Tiểu Thư Lạnh Lùng Gặp Hoàng Tử Băng Giá

chương 10: chuyện lớn rồi !!!!!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Từ sau sự cố nụ hôn đó. Lúc nào Phong cũng canh thời gian mà hôn trộm hết. (  ̄0 ̄ )

Thái và Nhi đã thân thiết hơn. Lâu lâu còn quay qua " thơm " một cái cơ mà. Nó và hắn thì.....ôi thôi......như tảng băng di động vậy. Nó vốn đã là người ít nói còn hắn thì coi như hắn bị câm luôn đi cũng được.

Sau khi công khai là người yêu của nhau thì nhỏ My bị fan-gơ của bạn Phong công kích quá trời. Anh thì ra sức bảo vệ bạn gái. Nhi và Thái chưa công khai nhưng có số người tinh mắt đã phát hiện ra rồi.

Nó vẫn hằng ngày chăm chỉ.........NGỦ.Hắn cũng chả nói gì, lâu lâu quay qua để chắc chắn là nó chưa chết thôi. ( Au: Ây-gù...con rể TỐT GHÊ luôn ha trời. )

Tụi nó và tụi hắn vẫn vô tư nhưng đâu ai trong tụi nó và tụi hắn ngờ rằng đối thủ của tụi nó đang bày kế hoạch hại tụi nó.

+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+ Ra Về +-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+

- My ơi, thầy Toán bảo bạn vào phòng thể dục gặp thầy kìa. - Giọng nói chanh chua vang lên. Nghe kĩ chắc chắn sẽ nghe được tiếng trêu ghẹo trong đó. Nhỏ cũng đâu quan tâm. Chỉ cần là học thì nhỏ sẵn sàng từ bỏ tất cả.

- Ừ. Mình biết rồi. Cảm ơn. - Nhỏ biết chắc chắn ả có ý đồ gì đó nhưng nhỏ muốn biết ý đồ đó là gì. Nó nghi ngờ lắm. Chắc chắn sẽ có chuyện xảy ra. Anh cũng lo lắng cho nhỏ.

Nhỏ vẫn xuống phòng thể dục như lời nói của nhỏ Trân. Nó đi theo nhỏ xuống nhưng bị hắn ngăn lại. Nhỏ là đứa con gái mạnh mẽ nên nhỏ Nhi không lo lắng nhiều về nó. Nhỏ bảo cả bọn về nhà trước đi. Nó cũng chẳng nói gì, lôi tụi kia kéo về nhà. Vì sao nó để nhỏ ở lại ư ?

Vì đơn giản thôi, nó đã lắp Camera sẵn trong đó rồi. Về nhà tụi nó cùng tụi hắn tắm rửa sạch sẽ. Rồi ngồi trước bàn để Laptop trên đó. Nhỏ làm gì đều bị tụi nó và tụi hắn nhìn thấy hết. Có chuyện gì tụi nó và tụi hắn sẽ chạy đến trường.

Về mặt nhỏ, nhỏ đi xuống sân trường cặp thì để lại lớp. Lần theo lối đi tắt, nhỏ đã đến trước cửa phòng thể dục. Mở cửa ra, trong phòng tối om. Nhỏ bắt đầu lo sợ. Đột nhiên.....đèn được bật sáng. Trước mắt nhỏ là tên con trai đứng đằng sau ông thầy Toán. Ông thầy Toán rất biến thái. Chuyện đó, cả trường ai cũng biết. Ông thầy khi nhìn thấy nhỏ thì mặt cười gian tà. Nhỏ và cả ông thầy đều không biết là tất cả đều bị tụi kia ở nhà nhìn thấy hết.

- Eo ơi. Nhìn mặt ông thầy đó kìa, nó có sao không mày. - Giọng nhí nhảnh của nhỏ Nhi biến thành giọng ghê tởm một thứ gì đó. Mặt anh cũng bắt đanh lại. Thái thì ngồi ôm nhỏ Nhi từ đằng sau. Nó vẫn im lặng xem. Nó chắc chắn rằng nhỏ sẽ xử lý xong cái đống đằng sau. Còn về ông thầy nó không chắc chắn được.

- Muốn gì. Nói nhanh cho tôi về. - Nhỏ bắt đầu lên tiếng. Nhìn tụi đằng sau thì nhỏ nhắm là phút thôi. Còn ông thầy thì nhỏ chưa biết làm sao.

