Ánh mắt Ôn Nhã rơi vào người cậu, kinh ngạc và nghi hoặc trên mặt không thể che giấu, trong lòng đột nhiên có một suy đoán cực kỳ to gan mà ly kỳ, "Thầy Thẩm, anh đây là..."
Thẩm Tư Phi lúng túng sờ mũi.
Hai người ngồi xuống ghế ở lề đường, Ôn Nhã trợn mắt lên nói: "Cho nên... Anh thực sự là mang thai."
Thẩm Tư Phi mặt không hề cảm xúc, thần sắc thoạt nhìn chẳng hề để tâm.
Ôn Nhã vội ngậm miệng, trước kia người này kiêu ngạo cỡ nào, nói trắng ra như vậy, có chút khiến người khó chịu.
Mặc dù Ôn Nhã là nữ Beta, mà lại vô cùng tinh tế. Cô móc một cái hộp nhỏ trong túi mua sắm ra, nhét vào tay Thẩm Tư Phi: "Đây là mận khô, tôi mới mua ở siêu thị, anh ăn cái này sẽ dễ chịu hơn nhiều."
Thẩm Tư Phi nghe vậy mở ra ăn một quả, mận khô chua chua ngọt ngọt. Vốn cậu đang rất khó chịu, hiện tại đã đỡ hơn rồi.
Cậu cười nói: "Cám ơn cô."
Ôn Nhã nhỏ giọng hỏi: "Mấy tháng rồi?"
Thẩm Tư Phi sửng sốt, thấy đối phương rũ mắt xuống, lập tức hiểu được, mặt nóng lên, "... Hai, hai tháng."
Ôn Nhã chưa từng có thai, mà chị em cũng từng sinh con, vẫn tính là có hiểu biết.
Cô nói: "Nếu như đã đầy hai tháng nói, vậy phản ứng này là bình thường. Anh đã mang thai rồi, vậy lúc nào các anh kết hôn thế? Cũng dễ cho tôi và anh Trần chuẩn bị tiền trước."
Thẩm Tư Phi sửng sốt: "Hả??"
Ôn Nhã cũng nghi hoặc: "Hả??"
Thẩm Tư Phi nói: "Tôi vẫn chưa nói cho Hạ Tây Châu."
Ôn Nhã kinh ngạc, "Anh chưa nói, gạt anh ấy? Không nói đến sau này bụng lớn hay là gì khác, làm sao giấu nổi?"
Ôn Nhã nhìn cậu không lên tiếng, như là một kiểu bướng bỉnh kiên trì nào đó, cô suy đoán đối phương khả năng có kiêng dè, thở dài một hơi, nói: "Đang được nghỉ hè, nếu thầy Thẩm muốn thì tới nhà của tôi ngồi chơi đi. Đúng rồi, tôi nhớ quanh đây có siêu thị, lát nữa tôi đưa anh đến siêu thị mua dương mai sấy được không?"
Thẩm Tư Phi gật đầu, đột nhiên hiểu ra vì sao Trần Kim lại thích Ôn Nhã.
Ở cùng cô sẽ không cảm thấy lúng túng, cô rất nhạy bén, đối xử với người khác cũng săn sóc chu đáo.
Siêu thị ở gần, hai người chậm rãi đi tới. Thẩm Tư Phi hỏi: "Cô Ôn và anh Trần yêu nhau thế nào?"
Ôn Nhã nói: "Kỳ thực rất khó nói là yêu, là thích và có hảo cảm, sau đó cảm thấy rất hợp, gặp ba mẹ, đính hôn. Không có ý khoe khoang gì, nếu như nói trạng thái hiện tại của tôi và anh Trần là cùng sinh sống."
Thẩm Tư Phi nói: "Tôi và Trần Kim lớn lên với nhau từ nhỏ, học cùng đại học nhiều năm, có tính là cùng sinh sống không?"
