Tin Tức Tố Của Anh Ấy Thật Thơm

chương 7: 7: nhân tài

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

U.C cần những nhân tài như vậy.

Tạ Dương bị nước miếng làm cho nghẹn họng, da đầu tê dại, sắc mặt đỏ lên, thở không ra hơi, mạnh mẽ mở bình nước uống một ngụm rồi mới chịu dừng lại.

Xem như cậu tiếp thu được kiến thức mới rồi, khả năng tổ chức ngôn ngữ còn có thể được sử dụng thuần thục như vậy thì không có chuyện do dự khi trả lời các câu hỏi trong lớp, logic cụt lủn, mở bài không khớp với thân bài.

Vậy tại sao không sử dụng khả năng này để trả lời tốt các câu hỏi???

Tạ Dương bình tĩnh lại, nói rằng mình không nên quan tâm đến những nhân tài xuất sắc như vậy, sau đó mới nhấn vào xem nội dung chính.

"......" Cậu có thể chính tay đâm chết chủ topic này không?

- Nội dung chính:

Thông tin thêm! Có hai học sinh trong lớp A của khối đang đối đầu vì Tạ Dương! Chu Đào tức giận, thề sẽ đuổi Tạ Dương - một ác bá dơ bẩn ra khỏi trường! Cậu học sinh chuyển trường vô cùng yêu thương em trai của mình nên tức giận ứng chiến để bảo vệ Tạ Dương!

Ngày mai khai chiến! Là trận chiến nảy lửa!

Mau đến đây! Bỏ phiếu vote

Vote xong liền rời tay

【Liên kết bình chọn】

Bình luận : Tôi có lời muốn nói không biết có nên nói hay không?

Bình luận : Tôi cũng có vài điều muốn nói.

Bình luận : Chị lầu trên dài dòng quá, em gái nói giùm chị cho! Tôi không nhấp vào trước được! Tôi cứ tưởng đó là một câu chuyện yêu, ghét và hận giữa ma và thần! Tôi đã rất phấn khích đến nỗi mức thậm chí không quan tâm đến việc liệu chủ nhiệm Trương có đang tuần tra bên ngoài hay không! Nhấn vào xem đầu tiên! Sau khi xem nội dung chính, bạn đã nói điều này? Chỉ vậy thôi à? Chủ topic một chút khí phách cũng không có.

Bình luận :......hình như tôi không cô đơn, vậy yên tâm rồi.

Bình luận : Đó là sự thật, chủ topic làm tôi cải thiện năng lực ngôn ngữ của mình một chút, nhanh lên, vote! Đã vote!

Bình luận : Tiến triển này dễ khiến người ta hiểu lầm, à hiểu lầm đẹp đẽ thế này nhưng tôi chỉ muốn xem truyện ngôn tình thôi, không vote! Xin lỗi vì cảm xúc của tôi!

Bình luận : Chị em ở lầu trên đừng nản! Nào đến đây vote để khám phá lục địa mới!

Bình luận : Thêm một phiếu! Liên kết bỏ phiếu thực sự là một lục địa mới! Mẹ ơi con muốn người đàn ông đó! Lâu chủ lấy ảnh ở đâu? Quỳ gối cầu xin in! Yêu cầu thông tin liên hệ!

Một vài bình luận bị ngắt quãng ở giữa, mọi người nhanh như chớp chạy đi bỏ phiếu.

Bài viết vì vậy trở nên sôi nổi một lát.

Bình luận : Bên cạnh vừa top bình luận xong, thành thật mà nói, tôi nghĩ Tạ Dương lần này thực sự sẽ phải thôi học.

- Bình luận : Tôi cũng cảm thấy như vậy! Nói thật, vị trí của Chu Đào ở lớp A, ít người có thể sánh kịp! Hơn nữa thấy điểm học kỳ trước của cậu ấy đã đoán được điểm của năm nay! Tôi nghĩ Chu Đào sẽ giành chiến thắng trong kỳ thi đặc biệt của hai lớp A vào ngày mai! Tôi đã bình chọn cho cậu ấy!

......

