Tiểu Binh Truyền Kỳ

chương 210: kế hoạch thu nạp osfpu

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nghe Đường Long nói xong, Đường Kim lập tức nhảy cẫng lên hét lớn: “Cái gì? OSFPU một trong tổ chức buôn vũ khí lớn nhất vũ trụ? Mẹ nó! Nó dám chọc Đại Đường của chúng ta, em nhất định cho nó biết tay! Em sẽ bảo quốc hội miễn trừ mua sắp vũ khí của tổ chức OSFPU! Em xem bọn họ không có hàng hóa còn có thể làm ăn gì được?”

Đường Mộc nói theo: “ OSFPU đáng chết! Uổng công em bán cho họ sản phẩn quân công trong nước với giá ưu đãi, không ngờ nó lại dám có ý đánh lão đại của em, em sẽ diệt bọn họ!”

“Các người nói cái gì? Lẽ nào các người đều có quan hệ với tổ chức OSFPU?” Đường Long ngạc nhiên nói.

“Đương nhiên có quan hệ rồi! tổ chức buôn vũ khí lớn và top các nước lớn nhất vũ trụ như bọn em, không có quan hệ là không thể nào, nếu không anh cho rằng bọn họ từ đâu có được nhiều vũ khí để bán!” Đường Kim không để ý nói.

“Mẹ nó, đây chẳng khác nào nói tổ chức buôn vũ khí lớn nhất đều có quan hệ với nước lớn vũ trụ? Chả trách bọn họ tung hoành vũ trụ!” Đường Long tức giận nói.

Cũng đúng, nếu như không phải tiểu đệ này của mình khống chế vài nước lớn, e rằng mình cho dù tìm được sào huyệt của tổ chức OSFPU, mình cũng đành giương mắt nhìn, vì nước lớn vũ trụ không phải bây giờ mình có thể chống lại được.

“Ha ha, lão đại yên tâm đi! Bây giờ các nước top dường như đều nằm trong tay bọn em, tổ chức buôn vũ khí lớn làm gì mà dám giương oai, bọn họ đều phải nhìn sắc mặt của bọn em!” Đường Mộc cười nói.

Đường Long nghe thấy lời này cũng cười, nguồn hàng cung cấp nằm trong tay mình, người tiêu thụ hàng hóa e rằng cuộc sống sẽ không dễ dàng.

Nghĩ đến mình cả ngày bị ám sát, hắn bất giác cười nham hiểm nói: “Cho ta mượn vài người, ta muốn cho tổ chức OSFPU biết tay!”

Đường Hỏa hưng phấn, hắn vội đến trước nói: “Lão đại chuẩn bị giết gà cho khỉ xem? Không thành vấn đề, dưới tay em có lượng lớn sát thủ tinh nhuệ, em giao toàn bộ bọn họ cho lão đại.”

Đường Kim cũng vội nói: “Em giao bộ tình báo của nước Vũ Lai cho lão đại, như thế lão đạo muốn giết ai thì giết người đó.”

Bọn người Đường Mộc cũng tranh nhay biểu thị trợ giúp tiền của, trong nháy mắt, tổ chức OSFPU sắp phải đối diện với sự tập kích của vài nước lớn nhất vũ trụ.

Cuộc họp nhanh chóng kết thúc, ngoài con rắn đàu đàn Đường Kim ở lại, những người khác đều vui vẻ trở về địa bàn của mình.

Thủ đô Đế quốc Ám Dạ, một phi thuyền lặng lẽ hạ cánh ở một cảng vũ trụ nào đó, mà cảng vũ trụ này sớm đã bị một lượng lớn người đàn ông áo đen bao vây trùng trùng.

Cảnh sát vốn muốn đến can thiệp, nhìn thấy dấu hiệu trên ngực của những người đàn ông này, bất giác co đầu rụt cổ núp một bên. Vì những người này là thành viên của Thiết Mộc xã tổ chức xã hội đen lớn nhất Đế quốc Ám Dạ, ngay cả hoàng đế tối cao của Đế quốc, cũng phải mắt nhắm mắt mở đối với Thiết Mộc xã này, những cảnh sát nhỏ bé như mình làm sao dám chọc vào?

Mặc dù những cảnh sát này không dám can thiệp, nhưng bọn họ đều rất hiếu kỳ núp ở góc nhìn ra, chuẩn bị xem xem những nhiều thành viên xã hội đen như thế đang đợi nhân vật như thế nào.

Một người đàn ông dưới sự bảo vệ của một nhóm người áo đen đi ra.

Nhìn dáng vẻ của người đàn ông này, phần lớn cảnh sát đều nghi ngờ, thầm đoán thân phận của người này trong Thiết Mộc xã.

Nguyên nhân không có gì khác, cao tầng của Thiết Mộc xã vô cùng thần bí, ngoài thành viên trong bang ra, người ngoài căn bản không biết dáng vẻ của bọn họ như thế nào, đặc biệt là xã trưởng Thiết Mộc xã kia, càng thần bí có thể so sánh với bệ hạ chí cao vô thượng.

Nhưng những cảnh sát có thân phận quý tộc kia, sau khi nhìn thấy dáng vẻ của người đàn ông kia trong lòng kinh ngạc, nhanh chóng quay đầu xem như chưa nhìn thấy, trong lòng không ngừng thôi mien chính mình: “Mình hôm qua uống say ở nhà nghỉ ngơi, hôm nay đâu cũng không đi.”

Còn những người biết miệng của mình không thể giữ kín được, càng quyết định sau khi tan ca lập tức đi tìm bác sĩ xóa bỏ đoạn ký ức này của mình, để tránh sau này không cẩn thận nói ra gây họa lớn.

Cảnh sát xuất thân dân thường mặc dù nhìn thấy vẻ mặt kỳ lạ của những vị cấp trên này của mình, nhưng bọn họ không dám lên tiếng hỏi, vì có nhiều bí mạt chỉ lưu truyền trong quý tộc.

