Tiểu Gia Là Siêu Cấp Thiên Tài

chương 142: tiên thiên cấp linh dược

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ngày hôm sau!

Tiêu tốn thời gian một buổi tối để làm quen với khí tức ở trong này. Ánh sáng vừa lên, Đế Nguyên Quân hai mắt từ từ mở ra.

Phù!

Hắn thở dài một hơi rồi nở một nụ cười nhẹ trên gương mặt.

“Không ngờ linh khí ở nơi này lại đặc biệt đến như vậy”.

Ngay khi đan điền thích ứng được với linh khí nơi đây, Đế Nguyên Quân đã có thể tu luyện được một cách bình thường. Nhưng chừng đó vẫn chưa đủ để khiến hắn cảm thấy hài lòng.

Mà loại linh khí này sau khi hấp thụ lại đồng hóa với hỗn độn đan điền một cạc triệt để, nó giống như một dòng nước đang tìm kiếm một cái bình lớn để chứa đựng.

Nếu trong quá trình tu luyện mà có thể tách biệt được những dòng khí tức mạnh mẽ kia thì đã có thể tu luyện được một cách bình thường, nhưng để làm được chuyện đó là không hề dễ dàng. Một phần là đan điền phải cực kỳ mạnh mẽ và khả năng điều động linh khí phải đạt đến đẳng cấp cao thì mới có thể an toàn tu luyện được.

Nhưng chỉ với chừng đó là vẫn chưa đủ, chỉ cần có một sai sót dù chỉ là nhỏ nhất cũng có thể khiến một người nhận hậu quả cực kỳ nặng nề. Nhẹ thì đan điền vỡ nát, tàn phế. Nặng thì trực tiếp bị bạo thể mà chết. Nên cực kỳ nguy hiểm.

Cảm nhận hỗn độn thức hải ngày càng mãnh liệt và đang bạo phát điên cuồng, Đế Nguyên Quân thở nhẹ một hơi hài lòng.

Vù vù!

Đế Nguyên Quân đang chuẩn bị rời đi thì đột nhiên. Ở phía xa, một cơn phong bạo thình lình nỗi dậy. Cách nơi mà hắn đang đứng còn chưa đến hai mươi dặm.

Ánh mắt hắn nhìn ra xa rồi co rút lại, khóe miệng run lên một cái rồi thốt ra.

“Cái này là?”.

Chưa kịp nhận định đó là thứ gì. Thì ngay lập tức, hắn cảm nhận được rất nhiều luồng năng lượng hỗn tạp mạnh mẽ từ khắp nơi truyền đến.

“Thú triều?”.

Những luồng khí tức mạnh mẽ đó đang ngày một tiến lại gần, Đế Nguyên Quân sắc mặt đăm chiêu suy nghĩ. Nhìn xuống phía bên dưỡi. Hàng loạt tiếng hung thú chạy loạn dồn dập ngày một rõ ràng hơn.

“Có thể điều động cả một đợt thú triều lớn như vậy thì chắc chắn thứ đó không hề bình thường”.

Ánh mắt nhìn về phía phong bạo, Đế Nguyên Quân không chần chừ thêm nữa mà hướng về phía đó mà đi. Càng tiến lại gần, tòa phong bạo kia thổi ra từng ngọn gió xoáy cực mạnh đánh ra xung quanh và ẩn chứa ở trong đó, một mùi hương cực kỳ nồng đậm ngày một thêm rõ ràng.

Càng tiến lại gần, Đế Nguyên Quân càng thêm vui vẻ, ẩn sâu ở bên trong ánh mắt dần hiện lên vẻ tham lam.

Ngay khoảng cách không đến năm dặm, cước bộ hắn dần dần chậm lại. Trên gương mặt lộ ra vẽ kinh hãi. Những đợt gió xoáy ngày càng mạnh hơn, với thực lực của hắn hiện tại cũng vô phương chống lại được. Cảm nhận được sự nguy hiểm ở trước mặt, Đế Nguyên Quân dừng lại.

“Không ngờ cây linh dược này đã sinh ra linh trí rồi sao?”. Đế Nguyên Quân suy nghĩ một lúc rồi thốt ra.

Biết được sự quý giá của linh dược này, những lo lắng trên gương mặt dần biến mất hoàn toàn. Thay vào đó là sự phấn khích đang hiện rõ ở trên gương mặt.

Đợi phong bạo lắng xuống một chút, Đế Nguyên Quân thúc dục chân nguyên trong người lên đến cực điểm rồi tiếp tục lao lên. Ánh mắt sắc bén giống như có thể nhìn thấu được mọi thứ, đối với người tu luyện bình thường thì không thể tính được những lần công kích tiếp theo nhưng trong mắt hắn, dường như mọi công kích đều có lỗ hổng.

