Tiểu Gia Gánh Không Xuể A

chương 9: sống cả phần của ta nữa

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

máu đỏ tươi chảy dọc theo vô số miệng vết thương xuống mặt đất lạnh băng, bộ lông trắng noãn của huyết lang nhiễm đỏ một màu đỏ tươi , nó lui lại từng bước , hung ác , phẫn nộ nhìn về phía hắc sư cũng đang trọng thương tả tơi phía đối diện . trong đôi mắt huyết đỏ là tràn đầy không thể tin !!!

" không thể nào !! vì sao ?? vì sao lại như vậy ?? " Khuyết ngẩn đầu lên trời gầm đến thê lương

" vì sao ?? không phải chính ngươi đã chọn ta rồi sao ?? trả lời ta đi thú thần !!!"

hắc sư dù bị trọng thương nhưng có vẻ vẫn tốt hơn huyết lang , lúc này ngoan độc mười phần dùng hết tất cả sức lực còn lại cho đòn tấn công cuối cùng , huyết lang trừng lớn mắt nhìn , chân sâu đã bị cắn đứt nên chỉ còn có thể hứng chịu đòn tấn công đó .... máu từ ngực huyết lang tuôn sối xả , nó ngã xuống , đôi mắt đỏ đầy đau thương luyến tiết cùng không cam lòng, làm sao cam lòng được đây ?? tất cả những gì của nó ngày trước , tất cả vô hạn vinh quang ngày trước , cả người bạn lữ mà đời này nó khẳn định ... hiện tại... đều sẽ trở thành của kẻ khác .....

" GRÀOOOOOO " Là ngươi !!! chính vì sự bất công của ngươi ! thú thần! huyết lang từng bá chủ một vùng , tung hoành khắp nơi cứ như vậy mà ngã xuống ....

một ngày trước

Dạ Lê cùng Khuyết lập ra một giao ước , đấu với nhau bằng sức mạnh , ai thua cuộc sẽ phải từ bỏ Lâm Y Thần . nói là thắng hoặc thua nhưng trận này Dạ Lê cược cả mạng sống !!!

============ ta là mỹ nhân phân cách tuyến ===========

sự khác nhau giữa hai cấp , không cần nhìn cũng biết kết quả cuối cùng ra sao , Dạ Lê bị khuyết vần cho tơi tả , máu chảy đầm đìa , chật vật chịu không nổi . Khuyết lại phun ra một , Dạ Lê bị thổi bay ra vài chục thước , thân mình va đập vỡ cả tảng đá to , hắn phun ra một ngụm máu .

ta... lại thua như thế này sao ?? đánh cược tất cả nhưng đổi lại được gì ? ta không cam tâm !!! ta muốn thắng !!

Dạ Lê khập khiển đứng dậy , cả cơ thể tỏa ra quang mang vàng kim sáng chói , từ trên đỉnh đầu hắn xuất hiện bảy vòng ma thuật , trong đó một cái đã bắt đầu nứt ra ,con ngươi vàng kim co rút dựng thành một đường thẳng tấp .....đang lúc chuẩn bị tấn công thì Khuyết kinh ngạc nhìn sự biến đổi của Dạ Lê mà ngừng lại , không thể nào! tại sao" nghi thức" lại diễn ra lúc này ? ... không đúng !chỉ có chủ nhân của vạn thú chi sâm mới có thể thừa kế " nghi thức " , y hiện tại đã là chủ nhân của vạn thú chi sâm này , làm sao còn xuất hiện thêm một chủ nhân khác ?? Dạ Lê điên cuồng xong lên tấn công Khuyết . khi y định né tránh thì phát hiện bản thân không thể nào đi chuyển !! ??? không thể nào! hắn mới chỉ là ma thú cấp tám làm sao có thể tạo ra ?? ... lẽ nào đây là chính là quyết định của thú thần ???