Những bí mật này những dân thường như mình căn bản không thể biết được, vì sự tồn tại vững chắc của cái đầu, vẫn là không nên hiếu kỳ như thế.

Đường Mộc đang chuẩn bị bước lên xe có dấu hiệu của Thiết Mộc Xã, nhìn thấy người trong xe bất giác ngây người.

Nhưng anh ta cũng không chần chừ lâu, sau khi lên xe, dưới sự bảo vệ của những chiếc xe cao câp màu đen, lái về phía tổng bộ của Thiết Mộc Xã.

Nhận điếu xì gà từ đôi tay ngọc đưa qua, Đường Mộc chớp mắt nhìn chủ nhân của đôi tay ngọc kia hỏi: “Sao em lại đến?”

“Người ta chờ không được muốn gặp ngài mà!” Một giọng nói ỏn à ỏn ẻn vang lên.

Chủ nhân của giọng nói này có một vẻ mặt dễ thương và thân hình mê người, là một đại mỹ nhân khiến đàn ông vừa nhìn sẽ ngứa ngáy.

“Ờ, mới đi có vài ngày đã nhớ ta rồi ư?” Đường Mộc cười hi hi để ỹ nữ kia đốt điếu xì gà.

Mỹ nữ kia nép vào ngực Đường Mộc, một tay vuốt ve xoa ngực Đường Mộc, ngẩng mặt lên, chớp mắt, giọng nói có chút mông lung: “Người ta lúc nào cũng nhớ tới ngài! Đúng rồi, lần này đi đâu vậy? Có làm ăn lớn không?”

Đường Mộc nhả một ngụm khói, tùy tiện nói: “Không có bàn việc làm ăn gì hết, chỉ là đi nước Vũ Lai chơi vài ngày.” Còn tay ôm mỹ nữ của anh ta, thì nhẹ nhàng vuốt ve cổ của mỹ nữ kia.

“Ngài thật xấu! Nói dối với em là đi bàn chuyện làm ăn không dẫn em đi, sớm biết ngài là đi chơi, em sẽ chết cũng đòi đi theo!” Mỹ nữ nhõng nhẽo nói, cô ấy hoàn toàn không chú ý đến ánh mắt lạnh lỳng của Đường Mộc bị khói thuốc che mất.

Đường Mộc cắn điếu xì gà, để lộ hàm răng trắng bóc nói: “Nếu đã như thế, thì ngươi đi chết đi!” Nói xong liền nhẹ nhàng bẻ gãy cổ của mỹ nữ, mỹ nữ kia vẫn còn chưa rõ xảy ra chuyện gì thì đã ngọc nát hương tan.

Đường Mộc tùy tiện quẳng mỹ nữ sang một bên, giống như không có chuyện gì xảy ra sau khi hút thuốc hỏi: “Điều tra ra là ai phái đến chưa?”

Tài xế lái xe phía trước lúc này mới giống như tồn tại đáp: “Là tam … tam công tử phái đến.” Lúc nói đến chữ kia, anh ta có chút chần chừ.

Đường Mộc liếc tài xế, ánh mắt này khiến tài xế kia run lên không thôi.

Đường Mộc không nói gì, mãi sau khi hút vài hơi mới lạnh lùng hừ một tiếng giận dữ mắng: “Đám nghịch tử đáng chết, hoàng đế còn sống mạnh khỏe đã đi khắp nơi lôi kéo quan hệ, ngươi nói bọn họ là muốn tranh đoạt ngôi vị thái tử hay là muốn cướp ngôi hoàng đế?”

Tài xế nghe thấy lời này lập tức đổ mồ hôi lạnh.

Trời ơi! Thật sự là sợ cái gì cái đó đến! Câu hỏi này bất luân trả lời như thế nào cũng đều không ổn, anh ta đành sợ hãi lên tiếng nói: “Thần không biết, thần đáng chết.”

Nếu như không phải là đang lái xe, xem dáng vẻ của anh ta e rằng là muốn quỳ xuống khấu đầu tạ tội.

Đường Mộc không để ý đến dáng vẻ sợ hãi của người tài xế này nhắm mắt trầm tư.

Nhìn thấy dáng vẻ của Đường Mộc, tài xế mới lén thở phào lau mồ hôi.

Tổng bộ của Thiết Mộc xã được xây ở dãy trung tâm thủ đô Đế quốc Ám Dạ, chỉ đơn giản nhìn nó và các bộ ngành chính phủ ở cùng một con đường, thì biết được quyền thế của Thiết Mộc xã ở Đế quốc Ám Dạ ngất trời thế nào.

Đường Mộc đi vào phòng làm việc của xã trưởng, một người đàn ông trung niên dáng vẻ thư sinh cong lưng cúi đầu, cung kính nói: “Hoan nghênh xã trưởng trở về.”

“Ừ, quân sư, những ngày này ta không có cực khổ cho ông rồi.” Đường Mộc mỉm cười gật đầu nói với người đàn ông trung niên kia.

“Đây là chuyện thuộc hạ đương nhiên phải làm.” Người đàn ông trung niên không có vẻ đắc ý gì, cẩn thận nói.

Sau khi thuộc hạ đến gặp xong rời khỏi, người đàn ông trung niên ngoan ngoãn đóng cửa, còn Đường Mộc thì ấn một cái nút trên bàn, phía sau bàn làm việc lập tức để lộ ra một cửa bí mật.

Sau khi đi vào cửa bí mật, có thể phát hiện đây là một gian phòng lắp đặt đầy máy móc, chính giữa, chính là những thứ được để trong cái chụp bằng thủy tinh, được vô số những sợi dây điện rất nhỏ liên kết có chút giống não người.

Sau khi đi vào căn phòng này, người đàn ông trung niên lập tức quỳ xuống khấu đầu chào Đường Mộc.

Đường Mộc giống như sớm đã làm quen, vẫy tay nói: “Trung thừa tướng không cần đa lễ, đứng lên đi!”