Và nhất là khi hắn đã ngưng tụ được phong tủy thì khả năng cảm nhận thuộc tích phong ngày càng tăng, mặc dù phong bạo này vẫn đang cố gắng bài xích nhưng ẩn sâu trong đó có một tia rất quen thuộc.

Rầm rầm!

Mặc dù tránh né được toàn bộ công kích nhưng lực thổi bay càng ở gần trung tâm của thì càng mạnh, hắn phải khổ sở thúc dục chân nguyên và huyết hải lên cao nhất mới có thể miễn cưởng tiến lên được.

Ở bên dưới mặt đất, liên tiếp từng tôn hung thú cường ngạnh dần dần xuất hiện trong tầm mắt. Những tôn hung thú này thực lực đề từ tứ cấp trở lên và với linh khí đặc biệt ở trong này càng khiến thực lực của chúng càng thêm khó lường.

Và với thực lực hiện tại thì vẫn chưa đủ sức để đối đầu với một tôn ngũ cấp hung thú được, mặc dù có thể trốn chạy được nhưng thương tích trên người sẽ không hề ít, thậm chí sẽ còn bị ảnh hưởng nặng nề hơn nữa.

Đám hung thú đối mặt với đợt phong bạo này cũng phải kiêng dè vài phần, thậm chí có thể thấy phong bạo đối với hung thú có cảnh giới càng cao sẽ có tầng áp bức mạnh hơn.

Và ở phía xa, Đế Nguyên Quân có thể cảm nhận được những dòng khí tức của lục cấp, thất cấp, thậm chí bát cấp hung thú cũng bị dị tượng ở nơi này thu hút.

“Oi… Oi… Ngay cả bát cấp hung thú cũng để ý”. Đế Nguyên Quân khóe miệng co quắp thốt ra. “Gốc linh dược này ít nhất cũng phải đạt đến cấp bậc tiên thiên rồi”.

Linh dược tiên thiên là gì?

Đó là một loại cực kỳ hi hữu linh dược, nó phải trải qua thời gian nuỗi dưỡng ít nhất cũng phải mấy ngàn năm, thậm chí cả vạn năm mới có thể khiến một gốc linh dược thiên cấp đạt tới đẳng cấp đó và tỉ lệ để có thể đột phá được là cực kỳ nhỏ với tỷ lệ cực kỳ thấp là một trên vạn gốc linh dược thiên cấp.

Nên nó cực kỳ trân quý và khả năng của nó mạng lại là cực kỳ to lớn. Nó to lớn tới mức mà có thể khiến một vị Thiên Địa cảnh ăn vào có thể trực tiếp đột phá hai đại cảnh giới để đạt tới Hóa Cảnh, thậm chí còn có người có thiên phú to lớn có thể đạt tới Kết Đan cảnh tầng thấp.

Và khi nó được đem đi để luyện thành một viên tiên thiên linh đan thì hiệu quả của nó còn mạnh hơn gấp bội phần. Cường giả Kết Đan cảnh ăn vào có thể trực tiếp đề thăng lên thành Ngưng Anh cảnh mà không gặp bất kỳ khó khăn nào. Ngoài ra, nó còn giúp những cường giả đỉnh cấp vào việc phụ trợ đột phá.

Chính vì thế, hiệu quả của loại linh dược này là cực kỳ kinh khủng và giá trị của nó cũng cực kỳ cao. Nếu như các đại tông môn hay thánh địa biết được gốc tiên thiên linh dược này thì sẽ xảy ra một trận đại chiến để tranh đoạt nó mà không màng đến tính mạng.

Chính vì hiệu quả kinh khủng là thế nên việc có thể ngắt được nó là điều cực kỳ khó. Toàn bộ những gốc đột phá đến tiên thiên đẳng cấp đều sẽ sản sinh ra linh trí, và với thiên phú tu luyện đỉnh cấp nên sẽ không khó để nó ngưng tụ thành đan rồi bắt đầu tu luyện giống như người bình thường.

Với trí tinh khôn không khác gì con người, nó có thể dễ dàng lẩn trốn và ẩn giấu khí tức mà ngay cả thánh giả cũng khó lòng mà phân biệt được.

Một phần khác, những gốc linh dược có linh trí yếu hơn một chút sẽ không trực tiếp hóa hình mà cần phải có một trận tế lễ nữa mới được xem là hoàn thiên nên chúng sẽ dẫn tới một loại dị tượng nào đó để thu hút những loại hung thú hay cường giả đỉnh cấp đến rồi khiến họ xảy ra một trận tranh đoạt. Mượt máu tươi và tinh nguyên từ những xác chết để chúng đề thăng lên thành hoàn mĩ.

“Gốc tiên thiên linh dược này tạo ra dị tượng lớn như vậy chắc hẳn sẽ chưa khai sinh ra linh trí toàn vẹn”. Đế Nguyên Quân vừa di chuyển vừa lẩm nhẩm. “Nếu như vậy thì có thể cướp được nhưng đợi đến khi nó hóa hình thì ta cũng phải bó tay”.

