Khi tỉnh dậy, ta thấy mình đang nằm trên một cỗ quan tài.
Xung quanh là bóng đêm bao phủ. Trời đã tối rồi sao......?
Không phải. Không phải là trời tối。......Mà là do ta không thể cảm nhận được bất cứ điều gì.
Mọi thứ mà ta nhìn thấy đều xám xịt và ảm đạm. Màu sắc. Nhiệt độ. Mùi hương. Ta chẳng cảm nhận được gì cả.
Ta thậm chí còn chẳng thể di chuyển được cơ thể. Cơ thể ta, thứ có thể tự do bay đi bất cứ đâu, bây giờ nặng như chì vậy.
Sau giấc mơ dài......ta đã tỉnh dậy.
Nhưng hoàn toàn trái ngược với giấc mơ viên mãn.
Ta ngay lập tức cảm thấy bứt rứt.
Cảm giác mãn nguyện sâu trong trái tim đã biến mất. Thay vào đó là sự trống vắng lấp đầy trái tim ta. Sự trống vắng càng làm cho ta thêm nôn nóng. Sự nôn nóng dần biến thành sự tức giận. Sự tức giận lại biến thành tuyệt vọng. Nhưng ngay cả sự tuyệt vọng đó cũng chẳng kéo dài được bao lâu. Tâm trí ta bị chi phối bởi những cảm xúc nhất định.
「Chuyện gì vậy. Thế này là sao! Cái cảm giác này là」
Khoảnh khắc đó ta đã hét lên. Ta nhận ra có kẻ nào đó đang đứng bên cạnh ta. Và hắn nói bằng cái giọng như hét vào tai khiến ta cảm thấy khó chịu.
「CHÚC MỪNG SINH NHẬT! ANKH」
Cái giọng nói ấy như xuyên thủng màng nhĩ của ta.
Ta muốn ngay lập tức giết chết cái tên khốn này.
Nếu ta vẫn còn những chiếc móng vuốt sắc nhọn của mình, hắn sẽ không sống thêm được một giây nào nữa. Ta sẽ giết chết tên nhân loại kia chỉ bằng một đòn duy nhất. Nhưng cơ thể ta lại không thể di chuyển. Hay đúng hơn, ta không thể điều khiển cơ thể mình.
Ta lăn khỏi cỗ quan tài và rơi xuống sàn. Tên nhân loại bước đến gần và nhìn vào mặt ta. Hắn nở một nụ cười khó chịu trên môi.
「Ngươi chỉ mới vừa sinh ra với hình hài của Greeed thôi. Không cần phải hấp tấp thế đâu」
(Greeed?......Đó là cái quái gì vậy?)
「Ngươi giống như một đứa trẻ sơ sinh vậy. Trong tiềm thức của ngươi, ngươi hẳn đã mơ thấy mình được tự do bay lượn. Dù sao ngươi cũng là vua của các loài chim mà. Nhưng ở thế giới này thì khác. Trong cái tình trạng này thì ngay cả sức mạnh của một người bình thường cũng vượt xa ngươi」
「Vậy để ta thử xem」
Trong cơn tức giận, ta cố cử động cơ thể nặng như chì của mình. Tên nhân loại kia chỉ đơn giản là nhìn ta với cái nụ cười khó chịu đó.
「Lại đây nào, ta sẽ cho ngươi một chút sức mạnh」
Nói xong, hắn lấy ra một chiếc huy chương bạc.「Cái này được gọi là Cell medal. Cơ thể của ngươi được cấu thành từ những chiếc huy chương như này. Nói cách khác, nó là như thế này đây」
Nói rồi, hắn ném Cell medal về phía ta.
Ta xoay người lại để né tránh. Tuy nhiên, cơ thể không di chuyển như mong đợi. Cell medal chạm vào cơ thể ta sẽ rơi xuống đất......đó là điều chắc chắn sẽ xảy ra. Thế nhưng......。
Cell medal bị hút vào cơ thể ta một cách kỳ lạ.
Khoảnh khắc tiếp theo, ta cảm thấy một nguồn sức mạnh dâng trào trong cơ thể.
Tên nhân loại trông rất thích thú trước sự ngạc nhiên của ta, hắn liên tiếp ném thêm những chiếc huy chương vào ta.
Ta cảm thấy sức mạnh đang tuôn trào bên trong.
Và sau đó, ta đã có thể di chuyển trở lại.
