[ Cả cụm là "Mạc trứ thạch đầu quá hà" - tạm dịch "bước trên đá đi qua sông": ý nói chúng ta đừng làm gì không có mục đích, nên làm tốt chuẩn bị trước, đừng miễn cưỡng làm.]
Dung Tự giơ tay, xoa một chút tai Trình Cẩm Chi. "Chị trở về nên nói cho em. Em đi đón chị."
Bữa cơm này, Trình Cẩm Chi ăn đến hồn bay phách lạc. Dù sao nàng nguỵ trang rất tốt, lúc lên taxi còn mang một khuôn mặt tươi cười với Dung Tự.
"Một mình chị trở về có thể sao?"
"Em đi bận đi. Về đến nhà chị nhắn tin cho em."
"Được." Dung Tự đứng ở bên ngoài, giơ tay xoa đầu Trình Cẩm Chi.
Một người về nhà, một điểm cũng không thể. Chờ xe mở xa, Trình Cẩm Chi cúi xuống mi mắt. Hiện tại, nàng không cần làm bộ rất vui vẻ nữa. Trong đầu nàng đều là hình ảnh Dung Tự cùng Hoa Án vừa nãy, nói nàng hậu tri hậu giác cũng được, vừa nãy Dung Tự cùng Hoa Án đứng chung một chỗ, mạc danh có chút hài hòa. Trình Cẩm Chi không nói ra được loại cảm giác đó. Hoặc là do Dung Tự dạo này không nói chuyện với nàng. Kỳ thực Dung Tự cũng nói, chỉ là nàng nghe không hiểu. Nàng nghe không hiểu, Hoa Án có lẽ nghe hiểu. Hoa Án chính là học chuyên ngành này.
Buổi tối, Dung Tự vẫn cùng nàng tán gẫu thường ngày. Mấy ngày sau, chỉ cần nàng không đi liên hệ Dung Tự, Dung Tự cũng sẽ không liên hệ nàng. Dung Tự quãng thời gian trước nói bình tĩnh, cuối cùng thực hiện rồi. Trước Dung Tự nói, Trình Cẩm Chi còn có chút dây dưa. Nàng không muốn bình tĩnh. Bình tĩnh rồi, ý vị như thế nào, các nàng đều không biết. Cảm tình đều là bước trên đá đi qua sông, Trình Cẩm Chi sợ ngã chổng vó vào sông. Nàng cái gì cũng đã cho Dung Tự, nàng cái gì cũng đã là của Dung Tự. Nếu như Dung Tự từ bỏ nàng, nàng phải làm sao? Sợ hãi mất đi, vì vậy càng dựa vào càng chặt. Nếu như nàng không thích Dung Tự như vậy, thì sẽ không dựa vào Dung Tự.
"Cẩm Chi, các con cãi nhau à?" Ba mẹ Trình gia cuối cùng nhìn thấu manh mối. Ôn Khởi Vân không nói gì, ngược lại là Trình Hoài Nam có chút bận tâm. Lần này, hai tiểu nhân nhân đều đang giận dỗi. Này tựa hồ như trong dự liệu của Ôn Khởi Vân, trước kia bà không đồng ý là vì hai đứa còn quá nhỏ.
"Không có." Nàng quấn lấy Dung Tự quá chặt, để Dung Tự thở không được.
Trình Hoài Nam thở dài một hơi, biết con gái không muốn nói, ông cũng không hỏi. Ông giơ tay, vuốt ve mái tóc dài của con gái. Con gái cứ như vậy ôm đầu gối, ngồi ở bên giường. Trình Cẩm Chi chống cằm trên đầu gối, tay phải vẽ vòng tròn ở trên giường. "Ba mẹ gần đây rất bận sao?"
"Dạo này có mấy đơn hàng lớn." Trình Hoài Nam nói: "Hơn nữa Dung Tự còn phải chú ý học nghiệp. Các con cũng đi học chứ?"
"Học kỳ sau không có lớp, chỉ cần hoàn thành luận văn và bảo vệ."
