Một tháng sau, Băng Nguyệt cung, lúc này đa số đệ tử đều bế quan tu luyện, toàn bộ Băng Nguyệt cung chỉ còn lác đác vài bóng người.
Hai mươi ngày trước Huyền Anh bí cảnh đóng lại, mọi người bị truyền tống ra ngoài.
Từ khi đoàn người mang theo vô số linh dược và Công pháp bí tịch ở Huyền Anh bí cảnh về, Băng Nguyệt điện biến hóa vô cùng lớn, Đan dược sung túc khiến toàn bộ đệ tử thực lực tiến triển cực nhanh, không chỉ có đệ tử, trưởng lão trong cung cũng dồn dập bế quan, mong sớm tiến cấp.
Cung chủ Tiết Tiên Tiên ngày đêm nghiên cứu Bất Diệt Kiếm Quyết và Bất Diệt Thần Quyền có tiến bộ không nhỏ, Tiết Tiên Tiên là Hóa thần cảnh giới, tu luyện Bất Diệt Kiếm Quyết thành công uy lực phát ra không phải Huyền Nguyệt cảnh giới Kết đan có thể so sánh.
Thiên Tà cũng không nhàn rỗi, hắn luyện chế rất nhiều Vĩnh Cửu đan phân phát cho toàn bộ mỹ nữ trong Băng Nguyệt cung.
Lúc này trong phòng của Thiên Tà, một vị mỹ nữ khuôn mặt tiều tụy đứng trước mắt hắn, nàng là Lãnh Dao, vài người trước nàng phế bỏ một thân tu vi rời khỏi Thiên Ma điện.
Thiên Tà nhìn thân hình yếu ớt trước mắt, một tay đưa lên vuốt ve mái tóc của nàng, nói " Nàng phế bỏ toàn bộ tu vi rồi rời khỏi Thiên Ma điện đến đây, sau này nàng suy nghĩ lại, sẽ thấy đây là một quyết định sáng suốt nhất đời mình ".
Lãnh Dao trừng mắt nhìn Thiên Tà một chút, nước mắt từ từ chảy ra " Ngươi biết ta chịu bao nhiêu đau khổ mới rời khỏi Thiên Ma điện được sao, mau đưa Chu Tước công pháp cho ta ".
Thiên Tà lau sạch nước mắt cho nàng, sau đó yêu cầu ký kết khế ước, rồi mới đưa Chu Tước công pháp, bộ công pháp này hắn tiêu hao rất nhiều chất xám mới cải biến được ra.
Lãnh Dao đạt được Chu Tước công pháp, hướng về phía bên ngoài tuyên bố chính thức gia nhập Băng Nguyệt điện, trở thành thị nữ của Thiên Tà.
Thông tin này truyền tới bên ngoài khiến vô số người không tin nổi.
Lãnh Dao là Thiên Ma điện thiên tài, đứng trong mười vị mỹ nữ đẹp nhất Thiên Nam đại lục, bây giờ tự phế tu vi gia nhập Băng Nguyệt cung đồng thời còn làm thị nữ cho Thiên Tà trưởng lão.
Thiên Tà cái tên này rất nhanh cũng bị người khác chú ý tới, Băng Nguyệt cung một vị trưởng lão là Nam nhân duy nhất.
Lãnh Dao tu luyện Chu Tước công pháp hơn mười ngày, được sự giúp đỡ, chỉ điểm rất nhiều của Thiên Tà, có thể nói tiến bộ cực khủng bố, tu vi khôi phục được toàn bộ, khí tức mạnh mẽ hơn lúc trước rất nhiều, đặc biệt dáng người càng thêm nóng bỏng, mê người.
Những thứ này là do nàng tu luyện Chu Tước công pháp kích hoạt được Chu Tước huyết mạch trong cơ thể mình, Chu Tước huyết mạch quả là rất khủng bố, loại huyết mạch khác nghĩ cũng đừng nghĩ tới việc khôi phục kinh khủng như vậy.
Thiên Tà kéo Lãnh Dao vào lòng mình nói " Khôi phục khá nhanh, vài ngày mà khôi phục được như vậy, thật sự là Thiên tài nha " Lão quái vật như hắn muốn mở miệng khen một người khó vô cùng, mà khi đã mở miệng thì người đó trong tương lai sẽ thành nhân vật cực kỳ khủng bố.
Lãnh Dao bị hắn ôm ấp cũng không kháng cự, hất lên bộ ngực to nói " Đó là tất nhiên, Tiểu Chủ nhân, còn bộ công pháp nào lợi hại đưa hết ra đây ", Thiên Tà đưa tay xoa ngực nàng nói " Tiểu yêu tinh ".
