Tiểu Thiên Nga

chương 14

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

[Chấn động!] Đóa hoa cao lãnh Giang Kiều, trước ánh mắt chăm chú của bao người đã công khai đọc thơ tình cho Lương Thừa An! Đây là sự kỳ diệu của tình yêu hoàn hảo hay sức hút chết người giữa những thiên chi kiêu tử (con cưng của trời)?

Chủ thớt: Chết tiệt!!! Mấy người có biết trợ giảng tiết Anh ngữ hôm nay của chủ thớt là ai không?! Là học trưởng Lương Thừa An của khoa Tài chính! Anh ấy vừa bước vào, cả lớp đều choáng váng, anh ấy cmn quá đẹp trai!【Hình ảnh】

Không chỉ vậy, hôm nay lớp tụi tui còn học chung với khoa múa ba lê! Nhắc đến khoa múa ba lê, mọi người đều đã xem tiết mục trong buổi biểu diễn kỷ niệm trường tuần trước rồi đúng không? Màn múa đơn bùng nổ của bạn học Giang Kiều, nói một câu đã khiến toàn thể khán giả kinh diễm cũng không quá đúng không!! Chủ thớt lúc đó chỉ đang nghĩ, trong trường chúng ta liệu có ai xứng với bạn ấy không? Không ai cả!【Hình ảnh】

Cho đến hôm nay nhìn thấy học trưởng Lương Thừa An, tui mới nhận ra mình đã sai lầm đến mức nào! Nhưng chuyện này không thể trách tui được, chủ yếu là chuyên ngành của hai người quăng tám sào cũng không tới, bọn họ hình như cũng không quen biết nhau, tui sững sờ không ngờ rằng......

Nhưng mà, núi không dời thì sông sẽ chuyển! Hôm nay hai người thế mà cùng có mặt trong một giảng đường! Chuyện này cũng không phải là trọng điểm! Trọng điểm là Lương sư huynh chọn người làm bài kiểm tra trên lớp, chọn đại một người thì trúng bạn học Giang Kiều (ai dám nói đây không phải là duyên phận?), đến đây còn chưa hết, ban đầu tụi tui còn tưởng rằng là bài thể hiện khẩu ngữ thông thường, ai biết..... thật hay ghê, học trưởng Lương Thừa An thế mà lại chọn bài thơ "Sonnet 116" của Shakespeare!

Các bạn nào từng đọc tập thơ Sonnets đều biết đến bài 116 kinh điển phải không? Sẵn dịp này các bạn đọc thử xem sao? Tui không biết có phải trùng hợp hay không, nhưng dù sao tui cũng đã nói rồi! Câu nói không ai xứng với bạn học Giang Kiều đã bị tui ăn rồi, bọn họ quả thật là tuyệt phối!【Hình ảnh】

Bài đăng được đăng vào tối hôm qua, kể lại chuyện Lương Thừa An kêu Giang Kiều làm bài kiểm tra trên lớp trong tiết tiếng Anh ngày hôm qua.

Bức ảnh đầu tiên là Lương Thừa An giới thiệu bản thân trên bục giảng, bức ảnh thứ hai là màn trình diễn của Giang Kiều tuần trước và bức ảnh thứ ba là Giang Kiều ở trong lớp học sau khi đọc xong bài thơ tình cờ đối mắt với Lương Thừa An.

Trong bức ảnh thứ ba, chủ thớt còn xoá mờ những người khác ở xung quanh, đặc biệt làm nổi bật Giang Kiều và Lương Thừa An.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1. Quân Hôn Khó Cầu: Gả Cho Đô Đốc Thực Vật

2. Vì Anh Yêu Em

3. Thoát Khỏi Trái Đất

4. Bác Sĩ Sở, Hãy Yêu Đi!

=====================================

Không chỉ vậy, từ tiêu đề có thể thấy chủ thớt là một cư dân mạng có thâm niên, quanh năm lăn lộn trong diễn đàn trường, một tiêu đề chứa đến hai nhân vật nổi tiếng của trường, vô cùng rõ ràng cậu ta đã chơi thủ đoạn câu view, bài đăng hiện giờ đã có hơn một ngàn bình luận.

