18
Cuối cùng, Thư Dương trở về Ma tộc, còn ta về Phượng tộc.
Cũng chẳng phải ta không muốn đi với Thư Dương đến Ma tộc, chỉ là Thư Dương bảo đảm hắn có thể thuyết phục cha hắn, hơn nữa sinh thần ông nội ta sắp đến, không được trễ nải.
Khi cha thấy ta, hai mắt đẫm lệ: “Mao Mao ngoan của ta, chịu khổ rồi, con gái số khổ của ta hu hu...”
Ta ngoáy ngoáy lỗ tai, nhào tới: “Cha ơi! Con gái nhớ người muốn chết! Cha ruột của con ơi... “
Mẫu thân ta đứng ở đằng xa, xem cha con chúng ta tình thâm, mặt sạm lại.
Buổi tối, cuối cùng ta cũng nhớ ra hỏi mẫu thân về chuyện Chấn Tây Vương: “Nương, sao cái tên Chấn Tây Vương kia lại sợ người như vậy?”
Mẫu thân ta bóc đậu phộng, không thèm nhìn ta: “Chấn Tây Vương nào?”
Ta giật giật khóe miệng: “Cái kẻ lần trước bắt cóc con rồi người đuổi theo đánh cho một trận đó.”
Mẫu thân nghi ngờ nhìn ta: “Đó không phải là vì con bị bắt cóc nên ta đánh cho hắn một trận mới sợ ta sao?”
Ta cũng ngơ ngác: “Trước đó người không nhận ra hắn sao? Vậy tại sao hắn vừa nghe đến tên người đã sợ đến mức lập tức thả con rồi?”
Cha ta xán lại: “Khi ta và mẫu thân con du lịch ở Ma giới, hắn còn chưa phải là Chấn Tây Vương.”
Nói xong lại nhíu mày với mẫu thân ta: “Mập mạp đó! Cái tên có sừng trên đầu, chẳng phải nàng nói đó là sừng rồng, muốn đem sừng người ta mài xuống để ngâm rượu, tìm cái đao còn không sắc, phải mài rất lâu.”
Ta ở bên cạnh nghe được mà nhe răng trợn mắt, thật hung tàn…
Mẫu thân ta nghĩ một lát: “Chính là cái mà sau đó ta lại cảm thấy mài không đứt được, nên ta đã ngâm trong nước?”
Cha ta gật đầu!
Mẫu thân của con ơi! Người không chỉ mài sừng người ta, mà còn ngâm sừng của người ta nữa!
[Ah... Là hắn à! Làm sao vậy? Hắn lại gây rắc rồi cho con à?” Nhìn mẫu thân ta có vẻ hứng thú, đã lâu không hoạt động gân cốt.
Ta lắc đầu: “Cũng không có chuyện gì lớn, chỉ là hắn ta coi trọng người đàn ông của con rồi muốn cướp làm con rể hắn trước.”
Cha ta phun một ngụm trà, tay run run nhìn ta: “Con à, vi phụ lớn tuổi, con vừa nói cái gì cơ?”
Mẫu thân ta không nhịn được đẩy cha ta ra xa: “Con gái nói người đàn ông của nó bị người ta đoạt mất! Nghe rõ chưa?”
Nói xong lại quay sang nói với ta: “Con sao thế? Sao có thể để người ta đoạt người đàn ông của mình? Đi cướp về!”Ta cúi đầu: “Mẫu thân, con đánh không lại bọn họ... “ Thật ra lúc này ta có hơi khó chịu, thực lực chính là tất cả! Ta nhìn nương ta, rồi lại nhìn cha ta...
Ta khó chịu cái gì chứ! Ta có cha nương mà!
“Nương~” Ta cười hì hì tiến tới, lột đậu phộng bỏ vào trong tay bà: “Mẫu thân thân yêu của con ơi, vị hôn phu bảo bối của con gái bảo bối của người bị người ta cướp mất rồi, người giúp con với nha...”
Mẫu thân ta run rẩy: “Bình thường tý đi!”