Nói xong, Đế Nguyên Quân toàn lực tung ra mà lao đi, lúc này hắn không hề ái ngại những đại hung thú ở xung quanh nữa. Bởi vì gốc tiên thiên linh dược này quá mức trân quý và quan trọng đối với hắn.

Vù vù!

Ngay khoảng cách một dặm ở bên ngoài, Đế Nguyên Quân ánh mắt kinh hãi nhìn ra xa. Trong phạm vi một dặm, tốc độ của phong bạo đã vượt xa tốc độ của âm thanh gấp nhiều lần và uy lực của nó mạnh hơn trước phải hơn mười lần. Với tốc độ hiện tại bị áp chế nên nếu như muốn tiến vào thêm nữa sẽ cực kỳ nguy hiểm, có thể nguy hiểm đến tính mạng.

Nhưng hắn đã quyết tâm có được gốc linh dược này nên chỉ với chừng đó nguy hiểm vẫn chưa đủ để khiến hắn phải nao núng. Không chần chừ thêm nữa, Đế Nguyên Quân toàn lực thi triển ra hai đại công pháp thần hành.

Địa cấp trung phẩm thân pháp, Độn Thần Hành!

Địa cấp đỉnh phong thần hành, Phi Tung Cửu Bộ, thức thứ nhất, Thuấn Di!

Chỉ trong chớp mắt, tốc độ Đế Nguyên Quân dường như tăng lên ba bốn lần. Mặc dù tốc độ vẫn chưa thể so sánh được nhưng dưới sự phán đoán nhạy bén và tốc độ cực kỳ nhanh của mình. Những lần phong bạo công kích đều bị hắn né đi gần như hết toàn bộ.

Từ từ tiến sâu vào bên trong!

Rống!

Đế Nguyên Quân chưa đi được một trăm mét thì đột nhiên, phía sau lưng truyền đến một cảm giác lạnh tê người. Cùng với đó là một tiếng rống lớn từ phía sau truyền lại.

Chỉ với một tiếng rống, những tầng phong bạo công kích đã bị chấn diệt hoàn toàn tạo thành một khoảng không nhìn thấy rõ ràng.

Với lượng khí tức khủng bố từ trên người nó toát ra đã đạt đến cảnh giới Thần Phủ cảnh cường giả rồi.

“Bát cấp hung thú”. Đế Nguyên Quân run lên một cái rồi kinh hãi thốt ra.

Tôn bát cấp hung thú thân cao hơn bốn mươi trượng với cơ thể to lớn vô cùng, toàn thân nó phủ lên một tầng da lông giày mày đen cực kỳ bến chắc, nó giống như là một cái áo giáp bảo vệ ở bên ngoài. Tứ chi to lớn và khỏe mạnh vô cùng, mỗi một lần nó bước đi lại khiến đại địa run lên một cách kịch liệt.

Tôn vượn viên với cấp bậc đỉnh cao đã khai sinh ra linh trí. Nó nhìn Đế Nguyên Quân với ánh mắt khinh thường không khác gì sâu kiến. Chưa dừng lại ở đó, nó còn nở ra một nụ cười châm chọc rồi nhanh đưa cánh tay to lớn của mình lên.

Với cơ thể to lớn nặng nề nhưng tốc độ của nó lại cực kỳ nhanh, chỉ trong nháy mắt đã có thể chạm tới trước mặt hắn.

“A…. Chết mẹ”. Đế Nguyên Quân khóe miệng cứng đờ nói.

Tôn vượn viên đưa tay lên rồi búng mạnh một cái. Cơ thể nhỏ bé của Đế Nguyên Quân giống như một hạt cát bị đánh bay.

May mắn, trong thời khắc quan trọng, Đế Nguyên Quân nhanh thúc dục chân nguyên tạo thành một màn chắn bảo vệ nhưng đối mặt với uy lực của nó lại mỏng yếu vô cùng.

“Con mẹ nó….”. Đế Nguyên Quân bị thổi bay mà quát lớn. “Ngươi đợi đó cho tiểu gia”.

“Có ngày ta sẽ bắt ngươi phải trả giá”.

“Hụ hụ”.

Rầm rầm!

“Rống”.

Gạt bỏ được hạt cát ở trước mắt, tôn vựn viên bật đứng dậy, tai cái tay lớn đưa lên vỗ mạnh vào ngực rồi rống lớn một tiếng cực kỳ uy mãnh để chứng tỏ gốc linh dược tiên thiên này đã thuộc vào tay nó.

Còn Đế Nguyên Quân bị búng bay đi gần hai mươi dặm và đang dần dần rơi xuống. Ở phía bên dưới, một cái khe núi lớn màu đen dần dần hiện rõ đang dần nuốt lấy hắn.

- --

Truyện Chữ Hay