[2L: Ban đầu định xem thử cái tiêu đề chó má có thể tào lao đến mức nào, vào rồi thì phát hiện hình như có chuyện như vậy thật.]

[3L: Nếu là Lương sư huynh lên lớp, tôi thực sự đã tổn thất nặng nề vì không cách nào đến lớp.....]

[4L: Thơ tình của Shakespeare á? Đây là tình tiết tiểu thuyết gì vậy!]

[5L: Tuy tiêu đề thực sự rất tào lao, nhưng nội dung lại thú vị bất ngờ? Có sao nói vậy, Lương sư huynh và Giang Kiều trông thật sự rất xứng đôi nha!]

[6L: Bổn nhan cẩu cũng đã luôn nghĩ xem còn có ai có thể xứng đôi với Giang Kiều, cho đến khi tui nhìn thấy bức ảnh này! Hai người này ăn gì lớn lên vậy? Giá trị nhan sắc tuyệt vời!]

[7L: Mọi người! Lúc đó mị ở hiện trường mị có quyền lên tiếng! Lúc bạn học Giang Kiều ngâm thơ, Lương sư huynh ở trên bục giảng cứ nhìn bạn ấy, ánh mắt dịu dàng và chăm chú! Cả một bầu không khí tràn đầy cảm xúc!!]

[8L: Phải nói rằng, thực sự rất giống một cảnh tỏ tình.....]

[9L: Nếu đây thực sự là tỏ tình, nếu tôi là học trưởng Lương Thừa An, tôi nhận lời ngay lập tức!]

Giang Kiều bình thường không vào diễn đàn, cũng không biết độ nổi tiếng của mình trên diễn đàn cao đến thế nào, nếu không phải Chu Nghiên Nghiên chuyển tiếp bài đăng này cho cậu, cậu sẽ không biết sinh viên trong trường lại có thể tào lao như vậy.

Lương Thừa An ở trên bục giảng nhìn cậu dịu dàng và chăm chú á?

Giang Kiều nghĩ tới số lần không nhiều cậu và Lương Thừa An đối mắt, chắc hẳn là Lương Thừa An vốn có đôi mắt hoa đào, đừng nói nhìn cậu, ngay cả nhìn một con chó cũng lộ ra vẻ đa tình ấy chứ......Giang Kiều đột ngột dừng lại, nhận thức rằng mình thế mà lại đang cà khịa Lương Thừa An, trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm giác tội lỗi.

Cậu và Lương Thừa An tuy nói ra không thân lắm, nhưng cũng từng ăn cơm, từng đưa ô, ở những lần tiếp xúc ngắn ngủi này, lời nói và hành động của đối phương đều cực kỳ thoả đáng, đều suy xét mọi mặt vì cậu.

Mấy thứ này trên diễn đàn đều là những lời nói linh tinh của các bạn cùng trường, không liên quan gì đến Lương Thừa An, mình sao có thể oán thầm anh ấy vì những lời nói lung tung vớ vẩn của người khác cơ chứ.

Chu Nghiên Nghiên ở bên cạnh, thấy cậu sắc mặt lạnh lùng không nói gì, cho rằng cậu để ý đến nội dung trên diễn đàn, lên tiếng khuyên nhủ: "Các bài đăng trên diễn đàn mười bài thì hết tám chín bài là nói nhảm, cậu đừng để ý."

Giang Kiều muốn nói cậu không tức giận, lại nghe cô ấy nói: "Nhưng mọi người nói cũng khá là có lý, cậu và học trưởng Lương Thừa An trông thực sự rất xứng đôi, một người cao ráo đẹp trai, một người thì trắng trẻo xinh đẹp."

Cao ráo đẹp trai và trắng trẻo xinh đẹp.

Lương Thừa An cao gần 1,9 mét, Giang Kiều không cần phải suy nghĩ cũng biết người trắng trẻo xinh đẹp trong lời nói này là ai. Cậu mím môi, nhỏ giọng nói: "Đừng nói vớ vẩn."

