hoàn thành của nó không thể qua loa không kèn không trống được! Phải tổ chức một nghi thức trang trọng." Khác với vẻ nóng vội bình thường, lúc này, thượng tướng trở nên rất kiên nhẫn.
"Cái này...... Nghi thức?" Trung tướng ngạc nhiên, là chỉ huy của kế hoạch, ngoại trừ nghe những lời đe dọa nếu không hoàn thành nhiệm vụ, ông ta chưa từng nghe nói sẽ có nghi thức chào mừng nào, nhìn về phía những người khác, không riêng gì người của căn cứ, ngay cả các tùy tùng của thượng tướng Steve cũng thể hiện rõ vẻ ngạc nhiên trên nét mặt.
Nhìn vẻ nghi hoặc của mọi người, thượng tướng cười cười, cũng không nói đáp án ngay mà hỏi,"Rada có phát hiện dấu hiệu của quân phản loạn không?"
" Không có, thượng tướng." Một sĩ quan Đế Quốc đáp.
"Thôi bỏ đi, chúng ta tạm tha cho chúng, để lại một hạm đội để cất vó, chúng ta rời khỏi đây." Vị thượng tướng cầm lấy gậy chỉ huy, chỉ lên bản đồ trên màn hình,"Lập trình đường bay đến thiên hà New London."
" Cái gì...... Cái gì?" Mọi người không dám tin vào tai mình, bọn họ đều nghĩ mình nghe lầm.
"Thượng tướng, ngài nói là thiên hà New London sao? Chúng ta không đến chỗ quân phản loạn à?" Trung tướng Corleone lắp bắp hỏi. Làm phản là từ đầu tiên nảy ra trong đầu ông ta.
" Chúng ta đến New London đương nhiên không phải vì quân phản loạn, mà là vì Nguyên Thủ." Thượng tướng thản nhiên nói.
" Nguyên Thủ?"
Nguyên Thủ, Steve đệ tam, người anh em bà con của thượng tướng Giro Steve.
" Đương nhiên, Nguyên Thủ hy vọng có thể tận mắt chứng kiến giây phút lịch sử này, đến lúc đó, người sẽ tự tay thực hiện nghi thức chào mừng và phát này chứng nhận vận hành cho căn cứ
“Vì Ngân Hà Đế Quốc! Vì Nguyên Thủ!" Tiếng hô vang lên như sấm dậy.