Ôn Nhã lắc đầu, "Đây hoàn toàn khác nhau, rất khó nói rõ là phạm trù gì. Cũng tỷ như nói anh cùng vị chủ tịch Hạ kia, mới đầu là không hợp được, sau khi ở chung lại phát hiện đối phương ngoài ý muốn vừa mắt. Nếu như tôi không đoán sai, chắc là hai anh ở chung cũng không tệ lắm đúng không?" (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Thẩm Tư Phi nhíu mày: "Sao cô nhìn ra được?"
Ôn Nhã: "Dễ mà, bởi vì anh không thể sinh con cho một người mình rất ghét, đúng không?"
Thẩm Tư Phi ngơ ngác. Hình như là có lý như thế, không có cách nào phản bác.
Ôn Nhã cười, cô cười tương đối nhạt, khuôn mặt thanh tú, không quá xinh đẹp, lại làm cho người ta cảm thấy dịu dàng thư thái. So với Thẩm Tư Phi nội liễm, lời của cô thông tục dễ hiểu, lời lẽ thường ngày bình dị, không khiến người phiền chán một chút nào.
Cô nói: "Cho nên, tuy rằng không phải hình mẫu lý tưởng, nhưng ở nhiều phương diện rất hợp phách không phải sao. Mặc dù ban đầu thầy Thẩm muốn chọn chồng là Beta, nhưng trước những ngày thư thái thì nửa đời sau luôn có điều thay đổi. Giống như chí hướng của chúng ta khi còn bé vậy, có mấy cái được thực hiện chứ?"
Lúc học tiểu học Trần Kim nói muốn làm thầy giáo, sáu năm viết văn nói giấc mơ tương lai chỉ là cái này, kết quả cuối cùng thành bác sĩ. Thẩm Tư Phi khi còn bé muốn làm sếp, cũng không thực hiện được.
Trước khi đi, Ôn Nhã không quên nhấn mạnh: "Nhớ tới nhà chơi."
Thẩm Tư Phi vẫy tay từ biệt.
Trần Kim lựa chọn sống cùng Ôn Nhã ngược lại cũng rất tốt. Trần Kim chậm chạp về mặt tình cảm, nói khó nghe chút là không có mắt, thế nhưng người tốt, mà thành thật quá, Ôn Nhã có thể bù đắp khuyết thiếu này.
Người ta đã đính hôn mua nhà ở chung rồi, bắt đầu từ ngày đó ăn cơm, Thẩm Tư Phi đã không còn khúc mắc nữa. Bây giờ cậu hoàn toàn không có cảm giác gì, tâm tình thất vọng lúc trước khi bị Trần Kim từ chối cũng không lĩnh hội nổi.
Tình cảm, thật là một thứ kỳ quái.
...
Nhiệt độ điều hòa ở hội trường cực thấp, nhưng bởi vì trong không gian nhiều người chen chúc mà khiến người cảm thấy phiền muộn.
Tôn Vi Giai xác nhận an ninh một lần nữa, về hậu trường.
Đã đến phân đoạn trả lời câu hỏi.
Phóng viên đưa cánh tay dài, cơ hồ muốn ấn mic lên mặt người đàn ông đó, lớn tiếng nói: "Xin hỏi chủ tịch Hạ, sao lại quyết định muốn thành lập công ty truyền hình văn hóa truyền thông Tinh Huy cho Hạ thị?"
Alpha bị đông đảo phóng viên vây quanh khí định thần nhàn, trên mặt chẳng có nửa phần sợ hãi, ngũ quan anh tuấn thâm thúy, hốc mắt sâu, không cười thoạt nhìn lạnh lùng, hơn nữa khí tràng cường hãn, âu phục thẳng tắp sạch sẽ vừa vặn, cả người thoạt nhìn cao to kiên cường.
Hắn nhàn nhạt đảo mắt qua phóng viên đặt câu hỏi, phóng viên kia lập tức thu mic về.
Hạ Tây Châu nói từng chữ rõ ràng: "Ngành giải trí Trung Quốc là ngành có tiềm lực, đang trong thời kì phát triển, tôi rất thưởng thức cho nên rất muốn thử nghiệm. Huống hồ tôi từng nói, miếng bánh ngọt giới giải trí này, tôi sẽ đích thân chiếm một phần."
