Một nhà hàng kiểu Trung Quốc nhìn sạch sẽ.
Thẩm Tư Phi sờ sờ bụng cảm thấy hơi đói, đi theo Hạ Tây Châu vào, bên trong thanh tịnh, chỉ là điều hòa hơi lạnh.
Hạ Tây Châu nói ít, Thẩm Tư Phi tâm tình không tốt, khởi đầu hai người trầm mặc ăn cơm, ai cũng không muốn lấy lòng ai, cũng không thay đổi bầu không khí.
Chốc lát, Hạ Tây Châu hỏi: "Thầy Thẩm xế chiều đi đâu?"
Thẩm Tư Phi gắp miếng thịt heo xào chua ngọt trong quả dứa, biểu tình suиɠ sướиɠ hơn nhiều, "Buổi chiều không có việc gì, chắc là đi về nghỉ, buổi tối về trường học một chuyến. Ngày mai sẽ phải đi làm."
Hạ Tây Châu rũ mắt: "Em rất thích ăn chua sao? Dứa rất chua."
Thẩm Tư Phi nghiêng đầu: "Có hả? Tôi cảm thấy ngọt lắm."
Phòng ăn tặng hai cốc nước ô mai miễn phí, Hạ Tây Châu sờ sờ, cau mày nói: "Ngại quá, xin hỏi có thể giúp chúng tôi đổi hai cốc nhiệt độ bình thường không?"
Thẩm Tư Phi nhíu mày nói: "Chủ tịch Hạ dạ dày không tốt, không thể uống lạnh à?"
Hạ Tây Châu: "Chẳng phải là em hả."
Đại khái là ngày hôm trước Thẩm Tư Phi nôn quá nhiều, Hạ Tây Châu có bóng ma tâm lý, tạm thời không muốn để cho cậu uống lạnh kíƈɦ ŧɦíƈɦ dạ dày.
Thẩm Tư Phi lúc này mới nhớ ra: "Buổi chiều tôi đến bệnh viện một chuyến, kiểm tra sức khỏe."
Hạ Tây Châu: "Em ở Thẩm gia..."
Thẩm Tư Phi nói: "Lý Thiến hại, dùng một loại huân hương để ngừa di chứng."
Mắt Hạ Tây Châu dần dần băng lãnh, dù tâm tình hắn luôn luôn nội liễm, lúc này cũng toát ra một chút tức giận. Hắn hiện tại đã biết, Thẩm Tư Phi phát tình là bị ngoại vật ép ra, chính là Lý Thiến Thẩm gia làm, vậy hương cậu hít vào không biết có thể có hại với cơ thể hay không.
Hạ Tây Châu nói: "Được, tôi đưa em đi."
Đến bệnh viện, lấy tờ khai, bác sĩ xem nửa ngày, chỉ nói không thành vấn đề, thân thể khỏe mạnh. Thẩm Tư Phi yên tâm, trước khi đi bác sĩ lại nói bảo cậu hai tuần sau lại tới kiểm tra một lần.
Thẩm Tư Phi chỉ coi là vì ngăn chặn mầm họa, đến kiểm tra nhiều hơn cũng không tệ. Thẩm Tư Phi không để ý.
Bác sĩ quay đầu nhìn Hạ Tây Châu, cố ý cường điệu: "Tốt nhất là đưa người nhà tới."
Thẩm Tư Phi nhanh chóng lôi góc áo Hạ Tây Châu đi ra ngoài.
Hạ Tây Châu lưng cao chân dài, không nhanh không chậm đi cùng cậu, lúc đi ra cửa bệnh viện mới nói: "Bác sĩ kiến nghị rất có lý, dù sao khỏe mạnh là quan trọng nhất."
Thẩm Tư Phi gập tờ đơn lại nhét vào trong túi, "Nào có thuốc gì hiện tại không thành vấn đề sau này có vấn đề, dược hiệu khẳng định chỉ được một lúc, không lâu được. Chủ tịch Hạ, anh gần đây dường như nhàn nhã quá nhỉ?"
Hạ Tây Châu sóng vai cùng cậu đi đến ga ra: "Sau khi về nước bận rộn một quãng thời gian, hiện tại ổn định, công ty cũng không có gì phải bận tâm." (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Bóng cây thoáng loang lổ, xung quanh không có ai, bầu không khí yên tĩnh.
