Tiểu Bạch Kiểm Liệp Diễm

chương 47: thần phục

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Năm ngày sau, Băng Nguyệt cung cũng đã thu dọn sạch sẽ chiến trường của trận ác chiến năm ngày trước với Thần Ma điện. Hai ngày trước Thần Ma điện cũng đã có người đưa đồ vật đã hứa đến. Tài nguyên được bổ sung rất nhiều, Băng Nguyệt cung cũng đã bắt đầu tuyển chọn đệ tử mới. Tất cả mọi người đều rất bận rộn, ngay cả mấy cô gái bên cạnh hắn cũng phải đi hỗ trợ cho việc chiêu mộ đệ tử mới. Thiên Tà một mình rảnh rỗi cũng nhanh buồn chán, nhớ tới Mộ Tuyết lúc trước bị phế tu vi giam giữ trong mật thất Băng Nguyệt điện, hắn muốn tới xem một chút. Dù sao cô nàng này cũng đã phát sinh quan hệ với hắn.

Bước vào trong mật thất giam giữ, Thiên Tà thấy nàng đang rúc vào trong góc phòng, đầu gối lên hai chân, không biết nghĩ gì. Thiên Tà ngồi xuống ghế, nhìn nàng rồi hỏi:

- Ta nên gọi nàng là Mộ Tuyết hay Tuyết Ngọc Linh đây.

Mộ Tuyết ngẩng đầu lên nhìn hắn, khóe mắt từng giọt, từng giọt nước mắt rơi xuống

- Có gì khác biệt sao?

- Dĩ nhiên, nếu là Tuyết Ngọc Linh, ta có thể cho nàng một cơ hội.

- Ta tên là Mộ Tuyết.

Thiên Tà nghe xong nàng nói, đứng dậy đi tới chỗ nàng, sau đó ép nàng xuống đất. Mộ Tuyết giãy giụa, nói:

- Thiên Tà trưởng lão, ngươi làm gì?

- Làm gì, nàng nghĩ ta muốn làm gì. Một người phản bội Băng Nguyệt cung, dẫn địch nhân đến chém giết bao nhiêu đệ tử của chúng ta. Nàng nói ta muốn làm gì?

Mộ Tuyết kiên cường nói:

- Đúng, là ta có lỗi với bọn họ. Muốn giết muốn chém tùy ngươi, dù sao ta cũng không có ý định sống tiếp.

Thiên Tà cười lạnh nhìn nàng, nói:

- Nàng không muốn sống. Hắc Hắc. Vậy thì ta lại muốn để cho nàng sống thật lâu. Ta muốn cho nàng sống nhưng chịu hết nhục nhã. Muốn chết cũng không chết được.

Sau đó bắt đầu xé rách quần áo của nàng.

- Thiên Tà.. Ngươi làm gì... Ngươi vô sỉ... Ngươi là Ma Quỷ...

- Hắc Hắc, bản Công tử chưa bao giờ nhận là người tốt. Ma Quỷ cũng được, Ác ma cũng được, bản Công tử không quan tâm.

Thiên Tà cười dâm đãng, sau đó đứng dậy, nói ;

- Đứng lên, tự mình cởi đồ ra.

- Ngươi...

- Bản Công tử nói ngươi không nghe sao, tin hay không bản Công tử bán ngươi cho kỹ viện.

Mộ Tuyết từ từ bò dậy, trên mặt ướt đẫm nước mắt. Nàng không sợ chết, nhưng nàng sợ bị bỏ vào kỹ viện, chịu ngàn tên đàn ông dơ bẩn chà đạp.

Thiên Tà ngồi trên ghế, nói:

- Làm sao, còn không chịu cởi...

Mộ Tuyết hai tay run run, chậm rãi cởi bỏ từng cúc áo của mình.

- Nhanh tay lên, thân thể ngươi cũng không phải là bản Công tử chưa xem qua.