(Tại sao tên nhân loại này lại cho ta sức mạnh để giết hắn?)
Mà thôi, điều đó cũng chẳng quan trọng. Dù sao cũng cảm ơn cái tên ngu ngốc này đã cho ta sức mạnh.
Lúc này, trong đầu ta tràn đầy sát ý. Ta bắt đầu di chuyển để tiêu diệt tên nhân loại ngu ngốc kia.
Ta điên cuồng lao vào tấn công hắn. Tung ra những chiêu đoạt mạng.
Tuy nhiên, tên nhân loại đã nhanh chóng né được đòn tấn công của ta. Sau đó hắn cười lớn.
「Thật là một thứ sức mạnh tuyệt vời làm sao! Ankh-kun, ngươi có muốn nhiều sức mạnh hơn nữa không?」
Tên nhân loại thích thú ném thêm Cell medal vào cơ thể ta trong khi né tránh các đòn tấn công.
Mỗi lần hấp thụ một chiếc Cell medal, cơ thể ta lại có thể di chuyển tự do.
Cảm giác như ta đang bay lượn tự do trên bầu trời. Đó là cảm giác tiến đến gần với sự tự do lúc đó. Ta muốn sức mạnh. Ta muốn được tự do. Đó là những điều sâu trong tâm khảm của ta.
(Giết tên nhân loại này. Ta sẽ lấy tất cả medal mà hắn có. Rồi sau đó......)
Cảm giác muốn giết tên nhân loại khốn kiếp trước mặt này ngày càng tăng lên.
Ta khao khát muốn lấy mạng tên nhân loại này.
(Nếu làm thế, ta lại có thể trở thành ta trong mơ)
Vì lý do nào đó, ta cảm thấy như vậy.
「Thật tuyệt vời! Đó chính là tham vọng」
「Tham vọng?」
「Phải, là tham vọng. Nguồn sức mạnh thúc đẩy sự phát triển của vạn vật. Ngươi đã cảm nhận được nó rồi đấy」
Trong khi hắn vẫn đang thao thao bất tuyệt, ta đã tấn công bằng tất cả sức lực của mình. Ta đã căn thời gian vô cùng chuẩn xác. Không đời nào một sinh vật yếu ớt như vậy có thể sống sót sau đòn tấn công đó.
Thế nhưng......。
Móng vuốt của ta đã bị chặn lại bởi một chiếc thắt lưng không biết từ đâu mà tên nhân loại kia lấy ra.
「Đây là OOO driver. Nó là vật phẩm quan trọng giúp ta có được sức mạnh giống như ngươi」
Nói rồi, hắn quấn chiếc thắt lưng quanh eo. Sau đó nhét ba chiếc huy chương vào thắt lưng.
「Ta sẽ cho ngươi thấy sức mạnh của ta. Sức mạnh của OOO」
(OOO......cái gì cơ? Đó là cái quái gì?)
「HENSHIN!」
Hắn hét lên, rồi lấy một vật nào đó giắt ở bên hông thắt lưng và trượt qua ba tấm huy chương. Sau đó, một giọng nói lạ cất lên một bài hát vang vọng khắp không gian.
『Taka (Diều hâu)! Tora (Hổ)! Batta (Châu chấu)! Tatoba, Tatoba, Tatobaaa』
Hắn được bao quanh bởi ánh sáng với bài hát......。
Khoảnh khắc tiếp theo, tên nhân loại xuất hiện trước mặt ta trong một hình dạng kỳ lạ.Mặt là diều hâu. Cánh tay thì có móng vuốt khổng lồ của hổ. Và đôi chân cong queo kỳ dị.
「Ta có sức mạnh của châu chấu ẩn dưới phần chân. Ngươi có muốn nếm thử một chút không?」
Tên nhân loại đáp lại như thể hắn nhìn thấu những thắc mắc của ta. Và rồi......。
Trong chớp mắt. Tên chiến binh dị dạng nhảy lên cao và giáng một cú đá thật mạnh vào người ta. Một lượng lớn Cell medal bắn ra ngoài.
「Này, đó là món quà ta cất công tặng ngươi đấy, mau nhặt chúng lên đi」
「Câm miệng」
Ta điên cuồng lao vào hắn.
Bây giờ nghĩ lại, hành động đó của ta thật là liều lĩnh.
Các đòn tấn công của ta, móng vuốt của ta không thể chạm tới hắn. Ngược lại, những móng vuốt khổng lồ của hắn thì hoàn toàn bào mòn Cell medal từ cơ thể ta.
