có một ác mộng thời đi học mang tên đổi chỗ. Nó làm chúng ta phải chia lìa với cô cậu bạn cùng bàn yêu dấu, làm ta đi xa hơn với crush, làm uyên ương phải xa rời ==
đổi chỗ, có người vui thì có kẻ buồn, tựa như quy luật cuộc sống, có người giàu sang thì có kẻ nghèo hèn, có thành công thì có thất bại
kẻ co được dãn được mới là hảo hán chân chính.
tôi có lẽ thời khắc đó bị úng não, mới muốn đổi chỗ cùng với cậu ấy.
và như thế, chúng tôi chẳng bao giờ là những người bạn cùng bàn, là chiến hữu đáng tin cậy nữa.
cậu ấy lên trên rồi, trong năm, sau mỗi lần đổi chỗ, cậu ấy người cùng bàn với người, có trai, có gái.
cậu ấy ngồi với G, được tầm ba tháng, chuyển lên ngồi cùng C, nhiễm luôn cái tính dở dở hâm hâm của nó. người đó, một tên đọc văn trèo cây ổi cạnh bờ ao, một tên viết bài đu dây điện..... chao ôi, cậu ấy vốn sôi nổi như thế, dù lây nhiễm cái bệnh từ C vẫn là nam thần (kinh) vạn người mê)
có thể nào không, bạn cùng bàn nữ của cậu ấy, cũng cảm nắng Sy như tôi? cậu ấy đối xử với bất kì ai cũng vậy, với đồng bọn thì còn hơn thế nữa
tôi muốn trở thành một cô bạn trong đám người của câu ấy! người trầm mặc như tôi có thể không. đó, chính vì là không thể, tôi vẫn là chính mình. biết là không thể, tôi sẽ không bao giờ phí công vô ích
câu ấy ngồi cùng T, cô bạn "thanh mai trúc mã"' theo lời đồn trong truyền thuyết.
này nhé, chàng giống thư sinh thật thà, hiếu học, chịu khó. nàng y hết tiểu thư nhà quyền quý. cha nàng là hiệu trưởng, quý cậu, và người họ học cùng nhau...
chao ôi, tôi gato với T chết mất
người bọn họ câu đầu tiên lúc ngồi cạnh nhau chính là "hừ"' cái rõ to, nhìn nhau chưa đến s sau đó quay đầu chỗ khác. thế gian chữ tình lắt léo, ai biết được gian tình bao nhiêu thật giả?
đúng tuần sau đó, T và SY đổi chỗ, lí do là câu cửa miệng học sinh "em có chết cũng không thèm ngồi cạnh nó!!"
haha, tôi biết Sy không thích T, vì sự thật còn phũ hơn lời đồn nhảm đấy. cậu ấy thích H mất rồi
cậu ấy thích người khác, người đó không phải tôi.