Đợi nàng cởi bỏ toàn bộ quần áo bên ngoài. Thiên Tà mới nói nàng dừng lại đi tới ôm lấy nàng, nói:

- Mộ Tuyết cũng được, Tuyết Ngọc Linh cũng được, từ nay trở đi, nàng chỉ là của ta. Chỉ nghe lời một mình ta, được không.

Mộ Tuyết run rẩy trong ngực hắn, nghe những lời nói bá đạo của hắn, nàng mỉm cười. Đúng vậy, là mỉm cười:

- Ta có thể phản đối không.

- Không thể.

Thiên Tà nói xong cúi đầu xuống hôn môi nàng. Hai người cứ như vậy đứng ôm hôn nhau. Một lát sau, môi rời môi, Mộ Tuyết nói:

- Từ giờ trở đi, Mộ Tuyết chỉ thuộc về một mình Thiên Tà, chỉ nghe lời một mình Thiên Tà. Nếu như làm trái những lời này, trời tru đất diệt.

- Được rồi, bản Công tử thu nàng làm nha hoàn, nàng không có ý kiến gì chứ?

Mộ Tuyết cúi đầu, nói:

- Mộ Tuyết ra mắt Công tử.

- Vậy Tuyết Nhi có phải là nên làm nhiệm vụ của một người thị nữ không.

- Nhiệm vụ?

Mộ Tuyết nghi hoặc nhìn hắn, nhưng thấy ánh mắt dâm tà của hắn, nàng rất nhanh hiểu ra. Khuôn mặt đỏ lên, nàng nói lí nhí:

- Để Tuyết Nhi hầu hạ Công tử.

Nói xong bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng cởi bỏ quần áo của hắn. Sau đó qùy xuống đất, cầm lấy Cự Long đã vô cùng cứng rắn, đầu lưỡi nhẹ liếm một chút. Một mùi vị nam tính đặc thù chạy thẳng lên não bộ, kích thích thần kinh của nàng. Mặc dù lần trước bị hắn phá thân, nàng cũng chưa từng liếm mút lấy Cự Long. Nhưng có người nào chưa ăn thịt heo mà lại không biết heo chạy như thế nào. Nàng há miệng ngậm lấy Cự Long, sau đó lại nhả ra, đầu lưỡi lướt qua phần đầu rồi di chuyển xuống dưới ngậm hai viên tinh hoàn vào miệng. Bàn tay cầm chặt lấy Cự Long không ngừng ma sát.

Sau một lúc, Thiên Tà kéo nàng dậy, bàn tay nhanh chóng đặt trên bộ ngực của nàng, hai ngón tay cách lớp nội y kẹp lấy núm vú. Mộ Tuyết cảm thấy núm vú truyền tới khoái cảm, mãnh liệt kích thích khiến nàng cũng không khỏi A lên một tiếng. Một tiếng này tràn đầy dâm đãng, rên rỉ. Thiên Tà một tay di chuyển xuống dưới, nhanh chóng cởi bỏ nội khố của nàng, âm đo màu hồng hồng cùng vài sợi lông đen hiện ra, vô cùng kích thích. âm đo lúc này đã dm thủy tràn lan, chảy xuôi xuống hai chân.

- Tuyết Nhi dâm đãng quá nha, đã ướt như vậy rồi.

Mộ Tuyết lúc này đã dục hỏa đốt người, nàng ôm chặt lấy cổ hắn, ánh mắt ngập nước, âm thanh dâm đãng nói:

- Công tử... Chơi ta...

Thiên Tà mỉm cười, để nàng quỳ trên đất, bờ mông cao cao nâng lên. Hắn từ phía sau dùng Cự Long không ngừng ma sát âm đo. Bởi vì qùy trên đất, hai mép âm đo của nàng đã tách ra một chút, phía trong dm thủy chậm rãi nhỏ giọt xuống đất. Hắn cũng không vội vàng cắm vào, ngón tay nhẹ nhàng tách ra hai mép âm đo, chỉ cho Cự Long xâm nhập một chút rồi lại kéo ra, chỉ cần như vậy cũng khiến Mộ Tuyết rên rỉ liên tục:

- Công tử.... Tuyết Nhi... Thoải... Mái...

