Trình Cẩm Chi đã thi tập trung xong rồi, khoảng thời gian này đang tiến hành thi đầu vào từng trường. Nàng đăng ký rất nhiều trường học, lần đến thủ đô này, có thi trường có tiếng, cũng có thi trường chẳng có tiếng. Chú dì cũng xin nghỉ để đi cùng với nàng mấy ngày, nơi đăng ký rất đông người, chú và dì đứng xếp hàng mấy ngày cùng với nàng. Đăng ký xong các trường ở thủ đô, Trình Cẩm Chi lại phải trở về Thân Thành để đến đăng ký Thân Đại. Thi Thân Đại xong, nàng còn phải đi nơi khác.
Dung Tự mới vừa bưng tráng miệng đi vào, Trình Cẩm Chi liền bật lên khỏi giường, nàng lôi Dung Tự lại đây, lại nhìn nhìn ngoài cửa. "Ba mẹ chị đi chưa?"
"Họ đi làm rồi." Dung Tự đưa tráng miệng cho Trình Cẩm Chi.
Trình Cẩm Chi nhận lấy đĩa bánh và cái thìa, nàng xúc một ngụm nhỏ lên ăn. Đây là Dung Tự đặc biệt làm cho nàng, nhưng nàng cũng chỉ có thể ăn một miếng, chẳng mấy chốc sẽ đi thi nên không thể mập được. Đồ ăn còn đang trong miệng, mà môi đã chạm chạm má Dung Tự. "Vì thế lát nữa chỉ có hai người chúng ta sao?"
"Ừm."
"Em đừng làm bài tập nữa, chơi với chị đi." Trình Cẩm Chi đặt đĩa bánh sang một bên, ôm Dung Tự vào trên người mình. "Một mình chị ở thủ đô, nhàm chán lắm."
"Không phải còn có chị Thẩm sao?"
"Kêu chị ngọt quá ha. Cậu ấy cho em chỗ tốt gì hả?"
"Không. Chị ấy là bạn học của chị." Dung Tự dứt lời, lại dè dặt nói: "Chuyện bức ảnh ấy, có ảnh hưởng gì đến chị không?"
Lần này cũng là được hưởng ké vẻ vang, Trình Cẩm Chi đúng lúc đứng ở phía sau người đó. Người đó tên là Thượng Úy Úy, danh hiệu "thí sinh báo thi đẹp nhất" làm cho cô ấy nổi tiếng một phen, có lẽ là thủy quân [] khá là ra sức, bây giờ Thượng Úy Úy đã tham gia một chương trình live stream trên internet. Người theo dõi weibo của cô ấy đã đột phá mười vạn. Trình Cẩm Chi ké được một ít, người theo dõi chừng hai vạn, cũng không ít người theo dõi là người trong giới đồng tính.
"Có ảnh hưởng gì đâu, cho chị nổi tiếng một xíu thôi." Nói đến chuyện tăng fans, Trình Cẩm Chi vẫn tương đối hưng phấn. Lúc mới bắt đầu tăng fans, Trình Cẩm Chi còn hay đưa cô xem ảnh chụp màn hình, tăng hai fans, cũng phải chụp màn hình đưa cô, giảm một fan, cũng phải chụp màn hình đưa cô. Bây giờ fans đã được vạn, cũng qua rồi cái thời ngày ngày chụp ảnh màn hình. "Tự Nhi, em cảm thấy chị nên đăng ảnh hay không?"
"Mấy ngày nay bận rộn quá nên cũng không đăng bài gì hết." Trình Cẩm Chi nói.
"Nên chứ."
"Vậy chụp cái gì bây giờ?" Khi trước chụp ảnh, Trình Cẩm Chi muốn chụp là chụp, muốn đăng là đăng. Đụng đến con kiến chuyển nhà, Trình Cẩm Chi cũng phải chụp cho Dung Tự xem.
Lúc Dung Tự thu dọn đĩa tráng miệng, Trình Cẩm Chi chọt cằm mình một lúc. "Cái này chụp được này."
