Tiểu Thư Ngây Thơ

chương 56: cô dám rút lui?

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cô đi vào trong vài bước, nhìn thấy người phụ nữ Kỷ Thiên Hạo ôm cũng cùng lúc đứng dậy: "Chị dâu, đây là Selena. Selena, còn không gọi chị dâu." Khóe miệng đẹp trai của anh nhếch lên độ cong xinh đẹp.

"Chào chị dâu, sau này xin chỉ bảo nhiều hơn." Selena lộ ra nụ cười thân thiết với Cố Niệm Niệm, hai mắt cong cong cực kỳ xinh đẹp.

Cố Niệm Niệm sững sờ một chút, trưng ra nụ cười nhạt: "Xin chào." Cô cụp mắt nên bỏ sót sự thâm trầm suy nghĩ trên khuôn mặt của Kỷ Thiên Hạo.

Lúc Lý An Nhiên thở phì phò đẩy cửa vào, liền nhìn thấy cảnh tượng thế chân vạc. Ê! Nói là thế chân vạc có chút quá lời, chỉ là Kỷ Thiên Hạo đang cùng mỹ nữ lai thân thiết ăn cơm, mà Cố Niệm Niệm thì đang ngồi im lặng một mình.

Lý An Nhiên đi vào, vừa lúc nhìn thấy mỹ nữ lai không cần mặt mũi đút thìa cơm vào miệng Kỷ Thiên Hạo, mà Kỷ Thiên Hạo lại cười cười há miệng, cơ thể hai người thật sự con mẹ nó dựa sát vào nhau!

Cô đột nhiên thét lên một tiếng chói tai, giống như không thể chịu đựng cảnh tượng trước mặt: "Này, Kỷ Thiên Hạo, tay anh đang đặt ở đâu đó?!" Tiếng thét của cô như muốn lật tung nóc nhà.

Kỷ Thiên Hạo thờ ơ nhìn Lý An Nhiên một cái, trong mắt bình tĩnh không gợn sóng: "Đừng để ý cô ta, một bà điên mà thôi." Thật rõ ràng, ngữ điệu nhu tình mật ý này là nói với Selena.

"Kỷ Thiên Hạo! Anh nói ai là bà điên? Tôi hỏi anh, cô gái này là ai?!" Cô bộ dạng điên cuồng như một người vợ nhìn thấy chồng mình lăng nhăng, thét lên tức giận không nể mặt với Kỷ Thiên Hạo.

Selena ngước mắt thờ ơ nhìn Lý An Nhiên, giống như không bị khí thế cường đại của cô dọa, khóe môi cô ta cong lên, lộ ra ý cười ngọt ngào: "Cô là Lý An Nhiên? Tôi là Selena."

Lý An Nhiên tướng đứng chống nạnh, ngay lập tức trở nên giằng co phẫn nộ, cô ngồi xuống bên cạnh Cố Niệm Niệm, trong đôi mắt xinh đẹp cháy lên ngọn lửa phừng phừng: "Tôi mặc kệ cô là Selena hay xê lê niếc gì! Tóm lại, mau dọn đi ra ngoài ngay lập tức cho tôi! Tôi tuyệt đối không cho phép đàn bà cà lơ phất phơ vào nhà họ Kỷ của chúng tôi!" Trong lòng Lý An Nhiên, cô đã là vợ cậu hai nhà Kỷ gia.

Kỷ Thiên Hạo nghe, trên mặt hiện lên sự lạnh lẽo: "Lý An Nhiên, phiền cô làm rõ thân phận của mình! Ở đây không tới lượt cô la lối om sòm!

Bị Kỷ Thiên Hạo dạy dỗ như vậy, giọng của Lý An Nhiên rõ ràng muốn khóc, cô căm hận trừng Kỷ Thiên Hạo, hung dữ mở miệng: "Kỷ Thiên Hạo, anh cũng con mẹ nó xem bà đây không thuận mắt? Bắt được phụ nữ thì đối xử với bà đây như vậy? Tôi hỏi anh, người phụ nữ này rốt cuộc là có quan hệ gì với anh!"