“Lễ không thể bỏ, thần cám ơn điện hạ.” Trung thừa tướng sau khi nói xong câu này, mới đứng dậy lặng lẽ chờ đợi Đường Mộc mở lời.

Mãi một lúc sau, Đường Mộc mới thở dài nói: “Thế lực đối phương vô cùng mạnh mẽ! Bốn bang phái lớn vũ trụ, tổng thống nước Vũ Lai, các nước lớn xếp thứ , ,, , còn có mấy chục nước trung đẳng khác.

Trung thừa tướng vốn vẻ mặt lạnh lung nghe thấy lời này, bất giác kinh ngạc mở miệng, thất thanh nói: “Đường Long lại mạnh như thế sao?”

“Không sai, chính là mạnh như thế, đây đều là công lao của đại ca xã hội đen.” Nói rồi, Đường Mộc gõ gõ vào cái chụp thủy tinh ở chính giữa.

Hắn cười lạnh nói: “Nếu như không phải mật thám của trẫm, trước tiên phát hiện thân phận người máy của tên này, đồng thời từ trong chương trình của bọn họ có được tất cả, nếu thật sự để bọn họ phát triển, e rằng thế lực của Đường Long đã có thể cộng them vào Đế quốc Ám Dạ xếp thứ vũ trụ này của chúng ta rồi.”

Nói đến đây, Đường Mộc đột nhiên cười lớn: “Hi hi, nếu như lần thành không phải đích thân đi hành tinh Thiên Đường, e rằng cũng không biết được Đường Long đã trở nên mạnh như thế, nếu như chúng ta vẫn dựa vào ấn tượng hắn chỉ là thủ lĩnh của một tinh hệ để đối phó hắn, nhất định sẽ ngay cả thất bại như thế nào cũng không biết.” Nói đến đây liền kể những chuyện mình đã trải qua ở hành tinh Thiên Đường ra.

Trung thừa tướng đã tỉnh lại lập tức quỳ xuống, giọng nói có lẫn tiếng khóc: “Đều là thần vô dụng, để điện hạ phải tủi thân mạo hiểm.”

“Vì Đế quốc của mình, chuyện này sao tính là tủi thân, sao tính là mạo hiểm?”

Đường Mộc mỉm cười, sau khi vẫy tay để Trung thừa tướng đứng dậy hỏi thăm: “Lần này Đường Long gặp phải sự ám sát của tổ chức OSFPU, ngươi xem chúng ta có cần động tay động chân không?”

Trung thừa tướng sau khi suy nghĩ lắc đầu nói: “Bệ hạ, vi thần cho rằng, chúng ta nên đứng ở một bên hợp lực với Đường Long bên kia để tấn công tổ chức OSFPU.

“Ồ? Nói nguyên nhân ra nghe thử.” Đường Mộc rất hứng thú nói.

Trung thừa tướng cung kính nói: “Vâng thưa bệ hạ, vi thần chỉ nghĩ đến hai ra hai ngu kiến, một là tổ chức xã hội đen lớn và mấy chục nước lớn đều đứng về phía Đường Long, cho dù chúng ta âm thầm chi viện, cũng không thể khiến tổ chức OSFPU sống sót dưới sự tấn công của bọn họ.

“Hai là tổ chức OSFPU chiếm / giao dịch của toàn vũ trụ, nếu như tổ chức này biến mất, chúng ta cũng kiếm được một khoản tiền lớn, đồng thời, chúng ta còn có thể lợi dụng minh ước của tổ chức xã hội đen lớn để mở rộng thế lực, điều này là bước ngoặt trọng đại đối với việc nâng cao quốc lực của nước ta.”

“Uhm, ngươi nói không sai, nếu như bất luận chúng ta giúp hay không, tổ chức OSFPU đều không thể tránh khỏi nạn diệt vong, vậy thì chúng ta tốt hơn nên kiếm chút lợi ích từ trong đó.” Đường Mộc gật đầu nói.

“Vâng, vi thần sẽ ra lệnh bên dưới chuẩn bị hành động cướp đoạt lợi ích của tổ chức OSFPU.” Trung thừa tướng cung kính nói.

“Uhm, không biết nếu như tung tin mối quan hệ của Đường Long và tổ chức xã hội đen lớn ra bên ngoài, những nước bị tổ chức xã hội đen kia khống chế sẽ có phản ứng gì?” Đường Mộc lần nữa hỏi.

“Theo tính toán của vi thần, sẽ không có được hiệu quả như trong dự tính, ngược lại sẽ khiến cho thế lực của Đường Long tăng mạnh. Vì người binh thường chỉ nhìn thấy kẻ mạnh, sẽ không để ý đến kẻ mạnh này làm thế nào để lớn mạnh.” Trung thừa trướng sau khi trầm ngâm một hồi nói.

“Vậy thì phái người đi lật đổ tinh hệ Vô loạn của Đường Long thì thế nào? Trầm nhớ tướng quân Trấn Đông xuất thân từ tinh hệ Vô Loạn, theo thân phận người bản xứ của ông ta, đã có thể đứng vững ở tinh hệ Vô Loạn?” Đường Mộc lần nữa hỏi.

“Bệ hạ không được, tướng quân Trấn Đông mặc dù xuất thân từ tinh hệ Vô Loạn, nhưng lúc này thân phận cao quý, là tướng quân thực quyền của quân ta, muốn người quân nhân như anh ta làm hoạt động âm mưu, quả thực là uổng phí nhân tài.

“Hơn nữa Đại Đường đã thống trị vững chắc tinh hệ Vô Loạn, căn bản không thể từ trong mà lật đổ được Đại Đường.” Trung thừa tướng khuyên can nói.

