Tiểu Gia Gánh Không Xuể A

chương 29: gặp lại cố nhân ~

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

bên ngoài , trận đánh đang diễn ra ngày càng ác liệt , ngươi chết ta sống , bên trong khoang hàng thím hai Lâm Y Thần lệ rơi đầy mặt run run ngồi một góc bó gối =.= , quả thực không có chút cốt khí nào của nhân vật chính mà , tác giả đại nhân cảm thấy thực ưu thương !

Lâm Y Thần " ..." mẹ nó , là đồ khốn kiếp nào viết ra thế này rồi đổ thừa cho gia ? làm ơn đi , ngươi có phải mẹ ruột ta hay không a ?

tác giả : con trai , kì thực ngươi chỉ là con rơi thôi ! ta nghĩ dạo này ngươi thực nhàn rỗi ~

Lâm Y Thần "..." ha hả ... tác giả đại nhân ~ ngài cứ bình tĩnh , ta không có nhàn rỗi , ta thực bận a ! ngài ngàn vạn lần đừng làm gì nguy hiểm !

hệ thống [...] bản hệ thống thực sự không biết hai tên não tàn này ! tuyệt đối không !

===================== mị là tiêu hồn phân cách tuyến ====================

bạn nhỏ Lâm Y Thần đang ngàn lần phun tào phỉ nhổ bản thân không có cốt khí thì thân thuyền dường như bị cái gì va vào rất mạnh , rầm một tiếng , cả con thuyền như bị sóng cuống lên cao rồi đột ngột kéo xuống , khoang chứa hàng mà cậu đang ở bị bể ra một cái lỗ thiệt bự , nước biển ào ào chảy vào , Lâm Y Thần đen mặt nhìn nước biển đang từ từ tràn vào , gia cảm thấy có thiệt nhiều con thảo nê mã đang ầm ầm chạy bang bang qua đầu gia ! đậu moẹ ! tiên sư tụi bây ! đã đánh lộn trên biển thì thôi đi , có cần phải đập bể thuyền thế không ? bể rồi rớt xuống nước chết chìm cả lũ hết thì làm sao ? khốn kiếp ,vấn đề vô cùng cấp bách khẩn thiết quan trọng ở đây là gia không biết bơi đó có biết không ? lũ trẻ trâu! bố đây mà còn sống bố thề đập chết hết chúng bây !!!

thím hai Lâm Y Thần vẻ mặt hung thần ác sát phun tào oán hận xong thái độ liền thay đổi ba trăm sáu mươi độ dùng vẻ mặt nịnh nọt đáng khinh , tằng hắng cho giọng nói sao cho tự nhận là thâm tình nói với hệ thống sama

" hệ thống đại nhân ~ cho hỏi ,quý cửa hàng có thuốc , hay đại loại thứ gì đó có thể thở dưới nước hay không a ? còn nữa , kèm theo tác dụng phụ bơi được càng tốt !"

[ có nha ! có nha ! hắc hắc !!! ] thanh âm hệ thống sama khi nói ra câu đó có vẻ hưng phấn dị thường ! thím hai Lâm Y Thần theo trực giác mách bảo có việc chẳng lành ! đánh cái rùng mình !

" kia ... cái đó ... mắc lắm hay sao?"

[ không mắc ! không mắc , tuyệt đối không mắc !] , vì cái răng giề mà gia có cảm giác hệ thống càng ngày bịnh càng nặng zậy trời ! , nghĩ thì nghĩ zậy thôi chớ có oánh chết bạn nhỏ Lâm Y Thần cũng không dám nói ra a ~

" vậy ... cái đó bao nhiêu ? thuyền sắp chìm rồi a~ "

hệ thống sama rất hào phóng mà báo giá [ không mắc ! tịnh thuỷ ngư đan , năm trăm kim tệ thôi ha hả ] sau đó liền giao hàng cho cậu