Hạ Tây Châu nói một cách tự nhiên: "Em ở đây chờ một lát, tôi lái xe ra."
Thẩm Tư Phi rất nghe lời đứng một bên, lúc này mới kinh ngạc phát hiện, mình bây giờ xem như là biến thành nửa tình nhân của Hạ Tây Châu. Rõ ràng mấy tháng trước, hai người còn là tình địch tranh đấu với nhau, kết quả hiện tại đạt thành một loại quan hệ giao dịch nào đó không thể miêu tả.
Như vậy cũng tốt hơn so với cậu nghĩ mấy ngày trước, kiểu Thẩm Hoa Hạo là em trai hiểu chuyện lại biết nói lý, Thẩm Khiết đối với cậu cũng rất tôn trọng, mình có thể bởi vậy cải thiện quan hệ với Thẩm gia.
Thế nhưng hiện tại chỉ cần có Lý Thiến, cậu cũng không muốn tiếp tục quay về.
Cậu không nên ôm bất kỳ ảo tưởng ngây thơ gì.
Đường quay về không xa, mà nửa đường gặp kẹt xe, trì hoãn không ít thời gian. Đến cửa nhà, Thẩm Tư Phi cảm thấy buồn ngủ, Hạ Tây Châu lái xe đưa cậu đến dưới tầng: "Đừng lo, nếu Dư Minh Viễn tới, em cứ nói cho tôi, tôi sẽ không để cậu ta hại em."
Thẩm Tư Phi đang chuẩn bị xuống xe quay đầu nhìn hắn.
Chủ tịch Hạ trước sau như một anh tuấn bạo ngược, ngay cả đôi mắt cũng rất sáng.
Thẩm Tư Phi không nhịn cười được, đôi mắt híp thành nửa vầng trăng non. Cậu bỗng nhiên vỗ vỗ tay Hạ Tây Châu đang đặt trên tay lái, nói: "Được rồi, Alpha của tôi, anh cũng đừng căng thẳng quá. Tôi sẽ tự chăm sóc mình."
Cậu xuống xe, trên đường quay đầu lại vẫy vẫy tay.
Alpha đối với Omega mình đánh dấu có ý muốn bảo hộ trời sinh, có lẽ trên đường trở về tâm tình cậu vẫn không vui, Hạ Tây Châu mới cảm thấy cậu đang sợ hãi Dư Minh Viễn sẽ tìm tới cửa. Vì vậy Thẩm Tư Phi vẫn không được yên lòng còn phải xoa dịu Alpha của mình một câu.
Nhưng cậu cũng muốn chờ Dư Minh Viễn đến đây thật, nếu đến, cậu muốn đích thân đánh người đến kêu cha gọi mẹ.
Hạ Tây Châu nhìn bóng lưng cậu, mãi đến khi người quẹo vào hàng hiên biến mất mới thu hồi ánh mắt.
Sau đó hắn cúi đầu, ngửi mu bàn tay của mình một cái, nơi đó còn lưu lại tin tức tố mùi sữa thơm nhàn nhạt.
...
Thẩm Tư Phi lúc buổi tối nhận được lời xin lỗi của Lý Thiến và cha Thẩm, mà cậu không để ý.
Nếu quả thật có áy náy, sẽ không làm chuyện vượt quá giới hạn như vậy.
Nghỉ ngơi hai ngày, Thẩm Tư Phi phun vài tầng che lấp tin tức tố che lên người, về trường học lên lớp.
Cậu tuy rằng giao tiếp với người không sâu, làm việc thiên về lạnh nhạt nội liễm, không biết làm sao một cái mặt quá được hoan nghênh, về văn phòng đã có không ít giáo viên nữ nhiệt tình lại gần an ủi.
Ngoại trừ một số ít người ôm tâm tư phấn hồng, phần lớn ánh mắt từ ái, như là đang nhìn con mình, ôm một đống đồ bổ hỏi han ân cần: "Thầy Thẩm ba ngày không gặp, lại gầy không ít rồi, chị mang cho em đồ bổ này, mau nhận lấy đi."
