Mỗi người mới chơi Game Online đều sẽ gặp được một người tốt trượng nghĩa có lòng nhiệt tình giúp.
Nàng cũng không ngoại lệ.
Bất quá nàng biết người này lv so với mình cao hơn không có nhiều, thao tác cũng không tính là rất lợi hại nhưng là hắn cùng nàng đi một đường từ đệ nhất đại bang phái phong hoa tuyết nguyệt của sever Yên Hoa Tam Nguyệt cho tới khi game Ảo cảnh close.
Nàng nhớ rõ chính mình lúc ấy nói: “Vượt qua bằng không chúng ta cùng đi chơi Phong vân OL đi? Nghe nói game kia chơi rất vui vẻ! Đến lúc đó anh vẫn tên là gọi Liên tục bị bắt chước, chưa bao giờ bị vượt qua, em cũng vậy vẫn là Chim nhỏ ưu thương. Chúng ta sẽ là đôi phu thê! Được không?”
Hắn nói: “Ok, chỉ cần vợ thích, ta khẳng định cũng sẽ thích !”
Khi đó nàng thật sự cho là hắn thích mình sẽ liên tục kéo dài hơn nữa. Có lẽ về sau sẽ có ngày phải tan rã nhưng là ít nhất hiện tại thế là được
Ngày tháng giêng hôm đó, thành phố F trời u ám.
Nàng nhận được tin nhắn hắn phát tới từ di động nhất thời sửng sốt cho là mình làm thêm giờ quá lâu thị lực có vẻ như vì đó bị kém đi, rõ ràng trong khoảng thời gian ngắn không cách nào đem câu nói kia liên hệ cùng một chỗ.
Hắn nói: “Chim nhỏ, em bây giờ có rảnh rỗi không? Vào game chúng ta đi nguyệt lão ly hôn đi.”
Nàng lúc ấy vội vã xin nghỉ tìm đến tiệm net gần đó vào trò chơi.
Vừa lên mạng nàng liền nhận được vô số tin tức tán gẫu. Nàng từng cái che đậy, lại chỉ riêng tin hắn gửi tới.
[Mật ngữ] [liên tục bị bắt chước, chưa bao giờ bị vượt qua] : chim nhỏ, chúng ta cứ như vậy chia tay đi.
[Mật ngữ] [liên tục bị bắt chước, chưa bao giờ bị vượt qua]: nàng sau này sẽ tìm được người so với ta tốt hơn.
[Mật ngữ] [liên tục bị bắt chước, chưa bao giờ bị vượt qua]: Ta đi tới miếu Nguyệt Lão miếu chờ nàng.
… Nàng một mình lẳng lặng ngồi đó, mặc cho người thiếu niên bên cạnh đem khói trong miệng hướng chỗ ở mình thổi qua. Nên biết nàng lớn như vậy ghét nhất đúng là mùi thuốc lá.
Đúng là ngày đó nàng mặc cho toàn thân mình dính đầy mùi thuốc lá khó ngửi, ngay cả lông mày cũng không nhăn một chút.
[Mật ngữ] [chim nhỏ ưu thương] : người là ai vậy kia?
Trực giác của nữ nhân luôn vô cùng chuẩn xác từ lúc lễ mừng năm mới online nàng liền phát hiện dị thường. Bởi vì một ít lần nàng online hắn cũng không có như trước kia mừng rỡ tìm nàng như vậy nói chuyện phiếm ngược lại là nàng ở trong game gọi hắn lúc, hắn mới vội vã nói lại vài câu. Sau đó không có mấy câu liền ấp úng nói bề bộn nhiều việc đợi lát nữa nói sau…
Nàng biết chuyện tiếp theo sẽ là không tốt nhưng vẫn lựa chọn tin tưởng hắn. Lựa chọn tin tưởng cái người đã từng vĩnh viễn sẽ bất chấp tính mạng xông lại bảo vệ nàng. Lựa chọn tin tưởng cái người dắt tơ hồng tại nguyệt lão trước mặt nói cuộc đời này gặp nàng không hối hận.
Nàng đã từng vô cùng tin, người nam nhân này sẽ làm bạn đi cùng nàng khắp núi non sông nước.
Nhưng mà nàng hiện tại mới phát hiện mình đã sai.
[Mật ngữ] [liên tục bị bắt chước, chưa bao giờ bị vượt qua]: chim nhỏ, ta cũng không gạt nàng. Ta thích Băng Nhược. Xin nàng đừng làm khó muội ấy, đây hết thảy đều cùng muội ấy không liên quan.
Nhìn xem người cùng mình quen đã lâu như vậy nói ra như vậy một phen nàng chỉ cảm thấy trái tim băng giá. Trời bên ngoài u ám phảng phất như trong lòng nàng sương mù cũng phủ kín. Hắn đối với Băng Nhược nhú vậy như con dao sắc chọc tại ngực nàng đau đến cơ hồ muốn chết đi.
Trước đây không lâu hắn gửi tin nhắn cho nàng chú ý giữ ấm nói chuyện muốn đến thăm nàng, nàng còn nhớ rõ ràng tường tận như thế nào chỉ chớp mắt liền thay đổi?… Nàng cố nén lệ, móng tay thật sâu đâm vào trong lòng bàn tay đau lúc nào cũng không biết.
A, thời gian thật là một vật tồn tại tàn nhẫn.