“Ừ, cũng đúng, vũ đài của anh ta là chiến trường, âm mưu hoàn toàn không phù hợp với anh ta.” Đường Mộc gật đầu nói, nói đến đây, Đường Mộc dường như nhớ ra gì đó nói: “Đế quốc Uy Thần kia ngươi cảm thấy thế nào?” Lại có thể bí mật chiếm được một nước lớn của vũ trụ, không biết có thể âm thầm trở thành đồng minh với bọn họ để chống lại Đại Đường hay không?”

“Vi thần cho rằng có thể thử tiếp xúc, nhưng bệ hạ phải đề phòng thủ đoạn tôn giáo của đối phương, tuyệt đối không thể để cho bọn họ tiếp xúc quá nhiều với quan viên của chúng ta.” Trung thừa tướng nói.

“Trẫm tự nhiên hiểu, ừ, được rồi, trẫm cũng nên về cung, những chuyện kia giao cho ngươi đi xử lý.” Đườgn Mộc mỉm cười nói.

“Vâng, cung tiễn bệ hạ.”

Trung thừa tướng khom lưng cúi đầu cung kính.

Trần Kháng đang ở trong phòng làm việc hào hoa kia của ông ta lo lắng không thôi, bởi vì kỳ hạn thời gian đổng sự cho đã đến rồi, mà mình sử dụng tất cả biện pháo đi giết Đường Long đều không thành công, giống mình phái bồ đội chuẩn bị cho nổ hành tinh thủ đô Đại Đường, nhưng lại nhận được tin tức Đường Long ra ngoài tuần tra, khiến cho bồ đội mình phái đi đành núp trong bóng tối chờ đợi cơ hội.

Đường Long có thể chờ, những sát thủ kia cũng có thể chờ, nhưng mình không thể chờ được!

Mặc dù lần này không thành công sẽ không bị đuổi ra khỏi tổ chức, hơn nữa mình là quan chức cao cấp, cũng không thể vì như thế mà bị giáng chức, nhưng ít nhất cũng để lại ấn tượng làm việc bất lực với đổng sự và đồng liêu, ấn tượng này đủ khiến mình cả đời này chỉ có thể ngồi ở vị trí này.

Mà mình trẻ như thế đã trở thành tổng giám đốc, làm sao có thể đồng ý cả đời này ngồi ở vị trí này?

Hài, bây giờ hi vọng đổng sự kéo dài thời gian ra.

“Mẹ nó, Đường Long đáng chết, người binh thường bị ám sát, không phải trốn ở trong nhà thì là trốn ở căn cứ, cái tên nhà ngươi sao ngược lại lại chạy khắp vũ trụ! Lại còn có tâm tình chạy đến hành tinh Thiên Đường nước Vũ Lai?

“Cũng không biết hắn có quan hệ gì với tổ chức xã hội đen hành tinh Thiên Đường, lại vừa đến đó đã khiến hành tinh Thiên Đường giới nghiêm, cũng không biết sát thủ phái đi có thành công hay không?

“Hài, nếu như Đường Long ngoan ngoãn ở hành tinh thủ đô, để ta cho nổ cả người lẫn hành tinh thì tốt biết bao!”

Trần Kháng vừa lo lắng đi qua đi lại, vừa lầm bầm không thôi.

Đúng vào lúc này, điện thoại vang lên, Trần Kháng bị giật mình vội vàng nối thông điện thoại, hình ảnh trên màn hình hiển nhiên là đổng sự kia.

Ông ta lạnh lung hỏi Trần Kháng: “Thế nào rồi? Đã giải quyết xong chưa?”

Trần Kháng nhìn thấy sắc mặt cấp trên không tốt, bất giác cẩn thận nói: “Xin lỗi đổng sự, những chuyện giống như đả kích kinh tế Đại Đường tiến hành rất thuận lợi, chỉ là mãi không tìm ra cơ hội để ám sát Đường Long, xin đổng sự hãy ột ít thời gian, thuộc hạ bảo đảm nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ.”

Đổng sự có chút kỳ lạ Trần Kháng sao lại hoảng sợ như thế, nhưng ông ta cho rằng là vì mình sau khi trở thành đổng sự uy quyền càng lớn mạnh, bất giác hài lòng gật đầu nói: “Ta cho ngươi thời gian hai tháng, ngươi phải nỗ lực nhiều hơn nữa!”

“Hai tháng?”

Trần Kháng ngây người, nhưng rất nhanh tỉnh lại vui mừng nói: “Vâng, thuộc hạ nhất định hoàn thành nhiệm vụ!”

Vốn dĩ ông ta vì không hoàn thành thời gian đúng hạn mà lo sợ sẽ bị xử phạt, lập tức tan thành mây khỏi.

“Còn nữa, ta kết giao với một số quan viên bản địa, khiến cho bọn họ có cảm tình với tổ chức của chúng ta.” Đổng sự nói tiếp.

“Vâng, thuộc hạ sẽ làm thỏa đáng.” Trần Kháng lập tức trả lời.

Nhưng miệng ông ta thì nói thế, nhưng trong lòng lại cảm thấy kỳ lạ, vì tổ chức và chính phủ nơi mình đang ở quan hệ rất tốt, sao đổng sự lại đặc biệt nhắc nhở mình mua chuộc những viên quan chính phủ này?

Uhm? “Đối với tổ chức của chúng ta”? Hiểu rồi, có lẽ là vì tổ chức buôn vũ khí giận dỗi, nếu không cũng sẽ không nói những lời như thế, ừ, xem ra nên gia tăng sức ảnh hưởng của tổ chức mới được.

Nhìn thấy tinh thần của thuộc hạ mình, hiểu được ông ta đã hiểu được hàm ý trong lời nói của mình, đổng sự rất hài long gật đầu, thuộc hạ ưu tú như thế, cấp trên đương nhiên hài lòng.

Ông ta sau khi cổ vũ Trần Kháng vài câu, đồng thời bảo ông ấy (Trần Kháng) chú ý an toàn, liền tắt điện thoai.

