Chương 07: Hôn ước?
Đã bốn năm kể từ khi tôi nhớ lại kí ức tiền kiếp.
Tôi đã được 10 tuổi rồi.
Rồi một ngày nọ, cha tôi, Thủ tướng của đất nước này, trở về nhà với một vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.
"Otou-sama, chào mừng cha trở về… Cha có ổn không ạ?"
"Con có thể vào phòng làm việc với ta một chút không? Thiên thần bé nhỏ của ta."
"Chúng con có thể vào cùng em không ạ?"
"...A~ vào đi."
Ông anh trai đáng sợ và Yard cùng tôi vào phòng làm việc của cha.
"Hôn ước của Cardinal đã được quyết định."
Bầu không khí trong phòng bỗng nhiên trở nên lạnh ngắt.
Cuối cùng thì sự kiện đầu tiên cũng đã xảy ra theo như dự tính của mình.
"Cardy mới 10 tuổi thôi đấy ạ. Cha đang nghĩ gì vậy?"
"Ta cũng đang rất muốn giết chết Hoàng đế Điện hạ đây…"
Cha ôm chặt lấy đầu.
C-cha, cha không được giết Hoàng đế đâu ạ!
"Hoàng đế?"
"Bởi vì chính hắn ta đã quyết định việc Cardinal sẽ trở thành hôn phu của Hoàng tử."
"Hoàng tử… Để con đi chém thằng này!"
"Ta tán thành!!"
Cả cha và anh trai càng ngày càng trông thật đáng sợ.
"Otou-sama, Onii-sama. Con không sao đâu ạ."
"Cardy!"
"Nếu như con kết hôn với Hoàng tử thì con có thể đóng góp một chút gì đó cho đất nước và ít nhiều làm cho vùng đất này trở nên tốt đẹp hơn. Và, với cả, việc kết hôn là một việc mà bất kì cô gái nào thuộc giới quý tộc đều phải làm thôi ạ."
Vì để tìm kiếm người sau này có thể giúp mình, trong suốt 4 năm qua tôi đã làm việc rất chăm chỉ để cải thiện một chút cho vùng đất này.
Lãnh thổ của chúng tôi thuộc một vùng khá hẻo lánh, lúc đầu chỉ có một số ít người sinh sống.
Kí ức kiếp trước của tôi đã khá hữu ích để áp dụng ở đây.
Ở kiếp trước lúc học đại học, tôi đã theo học ngành nông nghiệp, và công việc chính là trồng lúa.
Và công việc của một nhà nghiên cứu trong một công ty dược phẩm là tìm cách hữu hiệu nhất để phát triển cây trồng bằng phương pháp sử dụng công nghệ.
Trở lại vấn đề chính, hiện tại cư dân trong lãnh thổ của chúng tôi đang có cuộc sống khá là cực khổ.
Đó là lí do tôi muốn chế tạo ra dược phẩm để phân phát cho họ miễn phí.
Dù sao thì, tôi cũng không muốn làm loại quý tộc "sói đội lốt cừu", hành hạ người dân của mình.
Thế nên, nhất định là sau này tôi có bị làm sao thì họ cũng sẽ bảo vệ tôi thôi.
"Cardinal, không, thiên thần của ta, nếu con chưa sẵn sàng, cha sẽ làm cái gì đó giúp con."
"Con không sao. Được đính hôn với Hoàng tử là vinh dự của con."
Anh trai tôi nhìn có vẻ rất là bực mình.
"Cái thằng đấy, Cardy sẽ phải…"
Thằng?
Không biết Hoàng tử là kiểu người thế nào nhỉ?
Kiểu Hoàng tử giống trong truyện cổ tích?
Hay là kiểu Hoàng tử yếu đuối, hiền lành đến mức "ngay cả một con kiến cũng không dám giết"?
Và giờ tôi phải chuẩn bị cho ngày hôm sau, ngày tôi sẽ phải đính hôn ở cung điện.
