Thấy đến cọng cỏ cứu mạng cuối cùng cũng mất đi.
Trên mặt đất toàn bộ Diêu Gia cũng mất hết can đảm. Thậm chí nơi sâu xa trong đại viện.
Đã có một số tộc nhân thu dọn chạy trốn.
Nhưng bọn hắn có trốn cũng vô ích.
Hơn ai hết Lý Thành hiểu câu “ Diệt Cỏ Phải Diệt Tận Gốc”
Lý Thành vung tay bứt ra từ trong người Diêu Hùng một sợi tiên huyết.
Hắn tay bóp pháp quyết sau đó Tiên Lực xâm nhập vào Khí Huyết.
Sợi Tiên Huyết nổ ra thành hàn vạn giọt sau đó bốc hơi.
Mà chỉ sau mấy giây. Toàn bộ chỉ cần có Diêu Gia huyết mạch người cũng toàn bộ bốc hơi.
Trong Kỹ Viện một nam tử đang nằm trên giường chung quanh còn có mấy nữ.
Hắn là con trai của nhị trưởng lão Diêu Gia. Lúc này đang nằm ngủ sau một đêm đại chiến.
Bỗng nhiên cảm thấy cả người nóng rần. Hắn hoảng sợ mở mắt ra.
Nhưng chỉ sau một giây toàn thân bốc lên ngọn lửa chẳng mấy chốc thiêu cháy hắn thành tro bụi.
Mà điều kỳ lạ là mấy nữ tử chung quanh không hề bị thiêu cháy. Cũng không hề cảm nhận được hơi nóng.
Cứ như vậy sinh sinh bị thiêu cháy. Triệt để biến mất.
Mà tình cảnh tương tự cũng sảy ra.
Tại trong một toà rừng núi. Một đoàn đệ Tử Diêu Gia đang lịch luyện cũng lần lượt bị thiêu cháy.
Mà Tại [Thiên Kiếm Môn] cũng quỷ dị như vậy một màn. Toàn bộ đệ tử con cháu Diêu Gia toàn bộ điều bốc lên hoả diễm mà chết.
Trong mật thất của [Thiên Kiếm Môn]
Đang bế quan hai vị lão tổ Diêu Gia trong lúc bế quan cũng như vậy chết đi mà không một chút sức phản kháng.
Đủ thấy Huyết Chú Thuật của Lý Thành mạnh đến mức nào.
Mà như vậy một màng cũng khiến toàn bộ [Thiên Kiếm Môn] sôi trào.
Cao tầng đã toàn bộ đi ra. Kể cả mấy vị thái thượng quanh năm bế quan cũng lần lượt xuất quan.
………………..,
Trở Lại Diêu Gia Phủ Đệ
Sau khi thi pháp Lý Thành cố ý để Diêu Hùng chết sau cùng.
Khi chứng kiến toàn bộ tộc nhân bị thiêu cháy không một người trốn thoát.
Hắn chỉ nhìn chăm chăm vào Lý Thành mà không nói.
Sau đó cũng theo bước tộc nhân.
Xa xa dân chúng thấy cảnh như vậy cũng hít sâu một hơi khí lạnh.
“Cả một đại Gia Tộc cứ như vậy biến mất”
“Ta không phải hoa mắt a. Thiếu Niên đó diệt đi Diêu Gia”
“Ác ma hắn là ác ma a. Giết nhiều như vậy người mắt không chớp một cái”
Xung quanh toàn bộ là tiếng bàn luận xôn xao cũng như khiếp sợ.
Mà từ đằng xa quan sát. Thành Chủ cùng Nữ Nhi của Hắn trên khuôn mặt đã không còn chút huyết.
Trịnh Linh Linh lắp bắp nói:
“Phụ Thân chuyện…… Chuyện này phải làm sao bây giờ?”
“Phía Môn Phái có trách phạt chúng ta.”
Trịnh Kiểm nhìn về nữ nhi của mình vỗ đầu nàng nói: “Nữ Nhi ngốc người này đừng nói ta. Mà ngay cả [Thiên Kiếm Môn] cũng không làm gì được hắn a.”
Mà nghe vậy Trịnh Linh Linh cũng hoa dung thất sắc.
“Nha Đầu con không để ý sao. [Nguyệt Đao Tông] Tông Chủ cũng chết dưới tay thuộc hạ của hắn sao?”
“Con nghĩ [Thiên Kiếm Môn] chúng ta có phải là đối thủ của [Nguyệt Đao Tông]”
“Hơn nữa bọn hắn đói với Môn Phái chúng ta không phải là địch.”
