Tiểu Thư Nổi Loạn

chương 31: lost !!!! (mất tích)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

( tg: chà mình lậm phim Mỹ quá rồi)

Đã ngồi trên xe an toàn nhưng nước mắt của Hạ Văn Vũ cứ rơi.

- Người ạnh em!!! Hãy yên lòng nhắm mắt! Nhất định ta sẽ trả thù... God!!!

Đôi mắt của trùm bất động sản rực sáng. Ánh sáng của niềm căm thù chồng chất.

- Đưa ta đến trụ sở chính của tập đoàn Dark Moon!!! Ngay bây giờ!!!

Cùng lúc đó, Trần Nguyễn Hướng Dương đã đặt chân xuống sân bay.

Cô móc di động ra:

- Kiều Liên đó hả??? Sao không ra đón tớ???

- Cái gì??? Cậu bỏ nhà đi á??? Chuyện quái gì đang xảy ra vậy???

- Thế bây giờ cậu đang ở đâu??? Đứng yên đó!! Tớ đến ngay...

Hướng Dương vừa trở về từ Úc. Chỉ mới vài ngày trôi qua mà mọi thứ hoàn toàn đảo lộn.

Có đánh chết cô cũng không tin Kiều Liên lại dám bỏ nhà đi.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì???

Phi như bay đến nơi mà cô và Kiều Liên vẫn hay hẹn nhau ở đó. Hướng Dương mở cửa xe bước ra nhìn ngó.

Kia rồi!!!! Kiều Liên - bạn cô đang đứng ở trước cửa Kem tươi Pink!

Cô nhỏ hôm nay mặc cái áo len cao cổ xanh rêu, quần bò bó sát và đôi bốt cao đến đầu gối.

Hướng Dương chặc lưỡi. Bạn cô lúc nào cũng xinh đẹp! Dù là tròng vàongười những bộ váy kiểu cách hay những bộ quần áo nghịch ngợm...

Ngay cả Hướng Dương đôi lúc cũng phát ghen với Kiều Liên. Hễ cả đicạnh nhau thì mọi người đều nhìn ngắm cả nhưng họ lại chỉ xuýt xoakhen Kiều Liên dễ thương.

May mà Hướng Dương không phải là cô gái xấu bụng chứ không thì tình bạn đẹp cũng có nguy cơ tan vỡ!!!

Hơn ai hết, Hướng Dương biết rõ điểm mạnh và điểm yếu của mình! Côkhông đẹp rực rỡ như Kiều Liên nhưng bù lại cô có thân hình cực kìquyến rũ mà ngay cả những siêu mẫu cũng phải chào thua...

Kiều Liên cũng đã nhìn thấy Hướng Dương. Nhỏ mừng rỡ chạy lại.

- Tớ đây nè!!! Hướng..........................................

Hướng Dương rú lên kinh hãi.

Một chiếc xe taxi từ đằng sau Kiều Liên lao tới. Do vội vã nên Kiều Liên sang đường mà không chú ý.

- Rầm!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Máu bắn tung tóe!!!

Thân hình nhỏ bé văng mạnh vào lề đường.

Bất động..................

Tim Hướng Dương như ngừng đập. Cô hốt hoảng lao tới chỗ Kiều Liên, miệng không ngừng la hét:

- Trời ơi!!! Kiều Liên!!! Không!!! Xe cứu thương!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Mọi người xúm lại. Không ai để ý chiếc taxi gây tai nạn đã lặng lẽ biến mất.

Chiếc taxi trời tới ngõ hẻm. Một bóng người xuất hiện...

Tấm kính được kéo xuống. Một chiếc phong bì nặng trịch được đưa ra.

Bàn tay nắm lại.....

........ Tội ác từ từ chìm vào câm lặng!!!

...............................

Mười lăm phút trôi qua, Hướng Dương như ngồi trên đống lửa.

Kiều Liên bị tai nạn.