"Là đẹp trong đẹp trai á." Chu Nghiên Nghiên cười khúc khích, quê quán của cô ấy là Quảng Đông, lúc nói chuyện thỉnh thoảng sẽ mang một ít ngữ điệu Quảng Đông. "Cậu đừng nghĩ ngợi nhiều nhé, tôi đi thay quần áo trước, lát nữa tám tiếp ~"

Cô ôm cặp chạy đi, Giang Kiều cũng biết cô không có ý gì khác, tiện tay thoát khỏi diễn đàn, cũng chuẩn bị đi thay quần áo, quay người lại thì thấy Hứa Thiên Ngữ cứ luôn nhìn mình, dường như nghe được bọn họ đang tán gẫu chuyện gì.

Hứa Thiên Ngữ đi tới, mở miệng chào hỏi, hỏi cậu: "Đang nói về chuyện diễn đàn phải không? Tôi cũng đọc thấy, khá là náo nhiệt."

Giang Kiều nghe vậy cau mày, luôn cảm thấy lời cô ta nói có ẩn ý gì đó.

"Tôi không có ý gì khác, cậu không cần khẩn trương." Hứa Thiên Ngữ cười nói, "Chỉ là cậu và Lương sư huynh không thân thiết, chúng ta dù sao cũng là bạn cùng lớp, cảm thấy có một vài việc cần nhắc nhở một chút, tránh xảy ra hiểu lầm gì đó."

Giang Kiều suy ngẫm ý tứ trong lời nói của cô ta một lúc, là muốn ám chỉ cô ta thân thiết với Lương Thừa An à?

Cậu không tỏ thái độ gì gật gật đầu: "Bạn nói đi."

"Lương sư huynh này, tuy rằng tính tình rất tốt, nhưng anh ấy cũng không thích loại bài đăng đồn đại nhàm chán như vậy, hơn nữa nhà anh ấy giáo dục nghiêm khắc, không quá đồng ý đối với loại tình cảm không bình thường này."

Hứa Thiên Ngữ vừa nói vừa quan sát vẻ mặt của Giang Kiều: "Cậu có hiểu ý tôi không?"

Giang Kiều đương nhiên hiểu, nhưng cậu không nghĩ tới Hứa Thiên Ngữ lại vì một bài đăng vu vơ trên diễn đàn như vậy mà đến nói với cậu mấy lời này, thậm chí còn mang theo một chút ý vị cảnh cáo.

Cảnh cáo cậu không được có suy nghĩ không nên có đối với Lương Thừa An sao?

Điều này khiến cậu cảm thấy rất khó hiểu, còn có một chút buồn cười.

Nếu là trước đây, Giang Kiều có thể sẽ không để ý đến cô ta, nhưng hôm nay cậu cảm thấy trong lòng không vui vẻ lắm. Bài đăng không phải do cậu đăng, gọi tên trong lớp cũng không phải cậu gọi, ngay cả bài thơ để kiểm tra trên lớp cũng không phải cậu chọn.

Nếu Hứa Thiên Ngữ có gì bất mãn, không đi tìm người đăng tin, không đi tìm Lương Thừa An, lại cố tình tìm cậu, có phần cầm đèn chạy trước ô tô.

Loại tình huống này, chỉ có hai nguyên nhân, một là diễn đàn tự do đăng bài, cô ta không thể quản người đăng; Hai là cô ta không dám đi tìm Lương Thừa An.

Nghĩ đến đây, Giang Kiều bình tĩnh nhìn Hứa Thiên Ngữ, hỏi ngược lại: "Vậy thì làm sao?"

"Gì cơ?" Hứa Thiên Ngữ không ngờ cậu hỏi ngược lại mình, vẻ mặt sửng sốt.

Giang Kiều hỏi tiếp: "Cậu là đương sự à? Với cậu là người phát ngôn của Lương Thừa An hay sao?"

Hứa Thiên Ngữ không nói nên lời trước câu hỏi hỏi ngược đi thẳng vào trọng tâm của cậu, cô ta vẫn luôn cho rằng Giang Kiều không giỏi ăn nói, nhưng không ngờ mình không có bất kỳ chỗ nào để phản bác trong câu nói của cậu.