- Tụi bây lên.- Giọng ồm ồm của thằng nào đó vang lên. Nhỏ cũng biết trước thế này nên không lo lắng. phút sau, như dự đoán nhỏ đã xử lý sạch sẽ. Còn ông thầy vẫn đứng cười cười như chẳng có gì. Nhỏ bắt đầu sợ rồi.

( Tuki: Yên tâm. Em sẽ không để ổng cướp sự trong sạch của chị đâu. Bởi vì có người dành nó trước rồi chị ạ. -))))))

Phong: Ê. Cho tui nghe chưa.

Tuki: Mơ đê. Không yêu thương là ta cho đứa khác à. -)))

Phong: Ấy ấy, không được. Tui thương ẻm mè.

My: CÁI ĐÓ CỦA TUI KHÔNG PHẢI VẬT PHẨM ĐẤU GIÁ NHA.

Tuki & Phong: Vâng. )

- Chẳng có gì phải sợ cả. Tôi có làm gì em đâu. - Ông thầy nói, miệng còn nhếch lên. Nhỏ không ngu tới nỗi không nghe ra hàm ý trong câu nói đó.

- Có gì nói nhanh lên. - Giọng nhỏ bắt đầu khó nghe. Một phần vì tức giận một phần sợ hãi. Ông thầy nghe thấy vậy liền cười ra tiếng. Nhỏ thì đang khó hiểu. Tụi kia coi trên Laptop mà bực mình vì tại sao không nói cái gì lẹ lên chút xíu. Anh thì đang nắm chặt tay như muốn đấm vào Laptop luôn. Nó nhíu mày suy nghĩ. Hắn thì lo lắng nhưng vẫn chú tâm coi. Nhỏ Nhi thì rúc đầu vào

người Thái, anh cũng không cản càng ôm chặt nhỏ vào lòng.

- Bình tĩnh. Xem ta có gì nào. Một cô gái xinh đẹp. Không " ăn " thì uổng quá. - Ông thầy bắt đầu tiến lại gần nhỏ. Nhỏ chỉ biết lùi lại. Đến khi hết đường lùi nữa, nhỏ buộc phải đứng yên.

- Sao vậy, không chạy nữa à. - Giọng ông thầy giễu cợt. Nhỏ sợ tới mức không dám hó hé tiếng nào. Chỉ biết đứng nhìn ông thầy đang bước lại gần mình. Nhỏ chỉ thấy ông thấy làm gì đó sau lưng.

Đột nhiên, ông thầy lấy sau lưng ra một chai rượu màu đỏ óng ánh. Cùng lúc đó tại nhà, nó, hắn, Thái, Phong và Nhi đang bất ngờ vì chai rượu đó. Phong sau khi chắc chắn rằng mình không nhìn nhầm tên chai rượu thì cổ bắt đầu nổi gân xanh. Vì anh đang ngồi ngoài cùng nên không ai thấy. Nó và hắn trợn mắt lên nhìn chai rượu. Thái và Nhi thì bất ngờ đến nỗi không dám thở. Thái kéo nhỏ quay đầu vào ngực mình để nhỏ dựa vào. Anh cũng đủ can đảm để cho nhỏ Nhi coi những gì xảy ra tiếp theo.

Nhỏ thì bất ngờ và sợ hãi vì thấy tên chai rượu. Ông thầy chỉ ha hả. Chai rượu khiến mọi người sợ hãi là chai " Sx In Beach ". Chai rượu này có nồng độ cồn rất nặng và đáng sợ hơn thế là trong đó có dược. Dược gây ra tác dụng rất lớn. Nếu không giải dược thì dược sẽ phát tán quanh cơ thể khiến cho cơ thể bắt đầu là nóng bức sau đó là ngứa ngáy và nếu không giải dược thì có thể sẽ chết. Chỉ cần uống một ít thôi dược cũng hiệu nghiệm. ( Au: Không phải là Tuki uống rồi mà biết đâu. Thật ra Tuki còn non dại lắm. Cuối chap Tuki sẽ nói .n biết tủi. )

Nhỏ thì sợ hãi vì nhỏ biết chắc chắn sau khi uống ông thầy đó làm gì với mình. Nhỏ muốn chạy lắm nhưng hình như đôi chân không nghe lời nhỏ. Toàn thân nhỏ cứng đờ. Hình như các dây thần kinh của nhỏ cũng nhưng hoạt động luôn rồi. Ông thầy vẫn đứng đó, chỉ là nhỏ đã thấy được tác dụng của nó rồi. Bởi vì trong khi nhỏ suy nghĩ thì ông thầy đó đã nốc sạch rượu ở bên trong. Nhỏ vẫn đang hoảng sợ.