**********
"Khi nghe kể về em gái của Vertemic, ta cứ nghĩ cô em gái này sẽ đẹp như cậu ta cơ! Ta không muốn đính hôn với thứ sinh vật xấu xí như thế này!!"
Tôi sẽ đập chết thằng này.
Anh trai và cha à! Con tán thành với cao kiến trước đây của hai người.
Lúc này cả Hoàng đế với Hoàng hậu đều quay mặt đi chỗ khác coi như không quen biết.
Mặt của cha và anh tôi bắt đầu co giật, còn Yard thì đã khóc mất rồi.
Xung quanh chúng tôi đang toàn những người có máu mặt trong chính phủ, và đa số tất cả họ đều mang con trai mình đến đây.
Và tất cả họ đều đang rất sững sờ.
"Nếu ngươi muốn kết hôn với ta thì hãy nhuộm lại tóc đi. Nhìn màu tóc của ngươi kìa, thật kinh tởm! Như kiểu chúng được nhuộm trong máu vậy. Ngươi hãy nhuộm màu tóc lại giống như anh trai ngươi đi, ngay lập tức!"
Sự kiềm chế của tôi đã đạt tới giới hạn rồi.
Tôi nhìn anh trai và cha rồi mỉm cười, sau đó quay lại từ từ dơ tay lên phát biểu.
"Thưa Hoàng đế Điện hạ. Những lời nói tiếp theo đây của thần hoàn toàn là suy nghĩ riêng của thần và hoàn toàn không có liên quan gì đến gia đình thần. Mong Điện hạ hiểu cho."
"...Ta hiểu rồi."
Sau khi nhận được sự cho phép của Hoàng đế, tôi tiến gần tới chỗ Hoàng tử và mỉm cười nhẹ với hắn.
"Và tôi cũng muốn nói với ngài, tất cả những gì tôi nói tiếp sau đây hoàn toàn không liên quan gì đến gia đình tôi, thưa ngài."
"Vậy thì sao?!"
"Ngài là một Hoàng tử ngu ngốc, thưa ngài. Vậy nên tôi muốn từ chối chấp nhận hôn sự này!"
Tôi nói một cách trang trọng, tôi chắc chắn không ít thì nhiều nó đã đả động đến tên ngốc này.
Cả hội trường bắt đầu trở nên im lặng.
"Nếu ngài không hiểu được ý nghĩ nghĩa thực sự của 'cuộc hôn nhân chính trị' là gì, thì ngài nhất định là một Hoàng tử ngu ngốc đấy ạ! Ngài đang chứng minh cho mọi người thấy, ngài không đủ khả năng để gánh vác vận mệnh của đất nước này. Ngài là Hoàng tộc nhỉ? Và ngài muốn chọn vị hôn thê của mình theo sở thích của ngài? Nếu ngài thực sự nghĩ thế thì đúng là sự ngu ngốc của ngài không thể nào đếm được luôn á! Dù cho ngài có tuyên bố dõng dạc là ngài hiểu nghĩa vụ của mình với đất là gì thì tôi chắc chắn rằng nó là sự dối trá. Ngài hoàn toàn không hiểu bất kì cái gì cả!
Tôi sẽ không cố để làm cho ngài hiểu và tất nhiên tôi cũng không muốn tiếp tục nói chuyện với những người ngu ngốc. Có một cuộc hôn nhân chính trị với một người như ngài chẳng đem lại lợi ích gì cả nên tôi xin rút lui thôi ạ. Đó là tất cả những gì tôi muốn nói, thưa ngài."
Cả hội trường vẫn tiếp tục im lặng.
Vai của cha và anh trai tôi đang run lên, họ cố che miệng để không bật cười thành tiếng. Còn Yard thì vẫn lơ ngơ cố hiểu xem chuyện gì đang diễn ra.
"Đ-đồ xấc xược!! Người đâu mau bắt và chặt đầu nó cho ta!"
Hoàng tử bắt đầu đỏ mặt và bật khóc khi hiểu được tôi nói gì.
Ma, dù sao tôi cũng đã nói ra những thứ hơi thô lỗ, nhưng có vẻ nó chả giúp được gì thì phải?
