Chương 9: Thời gian nghỉ ngơi
-----------
Lúc đến thăm nhà của Broudo-sama tội có đem một ít quà coi như là quà cảm ơn.
"A, ừm…"
"Có chuyện gì thế? Ojou-sama?"
"Cho con hỏi, Broudo-sama có ở đây không ạ?"
"Thằng bé sẽ đến sau. Kệ nó. Mà hơn hết, quà con mang đến có vẻ rất ngon~!!"
Gard-sama hiện đang cầm cái giỏ bánh quy tôi nướng trước khi đến đây, nó là để làm quà cảm ơn.
Ngài ấy bắt đầu thưởng thức món quà tôi mang đến, cùng lúc đó Hầu gái trưởng chạy đi gọi Broudo-sama trong phòng thí nghiệm.
"Nếu ngài thích, con có thể nướng nhiều hơn vào lần tới."
"Đây là bánh con tự làm hả, Ojou-sama?"
"Nếu so với việc chế thuốc thì nướng bánh dễ hơn nhiều ạ."
Bây giờ tôi mới để ý, bên cạnh Gard-sama là một người phụ nữ có mái tóc và con ngươi màu đen đang ngồi uống trà. Theo kinh nghiệm mấy chục năm thì chắc đây chính là mẹ của Broudo-sama.
Tôi cảm thấy có chút gần gũi với bà ấy. Vì dù sao thì vẻ ngoài này làm tôi liên tưởng đến một người phụ nữ Nhật Bản xinh đẹp.
"A~ Ta quên chưa giới thiệu! Đây là Vanessa, vợ ta đấy."
"Ta là Vanessa. Mong con giúp đỡ."
"Cứ gọi con là Cardinal. Mong người chiếu cố con ạ."
Vanessa-san thực sự cực kì xinh đẹp luôn!
Người đẹp và một buổi tiệc trà!
Mình đang được thanh tẩy~!!
*****
"Thưa ngài, có vẻ Broudo-sama đã quá tập trung vào nghiên cứu nên tiếng của tôi không tới được ngài ấy ạ."
Tôi có chút thất vọng khi nghe Hầu gái trưởng báo cáo.
"Con xin lỗi vì đã đến vào lúc không được thuận tiện ạ."
Khi tôi đang định rời đi thì đột nhiên Vanessa-san giữ tay tôi lại.
"Cùng tham dự tiệc trà trong khi đợi thằng bé đến nào!!"
"Nhưng…"
"Ta hiểu rồi… Có phải con không muốn phải đi tiếp truyện với một bà già như ta không?"
Nghe thấy mùi không ổn nên tôi đành phải ngồi lại trên cái ghế vừa nãy.
"Người không phải bà già đâu! Vanessa-sama là một người phụ nữ vừa xinh đẹp lại vừa dễ thương mà."
"Ma! Cảm ơn con gái!"
Vanessa-san quả là một người thẳng thắn.
Không những thẳng thắn còn dễ tính với dễ thương nữa.
Rồi sau đó, Vanessa-sama, Gard-sama và tôi bắt đầu cùng nhau thưởng thức tiệc trà.
********
Và thời gian cũng đã rất nhanh trôi qua, chẳng mấy chốc đã đến tối rồi.
"Con nghĩ đến lúc con phải về rồi, nếu không gia đình con sẽ lo lắng đến chết mất."
"Mồ, thực sự muộn mất rồi! Ma, ta không muốn chút nào!"
"Thế để ta gọi người đưa con về. Thế cũng làm ta bớt lo hơn."
"Dạ, cảm ơn ngài, Gard-sama."
Trong lúc còn đang nói chuyện, thì Broudo-sama bỗng nhiên xuất hiện. Ngài ấy đi vật vờ, lang thang, tâm trí dường như đã treo tận trên mây rồi.
"Con đây rồi! Broudo! Cardinal-chan sắp về rồi đây này!!"
"... Dạ~?"
Lúc Broudo-sama nhìn thấy tôi, mắt ngài ấy bỗng mở to ra.
"... Từ khi nào…"
"Hầu gái đã gọi còn rồi mà, đúng không?"
"... hình như chiều nay có ai đó…"
Thấy vậy, Broudo-sama đột nhiên cúi đầu xin lỗi trước mặt tôi.
"Ta thực sự rất xin lỗi em."
"X-xin ngài ngẩng đầu lên!! Em có thể đến vào ngày khác mà."
Lông mày của Broudo-sama di chuyển sang bên như thể đang cố gắng nhớ ra cái gì đó.
"Thuốc kích dục! Đúng rồi!! Ta có làm một cái cho em này."
A~ Lẽ nào ngài ấy bận như vậy là để chế tạo thuốc kích dục cho mình? Mình dạo này cần chúng để chế thuốc chống lại nó.
Nhưng, Vanessa-sama đang đứng đằng sau Broudo-sama nghe thấy vậy bỗng nhiên cứng đờ người lại.
Hơn thế nữa, từ người ngài ấy bắt đầu tỏa ra sát khí như thể muốn giết người.