Thiên Tà trêu chọc nàng vài lần, rồi sau đó PHỐC một tiếng, Cự Long mạnh mẽ cắm vào nơi sâu nhất.

- A... Đau... A...

Mộ Tuyết chỉ cảm thấy phía dưới âm đo, bị dị vật khổng lồ xâm nhập, khiến nàng cảm thấy như bị xé rách. Mặc dù nàng trinh tiết cũng bị Cự Long của hắn phá, nhưng bây giờ vẫn còn rất chặt chẽ, bị Cự Long mạnh mẽ cắm vào, khiến nàng nước mắt đau đớn tràn ra.

Thiên Tà cũng biết mình quá thô bạo, hắn hay tay không ngừng xoa bóp bộ ngực của nàng, miệng cắn nhẹ lấy vành tai, giúp nàng giảm bớt đau đớn. Cự Long cũng từng chút từng chút ra vào trong âm đo, giúp âm đo của nàng quen thuộc dần. Vài phút sau, đau đớn biến mất, Mộ Tuyết cũng đã bắt đầu rên rỉ:

- Nha.... Công tử.... Thoải mái... A...

Sau đó còn không ngừng hất mông về phía sau phối hợp với hắn.

Thiên Tà cũng chuyển động eo càng lúc càng nhanh, nơi thân thể hai người kết hợp những tiếng BẠCH BẠCH không ngừng vang lên, cùng những tiếng rên rỉ dâm đãng của Mộ Tuyết.

- Nha... Công tử.... Tuyết... Nhi thoải mái.... A.... Công tử dùng... Sức....

- Bản Công tử cho nàng càng thoải mái hơn nữa.

Thiên Tà nói xong, một ngón tay di chuyển xuống dưới vơ vét lấy dm thủy đang trào ra của nàng, rồi chậm rãi cắm vào trong Cúc hoa. Cự Long cùng ngón tay lần lượt cắm vào hai cái lỗ, Mộ Tuyết rên rỉ càng thêm lớn hơn. Một lúc sau, cơ thể nàng co rút, bên dưới âm đo bóp chặt lấy Cự Long, theo một tiếng hét lên, dm thủy từ bên trong bao trùm lên Cự Long.

- Nha... Tuyết Nhi... Ra rồi.... A ana

Mộ Tuyết gục trên đất, bờ mông vẫn nâng lên cao nhờ hai chân và đầu chống đỡ. Đợi nàng từ trong cao trào hồi phục lại, thì cảm thấy hắn đang di chuyển mục tiêu sang Cúc hoa của mình. Nàng hoảng sợ, không ngừng lắc lư mông tránh né.

Thiên Tà ôm chặt lấy mông nàng, làm cho nàng không di chuyển được nữa, sau đó Cự Long chậm chạp tiến vào Cúc hoa, nơi vừa rồi đã được hắn kỳ công chuẩn bị.

- A.... Đau.... quá.... A.....

Mộ Tuyết hét to lên một tiếng, nàng chỉ cảm thấy Cúc hoa của mình bị khổng lồ dị vật từ từ tiến vào, mang theo cảm giác xé rách đau đớn. Nhưng cũng không lâu sau, khoái cảm đã lấn át đau đớn, nàng dâm đãng rên rỉ:

- A... Công Tử... Mau dùng sức.... Dùng sức... Chơi chết... Tuyết.... Nhi.... A....

Lúc này nàng qùy trên đất, hai tay bị hắn kéo về phía sau, thân thể không ngừng ngửa về phía sau.

Ở sau lưng nàng, Thiên Tà cũng đang toàn lực tấn công.

- A... Chết.... Chết rồi.... A aaaa....