Khuyết bị vây trong không thể làm bất cứ điều gì chỉ có thể mặc cho Dạ Lê chém giết

đến khi biến mất thì Khuyết đã bị trọng thương rất nặng , còn bị cắn đứt một chân

============= ta kì thực không phải là phân cách tuyến ==============

Dạ Lê cố gắng lếch lại gần thi thể huyết lang , vươn vuốt trảo lấy tinh thạch nơi trái tim của nó ,nuốt vào miệng , qua một lúc , một luồng kình khí từ cơ thể hắn xoáy ngược ra ngoài, lấy hắn làm tâm ,mọi vật xung quanh đều bị thổi bay . Dạ Lê đau đớn quằn quại , nằm lăn lộn trên đất cũng không thể làm giảm đi cái đau đớn từ trong cốt tủy ấy . năng lượng hỗn loạn trong cơ thể cứ như con ngựa hoang chạy loạn khắp nơi trong cơ thể , mặc dù đã thành công tấn cấp thành ma thú cấp chín nhưng hắn lại không tài nào điều khiển được cổ lực lượng bạo ngược này , qua một lúc đợi cho cơn đau lắng xuống Dạ Lê liền tập tễnh đi về.

một bóng đen đứng trên cây quan sát mọi chuyện nãy giờ kêu lên phẫn nộ sau đó bay vút vào rừng sâu

Lâm Y Thần đang thắc mắc cả ngày nay tiểu cầu đã đi đâu , bình thường đều luôn quấn lấy cậu một tất không rời , hôm nay lại chẳng thấy đâu , còn có Khuyết nữa ,hôm nay cũng không đến ... hôm qua đến giờ cậu cứ cảm thấy trong lòng không yên , như có chuyện gì đó sắp xẩy ra. đang định đi tìm thì thấy Dạ Lê chật vật trở về , khắp người toàn vết thương lớn lớn nhỏ nhỏ ,máu tươi đầm đìa !! Lâm Y Thần hốt hoảng vội chạy lại

" tiểu cầu !! làm sao vậy ?? đã xảy ra chuyện gì ??" sau đó liền dùng chữa thương cho hắn , trong lúc chữa trị cậu cảm giác được một luồng sức mạnh lạ thường trong cơ thể Dạ Lê , ngoài ra còn có ... khí tức cấp ma thú cấp chín ??? sao có thể ? tiểu cầu mới vừa tấn chức lên cấp tám cách đây vài ngày hiện tại sao lên cấp nhanh vậy được ??? .... trừ khi ...

" lẽ nào ..."

Lâm Y Thần run rẩy phủ định suy nghĩ của bản thân ,nhất định là lầm rồi , phải nhất định không phải như vậy ... nhưng... khí tức , cùng với vô số vết thương này ...cho dù có ngu ngốc cũng biết chuyện gì xẩy ra ! huống chi cậu không phải đồ ngốc ! ...thì ra...thì ra cái gọi là phản tộc chính là ... giết chết Khuyết ...tâm can cậu như thắt lại mặc dù quen biết không lâu nhưng Khuyết đối với cậu tốt lắm . Lâm Y Thần biết Khuyết là thật tâm đối tốt với cậu ... hiện tại .... Khuyết là bị Dạ Lê giết chết , điều này khiến cậu không thể chịu được . Lâm Y Thần vẫn cố gắng chữa trị cho Dạ Lê , hắn bị thương quá nặng nên thuật trị thương trung cấp của cậu chỉ chữa được phần nào . Dạ Lê thấy cảm xúc của cậu bất định thì biết cậu đã phát hiện ra mọi chuyện nên chỉ im lặng nằm yên cho cậu trị thương.

vô số tiếng gầm của ma thú vọng lại từ trong rừng , Lâm Y Thần hốt hoảng ,

" đến rồi ..." cậu thì thào nói . Dạ Lê lập tức đứng dậy bày ra tư thế phòng thủ , chỉ chóc lát cả hai người đều bị rất nhiều ma thú bao vây

[ cảnh báo !!! cảnh báo !! kí chủ đang ở trong khu vực có mức độ nguy hiểm đạt năm sao ] Lâm Y Thần nghe thanh âm hệ thống thì sững sờ .

