CHAP :
Zan vừa về đến nhà đã ko thấy nó đâu. Nhỏ nghĩ chắc nó đang ở trên phòng. Hôm nay ko hiểu có chuyện gì mà nó lại về sớm như vậy. Thường ngày cho dù có chán nó cũng ko có xin về. Hôm nay lại lạ như vậy. Ko chỉ có nó mà ngay cả Kan cũng vậy. Ai gọi gì cũng ko trả lời.
Thôi ko suy nghĩ nữa Zan chạy ngay lên phòng nó gõ cửa.
-" Yun! Có trong đó ko?".
-" ...... Chuyện gì?". Sao một lúc mới có tiếng nó trả lời.
-" À.... Tối nay chúng ta đến bar chơi đi. Lâu rồi ko gặp thằng Jin .".
-" Mấy giờ?".
-" h!"
-" Ừ!"
Nghe được câu trả lời của nó Zan vui vẻ đi về phòng. Nó ở trong phòng nằm trên giường suy nghĩ. Nó cũng phải đi thay đổi ko khí thôi. Sờ lại trên mặt đã hết sưng đỏ, dấu tay cũng ko còn. Zan sẽ ko phát hiện đâu.Đúng h nó cùng Zan chạy xe mô tô đến bar. Sao khi dựng xe dưới bãi đậu nó và Zan tiếng vào trong. Khuôn mặt nó lạnh tanh bước vào, còn Zan thì hớn hở mắt nhìn xung quanh như tìm kiếm cái gì.
-" Zan ! Yun! Ở đây!".
Theo tiếng gọi nó và Zan nhìn về phía đó. Nó liền phát hiện người ko- muốn- gặp- nhất. Gin ngồi trong cái bàn mà mọi người thường ngồi mà vẫy tay. Bên cạnh còn có hắn và... Sam. Liếc qua một cái thật sự nó ko muốn ngồi ở đó. Nhưng ý định của nó chưa kịp thực hiện thì đã bị Zan kéo tới đó. Zan vui vẻ nhìn mọi người chào:
-" Chào mọi người! Đến lâu chưa?".
-" Cũng ko lâu lắm ngồi đi!" Gin cũng vui vẻ nói lại rồi ngồi dạt sang một bên chừa một khoảng trống cho Zan ngồi cạnh mình. Nó vẫn đứng đó bây giờ chỉ còn một chỗ trống cạnh hắn nó ko muốn ngồi đó liền nhanh chóng ngồi ngay cạnh Zan khiến một người phải ngồi sát vào nhau chút nữa. Ai cũng thấy lại vì sao nó ko ngồi cạnh hắn? người ko phải đang quen nhau sao? Nhưng những câu hổi nhanh chóng bị gạt sang khi phục vụ đem rượu ra và Jin cũng theo sau đó.
Hắn cứ ngồi đó im lặng nhìn theo nó. Thật sự hắn muốn bắt chuyện với nó nhưng ko sao mở miệng được. Với lại Sam cứ như bám dính vào hắn ko hề cho hắn có cơ hội bắt chuyện. Mọi người nói chuyện vui vẻ ko ai để ý đến Sam cả khiến nhỏ cảm thấy bực bội. Họ xem nhỏ như là người vô hình vậy.
Nhưng ánh mắt nhỏ chợt sáng lên. Như nghĩ ra được gì đó nhỏ nhanh chóng nói.
-" Hết rượu rồi! Chúng ta kêu thêm đi.".
Jin vui vẻ gọi vào trong kêu bồi bàn đem rượu ra . Ko lâu sao bồi bàn bê rượu ra đặt cạnh nó. Sam liền nhanh chóng nhờ nó:
-" Cậu có thể chuyền dùm mình một ly ko?".
Liếc nhìn cô ta nó ko trả lời , chỉ cầm ly rượu lên đưa cho Sam. Khi ly rượu nó chắc chắn là đã trao tận tay Sam thì nó thu tay về. Nhưng đột nhiên
Xoảng...
Chiếc ly rơi xuống đất vở tan tành. Rượu bắn tung té. Trong lúc mọi người còn ngạc nhiên nhìn chiếc ly thì Sam nhanh chóng cuối người vẻ mặt hoảng sợ:
-" Em xin lỗi! Em vô ý quá".
Giả vờ nhặt những mãnh vỡ thủy tinh. Tay nhỏ vô tình bị thủy tinh cắt trúng và ứa máu. Hắn thấy vậy nhanh chóng cầm tay nhỏ cho vào miệng mình để cầm máu. Mọi người vẫn chưa hết bàng hoàng thì hắn đột nhiên ngước mặt dậy mà quát nó:
-" Yun! Cô đừng có quá đáng! Ko muốn làm thì thôi sao lại cố ý!".
Nó trừng lớn mắt nhìn hắn. Rõ ràng nó ko có! Tại sao nó lại phải bị mắng chứ. Lại là cô ta cố ý. Siết chặt bàn tay kìm chế nó chỉ thốt ra ba từ:
-" Tôi ko có!".
-" Cậu...cậu... Nếu còn giận tớ chuyện lúc sáng thì cho tớ xin lỗi...". Sam giả vờ nức nở, làm cho mọi người chú ý đến mình.
Hắn sau khi dùng khăn băng bó tạm thời cho nhỏ. Liền tức giận nhìn nó tiếp tục nói:
-" Sam đã xin lỗi sao cô cứ hẹp hồi mà ko bỏ qua vậy.".
-" ....." Khuôn mặt nó u ám ko nói gì. Nhìn cái màn tình cảm trước mặt.
Thấy nó im lặng vẫn ko trả lời mình. Ko hiểu sao máu nóng trong người hắn lại tăng lên đột ngột. Trừng lớn mắt nhìn nó hắn cũng ko biết mình đang nói gì:
-" Cô càng lúc cành quá đáng! Cho dù là lỗi của ai cô cũng phải bỏ qua đi chứ!".
Ko khí càng lúc càng nặng nề. Mọi người ko ai nói gì. Họ ko biết nói sao. Nhưng họ chắc chắn nó ko phải loại người vậy. Nó cuối thấp mặt, tay nắm chặt như đang muốn bóp nát thứ gì. Hắn đang định nói tiếp thì đột nhiên có tiếng động lớn vang lên:
XOẢNG...!!!
END CHAP
Đố các bạn là tiếng gì???