Ngay một khác sau, Vanessa-sama giơ cao chân phải của mình lên, giáng một cú đá vào người Broudo-sama.
Broudo-sama may mắn né được cú đá đấy một cách hoàn hảo nhưng mặt ngài ấy lộ rõ vẻ hoang mang, không biết chuyện gì đã xảy ra.
"Sao mẹ lại đánh con thế?"
"Còn hỏi cơ à? Tại sao con lại có thể đưa cho bé Cardinal bé bỏng, dễ thương thuốc kích dục như thế? Con là lolicon à? Thích làm tội phạm à? Hay muốn bị xử tử hình?"
"Mẹ hiểu lầm rồi!"
A~ Vanessa-sama bắt đầu nói một tràng, nhưng tôi đã cố gắng ngăn ngài ấy kịp thời.
Trong một phút giây mọi sự thanh thanh lịch trên người ngài ấy bỗng dưng tan biến.
A~ Đúng là siêu siêu đáng sợ luôn!!
Mặc dù ngài ấy rất đẹp, những vẻ đáng sợ tỉ lệ thuận với vẻ đẹp ấy!!
Tôi khóc đây.
"Vanessa-sama, thuốc kích dục này là nhằm mục đích nghiên cứu thuốc của con. Chứ tuyệt đối không để sử dụng đâu."
"... Thật thế à?"
"Vâng!"
Vanessa-sama rốt cuộc là ai mà có thể sở hữu một sức mạnh kinh người như vậy nhỉ?
"Thay mặt Mẫu thân, ta thực sự xin lỗi. Nhiều lúc ta cũng chả hiểu bà ấy là một người dễ tính hay bốc đồng nữa."
"Không sao đâu ạ. Dù sao em cũng hay như thế lắm!!"
"...Em biết võ thuật sao?"
"Em có học qua một chút!!"
Trong một khoảnh khắc, Broudo-sama như thể đang suy nghĩ một điều gì đó.
"Thế để ta đưa em tờ giấy ghi thông tin nguyên liệu với công thức."
"Em rất cảm ơn ạ!! Nếu có thể, ngài có thể cho em mượn quyển bách khoa toàn thư về thực vật có chứa ma pháp không ạ?"
"Ta hiểu rồi."
Trong lúc chờ Broudo-sama đi về phòng lấy giấy thì Kagerou-san từ đâu chạy đến để đón tôi.
"Ge! Đội trưởng Kagerou."
"Vanessa… Lâu rồi không gặp… Ta chỉ đến để đón Hime-sama thôi."
Ngài ấy cũng là người trong đội tình báo sao? Và, không ngoài dự đoán.
"Cardinal-chan quen với Đội trưởng Kagerou hả?"
"Kagerou-san từng là Đội trưởng của ngài ạ?"
"Giờ đây, tôi đã về hưu và không còn làm đội trưởng nữa. Tất cả của tôi thuộc về Hime-sama."
"Cái gì? Đội trưởng Kagero chỉ đi theo một người thôi sao? Không phải một tổ chức à? Không những thế lại là một cô bé nhỏ tuổi và dễ thương nữa chứ?"
"Cô không cần phải lo, so với cô Hime-sama nhà tôi mạnh hơn nhiều."
"Hả?"
Mắt của Vanessa-sama đột nhiên hướng về phía tôi.
Nhưng vì không biết phải làm gì nên tôi chỉ cười nhẹ thôi.
"Thôi ngài đừng có lừa tôi."
"Tôi không đùa. Kĩ năng ám sát của Hime-sama thuộc dạng cực đỉnh đấy."
Làm thế nào mà ông ấy biết được nhỉ?
Tôi quay sang nhìn ông ta, thấy ông ta đang cười toe toét như vớ được vàng vậy.
"Có vẻ Higurashi đã nhỡ dạy cho ngài ấy một số thứ không cần thiết."
H-Higurashi-san!! Lộ hết bí mật rồi!!
Không phải anh nói nếu bí mật này mà bị tiết lộ thì anh sẽ bị Kagerou-san giết sao?
"Higurashi đang bị Thủ tướng xử lí rồi, thưa Hime-sama."
"Otou-sama… hừm… thế chắc là vẫn ổn."
"Vâng. Mặc dù lúc tôi kéo cậu ta đi gặp Thủ tướng thì mặt cậu ta hơi tái mét và có khóc lóc một chút. Nhưng chắc không sao đâu."
Có ổn thật không đấy?
Bây giờ tôi chỉ còn cách bất lực nhìn về phía đường chân trời. Thật mệt mỏi.
"Ta xin lỗi đã để em chờ lâu. Đây. Có 5 cấp độ, tương ứng với màu từ hồng nhạt đến hồng đậm. Em phải cẩn thận khi sử dụng đấy."
"Vâng, em hiểu rồi ạ."
Giống như Broudo-sama hồi trước khi đến thăm nhà tôi, tôi cũng nhận được một đống tài liệu nghiên cứu thú vị trước khi về.
Rồi giờ tôi biết thời gian rảnh rỗi mìn phải làm gì rồi. Chuẩn bị tinh thần chế thuốc giải thuốc kích dục thôi!