Trần Kháng lau mồ hôi, tim vốn treo trên cao, cuối cùng cũng rơi xuống, đối với chuyện cấp trên bảo mình chú ý an toàn, ông ta không để ý lắm, được ông ta hiểu là cấp trên quan tâm mình!

Trần Kháng thả lỏng rót ly rượu ình, vừa thoải mái thưởng thức rượu vừa nhẹ nhàng tự nói với mình: “Hai tháng? Hi hi! Ta không tin Đường Long hai tháng không trở về Đại Đường, chỉ cần hắn vừa trở về sẽ có thể hoàn thành nhiệm vụ.

Lúc Trần Kháng đang thư thái, cửa phòng đột nhiên mở ra.

Một người đàn ông trung niên chạy vàp nói lớn: “Tổng giám đốc, sự tấn công đối với kinh tế Đại Đường xảy ra vấn đề!”

Trần Kháng ngây người, tiếp đó nhảy cẫng lên hét lớn: “Xảy ra vấn đề? Xảy ra vấn đề gì?”

Thủ đoạn sử dung kinh tế khiến kinh tế Đại Đường sụp đổ, là có biểu hiện khá tốt trong số nhiều thủ đoạn Trần Kháng đối phó với Đường Long, bây giờ nghe thấy xảy ra vấn đề, lập tức căng thẳng.

Ông ta không muốn đổng sự vừa mới gia tăng thời hạn ình, đã gây ra vấn đề lớn như thế.

“Tiền của chúng ta thiếu đi / một cách kỳ lạ!” Người đàn ông trung niên mở miệng ra nói tin tức khiến Trần Kháng suýt chút nữa ngất đi.

Trần Kháng ngu người, bình thường hành động tấn công kinh tế này, đều sẽ mang về lợi nhuận rất lớn.

Nhưng bây giờ lợi nhuận không có được ngược lại còn lỗ vốn, nên biết / khoản tiền đó, tương đương với tổng thu nhập trong vòng năm của một nước trung đẳng, lại cứ như thế mất đi?

Trần Kháng giận dữ quát mắng: “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tại sao tự dưng lại mất đi khoản tiền lớn như thế?”

“Thuộc hạ cũng không rõ, chỉ là lúc bộ trù tính lúc kiểm tra phát hiện biến mất một khoản tiền.” Người đàn ông trung niên cẩn thận nói.

“Mẹ nó! Không rõ? Một khoản tiền lớn biết mất lại không rõ? Một đám ngu ngốc!” Trần Kháng giận dữ hét mắng.

Người đàn ông trung niên cúi đầu không lên tiếng, cho dù bị mắng là ngu ngốc cũng không dám giải thích, ai bảo mình hoàn toàn không rõ tiền làm sao biến mất!

Trần Kháng vô cùng tức giận, lập tức triệu tập nhân lực bắt đầu điều tra nguyên nhân tiền biến mất, ông ta không tin rằng khoản tiền lớn như thế biến mất mà không để lại dấu vết gì, nên biết đó là khoản tiền lớn, không thể biến mất không có tin tức gì như thế được.

Lúc bên phía Trần Kháng hỗn loạn, ở xa xôi, trên một hành tinh tư nhân trong một nước phụ thuộc nước Vũ Lai, có một quần thể kiến trúc rộng rãi hào hoa.

Xung quanh quần thể kiến trúc này là vệ đội vũ tư nhân trang bị vũ khí tận răng, nhìn những trang thiết bị của vệ đội này, có thể so với quân chính quy nước Vũ Lai mạnh mẽ.

Nhưng điều khác với quân chính quy đó là, dấu hiệu của nhưng người này chỉ có chữ cái: O S F P U. Đúng vậy, đây là tổng bộ của OSFPU, tổ chức buôn vũ khí chiếm / giao dịch vũ khí toàn vũ trụ.

Ở chính giữa quần thể kiến trúc kia, là một tòa nhà tầng hào hoa, lúc này trong phòng khách của tòa nhà này, người đàn ông già trẻ khác nhau đang ngồi xung quanh cái bàn tròn, người này chính là đổng sự, lãnh đạo tối cao của tổ chức OSFPU.

Ông lão râu bạc triệu tập người đến để đối phó với bang phái lớn kia, nhìn mọi người đều buông máy liên lạc xuống, bất giác lên tiếng nói: “Được rồi, trong tay có bao nhiêu giao hết ra chưa?”

Nhìn thấy mọi người đều gật đầu, ông ta liền tiếp tục nói: “Lần này triệu tập mọi người lại, tin rằng mọi người cũng biết là xảy ra chuyện gì, tổ viên trung cao cấp của chúng ta bị tập kích ám sát, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi đã tổn thất một nhóm người cốt cán ưu tú.

“Cứ như thế, không cần địch đến đánh, tổ chức của chúng ta sẽ sụp đổ, chúng ta lần này tụ tập chính là muốn nghĩ ra cách để giải quyết vấn đề này.”

“Không cần suy nghĩ, người bình thường cũng biết kẻ địch của chúng ta là bang phái lớn kia, nếu không sẽ không vừa mới đưa ra quyết định đối đầu với bọn họ đã bị tập kích.” Cấp trên của Trần Kháng nói.

Đối thủ của cấp trên Trần Kháng phản bác nói: “Tôi không cho rằng là như thế, tôi cũng không tin bang phái lớn nhanh như thế đã nhận được tin tức chúng ta muốn ra tay với bọn họ, hơn nữa nếu như là bang phái lớn ra tay, vì sao hai tổ chức buôn vũ khí khác không gặp phải chuyện như thế?

“Cho dù những bang phái kia hợp tác, cũng không xảy ra chuyện ám sát này. Do đó có thể xác định kẻ địch ra tay với tổ chức của chúng ta, không phải là bang phái lớn.”

“Kẻ địch của chúng ta? Kẻ địch của chúng ta nhiều vô kể, ngươi nói như thế chẳng khác nào là không nói!” Cấp trên của Trần Kháng khinh miệt liếc đối thủ hừ nói.