Một lát sau, Tuyết hét thảm một tiếng, toàn thân căng cứng, nàng lại đến cao trào. Sau đó mềm nhũn ngã xuống đất, mặt trước âm đo dm thủy đã chảy thành vũng trên nền nhà.

Thiên Tà bế nàng lên giường, Thiên Tà thì ngồi bên cạnh nàng. Mộ Tuyết từ trong cao trào tỉnh lại, mở mắt ra thì thấy hắn đang ngồi bên cạnh mình, Cự Long vẫn cao cao ngẩng đầu. Nhớ tới vừa rồi nó mang đến khoái cảm, nàng đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve nó một chút.

Thiên Tà thấy nàng đã tỉnh, mỉm cười nói:

- Tỉnh, vừa rồi thoải mái sao?

- Ân...

Mộ Tuyết ngượng ngùng trả lời, sau đó lật người dậy, di chuyển đến bên cạnh Cự Long của hắn, há miệng ngậm lấy mút mút. Thiên Tà hai tay giữ lấy đầu nàng, không ngừng ấn vào kéo ra, Cự Long xông thẳng vào cổ họng của Mộ Tuyết, khiến nàng muốn ngạt thở.

Một lát sau, hắn thả tay ra. Mộ Tuyết nằm thở hồng hộc trên giường. Thiên Tà kéo hai chân nàng lại, dang rộng ra hai bên, sau đó Cự Long lại tiến vào bên trong âm đo. Mộ Tuyết rên rỉ một tiếng:

- A....Công Tử... Nó hình như lại lớn hơn... A...

- Không thích sao?

- A... Thích... A.... A....

Thiên Tà cầm lấy hai chân nàng, eo cũng nhanh chóng động đậy. Mộ Tuyết cắn chặt hàm răng, rên rỉ càng lúc càng thêm dâm đãng:

- Công tử... Tuyết Nhi.... Muốn... Muốn bị... Người cắm chết... Rồi... A... Lại vào sâu bên... Trong.. Rồi... A.... A...

Bộ ngực của nàng bởi vì động tác kịch liệt mà không ngừng lắc lư. Vài phút sau, nàng lại hét lên một tiếng

- Công tử.... Không được... Tuyết... Nhi... Lại ra... Rồi.... A.... Aaaa...

Hai chân quắp chặt lấy eo hắn, âm đo của nàng bóp chặt lấy Cự Long, một dòng chất lỏng trào ra, tưới đầy vào Cự Long của hắn.

Thiên Tà nằm xuống giường, ôm lấy vẫn còn mềm nhũn Mộ Tuyết vào ngực mình, Cự Long lại tiếp tục tách ra hai mép âm đo tiến vào. Hai tay đỡ lấy mông của nàng, không ngừng nhấc lên thả xuống. Vài phút sau Mộ Tuyết lại tiếp tục rên rỉ:

- Công tử.... Thật thoải.... Mái.... A.... A...

Một lúc sau, lúc này Mộ Tuyết hai tay đã chống trên ngực hắn, mông đít nâng lên thật cao, sau đó mãnh liệt ngồi xuống. Chỗ hai người kết hợp dm thủy bắn tung toé ra bốn phía.

- A... Công tử... Tuyết Nhi... Tuyết Nhi... Lại ra... Ra rồi... A.... A...

Mộ Tuyết hét lên một tiếng, thân thể căng cứng rồi rất nhanh nhũn xuống, trong âm đo dm thủy phun trào. Nàng ngã xuống ngực Thiên Tà rồi ngất đi.

---- Cảnh báo độ tuổi vài chương sắp tới. Bản nhân nói trước là vài chương sắp tới sẽ toàn sắc, không có gì khác. Người nào không thích có thể bỏ qua vài chương này. -----

----- Bình luận, góp ý nhiều hơn. Chứ Bản nhân ngày c còn bị mắng chửi. ------

ĐinhChiểu

Truyện Chữ Hay