độc giác thú dùng thú ngữ gầm lên với Dạ Lê " ngươi là kẻ phản bội !! vì một con người mà tổn hại vương của chúng ta !! ngươi có xứng đáng là một ma thú hay không ??"

" là do các ngươi đã từ bỏ ta trước !!hiện tại có tư cách gì nói ta ? thế gới này chính là mạnh được yếu thua !!! bản chất là cường giả vi tôn !!!"

" hừ ngươi chỉ ngụy biện cho sự phản bội của mình mà thôi ! ngươi cùng nhân loại đó không đáng sống " nói xong tất cả ma thú đều điên cuồng tấn công hai người .

cho dù hiện tại đã là ma thú cấp chín nhưng năng lượng còn chưa ổn định , cộng với Dạ Lê đang bị trọng thương ,cũng không tài nào kham nổi , cả Lâm Y Thần cũng không có cách , cậu liên tục chóng đỡ công kích từ các ma thú , đến cuối cùng cũng bị đánh văng ra vài thước toàn thân dều là vết thương , Dạ Lê gầm lên tức giận , nhảy tới bên cạnh cậu , dùng thân mình đỡ thay cho cậu một vuốt , nhất thời dòng máu ấm nóng bắn lên mặt Lâm Y Thần

" tiểu cầu !!! mặc kệ ta , ngươi mau chạy đi !!

" rống !!" ta tuyệt đối sẽ không bỏ rơi em , cho dù có hy sinh tính mạng này cũng tuyệt không bỏ rơi em !!!

tuy cậu không thể hiểu hắn nói gì nhưng cậu có thể nghe ra sự kiên quyết không rời trong tiếng gầm của hắn , Lâm Y Thần cắn răng đánh liều một phen

hai tay kết ấn thực hiện một phép cao cấp trong cung thời gian , cậu không chắc có thể thành công hay không , bởi ma pháp sư ba sao trung cấp như cậu muốn thực hiện một phép cao cấp là điều không tưởng !!! nhưng ... một vòng ma pháp xuất hiện , ma thuật thời gian bao trùng cả vạn thú chi sâm , cùng lúc đó Lâm Y Thần ngực áp lực phun ra một ngụm máu tươi, cảm thấy sức mạnh ma thuật của mình như đang trút vào một cái động không đáy ,hiện tai cậu ngay cả một ngón tay cũng không nhấc nổi

"... đi ...mau.." yếu ớt phun ra một câu . Dạ Lê lập tức dùng đuôi cuốn cậu đặt lên lưng , sau đó phóng như bay vào trong rừng... không biết chạy bao lâu liền chạy đến trung tâm rừng , ở đây có một cái đền thờ cổ xưa , trời xui đất khiến làm sao hắn liền đi vào . sâu bên trong là một tế đàn , giữa đại điện khắc một ma pháp trận kì lạ , từ tế đàn có một ke rãnh dẫn đến ma pháp trận .

[ đinh ! tiến độ nhiệm vụ chủ tuyến đạt % , mười phút thời gian đếm ngược bắt đầu , thỉnh kí chủ dâng lên tế phẩm ]

gì ? nghe thấy thông báo của hệ thống cậu vội mở bảng hệ thống ra , thấy có nhiều hơn một cái đồng hồ đang đếm ngược .

"rống!!! rống!!" ma thuật của cung thời gian đã biến mất hiện tại tất cả ma thú lần theo mùi tiến về phía này , Lâm Y Thần sốt ruột , hệ thống chết tiệt, tế phẩm là thứ gì cậu cũng không biết làm sao mà dâng lên ? mà có biết cũng không thể tiềm được lúc này a !!!

" rống !!!" lại một loạt tiếng thú gầm nữa , Lâm Y Thần hiện tại gấp đến mồ hôi đầy đầu ... cậu tiến lại tế đàn xem xét xem có thể có manh mối gì không , nhưng thực sự ngoài một lớp tro bụi thì chẳng có gì ... đột nhiên dưới chân cậu có gì đó sáng lên , cậu vội nhìn xuống thì phát hiện đó là máu từ vết thương của cậu nhỏ lên tế đàn !!! vật tế ... không lẽ là ám chỉ cậu ??

mẹ nó ! hệ thống mi là đồ chết tiệt ! ông hận mi !!!