Đang suy nghĩ thì bỗng nhiên một người mặc một bộ đồ đen từ đầu tới chân từ đâu xuất hiện và đứng trước mặt tôi.
Mặt anh ta cũng đã được che kín bằng một lớp vải màu đen. Nhìn theo dáng người thì tôi nghĩ đây chính là Kagerou-san.
"Nếu ngươi dám đặt bàn tay bẩn thỉu của mình lên Hime-sama, ta sẽ bẻ gãy hết xương tên khốn nhà ngươi đấy."
Oioi, gì mà đáng sợ thế!!
Tôi nấp phía sau Kagerou-san.
"Không cần phải làm thế đâu ạ. Không ai trong số họ dám động vào một sợi lông của ngài đâu."
"...."
Kagerou-san im lặng nhìn tôi một lúc rồi nhanh chóng biến mất.
Ôi trời đất, rõ ràng tôi đã nói là lời mình nói không có liên quan gì đến gia đình mà. Họ đã làm lơ lời nói đó.
Sau sự việc này, sắc mặt của một số người có võ xuống sắc thậm tệ. Ngay cả Đội trưởng đội Kị sĩ cũng đã phải gục ngã quỳ trên sàn.
Đối với những tên Kị sĩ định bắt tôi thì bọn chúng chân đã mềm nhũn luôn, chưa chắc đứng lên được.
Hmm, cái thanh đoản kiếm Kagerou-san sử dụng giống của ninja thật. Quả nhiên, người trong Đội tình báo là ninja mà.
"V-vừa nãy…"
"Giỏi thì làm đi."
"Làm ơn đừng trẻ trâu thế nữa đi!"
A~ Hết thuốc chữa cho tính cách "chó gặm" của tên này mà.
"Jayce, ở đây con là người sai."
"Phụ hoàng!"
"Tiểu thư Cardyna, là con trai ta đã có lỗi với cháu, thế nên chúng ta có thể tạm thời hoãn hôn ước lại không?"
Ể~ hoãn hả…
Chả phải tốt hơn là nó biến mất luôn sao?
"Thần không một chút nào muốn tiếp tục cái hôn ước này nữa!!"
Lúc này, cha tôi đứng bên cạnh cũng
tỏ vẻ vô cùng đồng ý.
Anh trai tôi thì gật đầu liên tục tỏ vẻ đồng thuận.
"Đừng nói thế chứ. Ta rất thích Tiểu thư Cardinal đấy với cả con bé cũng rất cần thiết cho tương lai đất nước nữa."
"Em đồng ý."
Có vẻ cả Hoàng đế và Hoàng hậu đều khá là chú ý đến tôi.
Còn về phần cha với anh trai thì… họ có vẻ đang rất tức giận.
"Thần hiểu rồi ạ. Hôn ước này sẽ tiếp tục được trì hoãn cho đến khi Hoàng tử có thể thành một người có thể hiểu và biết quý trọng đất nước này."
"Cardinal, em đừng ép mình như vậy."
Khi nghe thấy lời can ngăn của anh trai tôi chỉ có thể mỉm cười.
"Đây chỉ là hoãn lại tạm thời thôi! Nếu sau này cháu vẫn chưa chấp nhận, chúng ta sẽ hủy hôn, nên đừng lo."
"..."
Đến lúc này thì cha tôi mới có thể mỉm cười hài lòng.
**********
Dù sao thì cái hôn ước này cũng toang rồi.
Nhưng tất cả đều ổn và đã kết thúc trong tốt đẹp.
"Thủ tướng!"
Khi tôi chạy đến cạnh cha thì bỗng nhiên một giọng nói vọng lên từ phía sau chúng tôi.
"Cựu Hoàng đế. Có chuyện gì sao?"
Cha tôi nhìn ông ta tỏ rõ vẻ chán ghét.
Vị Hoàng đế trước đây là cha của Hoàng đế hiện tại.
Và đây cũng là ông của Hoàng tử.
