Hai người đi ra bên ngoài, giám đốc Lôi Đông đi tới đi lui trên hành lang, trong lòng rất lo lắng, sợ có chuyện gì xảy ra: - Tiểu thư Tuyết Linh, thế nào?
- Tốt rồi, chị tôi đã ngủ say rồi. Tuyết Linh nói: - Chú đi ra ngoài, tôi muốn nói chuyện với Giang Ly một mình.
- Vâng!
Trên mặt Lôi Đông hiện ra sự vui mừng khó tả, người mình đề cử đã làm được việc, lập được công lao lớn này chắc chắn Tuyết gia sẽ không bạc đãi mình.
- Giang Ly, lần này thật sự cảm ơn anh Tuyết Linh dụi mắt, nhìn chị bên trong ngủ thật say, rất vui mừng.
- Đừng có vui mừng quá sớm. Giang Ly ngưng trọng nói: - Mấy giờ nữa, tiểu thư Tuyết Bích Nhi sẽ tỉnh lại, trước tiên cần kiểm tra tình hình sức khỏe của cô ấy. Cô ấy bị thương rất nghiêm trọng, có lẽ tôi phải thường xuyên tiến hành việc thôi miên trị liệu cho đến khi tinh thần của cô ấy ổn định hoàn toàn.
- Không sao cả. Tuyết Linh cầu còn không được: - Anh nói đi, anh có cần gì không.
- Tôi không có yêu cầu gì cả. Giang Ly nói: - Lúc trước tôi chỉ muốn tìm việc làm, lại nghe thấy tiểu thư Tuyết Bích Nhi không khỏe, liền tới xem sao; tôi vừa học qua thuật thôi miên, hiện giờ bước đầu trị liệu hiệu quả cũng khá tốt. Cô chỉ cần mỗi lần điều trị cung cấp đủ dinh dưỡng cho tôi là được, tiền trị liệu tính theo giá của Thôi miên sư sơ cấp.
Giang Ly nói rất có tình có lý.
Hắn chỉ yêu cầu dùng tay nghề của mình đổi lấy tiền, đôi bên cùng có lợi.
Đây là làm việc đường đường chính chính.
- Cậu muốn kiếm tiền?
Ánh mắt Tuyết Linh khẽ động: - Thuật thôi miên của anh học từ đầu vậy? Đúng là thâm tàng bất lộ nha!
- Tôi học được trên mạng nhưng bài viết kia bị xóa rồi. Giang Ly lấy cớ.
Tuyết Linh nói: - Như vậy, cậu cứu chị tôi, tôi trả cậu một trăm ngàn tinh nguyên, mỗi ngày cậu tới thôi miên một lần, thôi miên cần dinh dưỡng, tôi sẽ cung cấp đến khi chị ấy khỏi thì thôi.
- Tốt quá! Giang Ly nghe thấy vậy rất vui vẻ.
Một trăm ngàn tinh nguyên với Giang Ly là một số tiền lớn.
Có thể mua được vô số thuốc bổ và dược vật.
"Có một trăm ngàn tinh nguyên mình thậm chí có thể mua được cả một số loại thuốc cấm ở chợ đen!"
Giang Ly suy nghĩ.
Chợ đen là nơi rất phức tạp, nó là một hệ thống khổng lồ, chuyên môn đầu cơ trục lợi các loại súng ống, cơ giáp, thậm chí các loại dược phẩm được lấy ra từ khu Tinh anh, nghe đồn chỉ cần đủ tiền thậm chí có thể mua được cả nước thuốc Gen.
Đây là chợ phi pháp nhưng sau lưng lại có những kẻ tai to mặt lớn trong quân đội làm trùm buôn lậu.
Tuy nhiên, chợ đen không ở thành phố Tinh Hoa mà ở một thành phố khác tên "Khư Hoa". Đây là một thành phố nằm trên đống đổ nát, vô cùng hỗn loạn, là một phế tích chiến tranh còn xót lại, độ phóng xạ rất cao. Sau này, thành phố được cải tạo, cường độ phóng xạ suy giảm rất nhiều nhưng cơ quan Chính phủ cũng không ở đó.