" gào !! rống !!!" bà nó , hiện tại không có thời gian để hận nữa rồi , quay đầu nhìn Dạ Lê đang gục bên trên ma pháp trận , Lâm Y Thần mím môi , dứt khoát lấy ra một thanh chủy thủ ...

" tiểu cầu , ta không thể tiếp tục cùng ngươi nữa rồi , sau này hảo hảo sống thật tốt đó " lời thoại này thiệt mẹ nó kinh điển mà !

" rống !" em ...em muốn làm gì ?

" khế ước thú hiện tại ta tuyên bố giải trừ , từ nay về sau ... ngươi được tự do .." nói xong liền đâm mạnh chủy thủ vào ngực , mẹ nó ! thiệt là đau quá a~ ,dòng máu đỏ tươi chảy xuống theo khe rãnh chảy vào ma pháp trận , khoảnh khắc đó Dạ Lê muốn nhào lên ngăn cản nhưng bảy vòng ma pháp một lầm nữa xuất hiện vây lấy hắn , khiến hắn không thể nhúc nhích được .

" lấy máu của ta làm chỉ dẫn , hiến dâng sinh mệnh cho thú thần , phá vỡ phong ấn đã ngủ say ngàn năm...." lời cậu vừa dứt , bảy vòng ma pháp cũng bắt đầu nứt vỡ

trừng trừng nhìn người tâm ái vì chính mình mà hy sinh mạnh sống , Dạ Lê gào thét , điên cuồng dẫy dụa khỏi xiêng xích ... tiếng gào thê lương chấn động cả vạn thú chi sâm .

" tiểu cầu , đừng buồn , sau này ... ngươi sẽ tìm được... một người có thể ...cùng khóc ...cùng cười ... cùng ngươi đón ánh bình minh ... đừng luyến tiếc ta ...cũng đừng ... tự trách ... tất cả là do ... ta nguyện ý..." hahaha ông đây bị thím Quỳnh Dao nhập rồi Ô_Ô

" hãy... sống cả phần .... của ta nữa..." Lâm Y Thần mỉm cười ôn nhu

" gào ooooooooooooooo "

phong ấn vừa vỡ , một lực lượng hùng mạnh cuồng bạo khuếch đại cả khu rừng , ma thú đang điên cuồng ở bên ngoài đều quỳ mọt xuống trước uy áp của đế vương thú .

Dạ Lê từ một con hắc sư biến thành một nam tử uy vũ đầy ngạo khí , hắn vội vã vọt lên tế đàn nhưng người đã chiếm hết toàn bộ sinh mệnh của hắn... đã tan vỡ thành vô số hạt ánh sáng rồi biến mất ... nơi đó chỉ còn rơi lại thanh chủy thủ đã cướp đi sinh mệnh cậu , hắn run rẩy nhặt lên , xiết chặt vào trong tay .

" KHÔNG!!!" Sao lại như vậy ? ta còn chưa nói với em tâm ý của ta mà , ta còn chưa nói với em rằng ta yêu em mà !!! đừng bỏ rơi ta ... xin em đừng bỏ rơi ta ...

đế vương thú quỳ rạp trên tế đàn gào thét thê lương , bao nhiêu yêu thương , bao nhiêu đau khổ đều cô động trong tiếng thét đó ...

" là chúng ! tất cả đều do chúng ! nếu không ta cũng đã không mất đi em , ta phải giết hết chúng ! có phải chỉ cần ta giết hết chúng là em sẽ quay về không ? nhất định là vậy ! em sẽ trở lại bên ta ..." Dạ Lê điên loạn chạy ra khỏi đền thờ...

ngày tháng năm theo lịch đế quốc , đế vương thú được khai sinh , cũng trong ngày đó cả vạn thú chi sâm chìm trong biển máu , từ nay về sau trở thành vùng đất chết chóc ...

đứng giữa ngàn vạn xác ma thú , Dạ Lê ngơ ngác nhìn mọi thứ , lạc lõng , khổ sở gọi tên người thương...

