Diệp Thiên nhắc đến ác quỷ rất lưu loát, đây không phải do những gì hắn đọc được trong sách của hành tinh này, mà là chính Thần Giới cũng có. Nói cho đúng hơn, Thiên Lang Tinh ở cách Thần Giới rất xa, chính Diệp Thiên cũng không ngờ lại tồn tại những sinh vật kia.
Ác quỷ, khái niệm dành cho những sinh vật tà ác tồn tại trong khắp vũ trụ. Chúng sở hữu các năng lực biệt quái dị, tà ác, dựa vào ác niệm của các chủng tộc khác để xâm nhập và tăng cường sức mạnh. Ác quỷ cũng có những vị diện riêng, cao cấp nhất có thể sánh ngang với Thần Giới, chỉ thua kém về diện tích hay tài nguyên. Quỷ Tiên của bọn hắn là tồn tại sánh ngang với Thần Đế, song phương giao phong nhiều lần. Năm đó Thái Hư Thần Cung được xưng tụng là đệ nhất tông môn cũng là dựa vào chiến tích đánh lui năm tên Quỷ Tiên, mà người dẫn đầu cũng chính là phụ thân của hắn, Diệp Chấn.
Vì sự tồn tại hết sức đặc thù, ác quỷ bị ngăn cách khỏi vị diện thông thường bởi pháp tắc. Tu vi càng cao, lực cản trở càng mạnh, tiến vào càng thêm khó khăn. Như Quỷ Tiên mỗi lần muốn tiến vào Thần Giới phải trải qua quá trình chuẩn bị kéo dài vô số năm. Mục đích của bọn hắn là ác hóa, bắt lấy các chủng tộc, biến bọn hắn thành nguồn sức mạnh cho mình.
Một hành tinh đẳng cấp tu luyện thấp như Thiên Lang Tinh căn bản không lọt vào mắt ác quỷ cấp cao. Đây là lý do khiến Diệp Thiên bất ngờ trước sự xuất hiện của ác quỷ. Thế nhưng xem ra thứ này tồn tại khắp vũ trụ, hành tinh cấp thấp liền có quỷ cấp thấp muốn xâm nhập vào. Tất nhiên biện pháp cũng đơn giản hơn hẳn. Bọn hắn tìm những kẻ có tham vọng, kích thích ác niệm trong lòng bọn hắn để đối phương triệu hồi mình đến. Trong trường hợp của vương triều Hạ Minh thì chính là khát vọng trường sinh của hoàng đế hay mạnh lên của ma thuật sư.
Nhân gian có lưu truyền những sự tích về quỷ dữ, nhưng lại không có ai chứng thực nên đa phần đều xem đó là sản phẩm của trí tưởng tượng. Thực tế nếu ác quỷ xâm nhập vào một vị diện thành công, bọn hắn chỉ có thể tồn tại trong một khoảng thời gian ngắn rồi vẫn bị pháp tắc trục xuất. Bọn chúng lại tồn tại bằng cách sử dụng thể xác của sinh vật trên vị diện đó, với trình độ tu luyện của Thiên Lang Tinh thì không cách nào phân biệt ra được. Vì vậy, trong những vụ án thảm sát hàng loạt, tội phạm đa nhân cách chắc chắn có một phần là do ác quỷ tạo thành. Nỗi sợ hãi, đau đớn, khủng hoảng, lo lắng bất an cũng là nguồn năng lượng của bọn chúng.
Lý Mộ Vũ không ngốc, nàng hiểu Diệp Thiên muốn ám chỉ điều gì:
- Ngươi nói đây chính là nghi thức triệu hồi ác quỷ?
Diệp Thiên gật đầu:
- Không sai. Tất nhiên có thể bọn hắn vẫn cho rằng mình đang triệu hồi một vị thần. Mọi sinh vật đều có lòng tham, vì lòng tham mà có thể làm tất cả mọi chuyện. Ác quỷ thường lợi dụng điểm này để điều khiển bọn hắn. Cho nên tu luyện đến đẳng cấp cao đều phải thông qua lịch luyện rèn đúc đạo tâm nếu không muốn đánh mất chính mình.
- Đẳng cấp cao? Là đẳng cấp nào? Tông Sư sao?
Lý Mộ Vũ không hiểu lắm về vấn đề này. Nhân gian Tông Sư hiện không có mấy, đa phần đều ở trong bóng tối khống chế mọi thứ, muốn gặp được cũng rất khó khăn. Gia gia của nàng từng tiếp xúc với một vị Tông Sư, nhưng đó cũng đã là chuyện của hơn hai mươi năm trước. Tầng lớp trẻ như Lý Mộ Vũ hay Tần Khinh Tuyết còn xa mới tiếp xúc được với tầng thứ này.
Khoan đã, trước mặt nàng không phải đang có một vị Tông Sư sao? Chỉ dựa vào thân thể bất hoại cùng thân thủ của Diệp Thiên, tu vi tuyệt đối vượt xa Thiên Cảnh. Hắn cũng là Tông Sư, hơn nữa còn là vị Tông Sư trẻ tuổi nhất từng xuất hiện trong lịch sử. Về phần Đại Tông Sư, Lý Mộ Vũ chưa từng nghe nói có ai đạt đến, kể cả trong lịch sử của giới tu luyện cũng không ghi lại. Khả năng Diệp Thiên là Đại Tông Sư gần như bằng không, chính là rất khó để tin tưởng.