Thấy Nữ Nhi trên mặt toàn vẻ không hiểu.
Trịnh Kiếm kiên nhẫn nói:
“Nha Đầu còn nhớ [Thi Ma Tông] bị mấy người thần bí huỷ diệt không? Hơn nữa ta đoán là cùng một người”
“Mà Nam Cung Trần lao gia hoả kia cũng có giao tình với bọn người này.”
“Cho nên bọn hắn sau khi diệt Diêu Gia. Niếu cao tầng Môn Phái không cứng rắn thì sẽ không sao?”
Sau khi nghe cha nàng giải thích. Trịnh Linh Linh đã trở nên bình tĩnh hơn.
Nàng lẫm bẩm mà nói “Hy vọng không cùng bọn hắn là địch”
Mà Nam Cung Thế Gia bên này Đương đại gia chủ. Nam Cung Nguyêt cũng đã xuất động cao tầng hướng phía Diêu Gia.
Thì ra trước đó một hồi Nam Cung Trần đã truyền tin cho nàng nói phải toàn lực đứng về phía Lý Thành.
Xa xa đám người ngự không mà đến.
Mà Lúc này đang trong Sân Bãi Lý Thành đang ngồi trên một chiếc ghế xếp nhàn nhã đợi.
Hắn đang đợi [Thiên Kiếm Môn] Thái độ.
Thấy Đám người Nam Cung Nguyệt đi đến hắn chỉ nằm yên. Bên cạnh Phụng Hoàng đang lột vỏ nho đút cho hắn ăn.
Nam Cung Nguyệt đi tới cảm nhận trên đám người dò không ra sâu cạn tu vi. Trên mặt cũng lấm tấm mồ hôi chắp tay nói:
“Nữ Tử Nam Cung Nguyệt Nam Cung Gia gia chủ ra mắt các vị tiền bối”
Sau lưng một Đám người cũng cung kính ra mắt.
Mà Lý Thành thấy vậy cũng phất tay nói:
“Nam Cung Gia Chủ khách khí rồi”
Sau đó Tiểu Bạch Lấy Ra một cái ghế cùng bàn. Tiếp đón Nam Cung Nguyệt.
Mà trên bàn đủ loại điểm tâm nàng chưa từng thấy.
Lý Thành cười nói:
“Nam Cung Gia Chủ mời ngồi. Ta cùng Nam Cung Gia vẫn gọi là có duyên. Lần này đến đây là muốn bái phỏng Nam Cung Trần lão hữu”
“Lại ngoài ý muốn gặp phải Diêu Gia. Tiện tay diệt đi. Hy Vọng gia chủ không trách”
Mà đang uống một ngụm trà nghe tiện tay diệt đi Diêu Gia.
Nam Cung Nguyệt cũng nhịn không được mà phun ra một ngụm nước trà.
Đám cao tầng Nam Cung Gia Tộc cũng suýt nữa đứng không vững.
“Con mẹ nó. Đây là tiếng người nói sao?”
“Tiện tay diệt đi. Ngươi thật biết nói chuyện a”
Trong lòng bọn hắn thầm nói. Tuy nhiên không ai ngu mà chất vấn Lý Thành.
Mà đám đông hiện tại đã tản đi.
Nam Cung Nguyệt rất nhanh cùng Tứ Nữ chuyện trò. Hợp lại thành một đoàn. Bên cạnh một đám nam nhân thì im lặng.
Nữ nhân rất nhanh quen thuộc a.
Mà sau khi trò chuyện mới biết được. Lý Mẫu là mẹ củ Lý thành. Nam Cung Nguyệt cũng kinh ngạc không thôi.
Nàng nghĩ thầm.
“Nữ Tử áo trắng này là mẫu thân của vị Thiếu Niên kia”
Hơn nữa nghe cách bọn hắn nói chuyện có vẻ như Thiếu Niên kia mới là chủ.
Còn có Vị muội Tử Tống Cầm này là thê tử của hắn.
Nang Tuy Là Nam Cung Gia Gia Chủ nhưng vẫn chưa thành thân. Niên Kỷ chỉ mới hơn trăm tuổi. Dung mạo bảo dưỡng tốt. Nên nhìn qua chỉ mới như tuôi.
Mà quan sát kỹ Lý Thành nam Cung Nguyệt không biết sao Tim đập ầm ầm. Trong mắt nhìn về Tống Cầm đầy hâm mộ nói:
“Thật Hâm Mộ A”
Mà bên cạnh mấy nữ nghe như vậy cũng cái hiểu cái không!