Toàn bộ phòng múa yên tĩnh đến khủng khiếp, sắc mặt Hứa Thiên Ngữ xanh mét rồi trắng bệch, kềm nén cơn tức giận: "Tôi làm vậy cũng là vì tốt cho cậu, có lòng tốt nhắc nhở cậu mà thôi."

Vì tốt cho cậu? Nên nói lời khó nghe?

Giang Kiều cảm thấy lời này của cô ta thật thú vị, vừa rồi lúc cô ta có lòng tốt nhắc nhở đã dùng đến mấy từ "tình cảm không bình thường", còn nhấn mạnh rằng gia đình Lương Thừa An không thể chấp nhận kiểu này.

Điều này khiến những người khác không biết rõ sự thật nghe thấy, đều sẽ cho rằng cậu đang bám lấy Lương Thừa An.

Giang Kiều cảm thấy nếu mình ngốc đi một chút, thì cũng bị lời nói của cô ta thuyết phục rồi.

Nhưng những điều này đều là thứ yếu, Giang Kiều thực ra không quan tâm lắm đến người khác đồn đãi vu khống, điều khiến cậu khó chịu nhất chính là câu nói "Tôi làm vậy cũng vì tốt cho cậu."

Câu này là câu nói Giang Kiều không thích nhất, có vài chuyện cậu sẵn sàng nhượng bộ, vì đối phương là Tập Thiến, là mẹ cậu, nhưng không có nghĩa cậu sẵn sàng bao dung người khác vô điều kiện.

"Nếu đã không phải, vậy thì có vài chuyện cũng không đến lượt cậu nhắc nhở." Giọng điệu của Giang Kiều không nặng nề, nhưng rõ ràng sắc bén, "Còn nữa, gia giáo quy củ của Lương gia là do cậu đặt ra sao? Nếu không phải, hẳn là cũng không đến lượt cậu đến dạy tôi phải làm gì."

Giang Kiều vẫn luôn lãnh đạm, bình thường sẽ không bao giờ xung đột với người khác, cho dù trong lớp có người cà khịa Nguỵ Dĩnh thiên vị cậu ngay trước mặt, cậu cũng sẽ không tranh cãi với người đó.

Làm bạn cùng lớp được một năm, đây là lần đầu tiên mọi người thấy cậu tức giận.

Khuôn mặt xinh đẹp quá mức đó vẫn lãnh đạm như cũ, cậu thậm chí không nói lớn tiếng, nhưng sự sắc bén ép người đó không cách nào che giấu được.

"......" sắc mặt Hứa Thiên Ngữ càng thêm khó coi vô cùng, ánh mắt của những người khác như gai nhọn sau lưng cô ta, "Cậu nói đủ chưa? Cậu không cảm kích cũng không cần phải nói khó nghe như vậy chứ?"

"Không có, tôi rất cảm kích." Giang Kiều nói, "Cảm ơn lòng tốt của cậu, không bằng chuyện tốt làm cho trót, việc làm rõ trên diễn đàn cũng nhờ cậu luôn nhé."

Hứa Thiên Ngữ: "......"

Giang Kiều: "Dù sao cũng là bạn cùng lớp."

Hứa Thiên Ngữ: "Cậu!"

Những người khác thấy vậy, vội vàng đi tới hoà giải, có người khuyên Hứa Thiên Ngữ đừng gây sự, có người nhắc nhở Giang Kiều nhanh chóng đi thay quần áo, chút nữa giáo viên sắp đến lớp rồi.

Học cùng lớp, Giang Kiều cũng không muốn làm lớn chuyện, xoay người đi ngang qua Hứa Thiên Ngữ hướng về phía phòng thay đồ.

Cùng lúc đó, Lương Thừa An đã gửi bài đăng trên diễn đàn liên quan đến anh và Giang Kiều này cho Trần Vũ.

[Lương Thừa An: [Liên kết diễn đàn]]

[Lương Thừa An: Báo cáo đăng tên thật, thông tin sai sự thật, xóa bài.]