Lâm Y Thần "..." mịa nó ! không mắc cái lông á ! , nhìn cái viên tròn tròn xanh xanh , nhìn cũng thấy ngon ngon ha ha ... ha ,em gái mi ! có viên thuốc thôi có cần giá cắt cổ tới vậy không ? đouma ! năm trăm kim ? bằng giá với bộ huyễn lăng bào có thuộc tính biến thái của gia luôn rồi còn gì ?

thấy Lâm Y Thần sa sầm mặt im lặng mãi không chịu nói thì rất tốt bụng nhắc nhở

[ kí chủ thân ái , nước biển đã dâng đến thắt lưng ngài rồi , vị trí chúng ta hiện tại được gọi là biển băng a~ nếu còn chần chờ nữa thì chuẩn bị làm cá ướp đá đi ~ ]

thím hai Lâm Y Thần giật thót mình , nhấn đồng ý giao dịch với hệ thống , cậu liền nhanh chống nuốt viên thuốc vào , nước biển này thiệt co mịa nó sự lạnh thấu xương mà ! thuốc của hệ thống thì hiệu dược miễn bàn ha ha có tác dụng rất nhanh chẳng mấy chóc Lâm Y Thần có cảm giác hình như chỗ nào đó trên cơ thể biến đổi , chưa kịp suy nghĩ gì thêm thì một đợt sóng biển tràng vào đánh úp lên người , cậu cứ tưởng bản thân toi luôn rồi chứ , ai ngờ đợi một lúc chậm rãi mở mắt thì đập vào mắt là khung cảnh xung quanh chìm trong biển nước , mà cậu , lại đang lơ lửng bên trong , vẫn híp thở rất thuận lợ như bình thường ... mà ... Lâm Y Thần khoé miệng co rút nhìn xuống thân dưới của mình , một cái đuôi màu lam xinh đẹp đang lắc a lắc =.= , thím hai Lâm Y Thần trực tiếp phun một ngụm máu bỏ mình ! ha hả giờ thì anh đây biết tại sao hệ thống xuẩn manh nhà anh lại cười đến đáng khinh thế rồi ! nhìn xem eo này đuôi này , ngực này , khụ , anh đây không có ngực , của anh tuyệt đối là phẳng ! mọi người đừng hiểu lầm ! ngàn vạn lần đừng hiểu lầm ! Lâm Y Thần hít ngược một hơi , không sao cả ! anh đây vẫn chịu đựng được ! mặc dù cảm giác nó cứ như anh đang khoả thân chạy rong hắp đáy biển vậy đó , cái gì ? cưng hỏi tiết tháo của anh đâu sao ? ha hả anh đây rất vui mừng vì vẫn còn có người nhớ đến vấn đề đó , nhưng ở một nơi thế này vì lăn lộn sinh tồn thì tiết tháo gì đó chỉ là mây bay ~ , ngượng ngùng, đó là gì? ăn được sao ? anh đây chính là vì sống sót đó có biết không ?

sau khi tự an ủi bản thân xong bạn nhỏ khổ bức nào đó ôm cõi lòng bi ai lắc lắc chậm rãi bơi ra khỏi khoang chứa hàng , việt vất vả mới ngoi lên được mặt nước thì cậu nghe đâu đó có một giọng kêu thảm thiết

" cứu ! cứu tui với ! hếp mi ! hếp mi pờ li sịch ! mẹ nó ông đây biết thế đã xài ngực bơm hơi rồi ! ít ra nó còn có thể nổi nha ! còn hai cục bông này bây giờ thấm nước nặng bỏ mịa lại tháo ra không được ! bà nó đầu năm nay làm cướp khó vậy sao trời ! sặc ... khụ... khụ... hếp ... khụ ...."

Lâm Y Thần đen mặt , khoé miệng co rút lơi hại , cái kiểu ăn nói gợi đòn đó đừng nói là ...

======================================================

tác giả có lời muốn nói : khựa khựa có ai đoán ra thím Lâm Y Thần nhà mình gặp ai hong nà ~

Truyện Chữ Hay