Trình Cẩm Chi chụp ảnh đĩa đồ tráng miệng, sửa ảnh chừng mười phút, rồi nằm ở trên giường bắt đầu 'lạch cạch lạch cạch' mà biên soạn caption. Suy nghĩ hồi lâu, lại cảm thấy không có gì táo bạo. Đang lúc cân nhắc nên đăng hay không đăng, nàng lại từ trên giường ngồi lên, vừa ngồi dậy đã nhìn thấy Dung Tự đang đứng trước bàn học, đưa lưng về phía nàng. Dung Tự đang xử lý đồ tráng miệng còn sót lại của nàng, một tay cầm thìa, tay còn lại giúp nàng thu dọn bàn học. Lần về này, nàng cũng không thu xếp gì cả, thẳng thừng quăng tài liệu và sách ném vào trên bàn để đó.
Dung Tự lại cao thêm rồi, dáng người vô cùng thon dài. Trình Cẩm Chi chống đầu nhìn một hồi lâu, rồi mới chụp Dung Tự mấy tấm hình, có cô đứng, có cô khom lưng, còn có cô ngồi xuống ăn bánh. Trình Cẩm Chi lướt album ảnh trong điện thoại, trong album toàn là ảnh selfie của nàng, có cả selfie của nàng và lão Thẩm. Hết cách rồi, con gái vừa ngồi xuống, đừng nói selfie, chơi app sửa ảnh cũng có thể chơi một hai ngày. Gần đây, nàng và lão Thẩm bận chuyện thi đầu vào từng trường, nên cũng không có thời gian thừa thãi gì, những lúc ngắn ngủi rảnh rỗi thì chỉ có thể selfie để giải trí một lúc mà thôi.
Lúc ngủ trưa, Trình Cẩm Chi lại sáp gần Dung Tự.
"Sao thế?" Dung Tự nghiêng đầu, liền trông thấy ánh mắt sáng lóng lánh của Trình Cẩm Chi.
"Tự Nhi, ngũ quan của em hình như nẩy nở rồi." Trình Cẩm Chi đưa tay lên, ngón tay thon dài sờ mó trên mặt Dung Tự một hồi. Sống mũi Dung Tự cao cao, đôi môi cũng mềm mỏng, ngón tay Trình Cẩm Chi vừa mới chạm môi Dung Tự một lúc, Dung Tự đã đưa tay nắm chặt lấy cổ tay Trình Cẩm Chi. Dung Tự nhẹ nhàng giữ tay Trình Cẩm Chi, nghiêng người chạm vào má nàng. Người lớn đều đã ra ngoài, trong nhà chỉ còn mỗi cô và Trình Cẩm Chi. Cảm giác có thể làm chút "chuyện xấu".
"Chờ một chút, tư thế này tốt nè." Dung Tự còn chưa kịp hôn Trình Cẩm Chi, Trình Cẩm Chi không biết từ đâu lấy ra điện thoại, điện ngoại nằm ngang giữa hai người, lưng di động dán vào môi Dung Tự. Thế là nụ hôn của Dung Tự đáp xuống trên điện thoại.
Chụp được hình, Trình Cẩm Chi dứt khoát nghiêng người bắt đầu sửa hình. Dung Tự đành phải sáp vào sau gáy Trình Cẩm Chi, lại gần xem Trình Cẩm Chi đang đăng cái gì.
"Đến nhà rồi, em ấy đến đón mình [vui vẻ] [vui vẻ] [vui vẻ]." Caption như vậy, cũng tương xứng với bức ảnh mười ngón siết nhau của cô và Trình Cẩm Chi vừa mới chụp vừa nãy.
Đây là bài đăng đầu tiên sau khi Trình Cẩm Chi về nhà, bình luận tăng vọt lên.
"Là tui nhìn lầm sao? Tui hình như thấy được góc chăn. Lẽ nào? Hay là? Mới làm ... xong?"
"Nữ thần là les thật hả? [khóc lớn] con gái có thể mọc tờ rim sao?"
"Chúc phúc!!! Kích động ghê, trước đã ngờ ngợ hai người rồi, hóa ra là thật! Hưng phấn đến nổi muốn đến sân tập để chạy bộ ghê!"
Cũng không có phơi bày gì, comment của bài post này rất nhanh đã đột phá +. Trình Cẩm Chi dường như trong nháy mắt đã mò được điểm G của fans nàng rồi, lẽ nào thật sự như Hạ Dữu nói sao? Phải ghép couple sao?