Lúc Trần Vũ nhận được tin nhắn là đang ăn sáng, suýt nữa phun hết sữa đậu nành vừa uống vào miệng ra ngoài.

[Trần Vũ: Đờ mờ! Đây cũng gọi là thông tin sai sự thật á?!]

[Trần Vũ: Không phải cậu đang theo đuổi người ta sao? Lão tử thậm chí đã nghĩ xong ngồi chỗ nào trong đám cưới của cậu rồi đó!]

[Lương Thừa An: Đúng, tôi theo đuổi em ấy, không phải em ấy theo đuổi tôi. Bài đăng nói ngược rồi, ảnh hưởng đến danh tiếng của em ấy.]

[Trần Vũ:......]

Trần Vũ và Lương Thừa An là bạn nối khố, từ tiểu học cho đến trung học đều học cùng trường với Lương Thừa An, hắn biết rõ nhất mức độ được nghênh đón của Lương Thừa An, số người tỏ tình với Lương Thừa An trong những năm qua nhiều vô kể, nhưng hắn chưa bao giờ nhìn thấy Lương Thừa An rung động.

Hắn còn cho rằng gia đình như Lương Thừa An sau này khả năng cao là sẽ liên hôn thương nghiệp, không ngờ rằng Lương Thừa An lại đổ Giang Kiều, còn đổ tới mức triệt để như vậy, ngay cả bài đăng tám chuyện trên diễn đàn trường cậu ta cũng muốn quản.

Lại còn báo cáo đăng tên thật, cậu ta cũng nói ra được!!

Trần Vũ cạn lời một hồi, sau đó mở danh sách bạn bè ra tìm người xử lý.

Bài đăng được xử lý rất nhanh, chưa quá mười phút đã bị xóa bài. Giang Kiều nhận được tin tức trong lúc nghỉ ngơi, cũng do Chu Nghiên Nghiên báo cho cậu biết.

Giang Kiều nhấp vào liên kết WeChat lần nữa, trên giao diện hiện ra thông báo "Bài đăng không tồn tại".

"Chắc hẳn Lương sư huynh kêu người xóa bài." Chu Nghiên Nghiên suy đoán, "Tôi nghe nói anh ấy rất thân với học trưởng Trần Vũ của ban quản lý."

Nói xong cô không nhận được tiếng đáp lại, quay đầu sang thì thấy Giang Kiều đang cúi đầu nhìn điện thoại, biểu tình không rõ ràng, không biết đang nghĩ cái gì.

"Giang Kiều, cậu sao vậy?" Cô hỏi.

"Không có gì." Giang Kiều cất điện thoại đi.

Chu Nghiên Nghiên cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ tiến lại gần nhỏ giọng hỏi: "Tôi nghe nói vừa rồi Hứa Thiên Ngữ vì bài đăng trên diễn đàn này mà gây sự với cậu hả?"

"Không có." Giang Kiều lắc đầu, "Chỉ là nói chuyện một lúc thôi."

Chu Nghiên Nghiên bĩu bĩu môi, liếc nhìn Hứa Thiên Ngữ cách đó không xa, tiếp tục hạ thấp giọng nói: "Cậu đừng quan tâm đ ến lời cô ta nói, cô ta không thân mấy với học trưởng Lương Thừa An đâu, nghe nói lúc trước cô ta đến nhà thi đấu đưa nước cho học trưởng, học trưởng căn bản không nhận".

Giang Kiều không muốn thảo luận thêm về vấn đề này nữa, cất điện thoại vào cặp trở lại: "Lên lớp thôi."

Đến giờ tan học, Ngụy Dĩnh kêu Giang Kiều ở lại, những người khác rời khỏi lớp trước.

Đợi đến sau khi phòng học chỉ còn lại cô và Giang Kiều, cô cau mày hỏi Giang Kiều: "Hai ngày nay tâm trạng của em không được tốt, xảy ra chuyện gì?"

- ------------------

Lương Thừa An: Thiệp mời đám cưới tôi cũng đã chọn xong rồi.

*

Tiểu thiên nga dễ nói chuyện, nhưng không phải là không nóng tính.

Truyện Chữ Hay