Tiểu Ma Phi Của Minh Đế

chương 264-265

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương

Đoan Lão vừa nhìn thấy lệnh bài thì sợ tới tái cả mặt , lắp bắt nói

"Viện...Viện...Viện Trưởng !"

Cái gì ? Viện Trưởng ?! Tên kia là Viện Trưởng ?

"Vội nóng vội như vậy làm gì ? Ngươi phải cầm xem cho kỹ , nhỡ người khác lại bảo là đồ giả thì sao ?"

Đoan Lão,cầm lấy lệnh bài xem xét một hồi , càng xem càng toát mồ hồi

"Đây đúng thật là lệnh bài của Viện Trưởng !Ngươi là Viện Trưởng ?"

"Ta không phải Viện Trưởng của các ngươi.

Viện Trưởng các ngươi sợ có vài kẻ không biết sống chết tới chọc ta cho nên mới đưa thứ này cho ta !"

Cái này là do ba năm trước khi nàng rời đi Học Viện Quang Dao, Ngọc Thượng Sắc sợ nàng khi quay lại đây sẽ có kẻ chê tuổi thọ quá dài mà chọc giận nàng nên mới ném cho nàng cái lệnh bài đó.

Nàng nhận lấy nó sau đó ném vào một góc.

Cứ nghĩ Ngọc Thượng Sắc lo xa quá , nàng tới một lần đâu có nghĩa là sẽ tới lần hai.

Nhưng thật không ngờ ba năm sau lại phải quay lại cái Học Viện Quang Dao này của hắn.

Và tất nhiên cái lệnh bài kia có tác dụng

Nghe nói Ngọc Thượng Sắc nói , chỉ cần cầm lệnh bài này cho dù là Phó Viện Trưởng cũng phải nghe lệnh !

"Mà khoan đã , ngươi nhìn rất quen mắt.

Ngươi...ngươi không phải là Bạch Tử Du , quán quân tân sinh ba năm trước đã mất tích hay sao ?"

Đoan Lão vừa nhìn vẫn luôn cảm thấy Cửu U Huyền rất quen mắt.

Lúc lại trí nhớ mới biết đây chính là Bạch Tử Du của ba năm trước.

Nhưng mà lúc đó Bạch Tử Du mười tám tuổi, sao ba năm sau vẫn trông như mười tám tuổi vậy ?

"Bạch Tử Du, đó không phải là người đạt điểm cao nhất trong khảo sát đầu vào ba năm trước đến nay vẫn chưa có một ai vượt qua hay sao ?"

Bạch Tử Du , cái tên vang danh khắp nơi ba năm trước , mặc dù lúc đó chỉ là tân sinh viên.

Bởi vì điểm khảo hạch của hắn cao tới mức đáng sợ !

Nhưng sau đó không hiểu vì sao hắn lại mất tích , không ai tìm được Bạch Tử Du trong ba năm này , giống như bốc hơi khỏi thế gian

"Mất tích ?! Ai nói ?"

"Thì không phải ngươi đột nhiên biến mất không có tin tức gì nữa sao ?"

"Trong nhà có việc nên quay về xử lý , mất chút thời gian !"

Trong ba năm qua trên Phong Thiên Đại Lục có một điều bí ấn mà chưa ai có thể điều tra ra.

Đó chính là thân thế của Bạch Tử Du !

Ngoại trừ cái tên ra thì không còn bất cứ thông tin gì !

Ngay cả chính Cửu U Huyền cũng không nghĩ tới , ba năm trước bản thân chỉ là ngẫu hứng nhất thời mà lại gây ra một vài chuyện không nên có

"Là ta ! Bỏ qua mấy chuyện đó đi , ngươi cũng biết cái lệnh bài này tượng trưng cho điều gì chứ ?"

"Nhìn thấy lệnh bài tương đương nhìn thấy Viện Trưởng !"

Rốt cuộc Bạch Tử Du là ai mà ngay cả lệnh bài Viện Trưởng cũng có được ?

"Vậy , ngươi nghe cho kỹ đây.

Toàn bộ những kẻ vừa nãy lên tiếng nhục mạ Hoa Gia và nàng từ giờ trở đi không được phép bước chân vào Học Viện !"

Câu nói như sét đánh ngang tai những người vừa lên tiếng nhục mạ Hoa Gia và Hoa Bội Sam

Còn Hoa Bội Sam thì ngơ ngác.

Bạch Tử Du hắn...

Nghĩ lại trước đây bản thân luôn có địch ý đối với Cửu U Huyền, Hoa Bội Sam bỗng nhiên cảm thấy hổ thẹn vô cùng

"Nhưng mà việc này vẫn phải nói với Phó Viện Trưởng một tiếng !"

"Là Phó Viện Trưởng cao hơn hay Viện Trưởng cao hơn ?"

"Là Viện Trưởng !"

"Vậy thì đừng để ta nói lần hai !"

"Đã biết !"

Cửu U Huyền thu hồi lệnh bài , hiên ngang bước vào.

