Tiểu Thanh Mai

chương 30

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Editor: Thùy Linh

Niệm Sơ cả một buổi trưa đều có vvẻ thất thần, cô chơi máy tính chốc lát cảm thấy nhàm chán, dứt khoát ngồi bên cửa sổ, chống má nhìn phong cảnh bên ngoài, Quý Vi ngồi cách đó không xa

Lý An Nhiên đứng bên cạnh Quý Vi, khom lưng chỉ vài cái trên màn hình máy tính

“Cái này, đoạn này bỏ đi…”

“Đoạn này dùng từ không đúng, bỏ…”

Niệm Sơ không kìm lòng được mà ánh mắt lại nhìn hai người, cảnh tượng làm cho cô trong đầu hiện lên một câu: Trai tài gái sắc, trời sinh một đôi

Quý Vi thật sự…cảm giác rất tốt. So với Lạc Già năm đó còn tốt hơn nhiều ấy chứ, nếu chị ấy cùng anh An Nhiên ở bên nhau, chắc sẽ là một việc tốt

Niệm Sơ ngơ ngẩn nghĩ đến nhưng trong lòng như bị xé toạc ra

Tại sao, lại cảm giác không vui

Lý An Nhiên giúp Quý Vi sửa bản thảo xong đứng dậy nhìn Niệm Sơ, hai mắt cô đang mờ mịt nhìn, trước mặt phát ngốc. Anh nhăn mày lại, đi qua gõ trán cô một cái

“Lại ngẩn ra đó làm gì?”

Niệm Sơ lập tức tỉnh táo, ngẩng đầu lên, đôi mắt mông lung nhìn anh mềm mại hỏi: “Anh xong rồi sao?”

“Ừ, xong rồi, đi thôi”

“An Nhiên, cùng đi ăn cơm chiều đi, vừa lúc Hoắc Cảnh bọn họ kêu gặp nhau một chút” Quý Vi nhìn đồng hồ trên cổ tay đề nghị, Niệm Sơ trong óc lại có một ý niệm chậm rãi lướt qua

Quý Vi… cũng biết Hoắc Cảnh, như vậy, có nghĩa là bọn họ thường xuyên ở bên nhau

Phảng phát như vậy, Niệm Sơ cực kỳ thong thả chớp hai mắt, hô hấp đột nhiên trở nên mất tự nhiên

“Không cần, tôi về trước” Lý An Nhiên xoa đầu Niệm Sơ, cực kỳ tự nhiên mà từ chối

“A, vậy thôi”, Quý Vi miễn cường cười, tầm mắt lại dừng trên người Niệm Sơ sau đó nhanh chóng dời đi

Hai người chậm rãi đi ra ngoài, Niệm Sơ dọc theo đường đi cảm xúc đều trầm lặng, Lý An Nhiên nhịn không được mà đánh giá cô

Chạng vạng, hoàng hôn phủ đầy trời, cô cúi đầu thấp thấp, tóc đen buông xuống che hơn nửa khuôn mặt, không lộ rõ cảm xúc

Lý An Nhiên duỗi tay, vén tóc cô ra sau tai

“Em làm sao vậy? Cả buổi trưa đều uể oải, em mệt sao?”

Niệm Sơ vẫn không ngẩng đầu lên, qua một hồi lâu mới mở miệng: “Anh An Nhiên, chị Quý Vi rất thân với bọn anh sao?”

“Bọn anh?” Lý An Nhiên hỏi lại

“Không phải chị ấy cũng quen với anh Hoắc Cảnh à?”

“À, là bạn cùng lớp với bọn anh”

“Ồ”, Niệm Sơ hồi lâu mới chậm rì rì lên tiếng, tiếp theo vờ như không có việc gì, hỏi: “Tại sao trước đây em chưa từng thấy chị ấy?”

“Bạn cùng lớp anh nhiều như vậy, sao em có thể gặp hết được?” Lý An Nhiên nhíu mày, có chút nghi hoặc hỏi lại

Niệm Sơ: “…..”

Thứ hai đến trường, Niệm Sơ vẫn luôn rầu rĩ không vui. Tô Lê hỏi cô vài lần nhưng đều không có kết quả. Đến giữa trưa, rốt cuộc Niệm Sơ cũng tự mình nói ra

“Tô Lê” Niệm Sơ nhíu mày, vẻ mặt nghiêm túc gọi, Tô Lê lập tức ngồi thẳng thân mình, nghiêm túc lắng nghe: “Có!”

“Cậu nói xem..”

“Nếu anh của cậu có bạn gái, thì cậu sẽ ghen không?”

“A..” Tô Lê vẻ mặt nghiêm túc tự hỏi, ngay sau đó gật gật đầu: “Đương nhiên là sẽ ghen, sợ bạn gái của anh ấy giành mất tình yêu thương của anh ấy cho mình luôn!”

“Nhưng mà..” cô lại nói: “Mình cũng sẽ chúc anh ấy hạnh phúc!”

“Cho nên.. vẫn sẽ cảm thấy mất mát đúng không?” Niệm Sơ tổng kết lại

“Đúng vậy!”

Vậy là đúng rồi! Niệm Sơ vẻ mặt như trút được gánh nặng, tâm tình nhẹ nhàng đi không ít. Nhưng buổi chiều, cô thấy trạng thái của Hoắc Cảnh trên vòng bạn bè lại không vui

[Bạn cũ gặp lại, hết sức vui vẻ

Truyện Chữ Hay