"Tiếp theo là một món đồ vô cùng đặc biệt, tin chắc sẽ giúp quý vị đang có mặt ở đây làm nhẹ đi đáng kể túi tiền của mình..." – Giọng nói dễ nghe của Lam Phương vang lên.
Khán giả liền ngay lập tức chú ý trong khi Shen Li thì ngáp dài chán nản. Hắn chỉ đang chờ đến món đồ quan trọng nhất của Thánh tộc đưa ra bán cuối cùng là thanh kiếm kia thôi. Đột nhiên Honglei vẫn im lặng sau lưng hắn đột nhiên lên tiếng.
"Shen Li thiếu gia..."
"Có chuyện gì ?" – Hắn bực dọc hỏi.
"Nếu tiểu nhân không lầm, món đồ kia chẳng phải thứ thiếu gia đang muốn mua sao ?" – Honglei rụt rè nói.
Hả, Shen Li khó hiểu liếc mắt nhìn xuống.
Sau đó giật mình đứng bật dậy.
Đang bày trên bục đấu giá là một thanh kiếm nhìn rất bình thường. Tuy nhiên, dấu hiệu trên bao kiếm và cách tạo hình của chuôi kiếm không phải ai khác, chính là của đại sư đúc kiếm Muramasa.
Shen Li dùng kình lực cảm nhận, kiếm đã có khảm thủy tinh năng lượng, nhưng chỉ là loại trung cấp mà thôi. Tuy nhiên kiếm thì lại chính là xuất phát từ tay Muramasa không nghi ngờ, hắn là người đã nghiên cứu và thậm chí còn từng cầm qua nhiều tác phẩm của ông ấy nên rất quen thuộc.
Vô số câu hỏi hiện lên trong đầu hắn. Tại sao kiếm của đại sư Muramasa làm ra mà chỉ được khảm một viên thủy tinh trung cấp ? Chẳng phải đây là thanh kiếm đầu tiên mà đại sư Muramasa ra tay sao bao nhiêu năm nghiên cứu sao. Không lẽ khả năng chịu đựng của nó lại kém đến vậy chỉ có thể dùng thủy tinh trung cấp ? Và tại sao nó lại được đưa ra bán lúc này mà không phải là món quan trọng cuối cùng, lẽ nào so với kiếm của đại sư Muramasa thì thương hội Lexus còn có thứ khác giá trị hơn sao ?
Vốn Shen Li cũng đã rất khó hiểu khi nhận được tin tức thanh kiếm mới của đại sư sẽ xuất hiện trong buổi đấu giá này. Theo lý thì Thánh tộc hẳn phải giữ nó lại cho chính bản thân mình sử dụng mới đúng chứ, tại sao lại có thể nhường lại cho thương hội Lexus bán ra để lấy danh tiếng được. Không lẽ Thánh tộc đã nghèo khó đến mức độ này, cái này nghe còn khó tin hơn.
Đã không ít người không nhịn được mắt sáng bừng lên sau khi nghe giới thiệu rồi. Bảo kiếm do chính tay đại sư Muramasa làm đó nghe. Ngay sau khi Lam Phương đưa ra mức giá khởi điểm là đồng vàng ngay lập tức có người lên tiếng.
" đồng vàng."
"."
"."
"."
"."
Tiếng kêu giá liên tục vang lên. Shen Li cũng chuẩn bị tinh thần ra giá. Tuy nhiên trong đầu hắn vẫn không ngừng tự hỏi, rốt cuộc lần đấu giá này thương hội Lexus định đưa ra cái gì sau cùng ?
-----
"Cây kiếm kia tốt lắm sao ?" – Kiba tò mò hỏi.
Anh không quen thuộc lắm với tiêu chuẩn các loại vũ khí cổ đại như thế này. Ngày xưa anh sử dụng thấp kém nhất cũng là dao phân cực hay lưỡi rung tự động, có bao giờ dùng qua những loại vũ khí lạnh lạc hậu này đâu. Đến khi anh có được cây Lightsaber riêng của mình thì lại khỏi nói. Đấy cũng là một trong những lý do anh không thích dùng vũ khí lạnh có lưỡi, cho dù tốt thế nào cũng không có khả năng qua được Lightsaber. Nếu vậy thì thà sử dụng vũ khí cùn đánh đập làm đối thủ chấn thương nội tạng, gãy xương đứt gân cho rồi.
Vân lại đang vô cùng hoang mang, không nghe thấy câu hỏi của anh. Cô cũng hoàn toàn bất ngờ khi thấy thanh Tàn Nguyệt được đưa ra bán lúc này. Chẳng phải đây là món đồ chiến lược thương hội Lexus đã mua được từ Thánh tộc để đưa ra bán cuối cùng sao ? Tại sao bây giờ nó lại xuất hiện sớm như vậy ?
