Thẩm Hàm tỉnh lại trong không gian mờ mịt, lúc này hắn đã có kết luận, qua ba thế giới, kỳ thật ái nhân đều là người, bởi vì bọn họ có quá nhiều điểm giống, tỷ như dù tính cách thế nào, kỳ thật đều vẫn sẽ thẹn thùng, khi thẹn thùng vành tai sẽ hồng; lại tỷ như bọn họ đối với Thẩm Hàm luôn có dục chiếm hữu mãnh liệt quỷ dị.
Người này là ai? Vì cái gì sẽ tồn tại với hệ thống?
Thẩm Hàm nở nụ cười hài hước, bởi vì hắn phát hiện cái hệ thống này càng ngày càng có ý tứ, còn chủ thể của ái nhân, Thẩm Hàm tin không mấy thế giới nữa hắn liền tìm được.
“A a a a…… Ký chủ đại nhân anh trở lại rồi, em đều ngủ như chết rồi nha, ký chủ đại nhân, em đã quen bị hệ thống khác cười nhạo, cho nên lúc bọn họ cười nhạo, em cũng có kỹ năng tìm niềm vui trong nỗi khổ á.” Hệ thống bắt đầu náo trong đầu Thẩm Hàm.
Thẩm Hàm trả lời nó: “Ba thế giới hoàn thành, để anh đây thấy Chủ Thần.”
“A? Ký chủ đại nhân, anh vẫn còn nhớ thương hả, Chủ Thần siêu vội, mỗi ngày ngài đều phải xử lý rất nhiều chuyện nha, nhiều thế giới lắm, không thể để nó tuỳ tiện sụp đâu.”
Thẩm Hàm không nói hai lời, nhắm ngay năng lượng của hệ thống , hệ thống nháy mắt thành thật, Thẩm Hàm thậm chí có thể cảm giác được nhẫn trên ngón út run nhè nhẹ.
“Túc…… Ký chủ đại nhân, anh chờ một lát, em đi báo cáo Chủ Thần, lập tức quay lại.”
Tỏ vẻ đồng ý, Thẩm Hàm thản nhiên lơ lửng, những ngôi sao đó, căn bản không như trong sách, mà mắt thường nhìn thấy ngôi sao nhỏ loé sáng, tùy tay có thể hái, lại tùy tay có thể thả đi.
Bỗng nhiên có chút muốn cười, bởi vì Thẩm Hàm nhớ rõ trong thế giới hiện thực, trong vũ trụ có nhiều nơi còn lớn hơn địa cầu, phần lớn là cằn cỗi, không có nước, cũng không có dấu hiệu sinh mệnh, hiện tại thấy ngôi sao, đại khái chỉ là giả thiết nào đó của Chủ Thần.
Hái mấy ngôi sao, tùy tay tạo thành trái tim, Thẩm Hàm hơi hơi mỉm cười, kỳ thật loại giả thiết này cũng rất có ý tứ.
“Nghe nói cậu tìm ta?” Trong đầu bỗng xuất hiện một thanh âm xẹt qua, thanh âm này mềm nhẹ, trầm thấp, phân không ra nam nữ, nhưng lại làm người chấn động mãnh liệt, như tâm linh được gột rửa, thân thể không tự giác mà bày ra tư thái thần phục.
Thẩm Hàm cũng không ngoại lệ, bởi vì thanh âm này giống như mang theo lực lượng áp đảo chúng sinh, Thẩm Hàm cũng không nói, vẫn duy trì tư thế hơi hơi cúi đầu, trả lời trong đầu: “Đúng vậy, tôi tìm ông.”
Thanh âm Chủ Thần lại lần nữa truyền đến năng lượng thật lớn: “Cậu có gì muốn hỏi ta?”
“Vì cái gì lựa chọn tôi? Tôi muốn biết điều kiện lựa chọn ký chủ.”
“Cậu không phải ta chọn, là hệ thống theo cậu chọn cậu.”
Thẩm Hàm biết đây là lời vô nghĩa, bởi vì Chủ Thần có đưa một ít quy tắc cho hệ thống, mà hệ thống dưới quy tắc cho phép tự do lựa chọn ký chủ, đến nỗi quy tắc này là gì thì Chủ Thần không muốn nói cho Thẩm Hàm.
“Vậy, tôi đã thay đổi ba thế giới, thế giới đều không sụp đổ, nói cách khác tôi có thể tiếp tục làm như vậy, đúng không?”
“Hy vọng cậu không cần tiếp tục tùy hứng, bởi vì sau khi cậu rời thế giới kia, thế giới kia sẽ lần nữa trở lại vị trí cũ, hệ thống khác sẽ để ký chủ khác làm nhiệm vụ lần nữa, cho nên cậu thay đổi cũng không có hiệu quả.”
Càng mẹ nó vô nghĩa, thế giới trở lại vị trí cũ Thẩm Hàm tin, rốt cuộc đây là thế giới Chủ Thần, nhưng thay đổi không có hiệu quả mới vô nghĩa, hắn thay đổi để tìm vui, vậy là đủ rồi.