Dần dà, tòa thành thị này trở thành nơi ngư long hỗn tạp, trị an lộn xộn, hình thành chợ đen.
Hễ là những thành phố có chữ "Hoa" đều là lãnh thổ của nước "Hoa" trước kia.
Giang Ly tìm thấy trên mạng, thèm chảy nước dãi những loại thuốc cấm.
- Tôi nghỉ ngơi một chút, vừa nãy thiếu chút nữa ngất rồi. Giang Ly ngồi xuống, bắt đầu điều tức, dù sao ở đây cũng rất an toàn, hắn dần dần tiến nhập Ngủ say.
- Lợi hại, bất cứ lúc nào, ở đâu cũng có thể tiến vào Ngủ say, giai đoạn thứ hai? Loại tu hành tâm linh này ở trường học không có quá mười người có thể thực hiện? Tuyết Linh âm thầm kinh ngạc chỉ có thể yên tĩnh chờ đợi.
Hai giờ sau, trong phòng ngủ truyền tới giọng nói: - Tuyết Linh, Tuyết Linh
- Em đây chị!
Tuyết Linh vội đi vào trong phòng, tốc độ cực nhanh; khiến Giang Ly cảm thấy rất lợi hại.
Nháy mắt, sau khi Tuyết Bích Nhi tỉnh lại hắn cũng mở to mắt.
Tuy bị vùi trong giấc ngủ sâu, nhưng nhờ tâm linh cảm ứng đối với bên ngoài dù là gió thổi cỏ lay hắn cũng biết; hắn còn nhạy cảm hơn cả hệ thống phản xạ của loài khỉ.
- Sinh mệnh lực của Tuyết Linh thật cường đại, vượt qua cả mình, không hổ là con cháu nhà giàu, có nhiều tài nguyên sướng thật.
Hai người đi tới phòng, Tuyết Bích Nhi cố gắng ngồi dậy, mặt đỏ ửng, hồng hào hơn lúc trước.
- Chị, ngủ có ngon không? Có còn bị ác mộng nữa không chị?
- Không, chị ngủ rất ngon. Tinh thần Tuyết Bích Nhi rất tốt, cô nói: - Chị hơi đói, em lấy cho chị ít cháo được không.
- Được, em lập tức bảo người làm cho chị rồi mang tới đây. Tuyết Linh quá vui mừng: - Chị, nhiều ngày qua đây là lần đầu tiên chị kêu đói đấy.
- Uk, chị cảm thấy ngủ rất ngon, rất thoải mái, tinh thần khôi phục rất nhiều. Tuyết Bích Nhi nhìn Giang Ly: - Giang Ly, cảm ơn cậu, nhưng bệnh của tôi muốn khỏi sợ mất rất nhiều thời gian điều dưỡng, tôi sợ mai lại ngủ không ngon nữa.
- Đừng lo, tôi có thể thôi miên mà. Giang Ly mỉm cười: - Tin tôi đi, chỉ dăm bữa nửa tháng tinh thần cô sẽ khôi phục, không những thế tôi cam đoan thân thể cô còn tốt hơn cả trước kia nữa.
- Trân thành cảm ơn cậu. Trong ánh mắt Tuyết Bích Nhi hiện lên một tia sợ hãi: - Tôi không bao giờ Bị ác mộng ám ảnh nữa.
Bịch, bịch, bịch
Có tiếng bước chân ở bên ngoài, giám đốc Lôi Đông bước vào: - Tiểu thư Bích Nhi, cô đã tỉnh.
- Chú Lôi, cháu tốt hơn rồi. Lúc này, một ngời phục vụ xinh đẹp bước vào, mang theo một bát cháo; cháo như hồng ngọc, hạt gạo trong suốt, tròn trịa, hương thơm nhè nhẹ khiến người ta muốn húp hết vào miệng.
Đây là loại gạo "Hồng Ngọc Tiên Mễ", không phải bán bằng cân mà tính bằng hạt, một hạt hơn mười tinh nguyên.
Tuyết Bích Nhi chậm rãi húp cháo, húp một lát đã sạch sẽ, thoải mái ngồi thẳng người, quả nhiên tinh thần tốt hơn rất nhiều.