Trình Cẩm Chi lần lượt trả lời từng comment, còn likes không ít bình luận, độ tương tác rất cao. Vừa tương tác, đã tương tác liền hai giờ. Dung Tự cứ nhìn như vậy, tay phủ lên trên eo Trình Cẩm Chi, hơi ôm vòng eo thon của nàng.
"Dung Tự, cái này mắc cười ghê. Em xem." Trình Cẩm Chi quay đầu, bèn thấy Dung Tự đã nhắm hai mắt lại, dường như đã ngủ thiếp đi rồi.
Nhìn thấy Dung Tự ngủ, Trình Cẩm Chi mới thoáng để điện thoại xuống. Nàng đưa tay vuốt lông mi Dung Tự, vẻ mặt hưng phấn thật vất vả mới được dịu dàng, lại chợt nghĩ đến cái gì rồi lại hưng phấn. Nàng dè dặt mà chụp ảnh lông mi của Dung Tự.
Post bài thứ hai lên weibo, đính kèm thêm bức ảnh lông mi của Dung Tự vào. "Mi dài ghê."
"Trời, thật sự là ảnh sau lúc làm ... thiệt. Lão ca rất ổn!"
"Bị ngược công thụ rồi, tui còn tưởng Dung tiểu bảo bảo là công [khóc] có điều... Xem lông mi, cảm giác là một tiểu mỹ nhân, cầu phúc lợi!"
"Có lỗi quá, nhìn ảnh, não tui tự động bổ sung thêm hai chục vạn chữ thịt văn Bách hợp."
Đã nổ hai lần "ảnh ân ái", vậy mà phần lớn fans vẫn comment cầu thêm ảnh ảnh ân ái. Thật ra cũng tốt, đây là thường ngày của nàng và Tự Nhi mà ha ha ha, các cô còn có bức ảnh càng ân ái hơn, tiếc là không đăng được. Người theo dõi weibo của Trình Cẩm Chi, lấy tốc độ tăng lên mà mắt thường cũng có thể thấy được, có lẽ là có người thầm đề cử. Hạ Dữu dùng nick phụ thử một hồi, tag của Trình Cẩm Chi lại được phân loại theo chủ đề tình cảm. Bởi vì weibo của Dung Tự không có gì có thể xem, nên người theo dõi weibo của cô tăng khá chậm. Khi Trình Cẩm Chi đã lên được vạn, fans weibo của Dung Tự chỉ mới hơn một nghìn.
"Tự Nhi, không thì chị giúp em quản lý weibo nhé?" Khi Dung Tự làm robot, Trình Cẩm Chi từ dưới bàn thò đầu ra, nằm nhoài trên đùi Dung Tự, chống cằm giương đôi mắt sáng lóng lánh lên.
Dung Tự dừng lại công việc trong tay, lôi Trình Cẩm Chi từ đáy bàn đi ra. "Vốn là chị tạo, chị muốn lấy chơi thì chơi đi."
Trình Cẩm Chi cũng thuận theo tự nhiên mà ngồi ở trong lòng Dung Tự.
Như vậy cũng không đúng, nếu như nàng quản lý weibo của Dung Tự, vậy Dung Tự sẽ càng không chơi weibo nữa. Vậy weibo của Dung Tự thành ra là nick phụ của nàng còn gì? Tính ra nàng yêu nhau với nick phụ sao? Tâm thần phân liệt sao?
"Em không post weibo gì cả." Trình Cẩm Chi nói.
Dung Tự thật sự rất cao lãnh, bài đăng mà không tag cô thì cô chỉ nhẹ nhàng like một cái, còn không comment. Nhất định phải tag cô, cô mới đến comment một đôi lời.
"Em không biết nói gì."
"Rất nhiều cái để nói mà. Ví dụ như hôm nay, em làm robot nhỏ cho chị nè."
Dung Tự nghĩ nghĩ. "Nhưng em làm không được tốt."
"Gì mà không tốt, cũng không phải thi đua đòi điểm số. Miễn là em làm thì chị đều thích." Trình Cẩm Chi nặn má Dung Tự một lúc.
Dung Tự cười cười, cũng mặc cho Trình Cẩm Chi xoa mặt mình.