Dáng vẻ anh tuấn tiêu soái đã dẫn tới không ít ánh mắt thẹn thùng của nữ nhân

Đi đến gần cửa , nàng cảm thấy có gì đó không đúng, nhìn lại mới phát hiện ra là Hoa Bội Sam vẫn đứng ở đó

Chương

" Sao ngươi vẫn còn đứng đó ? Muốn ta giúp ngươi vào trong sao ?"

"Không...không phải ! Học Viện có quy định người ngoài không thể vào trong . Mà ta hiện tại không còn là người của Học Viện nữa !"

Hoa Bội Sam sợ nàng hiểu lầm mà vội vàng lên tiếng giải thích

"Tại sao ngươi không còn là người của học viện nữa ?"

"Hoa Gia bị diệt , Học Viện Quang Dao đã xóa tên của ta !"

Hoa Bội Sam càng nói càng nhỏ , đầu cúi thấp xuống . Cửu U Huyền nhìn nàng một lúc , không khỏi thở dài . Nhấc chân chậm rãi đi tới , nhẹ nhàng nói

"Quy định , luật lệ cũng chỉ là mấy dòng chữ ghi trên tờ giấy trắng . Muốn thì sửa , không thích thì xóa . Chẳng phải là thứ gì to tát cả !"

Nắm lấy cổ tay Hoa Bội Sam đem nàng kéo vào trong Học Viện trước con mắt bao nhiêu người

Thiên Luật nàng đã phạm phải mấy lần mà đám Thiên Đạo kia còn chưa làm gì được nàng . Mấy cái luật lệ ở Học Viện này thì có là gì !

Hoa Bội Sam cứ mặc kệ nàng kéo đi , đôi mắt nhìn người che chờ mình , mắt hơi cay . Hóa ra cái gọi là hi vọng chính là thế này !

Cảm giác ấm áp chưa từng có trước đây hiện lên trong tâm của Hoa Bội Sam !

Cách đó không xa , Hàn Dạ Minh nhìn hết mọi chuyện . Bàn tay hắn nắm chặt , hai mắt lóe lên ánh lửa . Những người đứng lên cảnh nhìn mà chỉ biết than trời

Thôi xong , bình giấm đổ !

"Ta có nên nhốt A Cửu lại không ?

"Không nên thì hơn !"

"Vậy tại sao lúc nào ra ngoài nàng đều kéo thêm tình địch cho ta ?"

Nếu là nam nhân thì không nói , đằng này lại khác . Từ khi hắn động lòng tới giờ tình địch là nam nhân thì không thấy đâu , chỉ toàn là nữ nhân !

Công Chúa , Thánh Nữ giờ lại đến Tiểu Thư , tiếp theo sẽ là ai ? Nữ Vương của Quốc Gia nào đó sao ?

Minh Đế Đại Nhân ngươi nên cảm thấy may vì Cửu Đế chưa dùng nhân dạng thật mặc nữ trang đấy ! Nếu như vậy thật chỉ sợ ngươi phải thật sự nhốt nàng lại mới không bị người khác dòm ngó !

Quay lại chỗ Cửu U Huyền. Không còn ai dám cản bọn họ , ngay cả Đoan Lão cũng vậy

Đùa gì chứ , người ta đang cầm lệnh bài của Viện Trưởng Đại Nhân đấy , ngươi không muốn sống thì cứ lên chặn !

Đoan Lão làm theo lời Cửu U Huyền, lọc ra những kẻ vừa nãy buông lời nhục mạ Hoa Gia và Hoa Bội Sam, từ nay về sau bọn họ không được phép bước vào Học Viện nửa bước . Những người đó không khỏi khóc ròng. Biết vậy đã im lặng rồi , đúng là cái miệng hại cái thân !

Cửu U Huyền nắm tay Hoa Bội Sam đi vào bên trong , một đường thẳng tới Thiên Ban , tất nhiên điều này cũng dẫn tới không ít ánh mắt . Có không ít người nhận ra Hoa Bội Sam , tiếng bàn tán lần nữa vang lên . Hoa Bội Sam dừng chân , mặt vẫn cúi gằm xuống

"Chuyện gì nữa ?"

"Ta không muốn về Thiên Ban!"

"Vậy ngươi muốn tới đâu ?"

"Ta...ta có thể tới...Hoàng Ban hay không ?"

Giọng nói lí nhí . Đã từng , nàng rất khinh thường Hoàng Ban , nhưng lúc này lại muốn đến đó . Thấy Cửu U Huyền không trả lời , trong lòng Hoa Bội Sam càng khẩn trương hơn . Ngay lúc nàng cho rằng sẽ không đồng ý thì

"Đi thôi !"

Nhưng vừa đi được vài bước lại có kẻ chặn đường bọn . Thật bất ngờ , người đó lại là người quen . Bất quá Cửu U Huyền lại chẳng nhớ đó là ai

"Long Trọng Mặc !"

Nhìn thấy người chặn đường , sắc mặt Hoa Bội Sam trở nên xấu đi . Nghĩ lại những lời nói ngon ngọt trước đây , trong lòng càng tức giận

"Thật không ngờ ngươi còn sống , đúng là mạng rất lớn ! Không những vậy mà còn đi với Bạch Tử Du, xem ra hai người các ngươi đã trở thành một đôi nhỉ ?"

Truyện Chữ Hay