Khi Kiba nhắc lại câu hỏi lần thứ hai Vân mới sực tỉnh lại, cô lên tiếng.
"Thật ra thì những thanh kiếm do đại sư Muramasa làm ra chính xác hơn phải gọi là đao. Chẳng qua là nó có thiết kế tao nhã hình dáng quen thuộc giống với kiếm nên người ta vẫn quen gọi là kiếm. Vũ khí này chỉ có một cạnh sắc bén, lại hơi cong, thiên về dùng để chém hơn là dùng để đâm..."
Vân bắt đầu thao thao bất tuyệt khiến Kiba nhăn mặt. Cô nàng này lại tới cơn thuyết giảng rồi, mình chỉ hỏi kiếm này tốt hay không thôi, gật đầu ừ một cái không thì lắc đầu cũng được. Sao lại thành phân tích chuyên môn luôn rồi...
"...nhưng nói về độ sắc bén và cân đối của kiếm thì trên khắp lục địa này không ai có thể qua được đại sư Muramasa."
Vân kết thúc bài phát biểu dài gần phút chỉ để nhận ra Kiba thiếu điều muốn ngủ gật. Thấy cô có vẻ bất mãn anh vội lên tiếng tán đồng.
"Vậy thanh kiếm, à không thanh đao này đúng là tốt thật..."
Vân lắc đầu. Cô nhìn Kiba rồi nói.
"Lẽ ra nó sẽ rất tốt, nếu như không có sự xuất hiện của anh."
Hả, gì nữa đây. Cây kiếm à nhầm đao này tốt hay không thì mắc mớ gì tới mình cơ chứ. Kiba khó hiểu, sao dạo này nhiều chuyện không liên quan lại cứ đổ lên đầu mình hết vậy.
"Vốn đại sư Muramasa sau nhiều năm nghiên cứu lần này ra tay muốn làm ra một cây kiếm tốt nhất từ trước đến giờ, vừa sắc bén vừa đủ khả năng tiếp thu hoàn toàn thủy tinh năng lượng cao cấp. Tuy nhiên trong quá trình rèn kiếm sắp hoàn thành thì tôi lại trở về mang theo đống móng vuốt của Falco." – Vân giải thích.
Kiba đã bắt đầu hơi hiểu.
"Đại sư Muramasa thật ra cũng là một lão già kỳ quái, tính ra có phần giống với lão Lin đại sư kim hoàn của thương hội Lexus. Nếu có dịp gặp được mấy lão đó anh sẽ nhận ra kỳ quái như thế nào."
Cảm ơn, mới vừa gặp xong đây. Thánh tộc thứ gì thiếu không biết chứ quái nhân thì xem ra không hề thiếu à nhe. Kiba tặc lưỡi.
"Khi nhìn thấy vật liệu tốt như vậy trước mắt, lão ngay lập tức cảm thấy mất hứng với cây kiếm mình đang làm. Đây mới là thứ có thể giúp lão rèn ra được cây kiếm mạnh nhất lục địa. Nói xong lão làm qua loa cho xong cây kiếm này, vì thế nó mới có cái tên là Tàn Nguyệt – mặt trăng không toàn vẹn. Thương hội Lexus thông qua lão Lin mới xin cây kiếm bị bỏ rơi này về để tăng danh tiếng cho thương hội, với điều kiện là sẽ chia phần lớn tiền lời bán kiếm cho Thánh tộc."
Kiba nghe xong thiếu điều muốn rơi nước mắt thay cho cây kiếm đáng thương đã vì anh mà bị vứt bỏ như vậy. Chẳng phải anh đọc trong tiểu thuyết các cao thủ rèn kiếm đều là người yêu quý kiếm, xem những thanh kiếm mình làm ra như con đẻ thương yêu chiều chuộng hay sao ? Hiện thực quá sức tàn nhẫn.
Anh đột nhiên có cảm giác muốn mua thanh kiếm này về. Dù sao cũng là vì anh nó mới lưu lạc đến mức này, tính ra cũng là có duyên với nhau. Kiba nhìn xuống xem tình hình giá cả đến mức nào rồi.
" đồng vàng !!!" – Phòng số hai Thần tộc vô cùng dứt khoát hô giá.
Kiba kết luận là anh và cây kiếm kia thật ra cũng không có duyên cho lắm, thôi thì để lại cho người khác có nhiều duyên, và nhiều tiền, hơn vậy.
-----
Shen Li thoải mái ngồi xuống, cuối cùng hắn cũng đã hoàn thành hết các mục tiêu của mình khi đến đây mặc dù hao tốn nhiều hơn so với dự tính.