- Đúng là có chuyển biến tốt rồi, nhiều Thôi miên sư cùng bác sĩ tâm lý trị liệu không tốt, bây giờ lại có khởi sắc; chủ tịch Hội đồng quản trị biết được sẽ rất vui mừng, tôi lập tức đi báo cho chủ tịch.
Lôi Đông vội vàng nói.
- Chú Lôi, đừng vội, chú mang một trăm ngàn đến đây đi, chuyển khoản cho Giang Ly, đây là tiền chữa trị cho chị, khi bệnh tình của chị khỏi hoàn toàn nói cho ba cũng không muộn.
- Được!
Giám đốc Lôi nhanh chóng chuyển khoản cho Giang Ly.
Giang Ly không tỏ vẻ gì, hắn nhận lấy, tiền là tiền trị liệu, bồi thường là tiền bồi thường; nếu không nhận lại khiến người ta hoài nghi động cơ của hắn.
- Tôi không khách sáo nữa.
Hắn lấy Chip học sinh (Dạng như thẻ từ sinh viên) để nhận chuyển khoản, chốc lát sau trong tài khoản đã có một trăm ngàn tinh nguyên.
Đối với tập đoàn Tuyết Thị, một trăm ngàn tinh nguyên chỉ mua được cái túi hàng hiệu mà thôi.
- Tiểu thư Tuyết Linh, tôi nhận một trăm ngàn tinh nguyên của cô xem như tiền trị liệu cho tiểu thư Tuyết Bích Nhi. Giang Ly trịnh trọng: - Đây mới là lần trị liệu đầu tiên, các lần trị liệu sau quan sát diễn biến bệnh tình xem có khởi sắc hơn không?
- Tốt!
Tuyết Linh suy nghĩ một chút: - Trăm sự nhờ cậu.
- Yên tâm, mỗi ngày tôi sẽ tới đây một lần, cho đến khi tiểu thư Bích Nhi bình phục mới thôi.
Một trăm ngàn tinh nguyên tới tay, đây là một lượng tài phú thật lớn, Giang Ly rất thoải mái. Tất nhiên hắn sẽ chữa trị Tuyết Bích Nhi hết sức, trong quá trình trị liệu sẽ thu được không ít kinh nghiệm thôi miên, còn có thể hưởng thụ dinh dưỡng; việc này giúp minh tưởng Não Vũ Trụ cùng với thủ thế "Tâm Linh Đại Đế Ấn" thu được ít nhiều đột phá.
Ở nhà.
Bật quang não (một dạng máy tính D) lên, có rất nhiều tin tức.
Giang Ly tập trung tìm kiếm bài viết về chợ đen thành phố "Khư Hoa", chốc lát có một lượng lớn tư liệu, có đủ loại tin tức, loạn xà ngầu.
Theo thông tin này, có mua bán vũ khí, thuê tay đấm, chém giết kẻ thù, mời Thôi miên sư, lại có mua bán dược phẩm, thậm chí có sàn giác đấu, bang hội thông báo tuyển dụng
Tin tức loạn hết cả.
Nhưng ít ra, Giang Ly phát hiện trên đó có nhiều tin tức thuê Thôi miên sư sơ cấp với giá rất cao.
Nói chung, chợ đen chính là nơi vô cùng hỗn loạn, tràn ngập cơ hội và là Thiên Đường của tội phạm.
Đương nhiên còn có một số các loại thuốc cấm mà ở chợ bình thường không thể mua.
- Uhm, Nguyệt Tinh Chi Linh đắt quá, giá đến ngàn tinh nguyên một bình khoảng gram. Hơn nữa, đi chợ đen có thể bị người khác cướp mất. Thuốc cấm không thể làm thành bưu kiện gửi qua bưu điện, sau khi kiểm tra phát hiện ra sẽ tương đương với việc buôn bán ma túy.
Mua thuốc cấm nhất định phải tới "Chợ đen", một bên giao hàng một bên gia tiền.
- Nguyệt Linh Chi Tinh mình mua không nổi, thoát ra thôi, tìm xem có loại nào tăng sức sống của của tế bào, bổ sung tiềm năng sinh mệnh, giá cả trong vòng một trăm ngàn tinh nguyên không nhỉ?