Ở nhà, cả bọn đang lo lắng vì ông thầy nốc sạch rượu. Nhỏ Nhi sau khi thấy ông thầy uống sạch rượu thì quay vào ngực Thái mà khóc, hai tay còn ôm chặt Thái. Thái chỉ vỗ lưng cho nhỏ bớt sợ hơn thôi chứ chẳng làn được gì. Nó và hắn gì há miệng to ra vì ngạc nhiên. Hắn đã có lần nhấp môi một chút thôi đã không kìm chế được còn đằng này ổng uống hết thì lớn chuyện. Vì ai cũng hiểu rõ tác dụng của nó nên càng sợ hơn. Bây giờ trong đầu Phong chỉ nghĩ " Em ấy mà có chuyện gì thì mày sẽ không còn mặt mũi nào đã gặp em ấy nữa."

Lúc này, ông thầy càng lúc càng tới gần. Bây giờ điều mà nhỏ cần chính là sự tỉnh táo. Sau khi chắc chắn rằng mình đã tỉnh táo thì nhỏ bắt đầu ngước nhìn ông thầy. Ông thầy thấy vậy còn hứng thú hơn nữa.

- Còn chờ gì nữa. Bắt đầu thôi. - Ông thầy tiến lại chỗ nhỏ. Nhỏ phải chống cự nhưng có vẻ nhỏ bị liệt rồi. Ông thầy lại gần rồi vác nhỏ lên vai. Lúc này, nhỏ mới kháng cự nhưng có vẻ nó không ăn thua với ổng. Đá mấy tên khi nãy bị nhỏ đánh qua một bên, ông thầy đặt nhỏ nằm xuống. Nhỏ bắt đầu kháng cự.

Nhỏ đấm đá với ông thầy nhưng nó như vô hiệu. Khi ông thầy định cởi áo nhỏ thì nhỏ cắn vào tay ông thầy. Ông thầy tát nhỏ một cái thật mạnh vì đau. Năm ngón tay in thẳng lên mặt nó. Nhỏ đau lắm nhưng vẫn đánh lại ổng. Ông bực quá vác nhỏ lên quăng thẳng xuống đất. Nhỏ đau lắm, nhưng bây giờ nhỏ không cho phép mình khóc. Kìm nước mắt lại, nhỏ khập khiễng đứng lên chiến đấu với ông thầy.

Tụi kia coi tới đây cũng bắt đầu thấy sự kiên cường và mạnh mẽ của nhỏ. Dù đau cỡ nào cũng không nói ra tiếng. Cả bọn bất ngờ vì ông thầy quăng nhỏ từ trên cao xuống. Nó đã suy tính rằng nhỏ chẳng thể nào đứng lên được nữa vì chấn động xương sống nên chắc chắn sẽ rất khó đứng lên. Sau khi thấy nhỏ đứng lên cả bọn hết sức bất ngờ vì nhỏ có thể chịu đau đến như vậy.

Ông thầy thấy nhỏ đứng lên thì khá bất ngờ. Dù vậy vẫn đánh nhau với nhỏ. Ông thầy tập trung chủ yếu vào lưng nhỏ vì lưng nhỏ đang bị thương. Nhỏ cũng toàn đòn tấn công mạnh. Nhỏ chỉ tập trung chủ yếu là chân, mặt, tay, bụng và nơi khá hiểm nguy của đàn ông. Sua khi đấm đá một hồi, nhỏ cũng mất sức vì đau và ông thấy đó quá mạnh. Chắc chắn rằng mình không thể đánh được nữa. Nhỏ ngã xuống, nằm đó mà nhỏ vẫn thấy lưng đau kinh khủng. Còn về ông thầy thấy nhỏ nằm xuống thì nhếch mép tỏ vẻ chiến thắng. Nhỏ bắt đầu khóc. Khóc nức nở, khóc vì đau vì nhục nhã hay vì hối hận ?

Bọn kia vẫn ngồi đó coi. Khi thấy nhỏ khóc thì cả bọn sững sờ. Cả nó và Nhi còn chưa thấy nhỏ khóc lần nào nữa sau khi chia tay với bạn trai của nhỏ thôi. Phong thì lần đầu thấy nhỏ khóc. Thái cũng rất bất ngờ. Cô gái mạnh mẽ không chịu khuất phục của cả bọn đây sao ?