Lúc kết thúc đã là một tiếng rưỡi sau. Vì khởi đầu công ty mới nên Hạ Tây Châu làm mấy ngày liên tục, mặt ngoài lại không nhìn ra nửa phần uể oải.
Tôn Vi Giai mệt đến độ sắp không nhấc nổi tay.
Hạ Tây Châu lại vẫn đi nhanh từ đường an toàn ra ngoài, còn không quên dặn dò: "Phải mau chóng bàn luận xong chuyện ký kết với hai studio khác, dự án nào quan trọng tôi sẽ đích thân trình diện."
Ở trên xe ngủ hai mươi phút, đến công ty.
Vừa mới vào cửa công ty, Tôn Vi Giai đã chú ý tới người đứng trước quầy lễ tân, thật sự là người kia quá chói mắt vì tầng một chi nhánh tập đoàn Hạ thị trang trí đơn giản, tất cả trang hoàng dùng màu xám làm chủ đạo.
Trang Văn Văn mặc bộ váy đỏ rực rỡ, tôn lên dáng người thướt tha, trang điểm tinh tế, cực kì làm người khác chú ý.
Cô mỉm cười đi tới trước mặt Hạ Tây Châu, "Chúc mừng chủ tịch Hạ, thành lập công ty mới."
Hạ Tây Châu từ chối tay cô, nhàn nhạt nói: "Cảm ơn."
Trang Văn Văn nhẹ nhàng nhíu mày, "Không mời tôi lên ngồi chút sao? Tôi có chuyện quan trọng muốn đàm luận với anh."
Hạ Tây Châu nói: "Vậy vào phòng tiếp khách. Tôn Vi Giai, đi sắp xếp đi."
Trang Văn Văn xuất thân từ Trang gia, dựa vào tài lực Trang gia lúc trước ở vòng giải trí bay thẳng lên, sau khi hot kết giao không ít nhân mạch, còn thành lập phòng làm việc, ngồi vững vàng ở tuyến một, sức ảnh hưởng lớn vô cùng.
Không thì lúc trước Hạ lão gia cũng sẽ không vừa ý cho cô đến xem mắt.
Phòng tiếp khách chật chội, hiển nhiên không thích hợp tiếp đón khách quan trọng.
Trang Văn Văn không phải người để cho mình chịu khổ, cô nói: "Chủ tịch Hạ, phòng tiếp khách tiếp đón khách như tôi, có phải là không thích hợp lắm không?"
Hạ Tây Châu duỗi tay cầm cốc trà uống nước, ngón tay của hắn thon dài, chỗ cổ tay đeo một cái đồng hồ đơn giản lại xa hoa, "Văn phòng chủ tịch không tiếp đãi người ngoài, mong cô thứ lỗi."
Trang Văn Văn cũng không giận, nói: "Vậy tôi nói thẳng, giới giải trí khó chen chân, cho nên tôi muốn dời phòng làm việc của tôi đến dưới danh nghĩa Tinh Huy. Tôi ở trong giới này lâu hơn chủ tịch Hạ, có giao thiệp và tài nguyên rộng hơn. Giao dịch này, chủ tịch Hạ làm không?"
Hạ Tây Châu: "Điều kiện."
Trang Văn Văn nói: "Tôi cũng trưởng thành rồi, muốn tìm người làm bạn trai, tôi cảm thấy chủ tịch Hạ rất thích hợp."
Hạ Tây Châu đứng lên, trực tiếp đi ra cửa.
Trang Văn Văn sửng sốt. Trước đó cô phát hiện Hạ Tây Châu người này lạnh lùng lãnh đạm, lại cố tình có năng lực lãnh đạo trời sinh của Alpha, mặt còn vô cùng đẹp, mà cô lại thích dáng vẻ lạnh như băng, tuyệt tình này.
Không ngờ tới hắn không nói hai lời là đi, Trang Văn Văn cao giọng: "Chủ tịch Hạ!"
Hạ Tây Châu nghiêng người nói: "Giao dịch là không thể, tôi có bạn đời rồi."