Lúc Trương Ấu Văn đến, thấy Thẩm Tư Phi dở khóc dở cười bị người vuốt mặt một cái.
Cậu còn trẻ, ngoại trừ khí chất lắng đọng xuống, nếu mặc đồng phục học sinh vào đứng trong đám học sinh, cơ hồ cũng không nhận ra.
Trương Ấu Văn đang ngẩn người, bỗng nhiên đối diện tầm mắt Thẩm Tư Phi nhìn sang. Cậu ta vội chạy tới, đặt một tờ bài tập lên bàn.
Khí trời ấm, trong phòng làm việc cũng ấm áp cực kỳ, Thẩm Tư Phi cởϊ áσ khoác, chỉ mặc áo mỏng manh. Trương Ấu Văn cúi đầu giương mắt, có thể nhìn thấy Thẩm Tư Phi lăn hầu kết, xuống chút nữa là xương quai xanh như ẩn như hiện, thậm chí nơi bóng tối, còn dường như có một chút vết hồng?
Bởi vì tới gần, cậu ta còn cảm nhận được một luồng tin tức tố Alpha xa lạ từ trên người Thẩm Tư Phi truyền đến, là Alpha mạnh mẽ.
"Trương Ấu Văn?" Thẩm Tư Phi giơ tay lắc lắc trước mặt cậu ta, "Em có nghe thấy thầy đang nói gì không thế?"
Trương Ấu Văn đột nhiên lui về phía sau nửa bước, điên cuồng gật đầu, tai lại đỏ.
Thẩm Tư Phi giao phó xong, buổi chiều lên lớp dạy Toán, cảm thấy học sinh cả lớp đều có chút kỳ quái.
Tỷ như Hướng Hưng Mẫn không dám nhìn cậu, lớp trưởng khi thì cười khúc khích khi thì nghiêm mặt, hoặc là Trương Ấu Văn nhìn cậu bỗng nhiên đỏ mặt.
Thẩm Tư Phi nghi hoặc, hết giờ học, cậu nói: "Tiết sau sắp xếp bài tập, Trương Ấu Văn, đến văn phòng thầy một chuyến."
Cậu vừa đi, phòng học nhất thời líu ra líu ríu ầm ĩ lên.
Thẩm Tư Phi nghi hoặc hỏi: "Các em hôm nay làm sao, các em lo cho thầy sao?"
Trương Ấu Văn vội vàng lắc đầu, "Không phải!" Nói xong cậu ta cảm thấy không đúng, lại nói, "Là lo lắng cho thầy, mà không phải nguyên nhân này." (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Thẩm Tư Phi nhìn cậu ta: "Thế là nguyên nhân gì?"
Vấn đề này cậu ta thực sự khó có thể trả lời, Trương Ấu Văn sốt sắng vò đầu, nửa ngày mới ấp úng: "Em nói, thầy đừng nóng giận. Cũng đừng nói cho các bạn biết là em nói!"
Thẩm Tư Phi: "... Em nói đi."
Trương Ấu Văn nói: "Là Hướng Hưng Mẫn nói thầy đang yêu đương với anh họ của cậu ấy... Tất cả mọi người hóng hớt quá. Nhưng thầy yên tâm, lớp trưởng nhắc nhở rồi, tất cả mọi người sẽ không nói ra!"
Thẩm Tư Phi sửng sốt: "... Thầy đang yêu đương? Thầy không..."
Trương Ấu Văn hồi hộp. Là giả? Lời đồn?
Thẩm Tư Phi tựa hồ có hơi xấu hổ quay đầu đi, chỉ nói: "Thôi, em về đi, coi như chưa từng xảy ra gì."
Cậu hôm qua mới định ra yêu đương giả với Hạ Tây Châu, không thể nhanh như vậy đã bị Hướng Hưng Mẫn biết, dù Hạ Tây Châu sớm có kế hoạch, hà tất nói cho học sinh của cậu chứ?
Thẩm Tư Phi có lý do hoài nghi Hạ Tây Châu cố ý ngáng chân cậu, hoặc là lúc đó tình thế vạn bất đắc dĩ, nói chung không thể nào là chân tâm thực lòng nói đúng chứ?