Cha ta ở bên cạnh lẩm bẩm: “Con à! Con còn nhỏ, còn chưa gặp được nghìn người trong thế giới rộng lớn này, sao có thể quyết định sớm như vậy chứ?”
Ta thấy cha ta nói rất có đạo lý: “Mẫu thân à ~ mẫu thân yêu dấu của con, người bảo vệ cuộc đời con gái người trong tương lai bị người ta cướp mất rồi, người phải làm chủ cho con... “
Cha ta thất bại hoàn toàn!
Mẫu thân ta lau miệng: “Chờ sau khi qua sinh thần của ông ngoại con, chúng ta đến Ma giới dạo chơi.”
Hehe! Giải quyết xong!
Sau khi trở về phòng ta liên lạc với Thư Dương, nói cho hắn biết trong thời gian tới phụ mẫu ta sẽ tới Ma giới chơi.
Mãi lâu sau hắn mới trả lời ta, hắn nói, đến lúc đó sẽ dẫn chúng ta đi dạo khắp Ma giới.
Ta cười thầm, từ nhỏ hắn đã bị đưa đi, chính mình còn chẳng biết Ma giới có chỗ nào thú vị!
19
Ngày mừng thọ của ông ngoại mời rất nhiều người, mặc dù mẫu thân ta không còn là thiếu Tộc trưởng, nhưng uy danh vẫn có. Mấy ngày nay ta đều theo cha bận rộn, mệt chết rồi...
Mẫu thân ta nói đây là cái giá của trưởng thành.
Trong thời gian này ta có liên hệ Thư Dương, hắn trả lời càng ngày càng muộn, ta hơi lo lắng sợ hắn gặp chuyện không may, hỏi hắn cũng không trả lời, chỉ nói mình không sao.
Ông ngoại không dễ dàng mới hoàn thành được việc của mình, đã đến lúc làm đại điển kế nhiệm tộc trưởng!
Không phải mẫu thân ta, bà đã sớm bị đá khỏi hàng dự bị rồi.
Phải ở lại thêm vài ngày, dù sao ta cũng là tiểu Phượng hoàng vừa mới ra đời trong nghìn năm của Phượng tộc, phải cho tộc trưởng mới chút mặt mũi.
Chờ ta hoàn thành xong mọi việc, đến khi liên lạc với Thư Dương, làm thế nào cũng liên lạc không được.
Ta vừa vội vừa tức, tên nhóc này!
Thúc giục cha nương ta xuất phát đi đến Ma giới, cha ta oán giận cả đường đi, nói cải trắng nhà mình bị người ta trộm đi rồi.
Người là hồ ly người đâu có thích ăn cải trắng, trong nhà từng trồng cải trắng lúc nào.
Tới Ma giới, Ma Vương tiếp kiến chúng ta, phô trương như vậy, chậc chậc chậc...
Bọn ta cũng không nói lời vô ích, đi thẳng vào vấn đề, bày tỏ muốn gặp Thư Dương.
Ma Vương cười ha hả: “Thư Dương à! Sáng sớm hôm nay nó dẫn vị hôn thê đi du hồ rồi!”
Vị hôn thê?
Ta lập tức xù lông!
Hay cho tên Thư Dương nhà ngươi! Bảo đảm với ta là có thể thuyết phục cha ngươi, ngươi thuyết phục kiểu này đấy à?
Ta đang muốn phát cáu, lại thấy một người đi tới từ phía sau, Chấn Tây Vương!
“Ha ha... Đã lâu không gặp! Thiên Thế!” Con mắt của Chấn Tây Vương chưa từng nhìn ta, chỉ nhìn chằm chằm vào mẫu thân ta.
Cha ta hơi nhíu mày.
“Mập mạp, đã lâu không gặp!” Mẫu thân ta cười chào hỏi.
Chấn Tây Vương nghe thấy xưng hô của bà, trong nháy mắt sắc mặt có chút vặn vẹo, lập tức khôi phục bình thường, cao thủ trở mặt nha!