" Thần nhi ! em ở đâu ? ... sao không trở về bên cạnh ta ? "

" Thần nhi ! ta đã trở nên rất mạnh .... rất mạnh... có thể bảo hộ em được rồi , em không cần phải sợ nữa "

" Thần nhi!!! ... làm ơn ... trả lời ta đi ... xin em... trở về bên ta ..."

" Thần nhi ... Thần nhi ... Thần nhi...." đế vương thú như đứa trẻ lạc lối , chìm trong hoang mang , gọi tên người thương một lần lại một lần , không ngừng hy vọng , để rồi thất vọng , đến cuối cùng trong trái tim trống rỗng mờ mịt ... chỉ còn là tuyệt vọng... nhìn thanh chủy thủ trong tay , nếu em không về bên cạnh ta ...vậy thì để ta đến bên cạnh em... chủy thủ vung lên lời mói đó cứ như chú ngữ âm vang không dứt trong đầu hắn , nước mắt đế vương thú cứ thế một giọt lại một giọt , lặng lẽ lăn dài trên gò má kiên nghị , rơi xuống đất ... vỡ tan ...

==========================================

Lâm Y Thần bị đưa vào một khoảnh không gian trắng xóa , đến bây giờ cậu vẫn còn cảm giác được đau thương thống khổ trong tiếng gầm của Dạ Lê , thế giới này , không phải chỉ đơn thuần là một thế giới trong sách như cậu nghĩ , nó là một thế giới độc lập , chân chân thực thực tồn tại , ít nhất , nơi cậu đang sống chính là nơi này ....

[ đinh , kí chủ hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ công lược , thăng đến cấp , thưởng kim tệ , một viên , một cuốn ] Lâm Y Thần mở bảng hệ thống ra , lúc trước sinh sống trong rừng hơn một năm với Dạ Lê tiêu không ít kim tệ , lúc nãy do quá gấp cậu chưa kịp xem giá đã đổi một cái chủy thủ , giờ xem giá mới biết cái thứ cậu dùng để tự sát ấy thế mà đến kim tệ !! bà nó ! này cũng quá sa hoa rồi ! chất lượng vật phẩm rất tốt , một phát chết luôn hahaha...

khốn kiếp ! đời này ông cũng không muốn lại lần nữa nếm thử cảm giác bị chủy thủ sắc lạnh đâm vào ngực đâu ! đau bỏ mẹ á !

[ kí chủ thân ái , kì thực ngài có thể cắt cổ tay ]

Lâm Y Thần "..." anh...anh...anh..QQ sao ngươi không nói sớm a ?

[ kì thực hệ thống chưa kịp thông báo ]

"..." bạn nhỏ nào đó sock quá mạnh nên lui vào một góc vẽ vòng tròn .

[ thỉnh kí chủ chuẩn bị tiến hành nhiệm vụ công lược tiếp theo ]

"???" từ từ ! tâm linh của ta vẫn chưa hồi phục a ! cầu xả sờ-trét... cào tường ... cầu nghỉ ngơi....

[ bắt đầu truyền tống ]

hất bàn (╯°□°)╯︵ ┻━┻ ! mẹ nó gia muốn bãi công aa a a a a a a a !!!

bạn nhỏ Lâm Y Thần của chúng ta đã ra đi trong nước mắt a~ và cũng vô tình thành công hắc hóa mục tiêu công lược đen , đưa mục tiêu đến đỉnh cao trở thành đại boss phản diện !!!

===================================

tác giả có lời muốn nói

yooooo ! đến đây là hành trình của nhân vật chính chính thức bắt đầu , em đã thành công thu một boss phản diện vào hậu cung nhiệm vụ tiếp theo của bạn sẽ diễn ra tại , mong các bạn tiếp tục ủng hộ để mị có động lực viết tiếp a~

kì thực đây là chương dài nhất mà ta viết a~ ta định chia làm hai chương cơ mà làm vậy ta cảm thấy nó bị gián đoạn nên cố gắng làm thành một chương , ta thiệt là giỏi hehehe

Truyện Chữ Hay