Lẽ ra Shen Li có thể rời đi rồi, nhưng hắn hoàn toàn không có ý định đó. Thứ mà thương hội Lexus muốn đưa ra bán cuối cùng hấp dẫn hắn. Shen Li thực sự muốn nhìn cái gì khiến bọn người này cho rằng đáng giá hơn cả kiếm của đại sư Muramasa ? Trứng Thần thú hay là thủy tinh siêu phẩm ?
Hắn không phải chờ lâu.
Tất cả đèn trong khán phòng đột nhiên vụt tắt. Mọi người đang xôn xao liền bình tĩnh lại, im lặng nhìn lên khán đài. Đó là nơi duy nhất đang được chiếu sáng. Đừng trong quầng sáng, Lam Phương không hề tỏ vẻ căng thẳng khi trở thành tiêu điểm của toàn trường. Cô nở một nụ cười vô cùng quyến rũ rồi bắt đầu lên tiếng.
"Trước hết xin một lần nữa cảm ơn tất cả quý vị vì đã tham gia chương trình hôm nay của thương hội Lexus. Sau đây sẽ là món đồ cuối cùng đưa ra bán, và cũng là món đồ giá trị nhất của chương trình này."
Ánh sáng chuyển hướng chiếu lên bục để đồ. Trên đó không biết từ khi nào đã xuất hiện một chiếc hộp đựng châu báu rất đẹp đẽ hoa lệ. Những viên ngọc đủ màu được khảm xung quanh, mặc dù không có hiệu quả kình lực nhưng lại đem đến hiệu quả ánh sáng rất đẹp mắt.
Tuy nhiên món đồ chân chính hẳn phải nằm bên trong. Không ít người cảm thấy tim đập mạnh hơn, không lẽ lại là một viên đá quý khác. Không, hẳn phải là thủy tinh năng lượng thì đúng hơn.
Vân quay sang nhìn Kiba, cô có dự cảm món đồ này có liên quan tới hắn. Anh cười cười, sau đó ghé tai nói nhỏ với cô.
"Cô đoán đúng rồi, nhưng mà... nó vẫn không bằng thứ cô đang cầm trên tay đâu."
Trong khi Vân còn chưa kịp phản ứng với thông tin động trời này, Sherry cũng đang hồi hộp nhìn xuống. Mặc dù đã biết trước món đồ trong đó, nhưng cô vẫn quyến luyến không nỡ, muốn nhìn thêm nó một lần nữa. Nếu như món đồ mà anh làm tặng tôi không đẹp bằng thì tôi sẽ làm khiến anh phải hối hận, Sherry lẩm bẩm. Nói đến đồ trang sức thì con gái chính là một loại sinh vật không dùng đến lý lẽ.
Hưng phấn nhất phải kể đến cô gái ở trong phòng khách quý trung tâm rồi.
"Sebastian, món đồ này tôi nhất định phải mua bằng được." – Cô gái nói, linh tính phụ nữ mách bảo cô rằng thứ trong hộp này chính là thứ cô không thể không có được.
"Vâng, thưa tiểu thư." – Người đàn ông da đen gật đầu. Nếu tiểu thư của hắn muốn, vậy nó sẽ là vật của nàng. Về phần Thần tộc, Thánh tộc gì đó ư ? Vác tiền ra đập nhau rồi biết, nói nhiều làm gì cho phiền.
Cảm thấy tâm trạng căng thẳng của mọi người đã được đưa lên đến đỉnh điểm, Lam Phương lúc này mới tiến đến và mở chiếc hộp, đưa thứ bên trong ra trước ánh sáng.
Một ánh đỏ tươi như màu máu lóe lên, lan tỏa khắp toàn căn phòng. Cùng với nó là một luồng nguyên lực mạnh mẽ cuồn cuộn không ngừng bao phủ chung quanh khi không còn bị ngăn cản bởi chiếc hộp đựng.
Vô số tiếng hô kinh hãi bị bịt chặt lại từ trong miệng, mọi người không ai dám lên tiếng chỉ biết nhìn chằm chằm vào món đồ trước mắt.
Một món đồ trang sức tuyệt đẹp dùng để gắn lên áo, tạo hình tinh xảo chưa từng thấy. Làm hoàn toàn bằng vàng, được thiết kế các hoa văn vô cùng mới lạ và đẹp mắt. Và ngay chính giữa món đồ trang sức đó, nằm kiêu hãnh trong ngai vàng của mình, là một viên Ruby được cắt thành mặt tròn đang không ngừng phát ra những tia sáng màu đỏ rực.
Chỉ nhìn qua mọi người đều đã nhận ra viên Ruby này chính là sử dụng kỹ thuật mài ngọc mới mà ba viên ngọc lúc trước đã dùng, nhưng so với chúng thì đây mới là sự phát huy hoàn hảo của kỹ thuật đó. Không một chút tì vết, ánh sáng trong trẻo mà tươi rõ, phản chiếu khắp nơi. Từng góc cạnh đều được mài giũa vô cùng khéo léo và đều đặn chính xác tạo nên hiệu ứng ánh sáng gần như hoàn mỹ.