Lãnh Dao nhìn như cực kỳ phóng đãng nhưng thật ra nàng lại là loại người cực kỳ bảo thủ, làm sao chịu nổi hắn ban ngày tuyên dâm như vậy, vội vàng lách ra khỏi lòng hắn.
Thiên Tà lại kéo nàng vào ngực mình, há miệng ngậm lấy vành tai nói nhỏ " Tiểu yêu tinh, nàng bây giờ tu luyện xong Chu Tước công pháp đi đã, chưa luyện thành đừng nghĩ đến loại công pháp khác ".
Lãnh Dao khuôn mặt đỏ bừng, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, nàng vội vàng đứng dậy bỏ lại một câu nói rồi chạy mất " Ta đi tu luyện ".
Thiên Tà nhìn xuống dưới thân mình rồi lại nhìn qua bóng lưng của nàng, trên miệng nở nụ cười khổ, xem ra phải nhanh chóng nghĩ cách ăn tươi cô nàng này.
Bước ra khỏi phòng, nhìn cả Băng Nguyệt cung vắng vẻ không một bóng người, hắn đi dạo lung tung một chút.
Trăm năm trước, Băng Nguyệt cung cũng không phải tên như vậy mà tên là Băng Nguyệt Tông, là tông môn đứng đầu Thiên Nam đại lục, không nghĩ tới trải qua trận chiến người ma bây giờ lại xuy tàn đến mức này.
Trận chiến năm đó vô cùng ác liệt, mặc dù thắng nhưng nhân loại tổn thất thảm trọng, Băng Nguyệt Tông lúc đó đứng đầu đại lục tổn thất cũng là nghiêm trọng nhất.
Toàn bộ số trưởng lão và đệ tử tinh anh tử trận, không một người sống sót.
Năm đó Băng Nguyệt Tông đệ tử hơn một vạn, cao thủ nhiều như mây nhưng sau cuộc chiến đệ tử sống sót là những người thực lực yếu, gom góp lại cũng không đủ vài trăm người.
Tiết Tiên Tiên năm đó sống sót là do trưởng môn hy sinh tính mạng bảo vệ, nàng lúc đó thực lực mạnh nhất trong đám người còn sống và đã kế thừa chức trưởng môn, đồng thời đổi tên Băng Nguyệt Tông thành Băng Nguyệt cung, chỉ thu nữ đệ tử.
Băng Nguyệt cung thực lực không còn mạnh mẽ lên rất nhanh bị những phái khác vượt qua, nếu không phải là nhờ sự huy hoàng đời trước, rất có thể bây giờ đã bị các phái khác tiêu diệt.
Bây giờ không bị diệt cung nhưng phạm vi lãnh thổ mà Băng Nguyệt cung nắm giữ đã bị phái khác chiếm gần hết, lãnh thổ giảm xuống tất nhiên khiến vô số thiên tài địa bảo mất đi.Vừa đi vừa suy nghĩ lung tung, không biết lúc nào đã đi tới sau núi, nhìn dòng suối trước mặt, Thiên Tà trong lòng cảm thán không thôi, đang định quay về thì một màn khiến hắn máu mũi ầm ầm phun ra.
Một bóng người đứng bên cạnh dòng suối đang chậm rãi cởi bỏ quần áo.
Từng kiện quần áo rơi xuống, để lộ ra một tha thân hình vô cùng quyến rũ, bộ ngực to lớn, cao vút, phần bụng không có một chút mỡ thừa, giữa hai chân đào nguyên tươi tốt không ngừng ẩn hiện, cặp mông to vểnh cao lên trên.
Thiên Tà âm thầm nuốt nước bọt, vài hôm nay Tiết Tiên Tiên và Huyền Nguyệt bế quan, hắn lại bị Lãnh Dao khiêu khích khiến dục hỏa bành trướng không có chỗ phát ra, nhìn kỹ một chút thì thấy đúng là Ngọc Linh trưởng lão, Thiên Tà do dự một chút rồi đi tới.
Ngọc Linh vừa mới xuất quan, lần này bế quan lĩnh ngộ được rất nhiều thứ, mặc dù vậy nhưng khoảng cách đột phá còn rất xa, xuất quan xong nàng muốn đi tắm rửa một chút, vừa cởi sạch quần áo thì thấy có người tiến đến, Ngọc Linh hoảng sợ vội vàng mặc lại quần áo.
Quay đầu lại thấy Thiên Tà ánh mắt dâm đãng, nóng bỏng nhìn chằm chằm vào thân thể mình, khuôn mặt lập tức đỏ lên, ngượng ngùng không dám nhìn hắn, nói " Thiên...
Thiên Tà trưởng lão ".