Tạ Dương giống như đang xem kịch, vuốt xuống xem bình chọn của Chu Đào không ít, nhưng cũng trong dự đoán không có gì đáng mong đợi.

Nhưng càng nhìn bình luận càng thấy kỳ lạ.

Bình luận : Tại sao Tạ Dương lại có một người anh đẹp trai che chở vậy, tôi cũng muốn!

Bình luận : Không phải chỉ có mình cậu đâu! Tôi cũng muốn! Thành thật mà nói.

tôi đã không ngần ngại bỏ phiếu cho Chu Đào! Nhưng ngay khi tôi nhìn thấy bức ảnh của Cận Từ, tay tôi đã bất giác di chuyển! Sau đó, tôi đã bỏ phiếu cho Cận Từ!!

Bình luận : Tôi cũng vậy!!! Vậy tại sao lại bỏ phiếu cho ai thắng? Có phải chúng ta không đẹp trai?

Bình luận : Tôi có một ý tưởng táo bạo! Tôi muốn có được cậu ta! Tôi muốn vào lớp A! Mọi người cổ vũ tôi nhé!

Bình luận : Từ chối, tôi sẽ không cổ vũ cậu đâu! Tôi cũng phải vào đó! Học kỳ này, trong kì thi lớn tôi nhất định sẽ lao vào lớp A!

......

Bình luận : Vẻ đẹp hút hồn như vậy được sao? Thắng hay thua? Không quan trọng?

Càng ngày càng có nhiều bình luận kỳ lạ, Tạ Dương tạm dừng, quay lại bài viết chính bằng một cú nhấp chuột, sau đó nhấp vào liên kết bình chọn.

Chu Đào: phiếu.

Cận Từ: phiếu.

"?" Một dấu hỏi chậm rãi hiện lên trong đầu nhỏ của Tạ Dương.

Ngón tay của mọi người đang làm gì vậy?

Nếu bị uy hiếp, bạn hãy cắt mạng và không bình chọn! Chu ngốc sắp bị tức chết rồi!

Tạ Dương chọc vào cổng bình chọn của Cận Từm phía trên chữ "bình chọn" là ảnh hắn đi xuống cầu thang sau khi lấy sách.

Nắng sớm chiếu vào từ cửa sổ lớn ở góc cầu thang, dáng người Cận Từ quay lưng về phía cửa sổ lớn bước xuống lầu, cả người mông lung dưới ánh sáng mờ ảo, trông thật yên bình lại tốt đẹp.

Như phát hiện ra người chụp ảnh, hắn khẽ đưa tay lên che nửa má, nhưng đôi mắt xám nhạt như lưỡi dao sắc bén làm rung động con tim người xem.

Tạ Dương có chút choáng, như bị đôi mắt này làm cho mất hồn.

Vừa sợ hãi vừa vui mừng không thôi.

Cậu biết tại sao tình hình lại đảo chiều như vậy rồi, nếu là cậu, cậu lâm trận cũng sẽ lật ngược tình thế thôi.

Một đôi mắt khiến bao người động tâm khi nhìn vào nó! Mấy người có thể không bỏ phiếu sao? Không những không dám mà bình chọn xong còn cảm thấy rất hưng phấn!

"Tạ Dương." Bỗng nhiên một giọng nam trưởng thành vang lên.

Tạ Dương ném điện thoại vào hộc bàn, lập tức ngẩng đầu, phản ứng rất nhanh.

An Đại Thiện đứng ở bên cạnh Cận Từ, cười nhìn cậu, di chuyển ngón tay gõ bàn, "Điện thoại di động."

"......" Sao mọi thứ đều không thuận lợi vậy! Từ năm lớp tới nay, cậu chưa bao giờ bị bắt quả tang sử dụng điện thoại trong giờ học mà!

Trong nháy mắt đó, Tạ Dương đã không còn gì luyến tiếc!

Tạ Dương không nói gì, rầu rĩ đưa điện thoại ra phía trước, thuận tiện nhanh tay tắt giao diện điện thoại.

"Được rồi, tiếp tục tự học đi." An Đại Thiện tịch thu được điện thoại di động như ý, trở lại bàn giáo viên ngồi.