Đôi mắt hung dữ của Kỷ Thiên Hạo trừng Lý An Nhiên: "Quan hệ của tôi và cô ấy là..." Dừng lại một chút, anh từ từ mở miệng: "Cô lập tức cút khỏi Kỷ gia cho tôi!" Lý An Nhiên kinh ngạc mở to mắt, vừa mở miệng, lại nghe thấy Kỷ Thiên Hạo nói: "Chị dâu, phiền chị sau này ngủ ở phòng cho khách, tôi đã dời đồ của Selena đến phòng ngủ chính rồi."

Cô Niệm Niệm hoàn toàn sững sờ, cô kinh ngạc không ngờ Kỷ Thiên Hạo lại có thể nói ra lời như vậy. Căn phòng ngủ chính đó là phòng mới của cô và Kỷ Gia Phong, ngày cả bàn bạc cũng không làm mà đã đuổi cô ra ngoài? Lòng cô chua xót, mang theo chút khổ sở, nhưng cuối cùng cô không nói lời nào, chỉ gật đầu nhẹ, tiếp tục ăn đồ ăn trong bá, đây là món ăn cô đã từng thích nhất, đã không còn ngon như vậy nữa rồi...

"Tôi đi thu dọn đồ đạc một chút..." Ăn xong, Cố Niệm Niệm đứng dậy về phòng, lại nghe thấy Kỷ Thiên Hạo không nhanh không chậm mở miệng: "Tôi đã cho người đem đồ của chị chuyển đến phòng khách rồi."

Cố Niệm Niệm: "..."

"Sao hôm nay lại yên tĩnh như vậy? Ăn xong cơm rồi?" Kỷ Gia Phong vào cửa, nhìn Cố Niệm Niệm trước, sau đó mới dời anh mắt lên người phụ nữ bên cạnh Kỷ Thiên Hạo: "Vị này là..."

"Selena, vị hôn thê của Thiên Hạo."

Cố Niệm Niệm lại sững người lần nữa, Lý An Nhiên lại trực tiếp thét chói tai, giống như sự thật này làm cô không thể tiếp nhận!

"Kỷ Thiên Hạo, anh đính hôn lúc nào, sao tôi không biết?!" Lý An Nhiên tức giận gầm lên, cả người run lên bần bật.

Kỷ Thiên Hạo trầm mặc, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Cố Niệm Niệm.

"Thì ra cô là Selena mà Thiên Hạo tâm tâm niệm niệm đến này vẫn không chịu kết hôn?" Kỷ Gia Phong thể hiện ra rất tò mò.

Selena lộ ra nụ cười xấu hổ, nhìn Kỷ Thiên Hạo, rồi mới nũng nịu mở miệng: "Anh hai cười chê rồi."

Thật là hiểu diễn giả tạo!

Đương nhiên, tất cả biểu diễn giả tạo này là thứ Lý An Nhiên không thể chịu được nhất: "Kỷ Thiên Hạo! Tôi muốn anh giải trừ hôn ước ngay lập tức! Đoạn tuyệt tất cả quan hệ!"

Kỷ Thiên Hạo lạnh lùng nhìn Lý An Nhiên, sau đó nói với Kỷ Gia Phong: "Anh hai, em cho Selena ở phòng anh và chị dâu, cho nên e là phải làm phiền anh và chị dâu rồi."

Kỷ Gia Phong nhíu mi không cười nữa: "Em thật sự chăm sóc Selena tận tình chu đáo, nhiều năm như vậy, anh hai thật sự chưa từng thấy em đối xử với cô gái nào ấm áp như vậy, cũng tốt, thiết bị cách âm của phòng đó tốt nhất."

Kỷ Gia Phong trong lời nói bao hàm ẩn ý, lời này đương nhiên là nói cho hai người phụ nữ khác ở đó nghe, Lý An Nhiên đương nhiên tức giận nghẹn, còn Cố Niệm Niệm... buồn bực!

Kỷ Thiên Hạo cười nhìn Kỷ Gia Phong, đôi mắt thâm thúy có ẩn ý khác. Sau đó, anh lại từ từ mở miệng: "Anh hai, Selena thân thể không tốt, sau này e là phải phiền chị dâu chăm sóc nhiều hơn, cho nên, em mượn chị dâu một chút trước, có chút chuyện cần trao đổi một chút."

