Mặt mũi tái nhợt, toàn thân nổi da gà lạnh buốt, bác Sáu giật lùi hẳn về sau.
Thầy Tĩnh tay đếm hạt tràng, miệng hô lớn:
- - Thiên linh linh, địa linh linh....Tả nguyện công công giáng bảo đàn, thiên thỉnh tam thanh ứng tùy thời, cấp cấp giá thần phù thủy giả dương, tà ma quỷ mị bất tương xâm, nhất nhất cá thời viễn lệ tông, mộng quỷ tinh ma tẩu thoái tán, diệt dĩ phàm phu chư thánh chúng, thời thùy thính lệnh ủng hộ nhân, thiên tùy cảm ứng tam thanh ứng phó cấp cấp như luật lệnh sắc.......Hú.....hú....hú.....
" Phựt "
" Lọc...cọc...cọc...cọc "
Vừa dứt lời, chuỗi hạt tràng trên tay thầy Tĩnh bỗng dưng bị đứt, những hạt tràng cứ thế rơi xuống rồi lăn tứ tung khắp sàn nhà.
Thầy Tĩnh cau mày, lớn giọng thầy nói như quát vào không trung:
- - Còn cố chấp không chịu quay đầu, ta sẽ khiến cho ngươi hồn tiêu phách tán....Có ta ở đây, vong hồn kia chớ mong hại người.
Quay lại nhìn bác Sáu, thầy Tĩnh nói:
- - Không ổn rồi, xem ra vong hồn ngụ trong ngôi nhà này không đơn giản như ta nghĩ. Chỉ đọc chú của tiên đạo xem ra không thể áp chế được nó.
Bác Sáu mặt cắt không còn giọt máu, ấp úng bác Sáu hỏi:
- - Thế...thế phải làm gì....bây giờ hả thầy...? Thầy xem cứu gia đình tôi với, nếu cứ thế này tôi sợ rằng cô chủ nhà tôi sẽ gặp chuyện mất. Đội ơn thầy....
Thầy Tĩnh xít một hơi dài, đăm chiêu vài giây, thầy Tĩnh thở hắt ra rồi đáp:
- - Tuy ghê gớm, nhưng không phải không có cách giải trừ. Có thể thấy, vong hồn này đã ngụ trong nhà khá lâu nhưng không ai biết. Nhiều khả năng ngôi nhà này được xây trên phần mộ của người đã khuất, thế cho nên mới bị quấy quả.
Bác Sáu nói tiếp:
- - Nhưng theo tôi biết, ngôi nhà đã được xây cách đây khá lâu, tôi làm việc ở đây cũng đã được năm, trong năm đó không hề xảy ra chuyện gì bất thường cả. Tại sao bây giờ lại như vậy.......?
Thầy Tĩnh trả lời:
- - Người chết thông thường cứ năm sẽ bốc mộ, sang cát.....Khi tôi bước vào trong nhà, luồng khí lạnh tỏa ra là khí âm. Thế nên tôi mới hỏi liệu có phải gia đình vừa có ai chết hay không...? Nhưng từ lúc mở cửa căn phòng này, sau khi niệm chú của tiên đạo cũng không áp chế được nó, tôi nhận ra, vong hồn này không phải là vong linh của người mới chết, mà là của người đã chết từ lâu. Mấy năm qua không xảy ra chuyện gì có thể là do gia đình chưa làm kinh động đến người chết, hoặc cũng có thể vong hồn không muốn hại người. Tuy nhiên âm dương tách biệt, muốn hay không muốn thì việc người chết và người sống lâu dần cũng sẽ xảy ra những khúc mắc về phần âm, cũng như phần dương. Cần phải tìm cách giải trừ ngay lập tức, càng để lâu càng phức tạp. Chỉ e đến một lúc nào đó, có muốn cũng không thể hóa giải.
Bác Sáu nói tiếp:
- - Nhưng thầy vẫn chưa nói tại sao đến bây giờ, vong hồn này mới quấy phá gia đình cô chủ của tôi....?
Thầy Tĩnh thở dài đáp:
- - Nguyên nhân thì rất nhiều, nếu thực sự ngôi nhà này xây trên phần mộ của người đã chết thì vốn dĩ đó đã là một điềm xấu rồi, tiếp đó như tôi nói khi nãy, thông thường một người mất đi, cứ khoảng - năm sau sẽ tiến hành bốc mộ. Giả như người này đã chết lâu năm, nhưng chưa được bốc cốt, sang cát thì đó cũng là một nguyên nhân dẫn đến vong hồn của họ quấy phá gia chủ. Chưa hết, việc xảy ra như này có thể là còn do trong gia đình vô tình đã có người làm hành động gì đó bất kính với người đã khuất, cái này đôi khi người sống cũng không hề biết, chỉ là vô tình như cắm một cây gậy xuống nền đất, hay giả như đi bậy ngay trên phần đất mộ của người chết, nói tóm lại là những hành động mang tính bất kính khiến người âm giận giữ, từ đó quở phạt, phá quấy.....Bác đã hiểu rồi chứ...?
Được giải thích một cách tận tình, bác Sáu gật đầu lia lịa, bác Sáu nói:
- - Thầy am hiểu như vậy thì chắc hẳn thầy đã tìm được cách để hóa giải chuyện này rồi phải không ạ....?
