Tình Địch Luôn Trêu Tôi

chương 59: muốn...

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi Trình Nặc nói xong câu nói kia liền xoay người, đóng cửa rồi đi ra ngoài.

Lúc này Tùy Chí Thanh mới có thể nhẹ nhàng thở ra, sau đó quay đầu nhìn Hạ Tri Điểu, nhẹ nhàng cười cười: "Mình đi tắm trước."

"Đi đi, mình đi cắt một ít trái cây mang lên, chúc mừng một chút." Hạ Tri Điểu gật gật đầu.

Tùy Chí Thanh nghe vậy, khóe môi vểnh lên: "Được, đi đi."

Vì vậy Hạ Tri Điểu liền mở cửa phòng đi ra. Sau đó Tùy Chí Thanh mở tủ quần áo ra, tìm kiếm quần áo mà trước đó mình chưa có thu dọn, tùy tiện lấy một bộ đồ chữ T rộng rãi, cầm lấy cái rổ kia rồi đi vào phòng tắm.

Đem những món đồ tình nhân kia, từng cái từng cái sắp đặt lại vào chỗ cũ, Tùy Chí Thanh chỉ cảm thấy tâm tình đặc biệt thoải mái.

Quả nhiên có một số con đường, nên đi thử một chút mới tốt, nếu như cứ luôn vì sợ hãi mà lựa chọn từ bỏ đi về phía trước, như vậy thì đúng là một chút hy vọng cũng không có.

Ở một bên khác, lúc Hạ Tri Điểu đi ngang qua phòng của Trình Nặc, nhìn chăm chú vào cánh cửa phòng đang đóng chặt, thì thầm: "Cám ơn."

Vào lúc Tùy Chí Thanh tắm rửa xong, sấy khô tóc, từ trong phòng tắm bước ra, Hạ Tri Điểu đã trở về, đang ngồi ở bên giường cầm điện thoại chơi, không biết đang xem cái gì, thỉnh thoảng lại bật cười.

"Mình có cắt một ít táo, rửa một chút nho, đến đây ăn đi." Hạ Tri Điểu sau khi nhìn thấy Tùy Chí Thanh, liền hướng cậu ấy vẫy vẫy tay.

Vì vậy sau khi Tùy Chí Thanh vuốt tóc ra phía sau, liền đi đến.

Bên trong cái đĩa sứ màu trắng đựng từng miếng từng miếng táo cùng với những quả nho tròn tròn, nhìn qua chính là vô cùng mọng nước.

"Cậu ăn trước đi, mình đi tắm." Hạ Tri Điểu giương mắt nhìn Tùy Chí Thanh, nhẹ nhàng cười.

Sau khi nhìn thấy Hạ Tri Điểu đi vào trong phòng tắm, lúc này Tùy Chí Thanh mới ngồi xuống bên mép giường, mở điện thoại ra, kiểm tra một chút chuyện liên quan đến studio.

Gần đây công việc làm ăn càng ngày càng phát đạt, xu hướng cũng không tệ lắm, bản thân mình nâng đỡ mấy họa sĩ, độ hot ở trên mạng lưới internet cũng cần phải đánh cược giống như trong kinh doanh, giá trị bản thân giống như là măng sau cơn mưa xuân, không ngừng tăng trưởng.

Từ sau khi tiếng tăm của Studio Flower càng ngày càng tăng cao, những nhân viên hiện tại vô cùng bận rộn, vì vậy Tùy Chí Thanh và Trần Ngân Hân quyết định tuyển dụng thêm biên tập cùng nhân viên.

Lúc Tùy Chí Thanh và Trần Ngân Hân trò chuyện đủ các loại ý tưởng ở các phương diện với khí thế ngất trời, cửa phòng tắm vang lên một tiếng răng rắc, Hạ Tri Điểu quấn một cái khăn tắm đi ra.

"Vẫn còn đang làm việc sao?" Hạ Tri Điểu đi đến cầm lấy ly nước uống một ngụm, năm ngón tay làm lược, xuyên vào trong tóc, chải chải những sợi tóc, sau đó chậm rãi đi đến bên cạnh Tùy Chí Thanh, hỏi thăm.

"Ân..." Tùy Chí Thanh nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại di động, gật gật đầu.

"Cậu còn làm đến khi nào?" Hạ Tri Điểu khẽ cắn môi, vươn tay vén tóc.