Lời này khiến đa số mọi người gật đầu không thôi.

Cũng đúng, kẻ địch của tổ chức mình quả thật là quá nhiều, làm sao có thể biết là ai?

“Đừng ồn nữa, chúng ta nên phân tích cặn kẽ, người vừa là kẻ địch của chúng ta lại vừa có thủ đoạn như thế là ai!” Ông lão râu bạc lên tiếng nói.

Lúc những người ở đây bắt đầu suy nghĩ trong số kẻ địch ai có khả năng như thế, lại có thể dễ dàng tiêu diệt phần lớn cốt cán của tổ chức mình, bên ngoài cửa đột nhiên vọng lại tiếng ồn.

Lúc bọn họ toàn bộ đều chau mày nhìn ra ngoài cửa, một quân quan của vệ đội tư nhân, xông vào hét lớn: “Không tốt rồi! Chúng ta bị quân chính quy của nước Vũ Lai tập kích!”

“Cái gì?!” đổng sự đồng thanh hét lên, trong giọng nói bao hàm những cảm giác như không thể tin được, không dám tin.

“Chuyện gì xảy ra? Tại sao một chút tin tức cũng không có?” Trần Kháng cũng hét lên một cách không thể tin.

Phần lớn nhân lực ông ta điều động triệu tập, thậm chí sử dụng cả nhân lực mai phục trong các ngân hang để giúp đỡ điều tra, nhưng hao phí công sức lớn như thế lại không có được gì.

“Trời ơi! Lại có một khoản tiền nữa biến mất!

Một nhân viên đột nhiên hét to.

Nghe thấy lời này, Trần Kháng lập tức đẩy thuộc hạ bên cạnh mình ra một bên, tự mình điều khiển máy tính, đợi nhìn thấy những tư liệu hiện ra, Trần Kháng ngu người, vì chỉ trong khoảng thời gian như thế, tổng số tiền lại biến mất /.

Chần chừ một hồi, Trần Kháng nghiến răng ra lệnh: “Lập tức thu hồi tất cả tiền vốn!”

Mọi người có mặt tại hiện trường nghe thấy lệnh này, chỉ ngây người một lát rồi đi chấp hành mệnh lệnh.

Bọn họ biết đối thủ có cao thủ tuyệt đỉnh trấn giữ, nếu không không thể nào tìm ra một chút dấu vết gì, cũng không thể tự nhiên biến mất nhiều tiêfn như thế.

Nếu như đã không thể chống lại đôi thủ, vậy thì chỉ có cách lập tức thu hồi vốn, để tránh đến lúc toàn bộ bị chiếm hết.

“Không tốt! Chúng ta đã mất quyền khống chế tiền vốn!” Nhân viên đang điều khiển máy tính đột nhiên sợ hãi kêu lên.

“Cái gì? Mau liên lạc với ngân hang!” Trần Kháng hét lên.

Thuộc hạ của ông ta lập tức có người gọi điện hỏi. Những người có mặt ở hiện trường đều đổ mồ hôi lạnh, quyền khống chế tiền vốn lại có thể mất đi? Chuyện này không thể tin được.

Vì ngân hàng đều biết những khoản tiền này là của ai, không thể nào giải trừ quyền khống chế được, bây giờ xuất hiện tình huống như thế, chỉ có thể nói là bị hacker xâm nhập.

“Tổng giám đốc, bộ phận ngân hàng nói tài khoản của chúng ta không có gì lạ.” Thuộc hạ liên lạc với ngân hàng, vẻ mặt kỳ lại nói ra câu trả lời khiến mọi người ngẩn ngơ.

“Không có bất cứ gì lạ?”

Trần Kháng ngẩn người, nhưng nhanh chóng nhớ ra gì đó: “Đi, để những người ở tinh hệ khác kiểm tra tình hình tài khoản tiền vốn của chúng ta!”

“Vâng!”

Những người có mặt tại hiện trường đều không phải ngu ngốc, từ trong lời nói của Trần Kháng, bọn họ nghe ra có lẽ là có người đùa giỡn mình.

Xem ra tiền vốn tổn thất rất nhiều, kỳ thực có thể là một xu cũng không mất.

Nhưng tin tức hồi báo sau một khoảng thời gian, lại khiến mọi người há hốc mồm ngạc nhiên, còn Trần Kháng thì bất lực ngồi bệt xuống đất, vì tin tức các thuộc hạ tinh hệ bên ngoài báo cáo, tất cả các tài khoản chỉ còn lại một đồng, cũng có nghĩa là số tiền vô cùng lớn gom góp được dùng để tấn công kinh tế Đại Đường lần này, chỉ còn lại đồng.

“Còn ngẩn ra đó làm gì? Mau tìm ta là ai làm cho ta!” Trần Kháng ngồi trên đất ngẩng đầu hét lớn với thuộc hạ, dọa khiến những thuộc hạ này lập tức vùi đầu làm việc.

“Làm sao đây? Làm sao mới được đây? Nhiều tiền như thế biến mất, ta phải làm sao mới được đây?” Trần Kháng ngồi trên mặt đất lầm bầm lôi kéo tóc của mình.

Thuộc hạ của ông ta nhìn thấy dáng vẻ của Trần Kháng, vội vàng cẩn thận nhanh chóng rời khỏi căn phòng này.

Còn về bọn họ tại sao dám tự ý rời khỏi? Rất đơn giản, tiền nhiều như thế của tổ chức biến mất, người phụ trách như Trần Kháng chắc chắn phải gánh trách nhiệm, đến lúc đó địa vị của Trần Kháng e rằng ngay cả mình cũng không bằng, không nên ở lại nơi này bị Trần Kháng giận lây là tốt nhất.

Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên.

Mãi một lúc sau, Trần Kháng mới tỉnh lại mở điện thoại, vừa nghe ông ta liền hưng phấn hét lên: “Cái gì? Đường Long trở về rồi? Được! Lập tức tiêu diệt hắn cho ta!”