「Khốn kiếp. Tại sao! Tại sao lại như vậy!」
Khoảnh khắc đó ta đã hét lên. Những móng vuốt của hắn đâm sâu vào cơ thể ta.
「Đây là OOO Tatoba combo. Hình dạng của một chiến binh mang sức mạnh của Core medal, trong đó có Core medal của ngươi」
「......Core medal?」
Ta nhớ cái cảm giác này.
Chính là nó. Là trong giấc mơ.
Đó là cảm giác khi một chiếc huy chương của ta bị tước đoạt. Ngay cả trong mơ hắn cũng lấy đi medal của ta.
「Dừng tay lại!」
Ta kêu gào trong vô vọng, và tên nhân loại đã rút móng vuốt ra khỏi cơ thể ta.
Giữa những móng vuốt của hắn là sáu chiếc huy chương. Cái cảm giác kiệt sức ập đến thậm chí còn lớn hơn cả lúc mất đi Cell medal.「Đây là Core medal. Ngươi được tạo ra từ chín chiếc Core medal. Nhưng đừng lo. Ngươi sẽ không chết vì mất đi sáu chiếc đâu. Tuy nhiên sức mạnh của ngươi sẽ giảm đi đáng kể, như những gì ngươi có thể cảm thấy lúc này」
「Trả lại medal lại cho ta」
「Vờn với ngươi thế là đủ rồi. Hãy để ta giới thiệu lại bản thân mình. Ta chính là vị『vua』cai trị tất cả trên thế giới này」
「『Vua』sao? Ta mới là vua」
「Tất nhiên. Ngươi cũng là vua, nhưng chính ta đã tạo ra các ngươi. Ngươi đủ thông minh để biết ai là kẻ đứng đầu rồi đấy」
「Các ngươi?」
「Phải rồi. Để ta giới thiệu với ngươi」
Sau khi hắn cất lời, những tên nhân loại khác đã mang đến một lượng lớn Cell medal.
Chỉ sau đó, ta mới nhận ra rằng có bốn cỗ quan tài bằng đá khác trong phòng. Với chín chiếc Core medal được đặt trên mỗi chiếc quan tài.
「Chúng chính là chiến hữu của ngươi」
Theo hiệu lệnh của hắn, những kẻ khác bắt đầu chất một lượng lớn Cell medal lên trên mỗi cỗ quan tài. Chúng đột nhiên được bao bọc trong ánh sáng. Các Cell medal và Core medal bắt đầu ngọ nguậy như những sinh vật sống.
Cuối cùng, những đống huy chương ấy liên kết lại thành một hình dạng giống như con người, rồi hóa thành một đám quái nhân.「CHÚC MỪNG SINH NHẬT! UVA! KAZARI! MEZOOL! GAMEEL! Chúng là Greeed, giống như ngươi, Ankh. Mỗi người các ngươi đều là những vị vua trị vì những thế giới khác nhau. Vua của các loài chim. Vua của các loài côn trùng. Vua của các loài thú săn mồi. Vua của các loài thủy sinh. Vua của những sinh vật hạng nặng. Ta rất vui khi được bao quanh bởi những vị vua khác. Thật tuyệt vời!」
Ta cảm thấy bối rối. Có quá nhiều thắc mắc trong đầu.
Nhưng ta không buồn hỏi. Ta bị sốc khi nhìn thấy các Greeed khác, những kẻ được coi là chiến hữu của ta.
(Vậy là, ta đã trở nên xấu xí như chúng rồi sao......)Lúc trước, trong giấc mơ, cơ thể ta được bao phủ bởi những chiếc lông vũ màu đỏ tuyệt đẹp. Ta là chú chim đẹp nhất trong tất cả các loài chim.
Nhưng bây giờ, ta đã không còn bộ lông mềm mại nữa.
Ta bàng hoàng nhìn chằm chằm vào bàn tay phải của mình.Trên tay ta là một đôi cánh gồ ghề xấu xí.
(Với đôi cánh như thế này. Ta làm sao mà bay cao được nữa......)
Và rồi một cảm giác bắt đầu xâm chiếm trái tim ta.
「Ta muốn lấy lại chúng. Tất cả những gì thuộc về ta......。Tất cả những gì ta đã đánh mất」
Ta đã trở thành tù nhân của ham muốn không thể kiểm soát ấy.