Điện thoại cho cha nhỏ thì không liên lạc được.

Gọi về nhà thì không ai bắt máy.

Rốt cuộc... đã xảy ra chuyện gì vậy trời???

Quá mệt mỏi, cô quyết định ra ngoài cho đỡ căng thẳng.

Nhưng chỉ vừa đến cửa phòng thì tiếng nói của phát thanh viên đã kéo cô đứng lại.

- Rạng sáng ngày hôm nay, một vụ thảm sát đẫm máu đã xảy ra tại khuôn viên Hạ gia.

- Tổng cộng có hơn người chết. Toàn bộ đều là người làm và vệ sĩ.Chủ nhà - Hạ Văn Vũ, vợ và con gái hiện nay vẫn không rõ sống chết!!!Các cơ quan chức năng đang tập trung làm rõ....

- Cộp!!!!!!!!!!!!!!!

Chiếc điện thoại trên tay Hướng Dương rơi xuống đất khô khốc. Cô đưa tay ôm ngực.

- Chúa ơi!!! Xin hãy cho con biết chuyện gì đang xảy ra???

Tuyên Vỹ chạy xồng xộc vào bệnh viện. Lão Tam của Bạch gia bám theo sát gót.

Đón cả hai là Hướng Dương với khuôn mặt mệt mỏi. Cô vừa trải qua chuyến bay dài, chưa được nghỉ ngơi lại có quá nhiều chuyện xảy ra...

- Trần Kiên!!! tôi xin lỗi đã làm phiền anh, nhưng quả thật bây giờ tôi chẳng gọi được cho ai ngoài anh ra!!!

Lão Tam của Bạch gia - Trần Kiên - em kết nghĩa thứ với Bạch Tuấn Kiệt và là... mối tình đầu của Trần Nguyễn Hướng Dương!!!

Tuyên Vỹ hốt hoảng xô tới.

- Cô ấy đâu??? Cô ấy thế nào rồi???

- Kiều Liên vừa phẫu thuật xong. Hiện đang ở phòng hồi sức. Bạch Tuyên Vỹ!!! Giữa anh và Kiều Liên có chuyện gì vậy hả???

Hắn nén tiếng thở phào. Ít nhất cô bé cũng qua cơn nguy hiểm.

Tất cả là lỗi của hắn!!! Nếu lúc ấy hắn chạy theo giữ cô bé lại thì đã không có chuyện gì xảy ra!!!

Tuyên Vỹ nắm chặt tay. Đây là lần cuối cùng hắn để cô bé rời xa mình!!!

- Hãy để tôi nhìn cô bé lúc!!!

Hướng Dương chăm chú quan sát người trước mặt.

Cô nhớ lần đầu gặp gỡ, hắn và Kiều Liên đã choảng nhau trận hết sứcdữ dội. Vậy mà xem tình hình hiện tại, cả cứ như người yêu vậy....

Nhưng có điều Hướng Dương có thể khẳng định. Sự quan tâm của hắn đối với Kiều Liên là thật lòng!!!

Cô gật đầu:

- Hãy đi theo tôi!!!

Hắn lặng lẽ đến bên cửa phòng. Người con gái hắn yêu thương đang nằmtrong đó. Người con gái với mái tóc đen dài, đôi mắt to và cái tránbướng bỉnh.... giờ đang nằm thiêm thiếp!!!

Nhưng không....!!!!!!!!!!!

Trong phòng! Trên giường... hoàn toàn trống rỗng.

Người nằm trên đó đã biến mất!!!

Hắn sững sờ.

Còn Hướng Dương, trước mắt cô tối sầm.

Trái tim của cô gái tuổi như cô đã đến giới hạn với những cú sốctrong ngày. Cô chỉ thốt lên được mấy tiếng rồi ngã lăn ra ngất xỉu.

- Why??? Tại sao???

Truyện Chữ Hay