Trình Hoài Nam cười cười. "Rất nhanh sẽ là người xã hội, tiểu bảo bối nhà ta lớn rồi."
"Ba."
"Hả?"
"Hoa Án kia, ba rất thích sao?"
"Con là nói Hoa tiểu thư?" Trình Hoài Nam nói: "Đúng là một tiểu cô nương rất tốt. Gia thế tốt, tính khí cũng tốt, còn là một người phi thường khiêm tốn."
"Tuổi nhỏ như vậy, vẫn giữ được bình tĩnh. Quả nhiên là đứa nhỏ được giáo dục tinh anh." Trình Hoài Nam nói.
Trình Cẩm Chi nghe, càng không có tư vị. "Dung Tự mấy ngày nay, cũng gặp mặt với cô ta sao?"
"Không có. Dung Tự mấy ngày nay đều đang bận rộn học nghiệp."
"Dạ."
"Con a, từ nhỏ đến lớn, một điểm tự giác tỷ tỷ cũng không có. Nào có giống như lớn hơn Dung Tự hai tuổi." Trình Hoài Nam nói. "Dung Tự bận rộn như vậy, con cũng thông cảm con bé một chút."
"Con biết rồi."
"Phải nghe đến trong lòng."
"Con nghe đến."
Tâm sự cùng con gái, con gái vẫn như cũ. Xem ra thực sự là giận dỗi với Dung Tự rồi. Dung Tự đứa nhỏ này, cái gì đều buồn ở trong lòng, nếu không nhìn phản ứng của con gái mình, còn không biết hai đứa có mâu thuẫn. Sớm chiều ở chung, cũng không tìm ra được cái gì từ trên mặt Dung Tự. Hôm nay họp xong, Trình Hoài Nam lưu lại Dung Tự. Lần trước, ông tìm Dung Tự tâm sự. Lần này lại tìm Dung Tự. Nếu không phải vì con gái, Trình Hoài Nam thật là có điểm ngượng ngùng. Vốn là chuyện hai miệng nhỏ. Bọn họ làm người lớn, gấp gáp cũng vô dụng.
"Cẩm Chi hai ngày nay đều ở nhà." Trình Hoài Nam nói: "Các con giận dỗi à?"
"Để thúc thúc lo lắng." Dung Tự đứa nhỏ này, nói cái gì đều nói đến thoả đáng.
"Cũng trách chúng ta. Chúng ta làm hư con bé rồi. Đến bây giờ, chỉ có thể để con nhượng bộ." Trình Hoài Nam nói.
Trình Hoài Nam bây giờ thật đúng là khuyên hai đầu.
"Là con quá cứng ngắc." Hoặc là, là nàng quá không biết biểu đạt.
"Dù sao, thúc và a di con đều hi vọng các con tốt." Trình Hoài Nam cũng không đánh giá gì, giơ tay vỗ vỗ bả vai Dung Tự. Ông coi Dung Tự là con rể, nhưng dù sao Dung Tự cũng là con gái. Đi ra văn phòng, Dung Tự lại lấy ra điện thoại. Màn hình bảo vệ và màn hình chính đều là ảnh Trình Cẩm Chi. Dung Tự giơ lên ngón cái, nhẹ nhàng vuốt ve một chút.
"Cẩm Miêu, rất lâu không thấy các ngươi tú ân ái. Chúng ta hơi thèm." Trên Weibo Trình Cẩm Chi, liên tục nhận được các fans để lại lời nói.
"Dung Tự lúc trước bận công việc."
"Vậy dạo này thì sao [đáng thương]."
"Dạo này em ấy bận khai giảng."
"Các ngươi không có chuyện gì là tốt rồi. Chú ý nhiều đôi tình nhân như vậy, chỉ còn các ngươi còn bên nhau. Hơn cả những cặp tình nhân khác phái kia." Fans trả lời: "Trước khi theo dõi đồng tính tình lữ, các nàng đều thay đổi mấy vòng người."
