Tuyệt Tình Thủy đi lòng vòng trong Hầu Phủ một lúc cuối cùng cũng tìm thấy Huyền Dạ đang ở hoa viên...và cả Cửu U Huyền nữa.
Sao nữ nhân kia cũng ở đây ?
Nghĩ tới chuyện vừa rồi bị chặn lại ở ngoài cửa , tâm trạng của Tuyệt Tình Thủy lập tức trở lên xấu đi.
Nhưng vì Huyền Dạ cũng đang có mặt ở đây nên nàng không biểu hiện sự bất mãn quá nhiều.
"Hoàng Thúc , Trẫm tới thăm ngươi , còn mang theo Tuyết Liên từ trong Thái Y Viện tới !"
"Thần tham..."
"Miễn đi !"
Huyền Dạ vừa tính quỳ xuống , Tuyệt Tình Thủy liền đỡ hắn dậy , trong lòng nàng có chút mất mác.
Từ cái ngày hắn trả lạ ngọc tỷ và bình quyền cho nàng , so với trước đây hắn còn xa lạ hơn.
Đối xử với nàng giống thần tử với Hoàng Đế như bao người khác.
Tất nhiên là nàng không thích điều này !
Bỗng nhiên có chút hối hận vì đã nói ra tâm tư của bản thân !
Nhưng dù sao cũng đã nỡ rồi , hơn nữa sớm hay muộn nàng cũng sẽ nói ra.
Thật sự mà nói , nàng ghét cái cảm giác phải che giấu đi tình cảm mà nàng dành cho hắn !
"Hoàng Thúc , vết thương của ngươi thế nào rồi ?"
Tuyệt Tình Thủy ngồi xuống bên cạnh hắn , lo lắng hỏi han tình tình.
Huyền Dạ vẫn biểu cảm lạnh băng mà trả lời.
"Cảm tạ Bệ Hạ quan tâm , vết thương của thần không đáng ngại !"
"Vậy là tốt ! Chỉ là...Trẫm có một chuyện khá thắc mắc , làm phiền Hoàng Thúc giải đáp !"
Hai tay Tuyệt Tình Thủy chống cằm , trong đôi mắt hiện lên vài phần tinh quái.
"Tất nhiên là được !"
"Vừa rồi khi Trẫm tới đây , có hai tên ám vệ đã chạy ra chặn đường không cho Trẫm vào.
Hỏi ra mới biết bọn họ nghe lệnh của Cửu cô nương đây.
Xin hỏi Hoàng Thúc , không biết quyền lực trong Hầu Phủ từ khi nào mà người ngoài cũng có thể dùng ?"
Nói xong còn không quen nhìn sang Cửu U Huyền đang ngồi yên tĩnh bên cạnh.
Cửu U Huyền vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh , ngồi thong thả trên ghế giống như bản thân chỉ là người ngoài không liên quan tới.
Huyền Dạ nhìn sang Cửu U Huyền, ý bảo nàng ta nói.
Cửu U Huyền chỉ cười nhẹ một cái rồi nhẹ nhàng trả lời.
"Giúp thì giúp cho chót , ta đã cứu mạng Hầu Gia , tất nhiên là phải lo cho cả an toàn của hắn.
Chỉ là thật không ngờ lại vô tình khiến cho Bệ Hạ không vui , ta thật là suy nghĩ không chu đáo !"
Mày Tuyệt Tình Thủy nhíu lại.
Nữ nhân này rõ ràng là đang nói nàng tính tình hẹp hòi , chuyện bé xé ra to , thân là Hoàng Đế một nước mà tính tình lại xấu.
Lời nói như tự khiển trách bản thân nhưng Tuyệt Tình Thủy chỉ cảm thấy sự giả tạo vết rõ trên mặt nàng ta.
Thật là bất hạnh khi mang khuôn mặt giống nhau !
"Chuyện an nguy của ta không cần ngươi lo ! Ngươi đã cứu ta một lần nên lần này ta không tính toán.
Nhưng lần sau còn dám sai người trong phủ của ta , ta không ngại cho ngươi nến thử tư vị của ngục tù !"
Ánh mắt lạnh băng nhìn Cửu U Huyền.
Cửu U Huyền khẽ cứng đờ , nở một nụ cười gượng , lưng đã toát mồ hôi , bàn tay sau lớp áo khẽ nắm chặt.
Tuyệt Tình Thủy khéo miệng nhếch lên nụ cười đắc ý.
Tính tình của Huyền Dạ thế nào nàng còn không rõ sao.
Nữ nhân này làm tự ý sai người của hắn rõ ràng là tìm chết.
Chỉ là nàng ta lần này thoát được nhờ vào cái ơn cứu mạng hắn !
"Cửu cô nương chắc là cô nhi nhỉ ?"
"Đúng vậy !"
"Hèn gì mà ngay cả chút lễ nghi cơ bản cũng không biết !"
Tuyệt Tình Thủy châm chọc nói.
Cửu U Huyền sao không nghe hiểu ý nàng chứ.
Khẽ cắn răng , quỳ xuống.
"Dân nữ tham kiến Bệ Hạ !"
Đôi mắt cụp xuống che đi sát khí.
Sớm hay muộn nàng cũng giết Tuyệt Tình Thủy !