Chương
Đem tay áo sắn lên , tóc bộc đuôi ngựa.
Ngoài mặt Cửu U Huyền tỏ ra vô cùng bình tĩnh cầm từng nguyên liệu nấu ăn lên xem , nhưng thực chất trong lòng nàng lúc này có chút bối rối không biết nên bắt đầu từ chỗ nào
Rau cải cũng là cây , vậy thì cây sẽ không ăn được rễ.
Cây ăn trái cũng là cây , mà trái cây chỉ ăn trái không ăn lá.
Vậy chắc cây rau cải này sẽ bỏ hết rễ và lá đi
Ân , chắc chắn là như vậy !
Nếu có đầu bếp ở đây , chắc chắn sẽ ngửa mặt lên trời vô ngữ.
Thái rau ngươi bỏ cả lá thì ăn cái gì ?
Và thế là , Cửu U Huyền không chỉ đem rễ cây bỏ đi mà ngay cả phần lá cải cũng bỏ hết , chỉ để lại duy nhất thân cải
Mà cách nàng loại bỏ đi rễ và lá cũng thật đặc biệt.
Cắt rau mà thôi , nàng còn lôi một thanh kiếm cấp bậc Thần Khí ra.
Đặt rau trên thớt , dùng lực chém xuống , không chỉ rau chia làm ba mảnh mà cái thớt và cái bàn cũng theo nhát kiếm chém xuống mà đi luôn
Cửu U Huyền ngơ cả người , nhìn thanh kiếm trên tay , rồi lại liếc xuống đất , sau đó lại nhìn sang Hàn Dạ Minh cũng đang có biểu cảm không mấy ổn đứng gần đó
Chắc không phải là dọa tới hắn đi ?
"Cái đó , có vẻ như nấu rau không ổn cho lắm ! Cái bàn và cái thớt này không chắc chắn , dùng lực một chút là hỏng.
Tiểu Dạ hay là ta nướng bánh cho ngươi ăn ?"
"A Cửu , hay là thôi đi ! Chúng ta có thể xuống dưới núi ăn.
Thật ra thì ta cũng không đói lắm !"
Hắn bỗng nhiên có dự cảm bất an.
Cứ nghĩ là nàng cái gì cũng giỏi , nhưng hiện tại xem ra không phải vậy !
"Ta đã đáp ứng với phụ mẫu ngươi là sẽ chăm sóc ngươi , thì chắc chắn sẽ hoàn thành ! Tiểu Dạ , ngươi yên tâm , ta sẽ không để cho bụng ngươi đói đâu.
Nướng bánh phải dùng tới lửa , quy tình chắc chắn cũng giống như luyện đan mà thôi !"
Dự cảm bất an trong lòng Hàn Dạ Minh khi nghe Cửu U Huyền nói vậy càng lớn
A Cửu đã nói không sao thì chắc sẽ không sao đâu !
Bùm !
Một tiếng nổ vang trời vang lên ở nhà bếp của Cửu Bắc Điện.
Khói bay đen bay nghi ngút , lửa lớn bùng lên
Cửu U Huyền ôm theo Hàn Dạ Minh chạy từ trong đám cháy ra.
Đúng lúc này Bắc Chi Hạc, Bạch Phong Thần, Hàn Dạ Hiên và Bạch Dạ Vũ chạy tới , nhìn thấy cảnh này thì bị dọa cho hết hồn.
Khi nhìn thấy hai người bọn bọ bình an không hao tổn gì mới an tâm
" Huyền Nhi , ngươi có sao không?"
Sắc mặt Bắc Chi Hạc đã sớm tái đi , vội vàng chạy tới nhìn xem nàng.
Thấy Cửu U Huyền không dính một hạt bụi nào mới an tâm
"Xảy ra chuyện gì ? Sao đột nhiên lại cháy lớn như vậy ?"
"Ờ thì , cũng không phải chuyện gì nghiêm trọng ! Hắn nói đói bụng , nên ta mới vào bếp làm chút gì đó cho hắn ăn.
Ai mà ngờ lại bị nổ !"
Cửu U Huyền phát tay , lửa lập tức được dập tắt.
Bạch Phong Thần nhìn đống tro tàn mà nàng tạo ra bỗng nhiên phát hiện ra gì đó không đúng
"A Huyền , có phải ngươi đã dùng dị hỏa để nấu hay không ?"
"Đúng vậy ! Ta dùng dị hỏa để nướng bánh ! Nghĩ là nướng bánh và luyện đan chắc cũng giống nhau !"
Khóe miệng bọn họ không khỏi co giật , sắc mặt không thể nào đen hơn
Dùng dị hỏa chỉ để nướng bánh , nàng chính là người đầu tiên !
Hơn nữa , dùng dị hỏa để nướng bánh , lò nướng chịu dựng dược sức mạnh của nó mới là lạ đấy !
Dị hỏa là thứ mà bao Luyện Đan Sư mơ ước , nếu để bọn họ biết nàng lại đi dùng dị hỏa chỉ để nướng bánh chắc chắn sẽ lao lên giết nàng !
Còn Hàn Dạ Minh, đây có lẽ là lần cuối cùng hắn để nàng vào bếp !