Diệp Thiên biết mình vừa nói những điều vượt quá nhận biết của Lý Mộ Vũ nên không giải thích thêm. Cảnh giới cao mà hắn nói đương nhiên vượt qua phân chia cấp bậc của hành tinh này, là tầng thứ có thể hấp dẫn chủng loại ác quỷ cao cấp tìm đến.
- Dựa theo biểu cảm của những người này có lẽ là bị kinh hoảng không nhẹ khi ác quỷ xuất hiện. Bọn hắn muốn bỏ chạy nhưng đều bị hóa đá. Còn đám ma thuật sư có lẽ không bất ngờ trước hình dạng của con ác quỷ kia, thế nhưng kết cục cũng không có gì khác biệt. Ừm, quan tài vẫn đậy kín, bốn bức tượng quan lính hoàn hảo, xem ra huyết tế có thiếu sót nên quá trình triệu hồi chỉ diễn ra một nửa liền bị gián đoạn.
Ác quỷ rời khỏi quan tài tự nhiên không rỗi hơi đóng nắp lại, thậm chí một số ít sẽ đập vỡ nó. Quan tài giống như cầu nối đưa ác quỷ đến thế giới này, vài kẻ am hiểu đạo thuật có thể mượn thứ này để đuổi nó đi, đập vỡ quan tài sẽ loại bỏ được nguy cơ này, kéo dài thời gian tồn tại ở vị diện. Quan tài tự động đóng lại chỉ có một lý do, chính là quá trình triệu hồi thất bại. Nhìn vào khối ngọc thạch màu tím đường kính hơn mười mét đang treo trên cao, sinh mệnh lực bên trong đã bị rút sạch, đoán chừng ác quỷ mà bọn hắn muốn triệu hồi đến quá mạnh, chuẩn bị không đủ khiến quá trình này gián đoạn giữa chừng.
Muốn lấp đầy khối ngọc thạch này ít nhất cũng cần sinh mệnh lực của hàng trăm ngàn người, trải qua vô số lần huyết tế tích lũy vậy mà vẫn không đủ. Nếu thứ này xuất hiện tại nhân gian, đoán chừng Đại Tông Sư gì đó trong truyền thuyết cũng chỉ đủ cho nó nhét kẻ răng.
- Triệu hồi bị gián đoạn? Vậy ban đầu ngươi nói chúng ta phải cẩn thận cái gì?
Diệp Thiên hướng ánh mắt về phía bốn tượng đá:
- Bọn chúng không phải tượng đá thông thường mà là thứ được luyện chế ra làm hầu cận cho ác quỷ. Bên trong những bức tượng này chứa đầy huyết nhục và tinh huyết, ác quỷ xuất hiện sẽ kích hoạt linh trí của chúng. Vì quá trình gián đoạn, linh trí chưa mở ra hoàn toàn, chúng chỉ tự động công kích những ai tiến vào khu vực triệu hồi. Về phần bảo vật, Hồn Khí mà ngươi cần có lẽ đều ở bên trong quan tài, nhưng ta không đảm bảo thứ bên trong sẽ dễ coi. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["fadabbbedcefadecf","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
Lý Mộ Vũ chủ động lui lại, nhìn Diệp Thiên nở nụ cười:
- Nơi này giao lại cho ngươi.
Diệp Thiên khẽ lắc đầu:
- Không có gì thú vị.
Hắn đi về phía trước thêm vài bước, vừa vặn đặt chân vào khu vực triệu hồi. Bốn tượng đá lập tức phát ra âm thánh chấn động, kèm theo đó là huyết quang bộc phát từ mắt của chúng. Từng âm thanh chói tai vang vọng khắp hoàng lăng, bốn tượng đá nhanh chóng đứng dậy, tay nắm chặt lấy binh khí xông thẳng đến chỗ Diệp Thiên.
Đáng tiếc bốn món binh khí này đã trải qua thời gian quá lâu, mục nát đến không chịu nổi. Lực lượng của tượng đá quá lớn, vừa nắm chặt liền khí nó vỡ tan. Ném vũ khí sang một bên, tượng đá vung nắm đấm to lớn đánh đến trước mặt Diệp Thiên. Dù thứ này bên ngoài là vỏ bọc bằng đá, Diệp Thiên có thể cảm nhận được thứ huyết nhục hỗn loạn, ghê tởm đến cực điểm ở bên trong. Hắn thậm chí không muốn tiếp xúc, thay vào đó hô to để Lý Mộ Vũ nghe thấy:
- Mau nhắm mắt lại.
Lý Mộ Vũ không hiểu Diệp Thiên muốn làm gì, theo bản năng làm theo lời của hắn. Cùng lúc đó, trên tay Diệp Thiên xuất hiện một ngọn lửa ba màu…