Kỷ Gia Phong gật đầu nhẹ: "Đi đi."

Cố Niệm Niệm nghe, vốn định dời bước đi cùng Kỷ Thiên Hạo, nhưng lại bị Lý An Nhiên giữ tay lại: "Mọi người đã ở đây, không bằng anh ở trước mặt mọi người, nói tất cả việc cần chú ý ra, sau này chúng ta cũng chú ý thật tốt những điểm này, cần gì chỉ nói với mình Cố Niệm Niệm?"

Kỷ Thiên Hạo thờ ơ nhìn Lý An Nhiên, ánh mắt sắc bén mà hung ác: "Lý An Nhiên, nếu cô còn muốn tiếp tục ở đây, thì đàng hoàng chút cho tôi! Nếu không, thì cút khỏi Kỷ gia tôi ngay lập tức!"

Đối diện với thần sắc nghiêm nghị của Kỷ Thiên Hạo, Lý An Nhiên cũng không tỏ thái độ nữa: "Kỷ Thiên Hạo, cái nhà này hiện tại còn có Kỷ Gia Phong làm chủ, làm sao tới phiên anh quát nạt tôi! Đừng quên, tôi ở đây được bác trai bác gái đồng ý, anh là cái thá gì!" Đối mặt người người đàn ông ba lần bốn lượt đuổi mình đi, cho dù là người tính tình tốt cũng không nhịn được tức giận, càng đừng nói tới Lý An Nhiên tính tình không tốt.

Kỷ Thiên Hạo lười phí lời với Lý An Nhiên, anh đi nhanh về phía trước kéo tay Cố Niệm Niệm lôi vào thư phòng, Cố Niệm Niệm không phản kháng, không phải cô không để ý, mà là cô hiểu rất rõ, đối điện với người đàn ông cường thế bá đạo này, phản kháng của cô đều phí công. Cô cứ vậy bị Kỷ Thiên Hạo đẩy vào thư phòng.

Cô đứng rất xa, chỉ là yên lặng đứng đó, trong mắt mang theo sự xa cách, thờ ơ và không quan tâm.

Đóng cửa phòng, Kỷ Thiên Hạo nhìn chằm chằm Cố Niệm Niệm, hận không thể hung hăng ép cô vào tường, sau đó cởi quần áo cô mà chà đạp một phen: " Vì sao không ngồi xe Lý An Nhiên về?"

"Tôi đi thăm anh hai." Cô ngoan ngoãn trả lời, vốn muốn chế giễu anh ta nuốt lời. Nhưng, câu này vào tai Kỷ Thiên Hạo lại không phải như vậy: "Một chút vết thương nhỏ không chết được, không phải hôm nay thì không đi được sao?"

Cố Niệm Niệm ngước mắt, nhìn ánh mắt lạnh nhạt của Kỷ Thiên Hạo có chút bi thương: Vết thương nhỏ mà thôi, đương nhiên không quan trọng bằng việc Long nhị gia đi đón mỹ nhân. Đau!

Kỷ Thiên Hạo ghét nhìn thấy bộ dạng u oán của Cố Niệm Niệm thế này, Niệm Niệm của anh hợp với ánh mặt trời, với sự vui vẻ, giống như con bướm bay trong ánh mặt trời, nhưng sao lúc này lại như bị người khác bẻ gãy cánh?

Sự tức giận như thế này làm động tác của anh không nhịn được trở nên thô bạo, anh bước vội đến phía trước ép chặt Cố Niệm Niệm lên tường, kẹp cô thật chặt, làm cô không thể động đây: "Cố Niệm Niệm, đừng có ý định phản kháng tôi! Nếu không..."

"Kỷ Thiên Hạo, chúng ta kết thúc đi, quan hệ thế này, tôi mệt rồi, mà anh cũng đã đạt được điều anh muốn rồi, nếu anh còn muốn mượn tôi để diễu võ giương oai trước mặt Kỷ Gia Phong, tôi sẽ giúp anh làm chứng, chỉ cần anh buông tha cho tôi..."