Chương
Bởi vì nhà bếp bị Cửu U Huyền phá hủy nên nàng đành dẫn Hàn Dạ Minh xuống núi ăn
Cửu U Huyền đem bộ đáng biến thành một tiểu cô nương thanh tú , dùng một loại thuốc đặc biệt nhỏ vào trong mắt Hàn Dạ Minh giúp hắn che đi màu đỏ
Hai người đi vào trong Bắc Cảnh Thành , tùy tiện chọn một tửu lâu , thật may là nơi này còn một phòng trống
Gọi vài món , nhưng mà chưa ăn được bao lâu thì lại có người tới làm phiền nàng
"Bổn Quận Chúa muốn phòng này , đám diêu dân các ngươi còn không mau tránh ra !"
"Dương Quận Chúa , phòng này đã có người ngồi , tửu lâu cũng đã bật kín người , chi bằng ngươi đối nơi khác !"
"Cút ! Bổn Quận Chúa tới chỗ các ngươi đó chính là vinh hạnh !"
Nhiêu Tuyết Mạn trước mặt bao nhiêu người vung roi quất tiểu nhị qua một bên . Ngự Linh Lăng đứng đằng sau nàng ta mà không hề ngăn cản . Gương mặt xinh đẹp nở nụ cười nhẹ , giống như đang nói nàng ta sẽ không can thiệp !
"Để Bổn Quận Chúa xem kẻ nào to gan dám tranh phòng với Bốn Quận Chúa !"
Nhiêu Mạn Tuyết làn nữa vung roi , quất mạnh vào cửa . Cánh của chịu không nổi mà bị phá hủy . Tiếng động quá lớn mà thu hút không biết bao nhiêu người phía dưới
Không ai dám nói gì . Bởi vì đó chính là Quận Chúa Dương Vương Phủ , nữ nhi Dương Vương yêu thương nhất , ai dám động chứ !
Nhiêu Mạn Tuyết nghiêng ngang đi vào trong phòng , thì mới phát hiện người trong đó lại là người quen
"Sao lại là tiện nhân nhà ngươi ?!"
Ngự Linh Lăng đi vào sau , nhìn thấy người bên trong , trong lòng lập tức trầm xuống
Bị phá hỏng tâm tình , Cửu U Huyền và Hàn Dạ Minh cũng chẳng khá hơn là bao , đặc biệt là Hàn Dạ Minh
Khó khăn lắm mới cùng A Cửu ở chung mà không có kẻ làm phiền , dạo này có vài kẻ thích chết đến như vậy sao ?
Cửu U Huyền nhìn đám người vừa phá hỏng bữa trưa của nàng , nếu nàng nhớ không lầm thì bọn họ là Công Chúa với Quận Chúa gì đó thì phải
"Chó ngoan không cắn bậy ! Ta không có hứng thú nhìn thấy máu người , trước khi ta hết kiên nhẫn thì cút xa một chút !"
Ở Tinh Phong Đại Lục , nàng nể mặt Ngọc Thượng Sắc là bậc trưởng bối nên mới năm lần bảy lượt nhượng bộ . Có câu "Quá tam ba bận" , nàng nhượng bộ không có nghĩa là sẽ nhẫn nhịn mãi !
Ngự Linh Lăng ngoài mặt bình thản nhưng bàn tay đã nắm chặt . Trong đầu hiện lên cảnh tượng Hàn Dạ Minh không chỉ trước mặt bao nhiêu người từ chối tâm ý của nàng mà còn thổ lộ tâm ý với người khác , địch ý đối với Cửu U Huyền càng sâu hơn
Ngự Linh Lăng bình tĩnh được nhưng Nhiêu Mạn Tuyết thì không . Biết nàng mắng nàng ta là chó liền lập tức vung roi lên quất tới chỗ Cửu U Huyền
Đúng là không hổ là biểu muội của bạch liên hoa , ra tay cũng thật thâm độc . Biết dung mạo đối với nữ nhân chính là một phần mạng sống , vậy mà còn nhắm tới mặt nàng quất
Ánh mắt Hàn Dạ Minh trầm xuống , Cửu U Huyền cũng không thể nào để mặc kẻ khác sâu xé
Ngay khi roi gần chạm tới mặt , tay nàng đã bắt lấy . Kéo mạnh một cái , Nhiêu Mạn Tuyết giữ không được chỉ có thể trơ mắt nhìn roi bị cướp đi
Cửu U Huyền chưa để nàng ta nói thêm câu nào , trả lại Nhiêu Mạn Tuyết một roi
Nhưng một roi này , lực đạo không biết mạnh bao nhiêu lần , chỉ thấy tiếng Nhiêu Mạn Tuyết hét lên sau đó cả người nàng ta bay từ cửa sổ xuống đường lớn Sắc mặt Ngự Linh Lăng đại biến . Bởi vì cần đến sự giúp đỡ của thế lực Dương Vương để lên ngôi nên mới trở lên thân cận với Nhiêu Mạn Tuyết . Nếu bây giờ Nhiêu Mạn Tuyết xảy ra chuyện bất trắc gì thì người đầu tiên chịu cơn giận của Dương Vương không phải là nàng thì là ai !