Tiếp sau, vẫn là Trình Cẩm Chi đăng weibo. Lần này là tay Dung Tự ra ống kính, kẽ tay dính chút dầu máy, ngón tay đặt trên robot cỡ nhỏ. "Em ấy làm hai ngày rồi."
"Đôi tay tinh tế kìa, công thụ của tui lại bắt đầu đung đưa không ngừng rồi. Tui vẫn thuyền nữ thần là công, đừng lung lay tui."
"Làm hai ngày rồi... Người trẻ tuổi [chảy máu mũi]."
"Sắp chết rồi, khi nào mới có ảnh chính diện đây?"
Đến buổi tối, Dung Tự share post này về. "Chắc chừng còn phải đợi thật lâu, hình như em làm không đúng rồi."
"Con của nhà giàu, nhiều hứng thú quá nhỉ [đáng thương] không giống học sinh chúng tui, làm bài tập xong đã không còn thời gian khác rồi." Qua mấy phút, có người comment ở dưới post Dung Tự như thế.
Comment này, Dung Tự thẳng thắn mà trả lời. "Không phải nhà giàu."
"Woa, rep rồi [ha ha] chồng cậu xinh đẹp lắm." Người này trả lời lại đến mức rất nhanh.
Chồng? Dung Tự nghĩ một lúc, lại liếc nhìn Trình Cẩm Chi đang ngồi ở bàn học đung đưa chân.
Trước mắt, fans Trình Cẩm Chi đều có "ảo tưởng" Trình Cẩm Chi là công. Ở internet, Trình Cẩm Chi xác thực sôi nổi hơn rất nhiều so với Dung Tự. Mọi người không biết mặt Dung Tự, chỉ là trong những bài đăng vụn vặt của Trình Cẩm Chi, họ phán đoán ra được Dung Tự hẳn là một cô gái khá yên lặng. Dung mạo Trình Cẩm Chi rất đẹp, mà người hâm mộ yêu ai thì cũng mù quáng theo, họ đều cho rằng Trình Cẩm Chi là công khí mười phần. Dưới sự "khen ngợi" của fans, Trình Cẩm Chi cũng "kiêu hãnh" ra. Ban đêm còn đè trên người Dung Tự. "Tự Nhi, em cảm thấy chị công không?"
"Chị công."
"Chị cũng cảm thấy mình công." Trình Cẩm Chi đã sớm cảm giác mình là công, sau đó cảm thấy dù sao cũng là Dung Tự, không cần thiết phải phân chia cái này. Bây giờ fans đều rú "đè đè đè" "đè Dung bảo bảo", Trình Cẩm Chi lại nhớ đến ý nghĩ mới đầu.
Dung Tự đưa tay, xoa nắn sau gáy Trình Cẩm Chi. "Ngày mai em đưa chị đi Thân Đại."
Nơi đăng ký và dự thi của Thân Đại đã bắt đầu rồi.
"Đừng nhúc nhích." Trình Cẩm Chi khoá tay Dung Tự trên gối đầu, Trình Cẩm Chi cho rằng mình có thể cưỡng hôn Dung Tự. Dung Tự rất ngoan mà nhìn nàng, thanh âm như không chịu chút ảnh hưởng nào. "Sao vậy?"
"Chị muốn hôn em." Không đúng, tại sao phải nói ra chứ? Hôn thì trực tiếp hôn là được rồi, phim truyền hình đều diễn như vậy mà.
Trình Cẩm Chi sáp lại gần, lại có hơi ngại, giữ Dung Tự ở trên giường, khe khẽ chạm mặt Dung Tự một cái. Khi Trình Cẩm Chi phản ứng lại, thì Dung Tự đã ngậm môi dưới của nàng rồi. Hai người hôn vô cùng ngây ngô, Trình Cẩm Chi cứ như vậy mà nằm nhoài trên người Dung Tự, mặc cho Dung Tự xoa gáy của nàng. Trong căn phòng tối đen, chỉ có tiếng mút mát môi lưỡi của hai người.
Hôn xong, Trình Cẩm Chi co vào chăn, nằm trong lòng cô, cuối cùng không suy nghĩ đến chuyện đăng weibo nữa.
===
Chú thích:
[] thủy quân: Người được trả tiền để post comment trên mạng.
Lời editor: Tối ngày ảo tưởng mình công hoài, đợi đến ngày Omachi chính thức bị đè =))