"Ngươi là ai ?"
Tuyệt Tình Thủy nhìn nữ nhân bạch y kia ,nghĩ tới Hoàng Thúc mà bản thân thương nhớ bao nhiêu năm nay chưa từng gần nữ sắc bay lại mang về một nữ nhân xinh đẹp như vậy , nàng chỉ cảm thấy nguy cơ đang cận kề !
"Ta tên Cửu U Huyền , tình cờ đi ngang qua cứu Huyền Dạ trong lúc gặp nạn ! Không biết cô nương là ?"
"Hoàng Đế Thanh Hạm Quốc !"
"Dân nữ tham kiến Thánh Thượng ! Thứ lỗi cho dân nữ đang cầm thuốc của Huyền Dạ không thể quỳ xuống bái kiến long nhan !"
Tuyệt Tình Thủy chỉ nhìn thấy trong đôi mắt của Cửu U Huyền hiện lên ý cười , nhưng trong lòng không hiểu sao cứ cảm thấy nàng ta đang kiêu kích nàng ?
Cửu U Huyền nói vài lời dành cho Tuyệt Tình Thủy xong liền trực tiếp bơ nàng.
Không biết cố ý hay cố tình chen lên chỗ Tuyệt Tình Thủy đang đứng khiến nàng buộc phải lùi lại về sau.
Tuyệt Tình Thủy tức mà không thể là gì Cửu U Huyền , chỉ đành nuốt cục tức này vào bụng.
Nể tình nữ nhân này đã cứu Hoàng Thúc , nàng mới không thèm so đo !
Cửu U Huyền đưa chén thuốc cho Huyền Dạ, hắn nhận lấy , uống một hơi hết sạch.
Chén thuốc đó đen xì , vừa nhìn là biết rất đắng , vậy mà Huyền Dạ mặt không nhăn lấy một cái uống cạn.
Nhận lại chén rỗng , đặt xuống bàn , Cửu U Huyền quay sang đứng đối diện với nàng , nói.
"Bệ Hạ , chúng ta cũng thật có duyên !"
"Có ý gì ?"
Không hiểu sao từ lúc nhìn thấy nữ nhân này , nàng luôn có cảm giác vô cùng chán ghét.
Đặc biệt là lúc nghe Cửu U Huyền gọi tên Huyền Dạ !
Cửu U Huyền đem khăn che mặt tháo xuống , dung mạo lộ ra.
Tuyệt Tình Thủy khi nhìn thấy khuôn mặt kia , kinh ngạc tới không nói lên lời.
"Ngươi !"
Cửu U Huyền tại sao lại có gương mặt giống nàng tới vậy ?
Đúng lúc Tiểu Ngọc Tử cũng đuổi tới , vừa lúc nhìn thấy cảnh này.
Hắn cũng kinh ngạc không kém.
Đây...đây là chuyện gì ?
Nữ nhân bạch y kia là ai ? Sao lại giống y đúc với Bệ Hạ ?
Hai người họ giống nhau tới mức y như cùng một khuân đúc ra , ngoại trừ nữ nhân bạch y kia trên trán có nốt chu sa.
Không lẽ đây là tỷ muội song sinh thất lạc của Bệ Hạ ?
Huyền Dạ cũng khác kinh ngạc , nhưng ngay sau đó không biểu hiện gì thêm.
"Bệ Hạ , ngươi thấy ta nói có đúng không ? Chúng ta có dung mạo giống nhau như vậy , đúng là có duyên !"
"Đúng vậy , chúng ta đúng là có duyên ! Nếu đã như vậy chi bằng vào trong cung bầu bạn với Trẫm !"
Dù sao cũng là người đã cứu Hoàng Thúc, này không có quyền đuổi nữ nhân này ra khỏi Hầu Phủ.
Không đuổi được vậy trước hết có thể khiến cho nàng ta tránh xa Hoàng Thúc ra càng tốt.
"Dân nữ đã quen ở bên ngoài , sẽ khó thích nghi với những quy củ trong cung !"
"Bệ Hạ , hiện tại thần đang bị thương không thể giúp Bệ Hạ phê duyệt tấu chương.
Sẵn tiện Bệ Hạ có mặt ở đây , thần xin nghỉ dưỡng thương vài ngày.
Tiểu Ngọc Tử, còn không mau đưa Bệ Hạ hồi cung !"
Tuyệt Tình Thủy vừa tính nói cái gì đó liền bị Huyền Dạ chặn họng trước.
Tiểu Ngọc Tử cũng bị điểm danh lập tức chạy vào kéo nàng đi ra ngoài.
Hắn đương nhiên cũng nhận ra tình hình không ổn.
Bệ Hạ mà còn ở lại chỉ sợ sẽ có chuyện !
"Từ từ , Trẫm còn chưa nói xong !"
Tuyệt Tình Thủy bị Tiểu Ngọc Tử kéo ra bên ngoài.
Căn phòng chỉ còn lại hai người Huyền Dạ và Cửu U Huyền.
"Nói đi , ngươi muốn gì ?"
Huyền Dạ lạnh lùng mở miệng , Cửu U Huyền chỉ cười nhẹ một cái , rồi nói.
"Ta có việc cần làm ở kinh thành này , hiện tại đang thiếu một chỗ ở.
Không biết Hầu Phủ còn phòng trống hay không ?"
"Lát nữa ta sẽ sai người chuẩn bị !"