“Rể hiền của ta bồi con gái ta đi du hồ rồi, ai ya! Nhắc đến rể hiền của ta, còn phải cảm tạ con gái của Thiên Thế ngươi!”
Chấn Tây Vương nhân mô cẩu dạng* quay sang ta nói: “Nếu không có hiểu lầm của lần trước, ta còn không tìm được một con rể tốt như vậy đâu!”
(*) Nhân mô cẩu dạng: mặt chó thân người/ thân chó mặt người, chỉ những người trông lịch sự nghiêm túc nhưng thật ra đang âm mưu suy tính gì đó.
Hiểu lầm? Ta chuẩn bị xắn tay áo xông lên, bị mẫu thân ta giơ tay ngăn cản: “Mập mạp, sừng của ngươi lại mọc rồi à?”
Cuối cùng mặt Chấn Tây Vương cũng trở nên âm u: “Hừ! Nếu Thiên Thế tới thì ở thêm mấy ngày, sau ba ngày nữa con ta và thiếu chủ sẽ thành thân! Uống chén rượu mừng rồi hãy đi.” Dứt lời hành lễ với Ma Vương hành rồi rời đi.
Thấy hắn đi xa, cha ta mở miệng: “Thẩm Uyên, sao ngươi lại bị tên đó gây khó dễ?”
Thẩm Uyên là ai?
Ma Vương mở miệng: “Ma giới gần đây không yên ổn, Chấn Tây Vương liên hiệp với các Vương của Địa giới muốn lật đổ ta.’’
Ma Vương trên Thẩm Uyên? Nghe giọng điệu này có vẻ rất quen thân với phụ mẫu ta?
Ma Vương cười híp mắt nhìn ta: “Đây là Mao Mao nhỉ? Quả nhiên xứng với đứa con ẻo lả của ta!’’
Cả nhà ba người chúng ta liếc mắt nhìn hắn.
“Chúng ta không có hứng thú xen vào chuyện của các người, Thư Dương đâu?” Mẫu thân ta trực tiếp từ chối Thẩm Uyên.
Ma Vương Thẩm Uyên híp mắt: “Là Thư Dương tự nguyện lấy cô con gái kia, ta không ép buộc hắn!”
Không có khả năng, tuy rằng ta và hắn không ai đâm thủng tầng cửa sổ mỏng này, nhưng người có mắt đều có thể thấy được giữa ta và hắn là thế nào.
Thư Dương tuyệt đối không lấy người khác, điểm ấy ta vẫn có tự tin.
Ta có hơi mất hứng: “Chờ hắn về bảo hắn tới gặp ta!” Nói xong xoay người rời đi.
Ma giới chẳng có chỗ nào vui để chơi, bầu trời đều âm u, không có mặt trời, gió thì lớn, thổi trúng người thật không thoải mái.
Cha và mẫu thân không về nhà nghỉ cùng ta, không biết đang nói chuyện gì với Thẩm Uyên.
20
Buổi chiều, Thư Dương tới tìm ta.
Hai người nhìn nhau không nói gì, ta chịu không nổi bầu không khí này: “Thư Dương, nói rõ ràng!”
Thư Dương cười khổ: “Mao Mao, ta sắp phải thành thân, cám ơn ngươi có thể tới.”
Ta nhíu: “Ngươi thật sự muốn thành thân với cô con gái kia của Chấn Tây Vương? Là tự nguyện?”
Thư Dương gật đầu.
“Thế ta đây tính là gì?” Ta nghiêng đầu nhìn hắn, hắn không biết nên ứng đối sao: “Ta vẫn xem ngươi như muội muội mà chăm sóc...”
“Hừ, muội muội? Muội muội ngủ chung giường?” Ta cười châm biếm.
“Ngươi! Ngươi đừng nói linh tinh, mỗi lần ngủ ngươi đều hóa nguyên hình!!” Cả cổ Thư Dương đều đỏ lên.
“Nếu ta đây không hóa nguyên hình thì để giờ lên chức mẫu thân rồi à?” Ánh mắt ta nhìn chằm chằm hắn hỏi.