Ông thầy thì bắt đầu sờ mó khắp người nhỏ. Nhỏ cũng chẳng kháng cự nữa, để cho ông thầy muốn làm gì thì làm. Vào thời khắc quan trọng của ông thầy thì.....

" Rầm....."

Âm thanh vang dội khắp cả căn phòng. Ông thầy thì bực mình bị phá đúng lúc quan trọng. Nhỏ thì lờ mờ thấy hình bóng ai đó rất quen đang ôm mình khóc nức nở và liên tục gọi tên mình.

Sau khi thấy nhỏ khóc. Cả bọn chạy thẳng tới trường, nhưng bị mấy ông bảo vệ cản lại. Bực quá, nó và hắn vung cho vài pháy thì nằm luôn.

Thái thì nắm tay đi vào trong. Hắn thì đánh nhau với ông thầy, nhưng có vẻ ông thầy mạnh quá khiến hắn bị ngã đập lưng xuống sàn. Nó thấy liền chạy lại đỡ hắn dậy rồi kéo hắn vào tường dựa. Nó quay ra đánh nhau với ông thầy. Hắn đánh còn không lại, làm sao mà nó đánh lại chứ. Nhưng may mắn là ông thầy đã tốn sức với hắn nó chỉ đánh mấy cái thì lăn ra nằm đấy. Nó bị ổng rạch ột đường dài trên tay.

Nhi và Thái chạy lại đỡ hắn và nó. Còn nhỏ thì Phong bế về nhà rồi. Về nhà Thái và Nhi thì đi thẳng lên phòng. Nó và hắn thì đành giúp đỡ lẫn nhau thôi. Ní và hắn thì qua phòng nó vì phòng nó có dụng cụ ý tế.

- Cởi áo ra. Tui băng cho. - Giọng nói của nó không lớn cũng không nhỏ. Hắn thì sững sờ hồi lâu rồi cũng cởi áo ra cho nó băng. Thật ra thì nó cũng rất ngượng vì bầu không khí khá gượng gạo. Xong xuôi, hắn băng cái tay lại cho nó.

Còn về phần My và Phong thì anh bế nhỏ vào phòng rồi ngồi đó an ủi nhỏ. Nhỏ cứ ôm anh khóc mãi. An ủi mãi, nhỏ mới hết khóc. Nhưng gương mặt của nhỏ vẫn có biểu hiện sợ hãi. Anh hôn nhỏ lúc lâu rồi mới thả ra cho nhỏ thở. Nhỏ bị anh hôn lâu như vậy thì ngượng quá rúc đầu vào trong chăn. Anh thấy hành động đó thì cười nhỏ. Vò ngượng quá nên nhỏ quên mất chuyện ban nãy xảy ra.

- Ngủ đi. Anh ngủ ở đây với em. - Giọng nói ngọt ngào và ấm áp của anh làm nhỏ yên tâm chìm vào giấc ngủ. Trong mơ nhỏ còn thấy mình và anh bước vào lễ đường. ( Đó là thật đấy con à. ) Anh thấy nhỏ ngủ thì leo lên giường nằm ngủ luôn. Lúc đó nhỏ biết nhưng vẫn để nằm cùng.

- Chúc ngủ ngon. - Giọng nhỏ nhẹ của nhỏ vang lên trong căn phòng nhỏ nhắn của mình. Hôm nhẹ lên môi anh rồi rúc đầu vào ngực anh. Tay nhỏ thì ôm anh thật chặt như muốn anh luôn ở bên vậy. Vì rúc đầu vào ngực anh nên nhỏ đâu biết rằng ai kia đang mỉm cười.

- Ngủ ngon, em yêu. - Anh nói thật nhỏ nhẹ như rót mật vào miệng gấu. Anh cũng ôm nhỏ thật chặt.

Nhi và Thái thì tắm xong cũng nằm ôm nhau mà ngủ. Nó và hắn thì hắn nằm ngủ còn nó đi tắm. Tắm xong, thấy hắn đang nằm ngủ nên cũng không gọi dậy. Nó để hắn nằm ngủ luôn, còn mình thì ngồi dưới đất gục đầu lên giường mà ngủ.

Hắn chỉ giả vờ ngủ vậy thôi chứ có đâu. Thấy nó ngồi ngủ khó khăn quá nên bế lên giường nằm luôn. Nó nằm một bên, hắn nằm một bên. Cái gối ôm nằm giữa.

Tốihôm đó, sáuconngườichìmvàogiấcngủngonlànhkhôngmộngmị.

Truyện Chữ Hay