"Minh Đế Đại Nhân , thật trùng hợp a , hôm nay lại may mắn gặp được ngươi ở đây !"
Cửu U Huyền ngoài mặt cười nhưng trong không cười.
Nhớ lại chuyện mấy hôm trước trong lòng càng tức giận hơn
Đồ chết tiệt ,hỗn đản , đồ chết dẫm , biến thái , ngươi mau biến đi cho khuất mắt lão nương !
"Không phải chúng ta mới gặp nhau mấy ngày trước hơn nữa còn tắ..." tắm chung sao ?
Cửu U Huyền nghe đến gần cuối , đoán ra được hắn sẽ nói gì liền lập tức nhét một cái bánh bao miệng hắn ngăn không cho hắn nói ra
Tất cả mọi người không khỏi kinh ngạc nhìn cảnh vừa rồi , cho rằng Cửu U Huyền chết chắc , nhưng thật bất ngờ , Hàn Dạ Minh chẳng những không tức giận mà còn cười , thậm chí là ăn chiếc bánh bao mà nàng nhét chặn miệng hắn
Tức giận ? Sao hắn lại phải tức giận ? Hắn đang rất vui !
Ánh mắt mọi người đổ đồn lên người Cửu U Huyền, tò mò không biết nàng là ai.
Xem tình hình này có vẻ như quan hệ của hai người này không tầm thường.
Chẳng lẽ Minh Đế không phải thích nam nhân mà là thích tiểu cô nương chưa lớn ?
"Cái đó , cái bàn này quá nhỏ , thân phận Minh Đế ngươi quá lớn , hay là đổi nơi khác đi !"
Cửu U Huyền cố gắng bình tĩnh lại , miệng nở một nụ cười tươi như mùa hè , nhưng trong lòng đã đem mười tám đời tổ tông nhà hắn ra hỏi thăm một lượt
Ngươi mau mau biến đi giùm ta , ăn cơm thôi cũng không yên !
Hàn Dạ Minh lại giống như không hiểu được ý của nàng , ánh mắt hiện lên ý cười , nắm lấy cổ tay Cửu U Huyền đem nàng kéo đi
"Ngươi làm gì ?"
Đột nhiên bị kéo đi , Cửu U Huyền không khỏi cả kinh , theo phản xạ mà tung một chưởng đánh hắn.
Nhưng chưởng kia người không bị trúng mà đáng thương mặt đất bị đánh thành một cái hố to , cũng may là không ai thiệt mạng
"Ngươi nói đúng , chỗ này thật sự quá nhỏ , chi bằng cùng ta tới chỗ khác !"
"Ta không muốn đi cùng ngươi ! Hỗn đản , buông ta ra !"
Cửu U Huyền bị Hàn Dạ Minh kéo lên một chiếc xe ngựa , mãi đến khi hai người biến mất khỏi tầm mắt , cảm giác khiếp sợ trong lòng mọi người ở đây vẫn chưa tan
Bọn họ không nghe lầm đi , tiểu cô nương kia vừa mới mắng Minh Đế là hỗn đản ?! Hơn nữa nhìn qua có vẻ như là tiểu cô nương bị Minh Đế cưỡng ép lôi đi thì phải !?
Nếu Cửu U Huyền vẫn còn ở đây chắc chắn sẽ nói.
Cái gì mà hình như bị cưỡng ép lôi đi , rõ ràng chính là như vậy được không !
Cửu U Huyền bị hắn kéo đi , một người Minh Điện ở lại bồi thường thiệt hại.
Ở gần một khách điếm gần đó , một nữ tử hồng y đem hết mọi chuyện vừa nãy thu vào mắt.
Nhìn xe ngựa đang chạy xa dần , bàn tay nàng nắm chặt , đôi mắt hiện lên vẻ tức giận
"Công chúa !"
"Điều tra xem hồ ly tinh kia là ai mà dám giành Minh Đế với Bổn Cung !"
"Tuân lệnh !"
Trước khi hoàn toàn lên xe ngựa Cửu U Huyền cảm nhận được ánh mắt địch ý từ một nơi nào đó , chưa kịp quay lại nhìn , thì đã bị kéo mạnh lên xe
"Buông ra !"
"A Cửu !"
"Ngươi muốn đi kéo theo ta làm gì ?"
Hàn Dạ Minh buông tay nàng ra , lấy ra một ít điểm tâm bỏ lên bàn , miệng kéo lên một độ cung
"Nghe nói Cửu Điện muốn tuyển người ?"
"Thì sao ? Ngươi muốn tham gia ?"
"Nếu như ta ứng vào vị trí Phó Điện Chủ thì sao ?"
Cửu U Huyền nghe xong không khỏi ngẩn người , nhìn hắn với ánh mắt kỳ dị
"Ngươi tham gia làm gì ? Ngươi rảnh rỗi như vậy thì kiếm việc mà làm , ngươi tham gia vậy thì còn đấu cái gì ?"