“Ừ, tôi không có vấn đề, gặp sau.”
Chủ Thần chậm hai giây: “Gặp sau.”
Chủ Thần rời đi, uy áp tựa hồ cũng biến mất, lại lần nữa hệ thống ngao ngao kêu: “Ký chủ đại nhân ký chủ đại nhân, Chủ Thần soái không, có đẹp không, có phải anh cũng bắt đầu sùng bái ngài?”
“Không có, tiến vào thế giới đi.”
“Chủ Thần soái vậy, anh thế mà……”
“Nhanh lên, không cần vô nghĩa.”
“A.” Hệ thống khóc chít chít còn muốn vì Chủ Thần nói cái gì, nhưng ký chủ rõ ràng không muốn nghe, ai da uy, ánh mắt này không tốt, đặc biệt không tốt!
——
Lần tỉnh lại sau đó Thẩm Hàm đã tiến vào thế giới tiếp theo, hắn chính là muốn không nghe Chủ Thần mà tiếp tục nghịch tập, Chủ Thần sẽ làm sao đây.
Nhưng lúc tỉnh lại ấy, Thẩm Hàm thấy rõ một nhánh cây lớn bay lại đây.
Thân thể hoạt động nhanh hơn ý thức, Thẩm Hàm vì tránh thoát, cả người nháy mắt ngửa ra sau, nhưng sau khi nhánh cây xẹt qua thì ngay sau là một trận cát đá bay qua, Thẩm Hàm căn bản không mở nổi mắt, ngay sau đó có cái gì đó nện trên đầu hắn.
Trời đất xoay vòng, Thẩm Hàm ngã xuống.
Trước lúc ngã xuống, Thẩm Hàm thấy một thân ảnh hắc y, thân ảnh cao ngạo tịch mịch như băng tuyết núi cao, vĩnh viễn không thể chứa.
Mắt không mở nổi, thân thể lại nặng nề, ngón út của Thẩm Hàm truyền đến cảm giác tê dại, chờ xem xong, Thẩm Hàm thật muốn cười, đây là Chủ Thần muốn trực tiếp giết hắn, để hắn vừa vào thế giới đã làm pháo hôi ngay?
Đáng tiếc nha, Thẩm Hàm không chết, hắn tránh khỏi công kích chính diện rất nghiêm trọng kia, đời trước Thẩm Hàm bị nhánh cây đâm xuyên qua yết hầu, đi đời nhà ma.
Chủ Thần không muốn hắn sống thì hắn càng phải sống, với lại còn phải sống tới lúc gặp bản thể của Chủ Thần.
Sau khi hiểu rõ đại khái, đầu óc Thẩm Hàm cũng chậm rãi thanh tỉnh, thân thể cũng có chút sức.
Đôi mắt hơi hé, Thẩm Hàm thấy một bóng dáng cao lớn.
Tựa hồ cảm giác được cái gì, bóng dáng quay đầu, Thẩm Hàm nói không nên lời, nhưng không thể không khiếp sợ với dung mạo người này, tuyệt đối có thể xưng là phong tư trác tuyệt, người nọ mặc hắc y tóc đen, con ngươi cũng đen, nhưng làn da lại rất trắng, một đôi mày kiếm tà phi nhập tấn, đôi mắt cũng hẹp dài, nếu không phải khí chất thiên lãnh, đôi mắt này hẳn sẽ thiên về yêu diễm, nhưng giờ phút này hai hàng lông mày và mắt lại cho người ta một loại cảm giác người sống chớ gần. Mũi y cao thẳng, đôi môi thiên mỏng, mặt cũng đẹp, tóm lại trừ bỏ khí chất không nói, người này bên ngoài thật sự tuấn lãng cực kỳ.
“Ngươi tỉnh?”
Chờ một chút, đột nhiên hai mắt Thẩm Hàm trợn lên, bởi vì hắn phát hiện tầm mắt hắn kỳ thật chỉ có thấy màu đen trắng xám như xem phim đen trắng ở trong thế giới hiện thực, hắn đây là…… Bệnh mù màu?
“Ngươi làm sao vậy?” Hắc y nhân hỏi.
Thẩm Hàm cúi đầu nhìn chăn gấm màu xám, lại nhìn nhìn hoa văn đen trắng xám giao nhau, bình tĩnh trở lại, Thẩm Hàm nói: “Không có việc gì.”
Lúc mở miệng, Thẩm Hàm cũng có chút không quen, bởi vì thanh âm thân thể này quá mềm mại, có loại cảm giác như cô bé phía nam nói chuyện, mấu chốt tính cách Thẩm Hàm cùng thanh âm này hình như kém khá xa.
Chẳng lẽ bởi vì là hamster tinh? Thẩm Hàm nghĩ trong lòng.