"Chúng ta không có chuyện gì." Có chuyện, các nàng náo mâu thuẫn rồi. Rất nhiều tình lữ đều là như vậy, đột nhiên đăng bài nói rõ, hoặc chia tay hoặc ly hôn. Người khác đều kinh ngạc thốt lên đang tốt đẹp, tại sao liền...... Đôi câu vài lời, không cách nào nhìn thấy toàn cảnh sinh hoạt, huống chi người trong cuộc có ý định ẩn giấu.
Trình Cẩm Chi lướt một chút Weibo Dung Tự, mỗi bài đăng Weibo của Dung Tự, ngoại trừ nói chuyên ngành gì đó của nàng, Trình Cẩm Chi đều xem rất kỹ. Lúc này, Trình Cẩm Chi mới phát hiện, nàng có một lúc lâu không để lại lời nói cho Dung Tự. Cũng chỉ là vội vã điểm vài cái tán. Trình Cẩm Chi lướt lướt, liền lướt tới mấy năm trước. Các nàng quay rất nhiều video Weibo nhỏ. Dung Tự khi đó, ngũ quan còn có điểm non nớt. Nhưng ánh mắt vẫn như vậy. Người này, từ đầu đến giờ, dung mạo khí chất đều biến hóa không đáng kể, chỉ có con mắt. Con mắt sáng lấp lánh, khóe miệng còn nhẹ nhàng câu lên. Từ tin Weibo đầu tiên của Dung Tự, lướt tới tin cuối cùng, mở ra cả lời nói của nàng trả lời các võng hữu. Mở mở, mũi Trình Cẩm Chi hơi chua xót. Rõ ràng cùng Dung Tự ở bên nhau, nhưng cảm thấy bỏ lỡ rất nhiều khoảnh khắc của đối phương. Dung Tự trả lời võng hữu có điểm nghiêm túc, khiến Trình Cẩm Chi vừa nhìn vừa cười. Trình Cẩm Chi mở ra vài danh sách điểm tán của Dung Tự. Dung Tự ngoại trừ điểm tán một ít tin tức tài chính kinh tế, còn điểm tán tin tức của nàng. Vài tin tức, cả Trình Cẩm Chi chính mình cũng không biết. Rất nhanh, Trình Cẩm Chi liền lướt tới ảnh nàng chụp chung với Olivia. Dung Tự điểm tán. Từ ảnh chụp chung nhìn vào, cử chỉ của nàng cùng Olivia có chút thân mật. Thuận theo Weibo này, Trình Cẩm Chi lại lướt tới rất nhiều tin tức bát quái của nàng cùng Olivia. Kể chuyện vô cùng kỳ diệu, nếu không phải nàng chính là người trong cuộc, nàng cũng cảm thấy Trình Cẩm Chi và Olivia yêu nhau. Trình Cẩm Chi đột nhiên nhớ tới hồi trước, Dung Tự muốn nói lại thôi chỉ nói: "Hot đương nhiên tốt, không hot cũng không sao."
[điểm tán: like]
Lẽ nào Dung Tự hiểu lầm nàng cùng Olivia rồi? Cũng đúng, hồi trước, bát quái của các nàng kịch liệt như vậy. Trình Cẩm Chi lăn qua lộn lại, lại mở ra khung chat với Dung Tự. Muốn nói gì đó, lại không biết nói gì.
"Trình, đi dạo phố không?" Lúc này, Olivia nhắn tin đến.
"Không muốn đi."
"Đi đi mà. Thả lỏng một chút."
Trình Cẩm Chi kéo xuống tin nhắn tán gẫu, phát hiện nàng từ chối Olivia rất nhiều lần. Đều luôn từ chối người ta, Trình Cẩm Chi cảm giác hơi ngượng ngùng: "Cậu muốn đi dạo phố ở đâu?"