Thầy Tĩnh khẽ đáp:
- - Tất nhiên rồi, tuy nhiên trước đó cần phải biết được nguyên nhân dẫn đến chuyện vong hồn sau bao năm bỗng dưng quấy quả gia đình, từ đó mới đưa ra giải pháp tối ưu nhất. Nói đơn giản thì sẽ là như này, nếu người chết chưa được sang cát, thì gia chủ sẽ giúp họ thực hiện điều này, còn nếu lỡ như gia chủ làm điều gì bất kính với người đã chết, tôi sẽ làm lễ thỉnh tội, từ đó hỏi xem mong ước, nguyện vọng của người đã khuất là gì rồi làm cho họ......Còn cho dù có là trường hợp xấu nhất, vong hồn bám theo phá phách, ám ảnh gia chủ, muốn bắt người đi cùng thì tôi sẽ sử dụng biện pháp mạnh, đó là tiêu diệt nó, khiến cho nó hồn phách vỡ nát, trục vong ra khỏi ngôi nhà. Nhưng vạn bất đắc dĩ mới phải làm như vậy, nhưng người và ma quỷ không thể sống chung, không hóa giải sẽ càng nguy hiểm. Cũng may, bác tới tìm tôi kịp thời.
Nói nãy giờ cũng tốn thời gian, thầy Tinh cầm la bàn bát quái trong tay rồi đi dọc hành lang tầng , đi đi lại lại như thế lượt.
Khi thầy Tĩnh dừng lại ở khu vực cầu thang lên xuống, kim chỉ trên chiếc la bàn bát quái bỗng nhiên quay vòng vòng không chịu dừng lại, mặc dù trước đó nó không hề chuyển động.
Khuôn mặt thầy Tĩnh biến sắc, quay trở lại trước phòng của Yến, thầy Tĩnh nói với bác Sáu:
- - Ngay bây giờ, bác chuẩn bị cho tôi một mâm gạo, một bát tô muối, quả trứng gà, bát nước trắng, bát rượu, một bó hương. Xong xuôi, lập tức mang lên đây cho tôi, nhanh lên....
Nghe thầy sai bảo, bác Sáu vâng dạ cuống quýt rồi rối rít chạy đi chuẩn bị, cũng may những thứ mà thầy Tĩnh yêu cầu, trong nhà cũng có sẵn. Trong lúc bác Sáu đi chuẩn bị đồ lễ thì thầy Tĩnh lấy trong ca táp ra lá bùa có màu đỏ, một cái chuông màu đồng. Thầy dán bùa vào hai bên thành cửa phòng, tiếp đó thầy ngồi xếp bằng, đặt la bàn bát quái trước cửa phòng, hai tay chắp trước ngực, miệng lẩm nhẩm đọc chú. Cứ sau mỗi câu chú, thầy lại gõ vào vào chiếc chuông đồng lần.
" Coong "
Tiếng chuông vang vọng khắp ngôi nhà, dù ở tầng dưới, bác Sáu vẫn nghe thấy tiếng chuông vang xuống từ bên trên tầng . Cứ mỗi lần như vậy, bác Sáu lại hiểu thầy đang niệm chú trục vong.
Mất khoảng phút bác Sáu mới chuẩn bị xong những thứ mà thầy yêu cầu, lịch kịch bê mâm gạo, rượu, nước, trứng gà, nhang bài lên tầng , bác Sáu thấy thầy vẫn ngồi trước cửa phòng tập trung niệm chú.
Thấy bác Sáu, thầy Tĩnh chỉ tay về cửa phòng rồi nói:
- - Đặt mọi thứ ở đây, trước mắt tôi đã phong ấn vong hồn bên trong căn phòng này. Sau khi cúng lễ, khuyên giải, nếu như vong hồn cố chấp không chịu hóa duyên, tôi sẽ ra tay thu phục nó.
Thắp nén nhang, thầy Tĩnh hai tay cầm nhang giơ cao hơn đầu rồi cứ thế đi vòng tròn quanh bàn đồ lễ vòng. Dừng lại nơi chính diện cửa ra vào phòng của Yến, thầy cắm nhang vào giữa mâm gạo, thầy Tĩnh hô lớn:
- - An Ma Ni Bát Nhi Hồng...
Nói xong, thầy Tĩnh gõ chuông lần...
" Coong......Coong.....Coong......Coong.....Coong "
Quỳ xuống một cách dứt khoát, thầy Tĩnh hướng mặt vào trong căn phòng, miệng đọc những câu gì đó rất khó hiểu, nó không phải tiếng Việt. Thấy thầy quỳ, bác Sáu cũng vội vàng quỳ theo.
Đang quỳ, bỗng bác Sáu giật mình ngơ ngác, bác Sáu ngưng vái lạy mà lặng người như đang cố nghe ngóng điều gì đó.
" Rì....rầm....rì....rầm..."
Quả nhiên, có tiếng ai đó đang rì rầm, xì xào phát ra, nhưng không rõ họ đang nói gì. Toàn thân nổi gai ốc, bác Sáu nhìn thầy Tĩnh, thầy Tĩnh vẫn đang nhắm mắt miệng lẩm nhẩm đọc. Bác Sáu ghé sát lại nghe, nhưng tiếng rì rầm đó không phải là tiếng của thầy Tĩnh. Mặt tái nhợt, bác Sáu đảo mắt từ từ nhìn vào bên trong phòng của Yến, tiếng rì rầm bác Sáu đang nghe chính là được vọng ra từ bên trong căn phòng.
Bác Sáu ú ớ, ngón tay khẽ chạm vào thầy Tĩnh như đánh động, nhưng chưa kịp nói gì thì thầy Tĩnh đã lên tiếng trước:
- - Im lặng, đừng nói gì cả.......Ta đang thỉnh vong về hỏi chuyện......An Ma Ni Bát Nhi Hồng.......An Ma Ni Bát Nhi Hồng......