Không hoàn mỹ mới là lạ, Kiba đắc ý nghĩ thầm. Đây không chỉ đơn thuần là kỹ thuật tay nghề, mà để ra được cấu trúc thiết kế tối ưu như vậy chính là dùng đến toán học, vật lý học hiện đại do những nhà khoa học đầu óc thiên tài tổng hợp lại và đưa ra. Anh bất quá chỉ là thông qua bàn tay của mình đưa kết cấu hoàn hảo này đến cho mọi người chiêm ngưỡng mà thôi.
Càng làm cho mọi người kinh hãi nữa là hiệu quả kình lực mà viên Ruby mang lại đã vượt qua thủy tinh năng lượng trung cấp, gần tiếp cận thủy tinh năng lượng cao cấp rồi.
Trong phòng khách quý trung tâm, cô gái như hóa đá chỉ biết trừng trừng nhìn xuống. Món đồ này đã hoàn toàn vượt qua suy đoán của cô rồi. Cho dù được đưa ra là một viên thủy tinh siêu phẩm cũng không thể làm cho cô thất thần như thế này.
Shen Li mặt co giật, tay không kiềm được siết lại. Rốp một tiếng, thành ghế hắn đang ngồi đã bị hắn bóp vụn ra.
"Honglei, chúng ta hiện tại còn bao nhiêu tiền có thể sử dụng ?"
"Vốn là tiểu nhân mang đến đồng vàng, thêm vào có sẵn chúng ta có tổng cộng . Nhưng vừa rồi thiếu gia ngài đã dùng hết đồng mua viên đá và thanh kiếm rồi, chỉ còn lại đồng vàng thôi."
Lam Phương đứng trên đài đang không ngừng thuyết minh.
"...quý vị cũng đừng bỏ qua cấu tạo của món đồ cài áo này. Ngoại trừ ngoại hình lạ và bắt mắt, các chuyên gia của thương hội chúng tôi đã kiểm định thành phần và có thể khẳng định một điều – vàng dùng để tạo ra món đồ trang sức này là vàng có độ tinh khiết tối cao mà chúng tôi chưa từng nhìn thấy. Quý vị có thể để ý sẽ thấy ánh sáng của nó có khác biệt so với loại vàng bình thường, mặc dù rất nhỏ nhưng trong mắt người sành sỏi lại vô cùng rõ ràng. Đó là vì nó không hề có trộn lẫn tạp chất khác, thật sự là vàng tinh khiết %..."
Khán giả như muốn nổ tung, lại còn vàng tinh khiết %. Rốt cuộc là vị thần kim hoàn nào làm ra đây, so ra còn hoàn hảo hơn cả ba viên đá kia. Nếu không phải cùng một người thì cũng phải là hai thầy trò chứ không trật đi đâu được cả.
Vân và Sherry cùng quay người nhìn Kiba. Anh cũng hơi ngạc nhiên, thương hội Lexus đúng là có nghề thật ta ơi, mình đã cố tình không nhắc đến chuyện vàng tinh khiết vậy mà cũng bị phát hiện ra. Đối diện với ánh mắt dò hỏi của hai cô gái, anh lắc đầu.
"Bọn họ nói quá đấy..."
Hai cô gái đồng thời thở phào nhẹ nhõm, thì ra chỉ là chiêu bài kinh doanh. Sherry cũng an tâm, cô nhớ rõ ràng mình mua về cho anh là loại quặng vàng bình thường cha cô vẫn dùng, cho dù anh có xử lý bằng phương pháp và dụng cụ do cha cô để lại thì cũng chỉ ra được vàng loại tốt là cùng, làm sao có thể ra được vàng tinh khiết. Còn Vân thì lại nhíu mày, cô hiểu trong buôn bán sử dụng chút thủ đoạn là việc hiển nhiên, nhưng lừa dối khách hàng thế này hình như không đúng với nguyên tắc của thương hội Lexus trước giờ. Liệu có nên cảnh cáo bọn họ một chút hay không ? Thánh tộc không khuyến khích loại chiêu bài này, sẽ gây ảnh hưởng xấu.
"...chỉ tầm % là cùng thôi, làm sao mà tới được %." – Kiba tiếp tục nói.
Hai cô gái cảm giác trời đất như cuồng quay, xém nữa đập đầu vào thành ghế. Sherry đau buồn nhận ra mình vẫn còn có thể bị anh ta làm cho choáng váng đến thế này, cần phải mạnh mẽ hơn.
Vân lúc này đột nhiên nhớ lại những gì Kiba nói lúc nãy, cô nhìn xuống cái hộp nhỏ nhắn trên tay mình. Tay cô hơi run run, nhẹ nhàng mở nó ra.