Thiên Tà nhìn bộ dáng ngượng ngùng của nàng, trong lòng thầm nghĩ, cô nàng này ở đâu có phong thái của phụ nữ đã hơn trăm tuổi, ánh mắt đảo xuống thân thể của nàng, bởi vì vội vàng lên chỉ kịp khoác lên chiếc áo mỏng, toàn bộ nội y bên trong vẫn nằm trên đất.
Trước ngực một đôi vú cực kỳ to lớn, hắn đã từng bóp thử, một tay tuyệt đối nắm không hết, giữa ngực tạo thành một khe rãnh sâu không thấy đáy, mặc dù cặp vú to như vậy nhưng không có một chút nào xệ xuống, ngược lại còn hơi nhếch lên một chút.
Bởi vì chỉ mặc một chiếc áo mỏng, lên mơ hồ có thể nhìn thấy núm vú đỏ hồng hiện ra, phần bụng bằng phẳng không một chút thừa thãi nào, giữa hai chân trắng nõn là một nhúm cỏ đen vô cùng tươi tốt, cả thân hình lờ mờ bên trong chiếc áo mỏng lại khiến nó có một loại hấp dẫn riêng biệt.
Ngọc Linh nhìn thấy Thiên Tà ánh mắt không ngừng đánh giá cơ thể mình, nàng vội vàng dùng tay che chắn trước ngực và giữa hai chân.
Thiên Tà nhìn thấy bộ ngực to lớn bị cánh tay đè ép biến hình, phía dưới Cự Long không ngừng biến lớn, hắn chịu không nổi vội vàng lao tới ôm nàng vào ngực.
Một bên hôn lên đôi môi nóng bỏng kia, hai tay cũng nhanh chóng cởi bỏ chiếc áo mỏng duy nhất trên người nàng.
Ngọc Linh bị hành động của hắn khiến cho vô cùng bất ngờ, định đẩy hắn ra nhưng lại nghĩ tới khắp người mình có chỗ nào hắn chưa sờ mò qua, lại nhớ tới vài tháng trước hình ảnh Cung chủ Tiết Tiên Tiên điên cuồng cưỡi trên người hắn, trong miệng còn liên tục rên rỉ những tiếng dâm đãng, nàng hai tay chuyển từ đẩy Thiên Tà biến thành ôm chặt lấy lưng hắn, miệng cũng không ngừng đáp lại nụ hôn ngọt ngào do hắn mang lại.
Thiên Tà từ từ đặt Ngọc Linh xuống một tảng đá lớn, sau đó lại cúi đầu xuống hôn khắp cơ thể của nàng, Ngọc Linh biết chuyện gì sắp xảy ra, nàng định ngồi dậy thì một bàn tay to lớn kéo nàng xuống, một bàn tay khác đã tham lam vuốt ve, nắn bóp bộ ngực mình, bộ ngực bị tập kích khiến cho nàng thân thể nhũn ra, không còn chút sức lực nào, nàng buông tha ý định ngồi dậy, nằm im mặc kệ hắn.
Thiên Tà nhìn thấy Ngọc Linh nằm im không nhúc nhích, hắn biết nàng đã thầm đồng ý hành động của mình, tay cành thêm ra sức vuốt ve cặp vú to, ngón tay xoa xoa hạt anh đào nho nhỏ, một tay khác di chuyển xuống dưới chân nàng.
Một tiếng kêu đau đớn vang vọng khắp ngọn núi đánh dấu cho một cô gái biến thành đàn bà, Ngọc Linh nước mắt chậm rãi chảy ra, hai tay cào cấu lưng hắn, hai chân cuốn lấy hông hắn.
Thiên Tà sau khi khiêu khích khiến Ngọc Linh miệng rên rỉ liên tục, phía dưới đào nguyên nước suối tràn lan, hắn không do dự chút nào cầm lấy Cự Long chậm rãi chui vào rải đất chật hẹp.
Ngọc Linh cảm thấy một con quái vật khổng lồ nóng rực chui vào trong cơ thể mình, cảm giác đau đớn khiến nàng biết nàng đã thật sự thuộc về hắn, nhìn thấy trước mắt là người đàn ông nàng yêu mến đầu tiên và cũng là duy nhất trên đời đang dùng Cự Long to lớn của hắn đâm chọc vào cơ thể mình, nàng có một loại hạnh phúc không nói lên lời, thân thể không ngừng đung đưa phối hợp với động tác của hắn.
Hai người điên cuồng không biết bao nhiêu lâu, tiếng rên rỉ dâm đãng vang vọng khắp ngọn núi, may mắn là lúc này Băng Nguyệt cung tất cả mọi người đã bế quan, trận pháp bảo vệ cũng đã khởi động, không có người nào có thể tiến vào Băng Nguyệt cung, nếu không tất cả mọi người đều sẽ bị tiếng rên rỉ này dẫn đến.