Chương : Ký Ức
.
.
.
Tố Nhã cảm thấy không được bình thường... Đây là mơ sao?
Nhưng trong mơ làm gì có khả năng logic, chân thực như vậy được chứ!?
Rõ ràng đây là một đoạn ký ức!
Tố Nhã cực kỳ kinh ngạc —— Là ký ức của người nào? Hay là cô đã đi lầm vào cảnh trong mơ của người khác rồi?
Bỗng chốc cảnh tượng nhanh chóng quay cuồng, cảm giác đau đớn quen thuộc truyền đến, đó là nỗi thống khổ do bị tang thi ăn tươi ngay trước mặt, không ngờ rằng chủ nhân của ký ức này, ấy vậy mà cũng có một đoạn trải nghiệm kinh khủng hệt như cô.
Chẳng biết thứ gì đó đã chui vào cổ họng, cắm trong thực quản của cô, tiến thối không được, hô hấp cũng trở nên ngày càng khó khăn, giống như là một con cá sắp chết vậy, bỗng dưng Tố Nhã nhảy bắn lên từ dưới đất___
Trợn mắt, là ánh mặt trời chói chang, tiếp ngay sau đó, lại là đau đớn kịch liệt khiến cho thần kinh của bất kỳ người nào cũng đều không chịu đựng nổi...
Tố Nhã ôm đầu rêи ɾỉ một tiếng, hô hấp đau đớn càng thêm dồn dập, ngay cả một câu cũng không nói được.
...
...
...
Tố Nhã đánh giá chính mình trong gương, trong gương là một cô gái khoảng - tuổi,có dáng người thướt tha, quần áo bên ngoài cũng không che trụ được vóc dáng của cô, ngũ quan tinh xảo, làn da trắng trắng nhẵn nhụi, mi mắt dài mà nhỏ, đôi mắt không phải truyền thống hắc, mà là mang theo nhạt nhẽo màu trà, trong suốt nhưng lại bình tĩnh không gợn sóng, môi hồng tái nhợt.
Cô có một đầu tóc đen tán loạn khoác ở sau người, tuy đứng một chỗ cái gì cũng không làm, nhưng lại sinh ra ý tứ đầu độc người khác hàm xúc.
Đơn giản là nói, cô hiện tại chính là một cô gái xinh đẹp để người ta kìm chế không được muốn bắt giữ.
Rất khó tưởng tượng, chủ nhân của cái thân thể này vậy mà lại là sinh viên có xuất thân từ nông thôn, có lẽ nên nói, người bà ngoại đã chăm sóc nuôi nấng ' nàng ' khôn lớn, thật sự là đã quá mức nuông chiều ' nàng ', tựa như đang nuôi một tiểu thư sống trong thành phố vậy.
Bình tĩnh mà xem xét kỹ lại thì, lúc này Tố Nhã cảm thấy mình vẫn là kiếm được một món hời rồi, tuy dung mạo này so với cô lúc trước có ốm yếu hơn, nhưng tốt xấu gì cái thân thể này so với chính mình còn trẻ hơn vài tuổi, mà quan trọng nhất là, cô đã có một sinh mệnh mới để bắt đầu lại từ đầu rồi.
Tuy nói là mượn xác hoàn hồn, nhưng cảm giác này... Quả thực cũng đủ kỳ diệu ha...
Bất quá nói thiệt tình thì cái thân thể này còn yếu ớt hơn gấp mấy lần so với thân thể cũ của cô nữa kìa! dựa theo tiêu chuẩn của Trịnh gia, chỉ nói một câu phế vật đã là khích lệ ' nàng ' rồi.
Lại nói tiếp, kỳ thực nguyên chủ ' Tạ Tử Diệp ' này cũng quá xui xẻo đi?Cho dù không rõ ràng cha của mình là ai thì cũng coi như xong, thế mà lúc mới sinh ra, mẹ lại chết ở bụi cỏ, nghe nói là do tự sát.
Về sau chính là nhờ ông ngoại bà ngoại thu dưỡng, năm ' nàng ' tuổi, ông ngoại cũng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, liền chỉ còn dư lại một mình bà ngoại ngậm đắng nuốt cay nuôi dưỡng ' nàng ' khôn lớn.
' nàng ' còn có một người cậu, thỉnh thoảng cũng sẽ đến phụ bà ngoại, nhưng con gái của cậu,chị họ của ' nàng ' ___ Tạ Tử Ngữ, đối với ' nàng ' cũng không có bao nhiêu hòa nhã, luôn dùng ánh mắt như đang nhìn một kẻ ăn bám để nhìn ' nàng '.
Nhưng cái người ' Tạ Tử Diệp ' này cũng không chịu thua kém, cứ thế bay ra khỏi cái thung lũng nghèo nàn kia, trở thành sinh viên của một trường đại học danh tiếng, nào ngờ còn chưa kịp trải qua bao nhiêu ngày vui vẻ, lại bị tai nạn giao thông, biến thành người sống đời sống thực vật.
Sau khi bà ngoại nghe được tin tức này, liền thương tâm quá độ mà tử vong.
Trong nhà lại không có người nguyện ý bỏ tiền ra để nuôi một người thực vật, liền quyết định để ' nàng ' chết mà không phải chịu đau đớn, ai biết trời xui đất khiến thế nào, còn chưa có kịp chích thì đã bị trực tiếp chuyển vào nhà xác rồi.
Cũng không biết là do ' nàng ' may mắn hay bất hạnh, ngay thời điểm ' Tạ Tử Diệp ' nằm chung với rất nhiều thi thể khác đợi cùng nhau hoả táng, bên ngoài bùng nổ mạt thế, đương nhiên, cũng sẽ không còn ai nhớ tới nơi này còn một đống thi thể đang chờ hỏa táng đâu.
Bởi vậy ' Tạ Tử Diệp ' mới bảo toàn được tính mạng của mình, đồng thời rất may mắn vào một tháng sau mạt thế, tự mình thức tỉnh, từ đó trở đi bắt đầu những ngày rong ruổi điên cuồng trong mạt thế.
Đoạn ký ức mà Tố Nhã vừa mới được tiếp xúc này, chính là chuyện đã xảy ra trong vòng mười năm tại mạt thế mà ' Tạ Tử Diệp ' đã trải qua, nhưng vào lúc cuối cùng, hiển nhiên là ' nàng ' cũng bị đồng bạn vứt bỏ, đẩy vào đàn tang thi, bị chúng nó chia nhau ra ăn cho đến chết.
Về phần tại sao hiện tại cô lại trở về mười năm trước của thân thể này, lúc vừa mới thức tỉnh chính là đang ở trong nhà xác, cũng bởi vì, nguyên chủ đã không thể trở về được nữa, rồi còn bị cô cưu chiếm thước sào =))
Cưu chiếm thước sào: chim cưu là một loại bồ câu hết sức vụng về, không biết làm tổ, thường dùng vũ lực để chiếm đoạt tổ của chim khách; nghĩa bóng: một người dùng sức mạnh hoặc thủ đoạn để cướp lấy nhà cửa hoặc vị trí của người khác. ( nói trắng ra là đoạt xác trong tu tiên đó )
_______
Hết chương
Tết vv nhennn