Giang Ly đọc một bài viết.
Đột nhiên một loại thuốc cấm phù hợp đập vào mắt hắn.
Đó là một dược phẩm đựng trong ống nghiệm, màu xanh ngọc, lóe ra ánh sáng lộng lẫy.
- Thuốc tiêm Siêu cấp protein tăng hoạt tính bạch cầu!
Giang Ly mở to mắt nhìn giới thiệu: Có thể tiêm vào trong tế bào siêu cấp protein, tăng cường sức miễn dịch của cơ thể và tăng hoạt tính tế bào khôi phục thương tổn, trì hoãn lão hóa, thanh trừ độc tố, điều chỉnh bài tiết. Nhưng bởi vì tiêm trực tiếp, dược tính rất mạnh khiến thần kinh bị thương tổn, nên nhất định phải tâm linh trong trạng thái ngủ say mới có thể dùng.
Thật ra, đại đa số thuốc cấm đều có dược tính rất mạnh, đều có thể gây tổn thương cho hệ thần kinh; tuy tiêm vào có thể cải thiện thể chất nhưng rất đau đớn; còn loại nhẹ nhàng thì dễ gây nghiện, tổn hại về mặt tinh thần. Chỉ có tâm linh vô cùng mạnh mẽ, dùng ý chí điều chỉnh thân thể vượt qua dược tính mới có thể hoàn mỹ hấp thu.
Siêu cấp protein.
Chuyên dùng để cường hóa tế bào.
Giang Ly nhìn lại phần giới thiệu một lần nữa, lại tìm kiếm thông tin về sản phẩm Siêu cấp protein, phát hiện sau khi tiêm vào người tốt nhất ở trạng thái ngủ say giai đoạn thứ ba trong vận động ngủ say Túy Quyền, hoạt động mạnh mẽ hóa giải dược tính mới có thể hấp thu dược tính một cách hoàn mỹ, bằng không tế bào hấp thu nhiều dinh dưỡng như vậy sẽ đẩy nhanh quá trình lão hóa, sinh ra các loại bệnh tật, công năng của gan bị suy yếu.
Dinh dưỡng quá thừa so với thiếu dinh dưỡng còn nguy hiểm hơn.
Dĩnh dưỡng quá thừa sẽ gây béo phì, mỡ máu, tiểu đường, sơ vữa động mạch, tai biến mạch máu não; hấp thu quá nhiều dinh dưỡng trong một lúc mà không kịp chuyển hóa có thể gây ngộ độc, quá nhiều protein dẫn tới việc gia tăng gánh nặng cho gan thận.
Người bình thường sau khi tiêm siêu cấp protein vào toàn thân bị sưng vù, các cơ quan nhanh chóng bị tổn thương, dẫn tới cái chết.
Về phần có thể đạt đến "Túy Quyền", liệu có mấy người.
Cho nên thứ này vừa đắt yêu cầu lại càng cao.
- Rất tốt, may mà mình không phải lo lắng vì quá thừa dinh dưỡng mà gặp nguy hiểm, mình thiếu chính là dinh dưỡng bổ sung tiềm năng sinh mệnh. Giang Ly quyết định, mặc dù không đạt đến giai đoạn ba nhưng hắn tuyệt đối không lo dinh dưỡng quá thừa: - Tìm thời gian thích hợp đi chợ đen mua "Siêu cấp protein" này mới được.
Tuy nhiên, đi chợ đen cần chuẩn bị rất nhiều không thể nóng vội. Ở trên mạng tìm kiếm, chợ đen Khư Hoa Thành bang phái san sát, không có cảnh sát, có nhiều người đi qua bị cướp, phụ nữ lại càng thê thảm, bị cưỡng hiếp chỗ nào cũng có.
Nhưng ở đây có rất nhiều vật bị cấm trên thị trường, nên người tới vẫn đông như trẩy hội. Một vài công ty cần thuốc cấm cũng chỉ có thể thông qua chợ đen.
- Trước tiên chữa bệnh Tuyết Bích Nhi, sử dụng dinh dưỡng nhà cô ấy rèn luyện thân thể sau khi cường đại mới tới chợ đen.