Cố Niệm Niệm hoảng loạn, hôm nay đối mặt với sự ấm áp như cũ của Cố Thanh Hoa, đối mặt với khuôn mặt anh tuấn cố gắng kiềm chế của Cố Tư Thành, lần nữa đối mặt với cường thế của Lý An Nhiên và sự quan tâm vô bờ bến của anh ta với Selena, Cố Niệm Niệm cảm thấy tất cả đều làm cô ngạt thở.

Vào lúc nghe thấy Cố Niệm Niệm mở miệng, khóe môi không nhịn được cong lên nụ cười tà ác. Anh cố ý dán sát khuôn mặt anh tuấn lại gần Cố Niệm Niệm, đem hơi thở ấm áp phả vào trên khuôn mặt nhỏ bé xinh đẹp của cô: "Vị chua thật nồng, gia thích!"

Cố Niệm Niệm cười thê thảm, ngẩng đầu ngênh đón sự kiên định khác thường trong đôi mắt Kỷ Thiên Hạo: "Kỷ Thiên Hạo, tôi nghiêm túc."

Sắc mặt Kỷ Thiên Hạo lập tức trầm xuống, nhìn con ngươi Cố Niệm Niệm không nhịn được lạnh lùng: "Cố Niệm Niệm, đừng quên, đây là trò chơi của gia! Cô đã tham gia, thì đừng hòng rút lui giữa chừng! Nếu không, tôi sẽ cho Cố Thanh Hoa sống không bằng chết!" Giọng anh lạnh lùng vào cốt tủy, Cố Niệm Niệm bất giác lạnh run.

Cô cười nhạt, khuôn mặt có sự khốn khổ: "Kỷ Thiên Hạo, cho dù tôi cùng anh chơi, anh cũng sẽ làm anh hai tôi sống không bằng chết, không phải sao?" Chỉ cần tập đoàn Đế Tôn không buông tha cho Cố thị, anh hai cô sẽ không có ngày nào yên bình.

Kỷ Thiên Hạo dừng lại một chút, con ngươi đen thâm thúy không nhịn được lóe lên, nhưng ngay lập tức, anh bình tĩnh lại, ánh mắt sắc bén, nhìn qua khuôn mặt nhỏ bé chán nản của Cố Niệm Niệm: "Nhưng tôi có thể làm cho giấc mộng đẹp của Cố Thanh Hoa có thể thành một giấc mộng dài."

Cố Niệm Niệm lắc lắc đầu, trên khuôn mặt thuần khiết bao trùm sự bi thương nhàn nhạt: "Hoặc là làm đại ca sớm chút tỉnh lại sẽ khá tốt." Cô cắn môi cụp mắt, đôi mắt từ từ nhắm lại, giống như cự tuyệt tất cả sự ưu phiền.

Kỷ Thiên Hạo sững lại một cái, Cố Niệm Niệm như vậy là anh không thể nào khống chế, hoặc nên nói, không có Cố Thanh Hoa để uy hiếp Cố Niệm Niệm, Kỷ Thiên Hạo anh sợ sẽ mất đi. Anh không nhịn được nắm chặt tay Cô Niệm Niệm hơn, đôi chân mạnh mẽ chen vào giữa đùi ngọc của Cố Niệm Niệm, dùng sức như vậy, giống như sợ hãi sẽ mất đi.

Cố Niệm Niệm không cử động, chỉ yên lặng chịu đựng cái nắm, sự khống chế của Kỷ Thiên Hạo.

Kỷ Thiên Hạo nhìn đôi mắt tuyệt vọng của Cố Niệm Niệm, ảo não dừng lại sự khống chế của mình, cắn răng, anh oán hận: "Cố Niệm Niệm! Nếu cô ngoan ngoan ở cùng gia thì gia sẽ chơi tiếp, gia có thể đảm bảo Cố Thanh Hoa tính mạng an toàn. Nếu cô dám rút lui giữa chừng, gia sẽ muốn mạng của anh ta xuống hoàng tuyền!"

Truyện Chữ Hay