"Đừn-Đừng làm vẻ mặt chán ghét ta thế chứ."
"Ngài muốn gì?"
"Làm gì có gì đâu. Chào buổi chiều, Ojou-chan."
Nga-Ngài ấy nói tôi hả?
"Chào buổi chiều,... không, anou… ngài cần tôi giúp gì ạ…"
"Con gái cậu chả giống cậu tí nào."
"Im mồm."
Otou-sama phải giữ mồm giữ miệng chứ.
"Ta là Gard. Làm ơn hãy để ý đến ta nha!"
"Wa~ vâng. Gard-sama, thần cũng mong ngài sẽ giúp đỡ thần."
Ể~ tại sao lại cần mình để ý?
"Đây là con trai ta, Broudo."
Đứng sau Gard-sama là anh ấy, một chàng trai xinh đẹp với đôi mắt và mái tóc đen nháy.
Khuôn mặt này thật quen thuộc, giống người Nhật thật đấy.
"Ta được gọi là Broudo."
Broudo cúi đầu xuống khi tôi đến gần anh ấy.
Tôi chỉ đến gần anh ấy thôi mà, sao mọi người nhìn tôi kiểu ngạc nhiên thế?
"Em được mọi người biết đến với cái tên Cardinal. Em đã nghe rất nhiều lời đồn về ngài! Vậy nên, em rất muốn ngồi xuống và trò chuyện cùng với ngài, Broudo-sama."
"Tin đồn… hử? Em đã nghe cái gì về ta?"
"Em nghe nói ngài là một nhà nghiên cứu rất đỉnh, nhất là về mảng dược phẩm. Thế nên, em muốn cùng thảo luận với ngài về vấn đề này."
Vì bị hồi hộp quá nên tôi đã nhỡ cầm chặt lấy tay hai tay của Broudo-sama rồi xoay vòng nó luôn.
"Tôi xin lỗi. Hiện tại con gái tôi có đang tìm hiểu về cách chế tạo dược phẩm; con bé có đọc sách và tra cứu các tài liệu giấy tờ liên quan cũng khá lâu rồi. Tuy nhiên, tôi không cho phép cậu động vào thiên thần bé nhỏ của tôi đâu."
"Otou-sama, làm ơn lúc ở ngoài đừng gọi con là thiên thần mà. Con thực sự xấu hổ lắm luôn."
Tôi làm một khuôn mặt phụng phịu rồi chạy đến nắm cánh tay cha.
"Ta nhỡ gọi thế một cách vô thức mà."
"Cha phải để kĩ đấy, Otou-sama!"
"Được rồi, được rồi."
Rồi sau đó tôi vòng tay qua cổ cha.
"Eo ơi, sao cậu sến thế?!!"
"Im mồm."
Cha à… đây dù sao cũng là cựu Hoàng đế đấy ạ.
"Ano, sở thích làm dược phẩm của em…"
"Dạ, em làm mọi thứ khá là ok. Từ đo lường đến nhiệt độ ạ."
Mình hiểu sự lo lắng mà Broudo-sama định nói.
"Tôi còn xây cho con bé hẳn một phòng vô trùng đấy."
Cha ngốc thiệt mà.
"Em làm loại dược phẩm gì?"
"Em mới làm được mấy loại thuốc đơn giản như là thuốc cảm với thuốc để đắp thôi."
Broudo-sama, người vốn im lặng từ đầu bắt đầu lên tiếng nói.
"Nếu em không phiền, tôi có thể xem nơi em làm dược phẩm không?"
Ngài ấy là một Hoàng tộc cao quý, sao ngài ấy lại đối xử với một đứa trẻ như mình một cách lịch sự như vậy nhỉ?
"Xin ngài hãy đến ạ!! Em sẽ ghi một số câu hỏi vào tờ giấy ghi chú, nếu không phiền ngài có thể giải đáp giúp em không ạ?"
"Đây sao, tất nhiên là được rồi!!"
Bằng cách này, tôi đã chia sẻ kiến thức được với Brudo-sama.