Sau khi cúp máy, Trần Kháng lập tưc vui vẻ.

Ông ta vừa đấm nắm đấm, vừa lầm bầm: “Đây là cơ hội duy nhất để ta lập công chuộc tội, chỉ cần tiêu diệt được Đường Long mới có thể giảm nhẹ tội khoản tiền lớn bị mất của ta!”

Trong dải thiên thạch ở không gian nào đó, có vài thiên thạch không nổi trội lắm.

Mà vị trí của những thiên thạch này, có thể nhìn rõ hành tinh thủ đo Đại Đường to bằng quả bóng rổ.

Nhưng bên trong của những vật thể nhìn như thế nào cũng là thiên thạch không có gì đặc biệt, nếu như có thể loại bỏ đi lớp thiên thạch ở bên ngoài, có thể phát hiện là một chiến hạm ngoại hình dũng mãnh.

Trong chiến hạm vài binh sĩ đang bận rộn trước bàn điều khiển, có thể nhìn thấy trên tầng khí quyển của hành tinh thủ đô Đại Đường được phóng lớn, có một nhóm chiến hạm bảo vệ một phi thuyền đang chầm chậm đi vào hành tinh.

“Phát hiện mục tiêu, khóa chặt mục tiêu, tên lửa hạt nhân chuẩn bị.” Theo những lời này, vỏ bên ngoài của thiên thạch nứt ra một lỗ hổng màu đen, tia sang màu vàng bắt đầu tụ tập ở đầu lỗ trống.

Lúc những chiến hạm này nạp đầy năng lượng, bọn họ không phát hiện, ở phía dưới cách đó rất xa, mấy chục chiến hạm Lôi Thần sơn hình Phi Long của Đại Đường, ngẩng đầu, nòng pháo đã nạp đầy năng lượng đỏ rực, đang nhắm thẳng vào chiến hạm giả dạng thiên thạch kia.

Lúc những chiến hạm kia nạp đầy năng lượng chuẩn bị bắn, mấy chục chiến hạm Lôi Thần đã bắn trước mấy chục chum laser đỏ lửa.

Không ngoài dự tính, những chiến hạm kia cùng với những thiên thạch ở gần nó, trong nháy mắt đã trở thành cát bụi.

Trần Kháng khôi phục bình thường phát hiện thuộc hạ đã đi hết, bất giác vừa la mắng những thuộc hạ vong ơn phụ nghĩa bỏ chạy kia, vừa thu lại tâm tình buồn bã của mình.

Ông ta cầm ly rượu, rót rượu ngon, vừa thưởng thức vừa lầm bầm: “Đường Long à! Lần này ta trức tiếp cho nổ hành tinh, cho dù ngươi trốn ở trong căn cứ của ngươi cũng vô ích mà thôi. Vì để lấy công chuộc tội, đành nói vĩnh biệt với ngươi thôi!”

Lúc Trần Kháng ngửa cổ lên uống rượu, cửa lớn bị tong mạnh mở ra, quay đầu lại nhìn, Trần Kháng bất giác ngây người, vì mấy chục nòng súng của lính đặc nhiệm vũ trang đầy đủ, đều chĩa vào mình.

“Các người là ai?” Trần Kháng có chút căng thẳng hỏi.

Ông ta không phải căng thẳng vì những người này, mà căng thẳng vì kẻ đứng đằng sau chỉ đạo những người này.

Vì ông ta nghi ngờ những người này là do tổng bộ phái đến, nên biết công ty này của mình bề mặt xem ra giống như công ty bình thường, nhưng bên trong có thiết bị bảo an nghiêm mật, không ai có thể lặng lẽ tiến vào phòng làm việc của mình.

Bây giờ đối phương lại có thể nghênh ngang đi vào như thế, chứng minh điều gì? Lẽ nào là vì chuyện tiền phục kích kinh tế Đại Đường bị chiếm?

Nhưng cho dù như thế, cấp trên cũng không thể nhanh như thế có phản ứng được! Nên biết hành động tấn công kinh tế lần này do mình điều khiển, người biết đầu tiên đương nhiên là mình, mình còn chưa báo cáo lên cấp trên không thể nào biết được, đám vong ơn phụ nghĩa kia, biết được báo cáo vượt cấp là đại kỵ của cấp trên!

Hơn nữa, mình dù sao cũng là tổng giám đốc, khoản tiền bị mất kia mặc dù rất lớn, nhưng cũng không thể so sánh với chức vụ tổng giám đốc này được!

Nghĩ đến những thứ này, Trần Kháng bất giác rất có hơi hét lên lần nữa: “Các người là ai?”

“Trần Kháng, ngươi lên kế hoạch mưu sát chủ công của chúng ta, chứng cứ rõ ràng, ta theo lệnh bắt ngươi!” Một người rõ rang là quân nhân đi lên phía trước nói.

“Ah? Chủ công nhà các người?”

Phát hiện khác với tưởng tượng của mình, những người này không phải do cấp trên phái đén, Trần Kháng thả lỏng bất giác ngây người, hành tinh mình đang ở là hành tinh thương nghiệp trung lập, bộ ngành chính phủ đều phục vụ thương nhân, thế lực khác không thể đi vào hành tinh này được, mình lúc nào đắc đội với người trên hành tinh này?

“Không cần giả bộ không biết, ngươi có được tước vị cao quý của Đại Đường được sự kính mến của vạn người, lại lên kế hoạch ám sát thống soái tối cao của Đại Đường, người giống như ngươi căn bản không xứng có được tước vị của Đại Đường, bây giờ dựa theo quyền lực mà thống soái tối cao Đại Đường trao cho ta, tước bỏ tước vị tôn quý của ngươi!” Quân nhân kia nói xong vẫy tay ra lệnh: “Lấy xuống!”

Vài người đàn ông lập tức nhào về phía Trần Kháng.

