Chương
Điều này làm Mai rất hưởng thụt Mặc dù vậy, nghĩ anh mỗi ngày đều làm việc cực khổ, cô cũng không nỡ lòng nào bắt anh phục vụ mình, nhưng anh lại cảm thấy đó là cách để anh thư giãn, chỉ cần được ở bên cạnh, giúp đỡ, chăm sóc cô là mọi ưu phiền cũng tan biến hoàn toàn.
Căn phòng đang yên ắng như vậy bỗng có người gõ cửa.
“Quân, con có bận lắm không?” Là mẹ anh gọi.
‘Vương Đình Quân đặt giấy tờ xuỐng bản, nói Mai “chờ anh một chút” sau đó đi ra ngoài mở cửa “Có chuyện gì vậy mẹ?”
“Mấy người kia muốn nói chuyện với con.” Bà vừa nói vừa chỉ tay xuống dưới lầu.
‘Dạ, mẹ xuống trước đi, con thay đồ rồi xuống”
“Ừm”
‘Vương Đình Quân thay chiếc áo tắm đang mặc trên người bằng một bộ đồ thoải mái mặc ở nhà rồi đi xuống lầu.
“Các cô chú muốn gặp cháu có chuyện gì vậy?” Anh vừa ngồi xuống đã đi thẳng vào vấn đề.
“Chúng ta hôm nay qua thắm ba cháu, tiện thể bàn bạc về chuyện tái hợp với Thiên Hạ.” Vương Kim Chỉ là người mở miệng đầu tiên.
‘Vương Đình Quân gật đầu: Ồ, vậy mọi người bàn bạc đến đâu rồi?”
“Quân à, lần trước là các chú các cô cũng suy nghĩ chưa thấu đáo, hơn nữa cô chú cũng chỉ nghĩ cho tương lai của chúng ta thôi, lỡ Thiên Hạ có mệnh hệ gì còn có một chỗ backup để duy trì chứ, cháu nói đúng không?”
Vương Đình Tuệ nhỏ giọng nói.
“Vậy à? Thật là vất vả cho mấy cô chú rồi” Vương Đình Quân lạnh nhật nói.
“Bây giờ cháu khỎe mạnh là một chuyện tốt, chúng ta không cần ra ngoài bôn ba nữa, chúng ta đang tính nói với cháu chuyện tái đầu tư, cũng đã nói với ba cháu rồi, nhưng ba cháu lại nói mọi chuyện do cháu quyết định”
“Cảm ơn sự lo lắng của mọi người, công ty hiện tại đã dư vốn rồi, không cần thêm khoản đầu tư nào nữa ‘Vương Đình Quân sao lại không biết những con người tráo trở này chứ, sau khi anh tuyên bố với giới báo chí thì không một công ty nào chịu hợp tác với mấy người họ nữa, cho nên lại muốn quay về bám trụ ở Thiên Hạ, nằm mơ đi!
Đã đi rồi thì đừng nghĩ chuyện quay về.
“À…vậy mấy dự án chuẩn bị khởi công thì sao?”
“Tất cả đều đã có nhà đầu tư rồi, chắc vừa rồi cô chú cũng có đọc báo, Thiên Hạ vừa hợp tác với một tập đoàn Ở Pháp, vốn của họ không thiếu, chỉ muốn hợp tác theo chiều sâu nên đã đầu tư hết các dự án rồi”
Vậy…vậy à? Dù sao cũng bàn bạc thôi, có thể thương lượng lại mà, còn nữa, dù sao cũng là anh em họ hàng, người ta nói nước phù sa không chảy ruỘng ngoài, vẫn là anh em gần gũi hơn cháu ạ:” Vương Thế Hùng bộc bạch, giọng điệu như thế anh em tối lửa tắt đèn có nhau, máu mủ ruột giả không gì chia cắt, thật là cảm động.
‘Yương Đình Quân nở một nụ cười lạnh!
Khi bày kế hãm hại anh thì không nghĩ đến anh em, không nghĩ đến nước phù sa, bây giờ lại chạy qua rao giảng đạo đức giả cho ai xem Ở đây chứ.
Vậy sao? Hay cho câu nước phù sa không chảy ruộng ngoài, anh em gần gũi, thế mà nước phù sa lại bày kế để hãm hại nhau, tai nạn của cháu không phải là ngẫu nhiên đầu, đúng không các cô các chú yêu quý?”
Câu hỏi ra khỏi miệng, toàn bộ những người đang ngồi Ở phòng khách chợt yên lặng đến lạ, trong nháy mắt mọi người đều thay đổi sắc mặt.
‘Yương Thế Hùng lúc nãy giờ không nói một lời nào bỗng lên tiếng.
“Cháu nói như vậy là có ý gì?”