"Ta ghen tị với Ngự Linh Lăng ? Nực cười ! Luận địa vị , nàng ta chỉ là một công chúa nhỏ nhoi , ta chính là một trong mười bốn Thiên Đạo.
Luận tu vi càng không cần phải nói , một cái phất tay của ta có thể diệt ca quốc gia nàng.
Nàng ta có chỗ nào hơn ta mà ta phải ghen tị chứ ?"
Hàn Dạ Minh nói là ghen , Cửu U Huyền lại nghĩ thành ghen tị.
Nghe xong mà hắn chỉ biết thở dài trong lòng.
A Cửu , có cần phải hiểu lầm ý hắn như vậy không ?
Hàn Dạ Minh cười , dù chỉ là cười nhẹ nhưng lại khiến cho người khác cảm thấy kinh sợ
Minh...Minh Đế cười ? Chẳng lẽ Minh Đế cũng có tình cảm với Ngự Linh Lăng ?!
Không hổ là Đệ Nhất Mỹ Nhân, ngay cả Minh Đế Đại Nhân cũng không thể nào thoát khỏi dung nhan của nàng !
Còn Ngự Linh Lăng, nàng ta nở một nụ cười thẹn thùng.
Hóa ra hắn cũng có ý với nàng ! Thật tốt !
Hàn Dạ Minh chỉ cười một cái mà lại khiến cho hầu hết mọi người hiểu lầm.
Cửu U Huyền đọc được suy nghĩ của bọn họ , không khỏi châm biếm nói
"Minh Đế, ngươi thật có số hưởng nha , được Đệ Nhất Mỹ Nhân bày tỏ tấm lòng trước bàn dân thiên hạ.
Hèn gì mà ngay cả ngươi cũng rung động.
Nếu là Bổn Quân, chỉ sợ cũng khó mà kiềm lòng trước mỹ nhân !"
Cửu U Huyền không biết là đang nói Hàn Dạ Minh hay là đang nói đám người kia , hoặc là cũng có thể đang nói Ngự Linh Lăng tự mình đa tình
Sắc mặt Hàn Dạ Minh đằng sau lớp mặt nạ lập tức trầm xuống , vừa muốn mở miệng nói thì nàng đã nhanh hơn cướp lời của hắn
"Tình ý của ngươi đối với Minh Đế thật khiến người khác cảm động ! Hay là thế này nếu như ngươi có thể chiến thắng , Bổn Quân liền suy xét phá lệ để cho ngươi có thể vừa gả cho hắn vừa được làm Phó Điện Chủ , thấy thế nào ?"
"Thật sự ?"
Ngự Linh Lăng không thể nào vui hơn , vừa vó địa vị khiến người khác kính sợ , vừa có thể gả cho người mình yêu , ai lại không muốn chứ !
"Dĩ nhiên là thật !"
"Đa tạ Cửu Đế Đại Nhân tác thành ! Ta tuyết đối sẽ không làm Cửu Đế thất vọng !"
Nói xong còn không quên liếc mắt đưa tình về phía Hàn Dạ Minh.
Kết quả lại bị ánh mắt như giết người của hắn dọa sợ nhưng ngay sau đó liền trấn tĩnh lại
Chắc là hắn lo nàng sẽ bị thương nên mới không được vui !
Cửu U Huyền đọc được suy nghĩ của Ngự Linh Lăng , lập tức che miệng nhịn cười ,cả người bởi vì nhịn cười mà run rẩy
Hàn Dạ Minh , bị hiểu lầm mà không thể nói là cảm giác thế nào ?
"A Cửu, ngươi xong rồi !"
Giọng nói của hắn lần nữa vang lên trong đầu Cửu U Huyền.
Âm thanh không khó để nghe ra có phần nghiến răng nghiến lợi.
Cho dù không nhìn hắn lúc này ra sao nhưng nàng vẫn cảm nhận được ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống nàng đang nhìn chằm chằm
Cảm giác lạnh sống lưng cứ thế lan dần ra , cả người Cửu U Huyền cứng đờ
Bỗng nhiên trong đầu nàng hiện lên cảnh tượng lần trước.
Hắn đem nàng ném lên giường , đem y phục nàng lột sạch , giống như con dã thú cắn xé cơ thể nàng.
Nghĩ tới cảnh đó không khỏi rùng mình !
Chắc...chắc là sẽ không lập lại lần nữa đâu !
Tự trấn an bản thân , đem trạng thái điều chỉnh lại.
Có điều lần này nàng lại không dám nhìn thẳng vào mắt hắn.
Bản thân Cửu U Huyền cũng không biết nữa , có lẽ lần đó đã khiến nàng hơi bị ám ảnh đôi chút !
"Cô nương, chỉ sợ tâm ý của ngươi hắn không thể chấp nhận rồi , ngươi nên từ bỏ sớm thì hơn !"