"Một chút nữa..." Tùy Chí Thanh trong khi nói chuyện, ngẩng đầu lên.

Trong một cái chớp mắt, Tùy Chí Thanh thậm chí quên mất mình còn đang cùng Trần Ngân Hân nói chuyện trên trời dưới đất, ánh mắt một khi bị Hạ Tri Điểu thu hút thì khó có thể rời đi.

Chỉ thấy nơi bộ ngực đầy đặn của Hạ Tri Điểu được quấn bởi khăn tắm với đường nét sống động, một vài sợi tóc thấp thoáng đang rơi vào giữa khe rãnh mềm mại kia, bên trên da thịt trắng noãn còn mang theo những giọt nước nho nhỏ, ở bên dưới ánh đèn phát ra một chút óng ánh. Hơi nước bên trong phòng tắm xông lên làm cho gương mặt của Hạ Tri Điểu ửng đỏ, nhìn qua vừa mềm mại lại vừa ngon miệng, cho dù nhìn thế nào cũng làm cho miệng lưỡi người khác có chút khô nóng.

Đáng chết, vẫn luôn câu dẫn mình, để mình cái gì cũng không muốn làm, chỉ muốn cậu ấy...

"Sao vậy..." Ánh mắt của Tùy Chí Thanh ở trên người Hạ Tri Điểu sau khi quyến luyến rời đi, khóe môi giơ lên, giọng nói hơi trầm. "Cậu muốn làm cái gì?"

"Không có gì." Hạ Tri Điểu giận dỗi Tùy Chí Thanh một chút, lại thong thả đi qua một bên, kéo rèm lại, sau đó mới quay lại, duỗi ra ngón tay mảnh khảnh, cầm lấy một cây tăm, xiên qua một miếng táo, để vào trong miệng nhai. "Đúng rồi, chính là muốn nói, tại sao cậu không ăn?"

"Chẳng lẽ muốn mình đút cho cậu ăn sao?" Hạ Tri Điểu chuyển động cây tăm.

"Đúng vậy a..." Tùy Chí Thanh chăm chú nhìn Hạ Tri Điểu, đem điện thoại di động để qua một bên, mỉm cười. "Muốn cậu đút mình."

"Vậy cậu muốn ăn táo hay là nho?" Hạ Tri Điểu dùng cây tăm đẩy đẩy trái cây trong cái đĩa sứ.

"Cái gì cũng được." Tùy Chí Thanh trả lời.

Vì vậy cuối cùng Hạ Tri Điểu cầm lên một trái nho, sau đó đến gần Tùy Chí Thanh, cúi người xuống một chút, dùng ngón tay đưa nó đưa đến bên môi Tùy Chí Thanh, lại dùng ngón tay đẩy vào trong một chút, khóe môi hơi vểnh lên, nhìn Tùy Chí Thanh trong khoảng cách gần.

Cắn nát quả nho, Tùy Chí Thanh chăm chú nhìn Hạ Tri Điểu, bên trong ánh mắt bất tri bất giác liền xuất hiện hàng ngàn hàng vạn chân tình.

Người con gái ở tước mắt này, mỗi một động tác giơ tay nhấc chân, mỗi một giờ một khắc đều khiến cho người ta muốn...

"Ngọt không?" Ngón tay Hạ Tri Điểu hơi hơi cong lên, thoáng rút lại, rời khỏi môi của Tùy Chí Thanh.

Tinh tế thưởng thức, nuốt xuống trái nho, Tùy Chí Thanh giương mắt, ánh mắt ở trước ngực Hạ Tri Điểu đảo một vòng: "Không ngọt như nho của cậu. Ăn rồi... không có cảm giác thỏa mãn."

"Nói hươu nói vượn cái gì đó..." Hạ Tri Điểu vuốt mái tóc dài, nghiêng đầu qua một bên, màu da ở bên tai lại nhuộm lên một tầng màu hồng nhạt.

"Không phải nói hươu nói vượn." Ánh mắt của Tùy Chí Thanh vẫn như cũ vững vàng khóa chặt ở trên người Hạ Tri Điểu. "Không có thỏa mãn một chút nào."

"Vậy cậu muốn ăn cái gì?" Ngực của Hạ Tri Điểu có chút phập phồng, vành tai cũng dần dần đỏ đến không thể đỏ hơn.