Bất quá không đến mười mấy ngày, người thề non hẹn biển kìa làm cho mình đau nhói. Từ nay về sau, trong thế giới của hắn không có vị trí của nàng nữa…
Nàng thật là khờ…
Trên đời này tình cảm tạm thời không có phòng thủ kiên cố, huống chi chỉ là nhân vật trong game, thế giới ảo? Nàng làm sao sẽ vụng về cho là bọn họ có từ trên mạng sẽ có khả năng đến thực tế? Giờ chỉ là cái đáng chê cười.
Từ Giang Nam đến miếu Nguyệt Lão nàng đi cực kỳ thong thả.
Nhưng là dù thong thả cũng vẫn phải tới nơi
Trước cửa miếu Nguyệt Lão người ra vào lại không biết là người mới cười hay là người xưa khóc?
Hắn một thân kiếm khách lv bộ mặt không chút thay đổi đứng ở nơi đó. Đúng rồi trong trò chơi này nhân vật vốn là lạnh như băng, là các nàng chính mình đem tình cảm tới những người này, đem cái số liệu lạnh như băng phú kia có hỉ nộ ái ố. Cuối cùng, mộng đẹp tan nát, là công dã tràng.
[hệ thống] [nguyệt lão] : Người xưa nói: Thà phá mười ngôi miếu, không phá hủy một đôi nhân duyên. người nghĩ thông suốt sao?
Nắm con chuột ngón tay run rẩy nàng rốt cục ấn xác định. Trong trò chơi này vì để cho phu thê muốn ly hôn nghiêm túc suy nghĩ, cũng sẽ hết lần này đến lần khác xác nhận.
[hệ thống] [nguyệt lão] : Hỏi thế gian tình là chi, đã từng thề sống chết có nhau. Nếu như người xác định sẽ như bát nước đổ đi khó lấy lại. người xác định sao?
Thời điểm khi Phu thê ly hôn nếu như một phương đồng ý trước thì hệ thống sẽ nhắc nhở bên kia. Cho nên khi hệ thống nhắc nhở phu quân bạn XXX đồng ý ly hôn nàng chỉ cảm thấy bi thương đến chết lòng.
Vô luận đâu đến cỡ nào, cuối cùng vẫn là ấn xác định.
Kênh tán gẫu hắn phát một dòng chữ.
[Mật ngữ] [liên tục bị bắt chước, chưa bao giờ bị vượt qua]::em… Phải nhớ hạnh phúc.
Trong nháy mắt đó nàng cho là mình sẽ hoàn toàn không có hình tượng nằm sấp trước máy vi tính khóc lên, những là nàng không có.
Nàng so với trong tưởng tượng của mình kiên cường hơn nheieuf.
[Mật ngữ] [chim nhỏ ưu thương]: cám ơn lời chúc phúc của anh, em nhất định sẽ sống vui hơn anh gấp nghìn lần vạn lần. Nhưng là, anh đừng hy vọng xa vời em sẽ chúc phúc anh.
[Mật ngữ] [chim nhỏ ưu thương]: vượt qua, mặc kệ anh có tin hay không cho đến trước khi ly hôn trong chớp mắt em vẫn tin tưởng giữa chúng ta là có tình yêu. Nhưng là từ giờ khắc này, giữa chúng ta không tiếp tục liên quan gì tới nhau nữa. Từ nay về sau, chúng ta coi như hai bên đều không quen biết.
Nói xong, nàng xoay người rời đi lưu cho hắn một bóng lưng.
Đây là duy nhất một lần nàng đi trước hắn.
Trước kia vô số lần bọn họ hoặc là cùng sóng vai, hoặc là hắn dừng lại đợi nàng. Nhưng là bây giờ nàng hiểu, lòng người đã thay đổi trước kia đã không còn nữa.
Giữa nàng và hắn…. cuối cùng càng lúc càng xa.
Nàng vốn là dự định cứ vậy del acc rời đi.
Nhưng là cuối cùng không bỏ được những bằng hữu này trong hơn hai tháng quen với nhau.
Quan trọng nhất là,nàng vì để cho chính mình dễ chịu hơn, rõ ràng ích kỷ đem hết thảy đổ lên người tiểu Lục. Như nếu không có tự mình biểu đạt áy náy cầu xin được tha thứ nàng sợ chính mình cả đời này cũng sẽ không an tâm.
Nàng tại tiệm net đó liên tục ngồi đến rạng sáng, cuối cùng rốt cục lấy hết dũng khí ở kênh thế giới cầu xin tiểu Lục tha thứ.
Một lần nữa thêm tiểu Lục lại làm hảo hữu cùng với về lại bang phái sau, nàng nghĩ thầm có lẽ về sau sẽ không lại giống như trước như vậy toàn tâm nhảy vào bên trong đó nhưng ít ra khi nàng nghĩ đám người Phong hoa tuyệt đại kia làm nàng muốn trở về nhìn một chút.
Trên đường về nhà,trời vẫn đen như mực.
Gió đêm cùng rất nhỏ mưa đập vào người mình, nàng vùi mặt vào trong cổ áo, hai tay che kín áo khoác trên đầu đi về nhà.
Bên đường đèn đường mờ nhạt như ánh sao chỉ đường.
Nàng biết rõ, sẽ có ngày nàng sẽ quên……
Dù cho điều này là rất khó!