"Hãy đưa ra các điều khoản và quy tắc cho cuộc hôn nhân này." Lục Tân Ý đề nghị.
Thập Nhất giơ tay làm cử chỉ nhỏ, cho biêys anh đang lắng nghe
"Đương nhiên, tôi muốn biết anh sẽ bị mắc kẹt với tôi trong bao lâu."
Thập Nhất thở dài, không thể trả lời cô vì anh cũng không biết sẽ còn bao lâu nữa.
"Tôi không biết. Tôi thực sự chưa từng nghĩ về điều đó." anh thú nhận, "Nhưng cuộc hôn nhân của chúng ta sẽ rất thật. Sẽ không ai tin chúng ta nếu nó không hợp pháp."
"Ồ, chắc chắn rồi. Hãy biến nó thành sự thật theo nghĩa pháp lý." Cô ngập ngừng, "Tôi cho rằng chúng ta có thể đặt giới hạn thời gian cho nó nếu anh muốn."
"Điều đó là đương nhiên," Thập Nhất đồng ý và nhìn cô suy đoán, "Tôi không thể yêu cầu cô kết hôn với tôi trong hai năm. Điều đó sẽ là quá nhiều đối với cô. Tôi không muốn cô cảm thấy bị trói buộc trong cuộc hôn nhân này. "
"Là tôi với anh," Lục Tân Ý gật đầu. Sau đó, cô đã đi đến một quyết định. "Được rồi, chúng ta hãy đặt ra giới hạn thời gian. một năm? Nếu anh cảm thấy mình có thể diễn tiếp, chúng ta có thể đánh giá lại tình huống vào thời điểm đó và quyết định xem chúng ta có nên ly hôn không."
"Nghe có vẻ hợp lý,"
Thập Nhất lại mỉm cười, trong lòng nhẹ nhõm hơn nhiều. Anh cảm thấy tốt hơn khi biết rằng kế hoạch của mình đang hoạt động tốt. Anh không chỉ có một người vợ có thể đi cùng anh, điều đó cũng sẽ ngăn chặn những tin đồn về giới tính của anh. Mọi thứ đã được kiểm soát, anh không thể tìm được đối tác nào tốt hơn Lục Tân Ý.
"Cô thực sự bình tĩnh? Tôi không biết làm gì để cảm ơn cô. Tôi nhận ra kế hoạch của tôi nghe có vẻ hơi khó chịu"
"Tôi có lý do của mình," cô thừa nhận. "Nhưng tôi sẽ cho anh biết rằng tôi kết hôn với anh bởi vì tôi muốn báo thù. Anh vẫn sẽ cưới tôi chứ?" Lục Tân Ý cuộn tay thành nắm đấm nhỏ quyết tâm.
"Cô muốn tìm cách trả thù ai đó?" Hàng mi dài của Thập Nhất che khuất đôi mắt anh. Một khi anh cưới cô, mọi vấn đề của cô cũng sẽ là của anh. Cô chỉ cần yêu cầu sự giúp đỡ của anh, mọi thứ sẽ rơi ngay lập tức vào tay cô.
Thập Nhất không cười, điều mà hầu như không ngạc nhiên khi biết tính cách của anh, nhưng một sự thay đổi tinh tế trong mắt anh nói với Lục Tân Ý rằng anh thấy những tiết lộ của cô thật thú vị. Cô chỉ dành một vài giờ với anh nhưng cô đã khá giỏi trong việc đọc những tín hiệu nhỏ cho thấy tâm trạng hiện tại của anh.
Anh không lạnh lùng và khắc kỷ như những gì giới truyền thông miêu tả về anh. Trên thực tế, Lục Tân Ý có thể nói rằng Thập Nhất đã học được cách tự kiểm soát bản thân và cảm xúc của mình một cách đáng kinh ngạc.
Dạ dày của Lục Tân Ý thắt lại khi cô tự cằn nhằn. Cô đã không nói về nó với bất cứ ai trong một thời gian dài vì sợ rằng họ sẽ bị kéo theo những vấn đề của cô.