Đúng vậy, Thẩm Hàm ở thế giới này là một hamster thành tinh, đương nhiên hắn cũng là pháo hôi, mà vai chính Lâm Chi Tuý thế giới này hẳn là hắc y nhân bên người hắn.
Thế giới này là thế giới tu tiên, trong nhân loại cũng có rất nhiều người có thể phi thăng thành tiên, đương nhiên yêu tinh cũng có thể.
Thẩm Hàm vì Yêu Vương điểm hoá mới thành tinh, nguyện vọng lớn nhất của nó chính là sống đến năm mươi tuổi, cái nguyện vọng thứ hai chính là đi xem biển rộng, nhưng sau khi hoá hình không bao lâu, hắn đã bị Lâm Chi Túy cuồng bạo hóa không cẩn thận giết chết, pháo hôi thực sự có điểm oan.
Nguyên chủ Thẩm Hàm sau khi chết thì bị Lâm Chi Túy tỉnh lại phát hiện thi thể, vì áy náy Lâm Chi Tuý chôn Thẩm Hàm, tiếp theo là con đường thăng tiến của vai chính thẳng đến khi thành tiên.
Đúng vậy, thế giới này không có nữ chính, chủ tuyến chính là Lâm Chi Túy khắc phục nhược điểm, không ngừng đánh quái thăng cấp, cuối cùng trở thành bá chủ một thế hệ, danh liệt vào thượng tiên.
Thẩm Hàm nhìn Lâm Chi Túy, tóc dài màu đen như thác nước rũ xuống, cùng quần áo màu đen dung thành một mảnh, Thẩm Hàm nói: “Ngươi là ai?”
Thanh ân Lâm Chi Túy cùng y người này thực xứng đôi, trong quạnh quẽ lộ ra tia cao ngạo, còn có một chút, đại khái là…… Tịch mịch.
“Ta gọi Lâm Chi Túy, ngày hôm qua ta làm người bị thương, xin lỗi, khi đó ta không có ý thức.”
Thẩm Hàm còn muốn thích ứng với tình huống cụ thể của thế giới này, bởi vì đối với cấp bậc, yêu quái, tu luyện, sau hoá hình như thế nào, hắn cái gì cũng không biết.
Thẩm Hàm thử giật giật thân thể của mình, kết quả toàn thân trên dưới đau đến hắn không thể không hút một ngụm khí lạnh, nhưng cẩn thận cảm nhận, lại không tìm thấy cụ thể đau chỗ nào, rất kỳ quái.
“Ngươi không cần lộn xộn, kinh mạch ngươi bị ta phá hư, tuy cho ngươi ăn bách thông hoàn, nhưng ngươi không sai biệt lắm ngày mới có thể xuống giường.”
Trong đầu Thẩm Hàm xuất hiện hai chữ ĐM, kinh mạch phá hư, vô luận ở tiểu thuyết tu tiên nào cũng rất nghiêm trọng, có giả thiết có thể chữa trị, tỷ như thế giới này, có kinh mạch tắc, tu vi cũng phế đi, nhưng giờ phút này Thẩm Hàm càng thêm buồn bực, hắn muốn đi WC.
Thẩm Hàm thử giật giật, phát hiện chỉ có từ bả vai trở lên hắn mới có thể khống chế, còn nơi khác hắn đều không khống chế được, nói tóm lại, hắn hiện tại cùng nằm liệt không sai biệt lắm.
“Ngươi hẳn cần ăn cái gì đó, bởi vì ngươi không thể duy trì hình người, là ta giúp ngươi duy trì hình người.”
“Ừ.” Thẩm Hàm trả lời, thanh âm tuy mềm, nhưng khẩu khí rõ ràng đã lạnh xuống.
“Đúng rồi, nếu buồn quá, ra cửa tùy tiện tìm một chỗ liền có thể, khắp nơi đều là cây, không ai thấy đâu.”
“Ừ.” Ngữ khí Thẩm Hàm lạnh hơn, bởi vì hắn muốn đi WC, nhưng hắn không động đậy nổi, hắn ngẫm lại ngày này rốt cuộc bao giờ qua.
Nhìn Lâm Chi Túy bên cạnh vẫn bày vẻ mặt thanh lãnh, Thẩm Hàm nhớ tới vài ngày sau y có thần khí thứ nhất: Sùng Minh Lô.
Sùng Minh Lô, danh như ý, là một lò sưởi, cái lò sưởi này có một cái công năng nghịch thiên, chính là có thể tẩy kinh phạt tuỷ, dù là kinh mạch bị phế cũng có thể trong vòng hai ngày khôi phục bình thường, đồng thời còn có thể mở rộng kinh mạch, kinh mạch mở rộng, như vậy hấp thu linh khí thiên địa càng dễ dàng, nói cách khác càng dễ tu luyện.
Hạ quyết tâm, nếu đã tới, Thẩm Hàm vẫn bị y gây thương tích, vậy lợi dụng khí vận vai chính một chút cũng không sao đâu ha, Sùng Minh Lô hắn muốn.