Xung quanh có một vài âm thanh thầm thì hoài nghi.

"Ác bá không nói gì mà giao di động ra à? Mắt của tôi có vấn đề gì không?"

"Không có đâu bảo bối, bởi vì tớ cũng thấy."

"Không ngờ rằng trong đời mình, tôi lại thực sự có thể nhìn thấy ác bá bị tịch thu điện thoại di động.

Tớ nghe bạn lớp khác nói rằng không có giáo viên nào có thể tịch thu điện thoại di động của Tạ Dương! "

"Đúng, chủ nhiệm Trương cũng không thể làm gì!"

"Đây là sức mạnh của Phật giáo?"

"......"

Tạ Dương nhìn bàn tay trống trơn, nhịn không được quay lại hỏi Cận Từ, "Sao anh không nhắc tôi?"

"Tôi có nghĩa vụ đó sao?" Cận Từ vẫn tiếp tục đọc sách, vẻ mặt lãnh đạm như thể trước đó hai người họ thực sự không quen nhau.

"......" Không có nghĩa vụ! Cậu bị bài viết kì quái đó tẩy não! Thiếu chút nữa cho rằng quan hệ của cậu với Cận Từ rất tốt! Thiếu chút nữa tin Cận Từ là đang bảo vệ em trai!

Bản chất của Cận Từ luôn là một người lãnh đạm và vô tình!

Cậu bị tẩy não rồi!

Các kỳ thi dành riêng cho danh sách lớp A chính thức bắt đầu.

Khi bài viết bình chọn dần chìm xuống thì số phiếu của Chu Đào đột nhiên tăng sau khi buổi thi đầu tiên diễn ra.

"Dương ca, đi ăn cơm không?" Trương Ngộ chờ dưới lầu từ sớm, "Buổi tối mày tới phòng giáo viên nghe khen ngợi sao?"

"Không đi, di động bị thu, không có việc gì vui hết," Tạ Dương ngáp một cái từ phòng thi đi ra, lập tức tụ tập cùng Trương Ngộ, "Trèo tường đi ra ngoài ăn cơm, ăn xong rồi đi tiệm net chơi một lát."

Học sinh trường cấp ba Giang Dương có thể rời trường vào buổi trưa, nhưng giờ ăn vào buổi chiều thì không được.

"Có khả năng tao không đi được...." Trương Ngộ thở dài, "Tới lúc đó chủ nhiệm Trương điểm danh thì sao, năm rồi chỉ cần đọc sách qua loa là xong, nay cô liền bắt cả lớp đều phải đọc sách đàng hoàng."

"Nói cái gì, nhìn người khác đi, xem người ta đối lập với mình như thế nào, càng ngày càng không biết xấu hổ."

"Nga, vậy mày từ từ xem, có lẽ thật sự học được cái gì đó." Tạ Dương vẫy vẫy tay, duỗi người "Tao đi tiệm net thể hiện kĩ năng đây."

Trong lúc hai người đang nói chuyện, đi về phía hồ sen ở tầng dưới dãy Trí Viễn, bên cạnh hồ sen có bức tường thấp, được ngăn bởi một hòn non bộ bỏ hoang, không ai để ý, ngày thường Tạ Dương từ nơi này chuồn ra, chơi một vòng lại trở về.

"À mà, sao Cận Từ không đi cùng mày? Mày không hỏi bài kiểm tra cậu ta thi như thế nào?" Trương Ngộ lấy điện thoại đưa cho Tạ Dương, "Không phải hôm nay kết thúc bài kiểm tra à? Nói mới nhớ, trong bài kiểm tra hôm nay có nhiều câu hỏi nằm ngoài đề cương! "

"Mày nhìn xem có rất nhiều người quay lại bầu cho Chu Đào."

"Nghe nói bài thi của Chu Đào không có vấn đề gì.

Những người cùng phòng thi với cậu ấy nói rằng bài thi của Chu Đào đầy đủ, một câu cũng không bỏ trống, vì vậy cậu ấy có thể chiến thắng!"