"Biết được địa vị xã hội của anh, tôi cho rằng anh biết về Sở gia ", cô hít một hơi thật sâu.
"Tất nhiên, tôi biết. Có ai lại không biết về họ?" Thập Nhất trả lời, anh tự hỏi Sở gia đã làm gì với người vợ tương lai của mình.
Lục Tân Ý bước ra phía cánh cửa sổ gần đó, nhìn ra bầu trời tươi sáng và vùng nước sâu thẳm
"Anh có biết về các thành viên trong gia đình họ không?" Cô liếc qua vai
Anh nên trả lời cô như nào? Anh đã nghe qua một số chi tiết về Sở gia, đặc biệt là mối thù giữa những người kế vị của họ. Hơn nữa Sở gia còn là chủ sở hữu của tập đoàn trang sức có lợi nhuận cao nhất tại quốc gia A. Họ kiểm soát việc nhập khẩu và bán đá quý đến các quốc gia khác.
"Cô là con cháu của Sở gia?" Thập Nhất hỏi
Có một vài khả năng tại sao Lục Tân Ý muốn tìm cách trả thù Sở gia. Đó là hoặc họ đã xúc phạm và lấy một cái gì đó quan trọng của cô hoặc cô ấy, bản thân cô ấy là thành viên của Sở gia.
Lục Tân Ý trợn tròn mắt. Cô ngạc nhiên khi Thập Nhất có thể đưa ra kết luận đó
"Thật không may, tôi đã không còn" cô thú nhật "Tôi và mẹ tôi đã bị buộc phải rời khỏi dòng họ. Anh có muốn kết hôn với một người như tôi không? Tôi không có gì để cung cấp cho anh." Lục Tân Ý lặp lại câu hỏi của cô
"Ai nói cô không có gì để cung cấp? Cô luôn có thể đưa cơ thể của cô cho tôi như một khoản thanh toán." Thập Nhất khum cằm nhìn Lục Tân Ý. Anh nghiên cứu cô với vẻ mặt thỏa mãn. Ah, được kết hôn với cô chắc chắn sẽ rất vui đây.
Lục Tân Ý lườm anh một cái "Thập Nhất, tôi đang nghiêm túc đấy!"
"Đùa thôi, dĩ nhiên, tôi vẫn sẽ cưới cô. Cô nghĩ Sở gia có thể dễ dàng bắt nạt cô khi cô trở thành thành viên của Thập gia không? Chỉ có một kẻ ngốc mới dám bắt nạt cô khi cô là vợ của tôi."
Lục Tân Ý bình tĩnh lại, suy nghĩ một hồi
"Tôi chỉ có một ý nghĩ."
"Hừm?"
"Xin lỗi vì tôi tò mò nhưng anh có từng lãng mạn với ai đó không?"
"Không," Thập Nhất trả lời nhanh "Tôi sẽ không yêu cầu cô kết hôn với tôi ngay từ đầu nếu tôi đã có một người khác, phải không?"
Lục Tân Ý muốn tự đánh mình vì đã hỏi một câu hỏi rõ ràng như vậy.
"Thế còn cô?" Thậm Nhất chậm rãi hỏi. "Cô vẫn còn quan tâm đến anh ta?"
Cô tự chế giễu rồi quay trở lại chỗ ngồi, trượt sâu hơn vào ghế của mình.
"Ai quan tâm đến anh ta? Họ sẽ phải xuống địa ngục vì những gì họ đã làm. Ở đây, không có ai khác được quan tâm ngoài chúng ta!"
Thập Nhất ậm ừ đồng ý.
"Phải. Trong cuộc hôn nhân này, nếu cô cảm thấy thời gian kéo dài, mọi thứ khó khăn, bạn có thể tự do hẹn hò. Tôi muốn cô biết rằng cô không phải hy sinh cuộc sống riêng thư của mình...." Tuy nói vậy nhưng trong lòng anh có gì không ổn lắm