"Đưa lưng về phía mình, ngồi lên đây, mình từ từ nói cho cậu nghe..." Ánh mắt của Tùy Chí Thanh nhìn xuống mặt đất, sau đó vỗ vỗ hai chân của mình.

"Cho nên?" Đôi mắt mèo nhìn chăm chú vào Tùy Chí Thanh, sau khi Hạ Tri Điểu ngồi lên trên hai chân của Tùy Chí Thanh, bộ ngực phập phồng, thoáng nghiêng đầu qua.

Vừa mới tắm xong, cả người Hạ Tri Điểu đều tản ra một mùi hương thơm nhàn nhạt, làm cho người khác say mê.

Vươn tay, ôm chặt eo của Hạ Tri Điểu, Tùy Chí Thanh tiến đến bên tai của Hạ Tri Điểu nói: "Thứ mà mình muốn ăn... Đương nhiên là cậu."

"Mình đã mấy chục tuổi, thịt dai, ê răng." Hạ Tri Điểu vươn tay chụp lấy cái tay của Tùy Chí Thanh đang ôm lấy eo của mình, nhẹ nhàng nói.

"Thật sao?" Tùy Chí Thanh nói xong, hai mắt nhắm lại hôn một cái xuống xương bả vai của Hạ Tri Điểu.

Vì vậy trong nháy mắt, xương bả vai vừa trắng nõn vừa bóng loáng có chút nhô ra giống như cánh bướm vỗ cánh, khẽ run nhè nhẹ, giữa xương cột sống thoáng lõm vào.

"Nhưng mà mình chỉ thích hương vị của cậu, cậu cứ luôn ở bên ngoài, đã lâu rồi không cho mình thưởng thức, thật là nhớ, làm sao bây giờ." Chóp mũi của Tùy Chí Thanh nhẹ nhàng chạm vào da thịt mịn màng trên lưng Hạ Tri Điểu, vừa mở miệng, hơi nóng liền ập đến làm cho Hạ Tri Điểu cảm thấy hơi ngứa, cả người liền nổi lên một tầng da gà mỏng.

"A Thanh..." Thân thể của Hạ Tri Điểu khó chịu liền vùng vẫy, nhìn qua vừa giống như là muốn giãy dụa nhưng lại vừa giống như muốn đắm chìm vào trong lồng ngực của Tùy Chí Thanh, không cách nào tự kềm chế.

"Hay là, ở bên dưới của cậu cho mình ăn?" Tùy Chí Thanh hôn một đường từ trên cổ cho đến đầu vai của Hạ Tri Điểu.

"A..." Hạ Tri Điểu nhịn không được phát ra một tiếng ngâm khẽ, lại cắn cắn môi. "Không..."

"Không?" Môi của Tùy Chí Thanh rời đi da thịt của Hạ Tri Điểu, vươn một tay ra, xoa lên gò má của Hạ Tri Điểu, đem đầu của Hạ Tri Điểu nghiêng qua bên này một chút.

"Không phải, mình..." Hạ Tri Điểu có chút hé mở bờ môi óng ánh, trong mắt tựa như đang chứa đựng những cơn sóng tình, đong đưa óng ánh triền miên, cơ thể cũng bắt đầu không khỏi run rấy, hai chân cũng thoáng kẹp chặt lại.

Nhưng mà một giây sau, Tùy Chí Thanh liền hôn lên môi của Hạ Tri Điểu, đồng thời một tay từ bên dưới khăn tắm thăm dò đi vào, theo bàn chân hướng lên trên, xoa nhẹ vòng eo của Hạ Tri Điểu, cuối cùng bao phủ một bên mềm mại.

"A... A Thanh..." Hạ Tri Điểu tiếp nhận nụ hôn cùng sự vuốt ve của Tùy Chí Thanh, chỉ cảm thấy khát vọng chôn sâu bên trong cơ thể trong nháy mắt muốn bùng phát ra ngoài, muốn có được càng nhiều sự vuốt ve.

Hô hấp của Tùy Chí Thanh cũng trở nên càng ngày càng nóng rực mà lại không ổn định. Luôn luôn là như vậy, cuối cùng mình rất dễ dàng đắm chìm vào thân thể của Hạ Tri Điểu, một bộ dáng mềm mại quả thật khiến cho người khác không có cách nào chống cự lại, lúc nào cũng muốn từ trên người Hạ Tri Điểu đạt được càng nhiều thứ hơn. Bất tri bất giác, môi lưỡi dây dưa cùng nhau, bầu không khí xung quanh tràn ngập sự ái muội.