Tạ Dương nheo mắt suy nghĩ về những câu hỏi mà cậu đã đọc trước khi ngủ, mơ hồ thấy có khá nhiều câu hỏi ngoài của môn ngữ văn, hóa học,....

Nhưng dù sao cậu cũng không làm bài thi nên chỉ nhìn lướt qua rồi lăn ra bàn ngủ.

Chu Đào có thể làm hết đề sao?

Đúng là tốt quá haha.

Tạ Dương mở điện thoại xem qua số phiếu bầu của hai người, không chút do dự đăng xuất tài khoản của Trương Vũ, đăng ký lại tài khoản mới, "Mày đăng kí nick phụ kéo người bình chọn cho Cận Từ đi.

"

"Sau khi ăn cơm trở về tao cũng đi xem lễ khen thưởng.

Dù sao cũng là lần cuối cùng."

"Đi tiệm net không?" Cuối cùng Trương Ngộ nhìn tài khoản mới đăng ký trên điện thoại di động, nhất thời không biết nên nói gì.

Rõ ràng tiết tự học tối hôm qua, Trương Ngộ thấy hai người đó như kẻ thù của nhai, hôm nay lắc mình biến hoá Tạ Dương cư nhiên đăng ký nick phụ đi kéo phiếu?

Bầu trời trường cấp ba Giang Dương thay đổi rồi!

Buổi tối tự học, Tạ Dương thật sự không có đi quán net, thành thật đi theo đoàn người tiến vào khán phòng.

Khán phòng của trường cấp ba Giang Dương khá rộng, được xây dựng giống như nơi biểu diễn hòa nhạc.

Ba hướng xây dựng chỗ ngồi, khán đài được xây dựng ở giữa, sức chứa xấp xỉ học sinh hai khối lớp.

Đây là buổi khen thưởng của lớp , lớp và được tách ra.

Lớp và làm lễ xong, sau đó đến lớp .

Đương nhiên cũng có vài em khối dưới muốn nhìn các anh chị ưu tú khối trên, hội trường cũng chấp nhận, dù sao lớp hơn một nghìn người cũng không ngồi hết.

Chỗ ngồi dựa theo lớp phân chia, Tạ Dương ở hành lang ngó trái ngó phải, cuối cùng quyết định chạy đến ngồi bên cạnh Cận Từ.

Cậu không muốn tiếp xúc với bất kì người nào của lớp A.

Thật là phiền.

Với lại ngồi cùng Cận Từ rất tốt, xung quanh Cận Từ không có ai đi đến ngồi chung, có ngồi cũng không phát ra tiếng động, vì sợ quấy rầy Cận Từ sau đó liền over.

Việc này nói đến cũng lạ, rõ ràng Tạ Dương cậu mới là ác bá trường cấp ba Giang Dương, kết quả bọn họ cư nhiên sợ Cận Từ hơn sợ cậu?

Sau khi chờ cậu đi tham quan trong trường học, mới phát hiện mặt Cận Từ như muốn nói người sống chớ gần, hơn nữa toàn thân thân phát ra khí lạnh, khiến mọi người tránh còn không kịp.

Không trách được số phiếu lại dừng nhanh đến vậy.

Tạ Dương chẹp chẹp miệng, chân bắt chéo, đôi mắt híp chuẩn bị ngủ.

"Nếu không để ý việc ảnh dìm bị lan truyền, thì cậu cứ việc đi ngủ." Đôi mắt vừa nhắm lại, giọng nói của Cận Từ vang lên.

Tạ Dương mở mắt ra, vẫn như cũ cà lơ phất phơ, ngồi giống kẻ ăn chơi trác táng, không coi trọng Cận Từ chút nào, "Ai cần anh lo."

"Dì bảo tôi quản cậu một chút." Cận Từ đem điện thoại màn hình đưa đến trước mặt Tạ Dương.

Tạ Dương nhìn lướt qua tin nhắn, nhưng cậu không nhớ gì, cho nên mắt chỉ nhìn thấy ba chữ.

Tiền tiêu vặt!

Tác giả có lời muốn nói:

Tạ Dương: Vì sao không cho con tiền tiêu vặt?.

Truyện Chữ Hay