Thẩm Tư Phi cũng không muốn đoán nhiều, trực tiếp gửi tin nhắn cho Hạ Tây Châu: Anh nói chuyện yêu đương cho Hướng Hưng Mẫn hả?
Hạ Tây Châu cơ hồ đáp lại ngay: Sơ ý một chút, nói lỡ miệng. Nó sớm muộn cũng biết.
Cha Hướng Hưng Mẫn là cậu của Hạ Tây Châu, quan hệ của bọn họ sớm muộn cũng bị Hạ lão gia tử biết, Hướng gia tất nhiên cũng sẽ nghe nói, không che giấu nổi. Nghĩ như vậy, Thẩm Tư Phi cảm thấy mình thiệt thòi lớn rồi.
Thẩm Tư Phi cảm thấy nhất định phải chiếm tiện nghi, nói: Vậy bạn trai, chờ tôi tan làm, anh tới đón tôi đi.
Thẩm Tư Phi còn chưa kịp hối hận xóa đi, chủ tịch Hạ đã nhắn: Được.
Đại tổng tài đang họp đại hội cổ đông còn len lén chơi điện thoại di động, khóe miệng kéo theo nụ cười quái dị.
Tôn Vi Giai đứng một bên, tất nhiên thấy rất rõ ràng ánh mắt cùng động tác của Hạ Tây Châu cùng các cổ đông, càng cảm thấy trạng thái này của chủ tịch Hạ sai sai. Cảm giác như đang yêu đương vậy.
Sáng nay đúng là xảy ra chút chuyện. Có một nữ Omega xinh đẹp tìm đến, nói là lão gia tử Hạ gia bảo cô đến đây, trực tiếp vào phòng làm việc của Hạ Tây Châu.
Cô gái kia vênh váo hung hăng, như đại tiểu thư hung hăng càn quấy, sau đó đi như thế nào cô cũng không biết.
Nếu Hạ chủ tịch lựa chọn loại phối ngẫu này... Vậy thầy Thẩm giáo dưỡng tốt lại khí chất làm sao bây giờ?
Sự thực hoàn toàn tương phản với suy đoán của Tôn Vi Giai.
Quả thật có vị Omega nữ tới công ty tìm Hạ Tây Châu, cũng là Hạ lão gia tử mời tới, tướng mạo đẹp đẽ, xuất thân gia đình giàu có, tính cách lớn mật thẳng thắn, tới là nói tới xem mắt.
Bị Hạ Tây Châu trực tiếp từ chối.
Đối phương là tiểu thư Trang gia Trang Văn Văn, chị Trang Hải. Nhưng trong mắt Hạ Tây Châu, vô luận thân phận bối cảnh gì, cũng không quá lưu ý.
Đợi thảo luận kết thúc, Hạ lão gia tử lại gọi điện thoại tới, phẫn nộ quát: "Ông một ngàn người mới chọn được một người thật vất vả giới thiệu cho con cô gái không tệ, sao con một câu không thích không vui là đuổi luôn rồi?!"
Tâm tình Hạ Tây Châu vốn cũng không tệ lắm nhất thời tản đi, hắn trầm giọng nói: "Ông cũng chưa tiếp xúc qua, sao biết đối phương không tệ?"
Hạ lão gia tử táo bạo nói: "Thế không phải là cần con đi tiếp xúc à? Tây Châu, con có phải là về nước là không nghe lời ông không? Omega làm phối ngẫu, có hay không có tình cảm không quan trọng lắm, chỉ cần phẩm hạnh đoan chính, có thể cho Hạ gia chúng ta nối dõi tông đường."
Ông sợ nhất là Hạ gia tuyệt hậu, nếu không phải Hạ gia không có người nối nghiệp, cũng sẽ không đến phiên Hạ Tây Châu khi còn bé đã bị bắt cóc. (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Hạ Tây Châu cau mày nói: "Ý của ông là, chỉ cần là Omega là được?"
Hạ lão gia tử giận: "Nếu giờ con nói cho ông biết con đang hẹn hò với Omega, ông sẽ không giục con kết hôn nữa!"
Hạ Tây Châu bình tĩnh nói: "Con có bạn trai rồi, xuất thân danh môn khí chất tuyệt hảo. Ông phải vui đi, cậu ấy còn là Omega rất tốt."