"Cậu muốn trả ơn tôi phải không?"Ân Ly nhìn Trầm Phong khiến cậu không khỏi ngạc nhiên.
Có hơi buồn cho bản thân.
Phải,cậu ấy giúp mình là có lý do.
"Cô muốn tôi làm gì cho cô?"Trầm Phong nói giọng âm u hẳn đi.
Còn đâu vẻ tươi sáng lúc nãy.
"À,dạy phụ đạo cho tôi.
Nghe nói cậu là học sinh xuất sắc của trường.
""Hả?"Trầm Phong đang âm u lại khó hiểu.
Cô! Đúng thật là mình học rất giỏi nhưng! Ân Ly nghé mắt nhìn.
"Thế,tôi đi đây.
"Mãi đến khi Ân Ly đã đi rất xa,Trầm Phong mới phản ứng được chuyện này.
Sau khi cô giúp anh trả nợ,anh mới biết cô là con nhà danh giá.
Muốn thuê một giáo viên nước ngoài còn dễ như trở bàn tay.
Nhà cô rất giàu,sao lại nhờ mình?[Tiểu tỷ tỷ,đừng vậy mà.
]Tiểu tỷ tỷ đúng là ham mê sắc ɖu͙ƈ mà.
Thử nghĩ mà xem,vừa nãy, tiểu tỷ tỷ còn định hỏi thẻ bình an làm nam sủng không chứ!Ân Ly lúc này đang ngồi ăn táo ngắm cảnh đẹp sinh tình.
"Tôi không ngờ cô chỉ vì tiếp cận tôi mà làm ra cái thủ đoạn này.
"Hàn Vương nhìn Liễu Nhan với ánh mắt ghét bỏ,tay cầm lấy tay Thanh Nhàn.
"Tôi khinh bỉ cái tính của cô, thủ đoạn.
""Anh nghe em giải thích,là hiểu nhầm! "Liễu Nhan cầm lấy tay níu kéo thảm thướt Hàn Vương.
Trong lòng không khỏi khủng hoảng.
"Em có nỗi khổ!.
""Nỗi khổ? Hiểu nhầm?Cô thuê người ta diễn ăn hϊế͙p͙ cô,xong đổ tội cho Thanh Nhàn.
Nếu không có người báo tôi trước,có lẽ tôi đã tin vào bộ mặt bẩn thỉu của cô.
""Em,em vì thích anh! ""Thích tôi?"Hàn Vương đưa Thanh Nhàn ra sau lưng bảo vệ,xong cúi xuống nhìn Liễu Nhan.
"Đừng xuất hiện trước mặt tôi,không gia tộc cô sẽ toi.
"Dắt tay Thanh Nhàn đi,Hàn Vương không quay lại nhìn Liễu Nhan đang khóc ngất.
Trong lòng Ân Ly vui ha hả.
Trâu nha!Liễu Nhan cũng là một tiểu thư gia tộc quý giá,mới được nhận lại bố mẹ.
Nam chính đã điều tra Liễu Nhan rồi.
Quá kϊƈɦ thích![Tiểu tỷ tỷ,quá tuyệt vời].
"Đập nát mi bây giờ.
"Ân Ly lại chửi thầm tiểu hệ thống.
Tại nó.
Cô không thuê được người để làm việc.
Hệ thống:[! ! ]Goodbye.
"Mình đi trước.
"Thanh Nhàn là trưởng đội đoàn thanh niên nên phải về sớm để tham gia cuộc họp với các thầy cô.
Tạm biệt Hàn Vương xong,cô đi ngay"Chị ấy đi rồi,anh còn nhìn gì?"Ân Ly ngồi nhìn,chán khủng.
Ánh mắt Hàn Vương đảo qua Ân Ly,trừng trừng.
"Người ta thích anh rõ ràng,anh nghĩ đi?Thay vì quan tâm người âm thầm muốn tốt cho anh,lại đi quan tâm với thứ đồ râu ria kia.
""Em! Sao em biết Liễu Nhan cô ta làm vậy?"Ân Ly tự nhiên quay ra.
"Do kịch! tự nhiên biết.
"Haha.
Cẩu hệ thống,mi đừng có chặn họng ta![!.
.
].
Nó là một hệ thống tốt.
Hàn Vương nhìn Ân Ly ngấp ngứ cũng không vạch trần,im lặng.
Liễu Nhan ở đằng sau nhìn,ánh mắt tràn ngập thù hận với Ân Ly.
Cái gì tốt đẹp cũng thuộc về họ.
Sao tôi lại không được như vậy!Mấy người có tiền thì muốn làm gì thì làm sao!Haha!Đợi đấy!Ân Ly,cô phá hỏng kế hoạch của tôi.
Trầm Phong đang ở chỗ làm thêm,đang lúc rảnh rỗi,lấy máy ra.
[Trầm Phong:Cảm ơn.
][Ân Ly:Mai phụ đạo.
Tan học về nhà tôi.
]Tim Trầm Phong khẽ thịch một cái.
Cô ấy,có khi đang chờ tin nhắn của mình.
Nghĩ gì vậy,không không.
"Phong Phong,ra tiếp khách.
"Từ bỏ quấy rối tóc mình,anh mới đi làm tiếp.
Bây giờ là đang lúc thi cử cuối năm,rất gay gắt.
Ân Ly trốn được tiết học thể ɖu͙ƈ,vào thư viện ngồi đọc sách.
Ta,chăm chỉ cực kì.
[! ! ].
Vỗ tay cho tiểu tỷ tỷ nào!Học chưa được bao lâu,Ân Ly lại ngủ gục xuống bàn.
Trùng hợp, Trầm Phong bê sách vào thư phòng,nhìn thấy bóng dáng cô thì thấy mình hồi hộp đến nỗi tay toát mồ hôi.
Anh ngó quanh ngó dọc,xem có ai không.
Cũng may cô ngồi ở góc khuất.
Khoan!May cái gì?Sao mình lại lén lút như vậy?Mình làm sao?.