"Không muốn sao?" Buông ra môi của Hạ Tri Điểu, Tùy Chí Thanh hôn xuống dưới cổ Hạ Tri Điểu, thấp giọng hỏi.

"Mình... mình..." Hai gò má của Hạ Tri Điểu đỏ lên, cắn môi dưới. "Không phải... Mình.. A Thanh... Mình nghĩ..."

Tùy Chí Thanh lại hôn một cái lên sống lưng nhẵn mịn của Hạ tri Điểu, sau đó một cái tay khác lại để lên trên chân trái của Hạ Tri Điểu, từ bên dưới khăn tắm đi lên một chút, cuối cùng chạm vào nơi bí ẩn nhất và ấm áp nhất của Hạ Tri Điểu, lại ngậm vào vành tai của Hạ Tri Điểu: "Đang suy nghĩ gì vậy?"

"Muốn được cậu..." Hạ Tri Điểu cắn chặt môi, chỉ cảm thấy mình sắp chết mất, lại kẹp chặt chân một lần nữa.

"Muốn được mình làm gì?" Một tay của Tùy Chí Thanh vòng quanh eo của Hạ Tri Điểu, một tay thì tách hai chân của Hạ Tri Điểu ra, dọc theo mép quần lót thăm dò đi vào bên trong. "Mình cái gì cũng chưa làm, vậy mà nơi này của cậu..."

Hạ Tri Điểu cắn chặt môi dưới, vừa mới than nhẹ ra một chút liền nuốt trở lại, sau đó dưới sự vuốt ve của Tùy Chí Thanh, Hạ Tri Điểu liền hơi ngước mặt lên, hé môi ra, từ trong miệng phát ra những âm thanh vỡ vụn, trầm thấp rên rỉ, hai tay cũng không nhịn được liền siết chặt.

"Dễ chịu không?" Đầu ngón tay nhẹ nhàng chuyển động, phát ra một chút tiếng nước xấu hổ, Tùy Chí Thanh hôn lên da thịt ở bên tai của Hạ Tri Điểu, thấp giọng hỏi.

"Dễ... dễ chịu..." Hạ Tri Điểu thả lỏng môi, chỉ cảm thấy thân thể của mình giống như một đống bùn xuân, mềm nhũn đến nỗi không thể ngồi vững, lại giống như một con cừu non đang chờ bị làm thịt, tất cả đều không còn do mình kiểm soát.

"Thích không?" Thân thể của hai người gắt gao dán chặt vào nhau, trên trán của Tùy Chí Thanh dần dần nổi lên một lớp mồ hôi nhưng trong mắt cũng tràn đầy say đắm.

"Ân... A..." Giọng nói của Hạ Tri Điểu trở nên càng ngày càng quái dị, toàn thân nóng đến không chịu được, mà càng ngày càng khó khống chế bản thân mình, cuối cùng liền kéo theo Tùy Chí Thanh lui về phía sau cùng ngã xuống ở trên giường, hô hấp của hai người đều trở nên nóng rực và gấp rút.

Khăn tắm trên người Hạ Tri Điểu lúc này cũng trở nên lỏng lẻo, chỉ có thể che đi những bộ phận trọng yếu, da thịt trắng nõn, mềm mại mà lại co dãn, tóc dài hơi lộn xộn, đôi môi đỏ hé mở, phảng phất giống như đang dụ dỗ người khác đến thưởng thức, cộng với gương mặt của Hạ Tri Điểu thoạt nhìn đều là bộ dạng ý loạn tình mê, rất là quyến rũ.

"Còn muốn nhiều hơn à..." Chống ở hai bên người Hạ Tri Điểu, Tùy Chí Thanh hôn xuống trán của Hạ Tri Điểu, hai mắt rũ xuống nhìn vào mắt của Hạ Tri Điểu, tình ý trong mắt vẫn nồng nàn như cũ, tay tiếp tục hướng xuống dưới dò xét. "Muốn mình đi vào sao?"

Ngực của Hạ Tri Điểu không ngừng phập phồng, kìm lòng không nổi liền vươn tay lên, ôm lấy cổ Tùy Chí Thanh, há hốc miệng: "Muốn..."

--------------------------------------

Ngày --

P/S: Còn mọi người muốn gì.

Truyện Chữ Hay