Trình Cẩm Chi có điểm uể oải, dĩ vãng đi dạo phố, đều là hừng hực khí thế. Nàng ngồi ở trước gương, ngồi yên năm phút đồng hồ nàng mới vỗ vỗ mặt mình. Tựa hồ muốn cho mình có tinh thần lên. Nàng kéo ngăn kéo, lấy mỹ phẩm, bắt đầu trang điểm. Sửa sang lại hơn một giờ, tin nhắn Olivia gửi tới nói đến rồi. Trình Cẩm Chi ngó đầu ra từ cửa sổ, phát hiện Olivia lái một chiếc xe thể thao. Olivia tóc vàng mắt xanh, vẫy vẫy tay với Trình Cẩm Chi. Thật sự là, đặc biệt đột ngột.
"Đây là xe ba cậu à?" Trình Cẩm Chi ngồi vào ghế phó lái, kéo dây an toàn.
"Ừ." Olivia mặt vui vẻ, nàng kéo dây an toàn, giúp Trình Cẩm Chi cài vào. "Chúng ta trước đi dạo, sau đó đi ăn cơm tối. Lần trước tớ thấy hai bộ quần áo, phi thường hợp cậu, cậu đi thử xem."
"Được rồi. Trước kia cũng chưa đi cùng cậu, tớ mời cậu ăn cơm tối." Trình Cẩm Chi nói.
"Nào có. Là tớ thỉnh cậu. Cậu cuối cùng chịu theo tớ dạo phố rồi."
Olivia cùng Trình Cẩm Chi bộ dạng đẹp đẽ, lái chiếc xe thể thao phi thường chói mắt này, tự nhiên dẫn tới mấy người huýt sáo. Đứng ở đèn xanh đèn đỏ, đã có ba chiếc xe chen một bên. Một thanh niên trên xe sang, miệng luôn huýt sáo với Trình Cẩm Chi. Tựa hồ muốn Trình Cẩm Chi nhìn sang. Olivia liếc thanh niên một chút, đèn xanh sáng đạp ga một cái, bay đi. Này đương nhiên dẫn đến du͙ƈ vọиɠ chinh phục của đám thanh niên. Bọn họ cùng Olivia ở trong thành phố đua xe. Ba chiếc xe cũng không phải là không biết tính toán, bắt đầu có tiết tấu chặn Olivia. Trình Cẩm Chi xem tình huống này, hơi nhỏ lo lắng. "Olivia, đừng lái quá nhanh."
"Không sao." Olivia vui rạo rực câu lên khóe môi, một phát ngoặt đẹp mắt.
Chỉ nghe tiếng phanh xe chói tai ở đằng sau, một chiếc xe sang đẹp đẽ đâm vào cột. Hóa ra là xe sang đuổi theo Olivia các nàng. Olivia cùng Trình Cẩm Chi đi cục cảnh sát làm ghi chép, thanh niên còn muốn hỏi phương thức liên lạc của Trình Cẩm Chi. Hihi haha cười, tựa hồ không để ý động cơ bị hỏng. Olivia liền ôm bả vai Trình Cẩm Chi, hơi nghiêng đầu. "Xin lỗi a. Tôi còn tưởng rằng chúng tôi rất rõ ràng."
"Chúng tôi là lạp lạp." Olivia nháy một mắt với thanh niên.
[lạp lạp: lesbian]
Lên xe, tâm tình Trình Cẩm Chi tựa hồ tốt hơn nhiều rồi. Lái lái xe, hóng hóng gió, cảm giác cả người đều thả lỏng. Chờ Olivia dừng xe xong, lại giơ tay cởi dây an toàn cho Trình Cẩm Chi. "Cảm giác thế nào?"
"Tốt hơn nhiều rồi." Cảm giác tích tụ nội tâm, đã tiêu tán không ít.
Olivia cười cười, giơ tay xoa xoa tai Trình Cẩm Chi. Động tác này, khá giống Dung Tự. Ngày ấy tách ra Dung Tự, Dung Tự cũng xoa nhẹ tai nàng. "Trình."
"A?"
Ánh mắt Olivia có chút thâm tình. Trình Cẩm Chi nghiêng đầu, liền thấy được Dung Tự quay người.