Giọng anh khàn khàn nhưng êm dịu làm Mai Chi tỉnh ngủ hẳn, đỏ mặt nhớ chuyện đêm qua. Cô đưa tay ôm trọn khuôn mặt Hoàng Nam. Đôi mắt thâm tình kia có nhiều điều muốn nói. Anh không muốn cô đi, không muốn cô lại trốn anh như lần trước. Ấm áp lòng, cô hôn nhẹ môi anh, mỉm cười dịu dàng.
- Đừng như vậy, anh biết em phải đi mà.
Vẫn luyến tiếc mùi vị của làn da trắng nõn, Hoàng Nam tiếp tục dụi đầu, lướt môi lên cơ thể Mai Chi. Bộ dạng làm nũng của anh làm cô bật cười.
- Chúng ta sẽ gặp lại nhau. Em hứa với anh.
Câu hẹn ước làm Hoàng Nam sáng mắt. Lần đó Mai Chi mất tích đã thực sự ám ảnh anh.
- Thật?... Tối nay anh đón em.
- Tối nay?
- Ừa, nếu không thì em đừng hòng rời khỏi đây.
Từ khi nào anh trở nên lộng quyền với cô như thế. Mai Chi ngẩn người mà lòng hạnh phúc. Từ nay về sau, cô sẽ không còn cô độc.
Chỉ đến khi Mai Chi lập đi lập lại lời hứa mấy lần thì Hoàng Nam mới tha cho cô. Nhìn cô vội vội vàng vàng sửa soạn quần áo đi làm, trong lòng Hoàng Nam dâng lên nỗi day dứt. Người con gái này xứng đáng với những gì tốt nhất. Từ nay về sau, anh sẽ làm tất cả để nâng niu, chiều chuộng cô.
Vẻ mặt suy tư của anh làm Mai Chi nhồn nhột sau lưng. Quay người chạm phải ánh mắt đầy yêu thương của anh, cô mỉm cười, hôn nhẹ lên má anh.
- Em chờ anh.
Sau lời thì thầm mùi mẫn, cô vội phóng ra cửa trước khi bị anh tóm lấy.
Vừa đi xuống nhà bếp, vừa tủm tỉm cười, Mai Chi thấy cuộc đời sao đẹp thế. Tình yêu đã nâng cô lên tận tầng mây.
Mặt trời lên cao rồi lại lặn xuống. Sự xuất hiện của Hoàng Nam ở quán Mệnh Phát làm mọi người ngạc nhiên. Đã mấy tháng rồi anh không đến. Bên dưới, Tư Còm đang đứng phụ bếp, thấy bóng anh định lên tiếng nhưng Hoàng Nam đưa ngón trỏ lên miệng ra hiệu im lặng.
Với sự giúp đỡ của ông Mệnh Phát, Mai Chi đang nghiên cứu những món ăn mới cho nhà hàng sắp mở. Nắp nồi vừa nâng lên, một làn hơi nước bốc ra kéo theo một mùi thơm ngào ngạt, làm kêu réo mọi cái bụng.
Gắp một miếng thịt nóng hổi, Mai Chi thổi nhè nhẹ rồi bỏ vào miệng nhấp nháp. Bỗng một lực kéo phía sau làm cơ thể cô lọt thỏm vào một vòng tay trai tráng. Tròn xoe mắt nhìn Hoàng Nam trước mặt, Mai Chi chưa kịp định thần đã bị anh phủ môi mạnh mẽ. Đầu lưỡi xông vào cướp lấy miếng thịt của cô. Cảnh tượng không hề báo trước làm ông Mệnh Phát cùng Tư Còm há hốc mồm.
Cứ tựa như chỗ không người, Hoàng Nam nhẹ nhàng buông môi Mai Chi, nhâm nhi chiến lợi phẩm.
- Cũng được đó.
Vừa tức vì bị mất miếng ăn, vừa xấu hổ vì bị tấn công trước bàn dân thiên hạ, Mai Chi đỏ mặt đấm mấy cái vào ngực Hoàng Nam hòng thoát khỏi vòng ôm gắt gao của anh. Giận chết đi được, đây không phải là thẳng thừng tuyên bố chủ quyền, cô còn chưa chuẩn bị gì cả.
Hai má phồng lên càng làm tăng sức quyến rũ đáng yêu. Khóe miệng cong lên, Hoàng Nam càng siết chặt vòng tay.
- Em muốn anh ăn em ngay tại chỗ?
Lời anh thì thào trong tai làm Mai Chi càng đỏ mặt. Cô chịu thua, lắc đầu nguầy nguậy.
Bóng đêm buông nhanh, đèn đường hắt dài hai bóng đen đồng bước. Đằng sau, tiếng chỉ trỏ vẫn chưa giảm. Mặc dù trước đó cả quán Mệnh Phát đều biết mối quan hệ hơn mức bình thường của Mai Chi và Hoàng Nam nhưng việc bất ngờ công khai này vẫn làm dọa người. Từ nay về sau, đừng hòng ai hi vọng thế chỗ của một trong hai người bọn họ.
Nhìn bóng họ khuất dần, không ai nói ai, mọi người đều tự hiểu, chỉ có Hoàng Nam mới có bản lĩnh đứng cùng Mai Chi. Chỉ có họ mới có bản lĩnh chèo lái con thuyền đối đầu ngọn sóng, đứng ra bảo vệ mọi người. Ngay cả Hoàng Nam và Mai Chi cũng không ngờ rằng, sẽ có ngày họ trở thành chủ nhân của thế giới ngầm trong và ngoài nước.
Tay trong tay, Mai Chi không ngờ Hoàng Nam lại dẫn mình đến bến Bạch Dương, nơi cô thường tìm đến mỗi khi cảm thấy cô độc. Bên bờ sông, ngoài ánh sáng yếu ớt từ những con thuyền thả neo gần đó, mọi vật hoàn toàn tĩnh lặng.
- Tính tính tình tang tang...
Điệu nhạc trữ tình bỗng dạo lên khiến lòng người ngây ngất.
- Ồ người yêu em hỡi...
Một giọng hát éo éo như vịt đực không biết từ đâu phát ra làm phá vỡ toàn bộ không gian lãng mạn. Bị đánh thức khỏi mộng tình, hình ảnh tiếp theo làm Mai Chi cười ra nước mắt. Một cái xuồng nhỏ sáng rực đèn, chèo bởi Tư Lậu, lướt nhẹ trên dòng sông. Trên đó Tư Béo đang ngửa cổ phát huy tài năng ca hát của mình.
Nhếch miệng hài lòng, Hoàng Nam cúi nhìn Mai Chi đang cười ngắt nghẻo trong vòng tay mình. Anh chờ cô cười chán chê rồi thì thầm vào lỗ tai.
- Từ lúc này, anh muốn nơi đây chỉ có nụ cười của em. Hãy nhớ, anh sẽ luôn bên cạnh em.
Câu nói nhẹ nhàng chứa muôn vàn yêu thương. Trong bóng đêm mờ ảo, đôi mắt anh tỏa ra ánh sáng ấm áp sưởi ấm cả trái tim Mai Chi. Khuôn mặt cô ửng đỏ cùng đôi mắt ngẩn ngơ, quyến rũ cả tâm hồn Hoàng Nam. Anh cúi xuống, cùng cô trao nhau nụ hôn dịu dàng mà nồng nàn. Mọi vật xung quanh lui vào bóng tối, để lại cho họ không gian riêng tư tình tứ.