Kỳ thực lối nói của hắn không chính xác, bởi vì hắn chưa kết hôn, tay cũng không đeo nhẫn, không tính là có bạn đời. (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Nhưng dưới phân hóa giới tính thứ hai, còn có một tầng hàm nghĩa khác.
Hắn và một người, vẫn còn trong giai đoạn đánh dấu.
Hạ Tây Châu cứ như vậy đẩy cửa đi ra ngoài, không nể mặt, không quay lại.
Tôn Vi Giai đuổi theo, không nhịn được nói: "Chủ tịch Hạ, Trang Văn Văn là nữ minh tinh hạng A trong giới, tôi nghe nói trong phòng làm việc của cô ta có một người đại diện át chủ bài, hơn nữa nghệ sĩ dưới tay cô ta nghe đâu cũng có tiềm năng rất lớn."
Hạ Tây Châu dừng lại nhìn cô, người trợ lý theo hắn từ khi hắn nắm quyền ở nước M này vẫn luôn có khả năng quan sát nhạy cảm và tuyệt đối trung tâm.
Tôn Vi Giai hơi sợ: "Tôi muốn nói là, nếu như đối phương thật lòng muốn hợp tác, cũng không phải là không thể đồng ý, điều kiện có thể thay đổi."
"Chuyện này không có thương lượng." Hạ Tây Châu kiên định, "Nếu như cô lo công ty mới sẽ gặp phải chèn ép, chịu áp bức, thời kì đầu gian nan, không cần có lo lắng này, tôi có cách giải quyết."
...
Nếu như Hạ Tây Châu không về ăn cơm tối, hắn sẽ nhắn tin cho Thẩm Tư Phi. Tuy rằng luôn có ngoài ý muốn, nhưng hắn sẽ tận lực một tuần về nhà ăn cơm tối ba lần.
Những lúc khác, Thẩm Tư Phi sẽ giám sát hắn ăn cơm đúng giờ.
Tỷ như, gọi video.
Thẩm Tư Phi nhìn người trong màn hình bẻ đũa dùng một lần, không nhịn cười được: "Không được xem màn hình máy tính, thời gian ăn không thể nhiều hơn hai mươi phút, em mở đồng hồ tính giờ đấy."
Nếu như trên đường có điện thoại, cũng chỉ có thể ăn cơm muộn, mà Hạ Tây Châu bình thường sẽ cúp máy trong vòng ba phút.
Thẩm Tư Phi sớm ăn xong rồi ngồi trên thảm trải sàn, chống cằm nói: "Hôm nay em thấy tuyên bố rồi, chúc mừng, tên công ty rất êm tai."
Hạ Tây Châu nhìn cậu, chờ cậu khen mình rất tuấn tú.
Thẩm Tư Phi lại không nói tiếp.
Một lát sau, Hạ Tây Châu nghe điện thoại riêng, hắn không tránh Thẩm Tư Phi, ấn nghe: "Uông Ngạn, cuối cùng cậu cũng gọi điện thoại cho tôi."
Uông Ngạn nói: "Mấy ngày nay tôi bận án kiện hạ độc, trong đó cơ bản toàn là Alpha, mới thấy tin nhắn thoại của cậu nên gọi điện cho cậu ngay. Mấy ngày nay anh em tôi đang bận, rảnh rỗi lại mời cậu ăn cơm, xin lỗi nha."
Hạ Tây Châu nói: "Cũng không cần, cậu làm nhiệm vụ, cẩn thận cái mạng của cậu."
Bên Uông Ngạn đầy tiếng gió, anh lớn tiếng nói: "Không nói nữa cúp đây, hai ngày nữa về thành phố S!" (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Cúp máy.
Hạ Tây Châu nói: "Đây là bạn anh, Uông Ngạn, quen lúc ra nước ngoài du học, từng làm chung, làm người coi như đáng tin, chỉ là não cá vàng, hay quên việc. Bây giờ là hội trưởng Hiệp hội quyền lợi Omega ở thành phố S, làm thêm các loại việc mạo hiểm."
Thẩm Tư Phi nhớ ra: "Có ấn tượng, là Alpha, anh ấy đã cứu em, trông cũng đẹp trai."