“Cái gì? Các người là người của Đại Đường? Các ngươi không thể đến nơi này! Mau thả tar a!”

Trần Kháng bị vài người đàn ông bắt giữ trước tiên ngẩn người, sau đó vẻ mặt không tin ra sức giãy dụa.

Trần Kháng vừa giãy dụa vừa bị kẹp chặt kinh ngạc phát hiện, tòa nhà này của mình đã bị vô số lính vũ trang chiếm cứ. Còn những thuộc hạ của mình thì bị còng xếp thành hàng dẫn ra ngoài, một nhóm người mặc đồ vest, không phải đang điều khiển máy tính kiểm tra tư liệu công ty của mình, thì lục lọi các hồ sơ của công ty.

Nhìn thấy những cảnh này, có thể tưởng tượng công ty này của mình đã bị khống chế hoàn toàn.

Hiểu được mình tiêu rồi, Trần Kháng đột nhiên cười lớn: “Ha ha ha, các người cho dù bắt được ta thì làm sao? Ta đã phái người cho nổ hành tinh thủ đô của Đại Đường các người, bây giờ e rằng thống soái tối cao của các người đã bị tiêu diệt cùng với thủ đô của các người!”

“Ờ, ngươi là nói đến những chiến hạm bề ngoài là thiên thạch, kỳ thực vận chuyển tên lửa hạt nhân kia sao? Ha ha, thật ngại quá, bọn họ đã bị quân Đại Đường của ta đánh chìm rồi, hành tinh thủ đô của Đại Đường bình yên vô sự. Còn về ta sao! Ta bây giờ không phải vẫn khỏe sao?” Đường Long cười hi hi xuất hiện trước mặt Trần Kháng.

“Ngươi, ngươi không trở về Đại Đường?” Trần Kháng kinh ngạc nhìn Đường Long, ông ta không dám tin tình báo của mình có nhầm lẫn.

“Kha kha, thả ông ta ra, dù gì ông ta và ta cũng là người quen biết!”

Đường Long vẫy tay ra lệnh cho thuộc hạ lui xuống, sau đó vỗ vỗ vai Trần Kháng cười nói: “Đi theo ta, ta dẫn ông đi xem kịch.”

Trần Kháng ngẩn người đi theo Đường Long lên phi thuyền, cũng không biết nhảy đến nơi nào, đợi lúc phi thuyền dừng lại, phát hiện vài ngàn chiến hạm đang bao vây một hành tinh.

Nhìn thấy dấu hiệu trên những chiến hạm kia, Trần Kháng bất giác ngu người: “Chiến hạm của nước Vũ Lai? Nơi này là nước Vũ Lai?”

“Đây là hành tinh tư nhân trong nước phụ thuộc nào đó của nước Vũ Lai, có lẽ ngươi cũng không biết! Hành tinh tư nhân này chính là tổng bộ của tổ chức OSFPU của các ngươi.”

Đường Long nói rồi ấn một cái nút, trên màn hình lập tức xuất hiện cảnh chiến đấu trên hành tinh, một nhóm binh lính nước Vũ Lai mạnh mẽ, đang đuổi theo khắp hang cùng ngõ hẻm tấn công phần tử vũ trang mặc đồng phục chiến đấu màu đen.

Trần Kháng kinh ngạc vì còn chưa kịp biết được Đường Long làm sao mà biết được, mình còn không biết tổng bộ tổ chức của mình ở đâu, lập tức bị cảnh chiến đấu thu hút, vì những phần tử vũ trang mặc đồng phục chiến đấu đen, dấu hiệu trên ngực, hiển thị những người này là binh lính của tổ chức.

“Chuyện này là sao? Tại sao nước Vũ Lai tấn công tổ chức của tôi?” Trần Kháng căng thẳng hỏi.

Ông ta mặc dù không biết tổng bộ của tổ chức ở đâu, nhưng ông ta biết tổ chức có quan hệ rất tốt với những nước lớn xếp đầu vũ trụ, không có lý do đặc biệt, nước Vũ Lai sẽ không tấn không tổ chức!

“Vì các người đắc tội với lão đại của ta!” Một giọng nói ở đằng sau lưng vang lên, Trần Kháng quay đầu nhìn, cả người ngẩn ra đó lần nữa, vì người nói chuyện chính là tổng thống mới của nước Vũ Lai! Người giống như Trần Kháng thì không thể không biết.

Trần Kháng khó khăn lắm mới tỉnh lại, có chút lắp bắp nói: “Ngài là tổng thống của nước Vũ Lai? Tổ chức của chúng tôi không thể đắc tội với lão đại của ngài! Xin đừng nghe những lời vu khống của Đường Long đối với tổ chức của chúng tôi.”

Trần Kháng không cho rằng, tổ chức sẽ ngu ngốc đến nỗi đắc tội với lão đại của tổng thống nước Vũ Lai, Đây nhất định là Đường Long vu khống tổ chức mình lừa dối tổng thống nước Vũ Lai.

Đường Kim nghe thấy lời này lập tức nhảy cẫng lên mắng chửi: “Mẹ nó, dám nói lão đại của ta vu khống các người? Dám nói không đắc tội với lão đại của ta? Các người cũng thật là to gan! Chết đến nơi còn cứng miệng! Lão đại, để em tiêu diệt cái tên này nha!” Câu sau là nói với Đường Long.

Trần Kháng không phải ngu ngốc, đương nhiên hiểu được lão đại trong miệng của Đường Kim là ai.

Ông ta kinh ngạc chỉ vào Đường Long nói: “Cái gì? Đường Long là lão đại của ngươi?”

Chả trách ông ta ngạc nhiên, Đường Long kẻ thống trị một khu vực xa xôi hẻo lánh này, lại là lão đại của tổng thống nước Vũ Lai.

Chuyện này không thể nào, nếu không Đường Long cũng sẽ không đánh sống đánh chết ở tinh hệ Vô Loạn, mới thống nhất được tinh hệ.

Truyện Chữ Hay